Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 29 - Chương 29

/218


“Không phải nói nàng đừng hành động thiếu suy nghĩ…” Thái tử gia giận dữ đánh ót ta: “Nàng còn không ngừng làm!”

Ta giận tái mặt, lạnh lùng lùi lại: “Ta hành động thiếu suy nghĩ thì hành động thiếu suy nghĩ, không phục, không phục ngươi đánh ta à?”

Mắt thấy Vương Lang giận đến mức sắc mặt cũng thay đổi, ta bỗng nhiên nhớ tới, hắn thật sự có thể, cũng đánh thắng ta!

Cũng may, gần đây hắn không có ở đây, cái thiết xích kia của hắn ta trực tiếp vứt xuống hồ Thái Dịch rồi. Bây giờ bên trong thiên điện cũng không có gì có thể làm vũ khí.

Ta đứng thẳng nói: “Không phải ngươi muốn ra ngoài, vậy cũng đừng đi ra ngoài nữa, dù sao ta cũng đã thỉnh người về rồi. Không phải thì là mốt, Lâm Giang hầu nhất định sẽ vào cung. Chuyện đến mức này, thay vì trách ta, không bằng ngươi suy nghĩ thật kĩ làm sao để làm nũng trước mặt phụ hoàng.”

Vừa nói, vừa xoay người muốn đi.

Mới đi không được mấy bước, sau lưng có tiếng bước chân nhẹ nhàng, Vương Lang lại ôm ta vào lòng.

Cằm hắn đặt lên đỉnh đầu ta, hung hăng cọ xát.

“Tô Thế Noãn, nàng rõ là…” Trong lời nói của Vương Lang có mấy phần dở khóc dở cười.

Hắn dừng một chút, mới nhỏ giọng nói: “Thật là một cô nương ngốc!”

Ta cảm thấy rất không thoải mái.

Vương Lang nhất định sẽ không nói Vạn thị là một cô nương ngốc, trước giờ hắn luôn khách khí, tôn tôn trọng trọng.

Hắn cũng nhất định sẽ không chê cười Vạn thị, sẽ không phát giận với nàng…Ai, Vương Lang nhìn thấy Vạn thị, luôn là hơi hơi cười, khách khí gọi nàng: “Vạn cô nương.”

Ta giằng co, muốn tránh thoát lồng ngực Vương Lang, nhưng hắn không chịu buông ta ra, hai cánh tay như bằng thiết, để ngang eo ta, ta giãy giụa, chỉ là…chỉ là liên tục ma sát.

Vương Lang nhanh chóng sau lưng ta…Ách…tinh thần. Hắn nhẹ giọng bên tai ta: “Nàng động, nàng cử động nữa đi!”

Thân thể ta liền cứng lại, không dám động.

Cũng càng nghĩ càng thấy tức giận.

Chỉ là muốn hỏi hắn có yêu thích ta chút nào hay không, người này lại bố trí bày tập cho ta: “Bài tập thứ nhất, chính là đọc hiểu tâm tư của ta.”

Có phải Vạn thị không…

Ách, được rồi, Vương Lang đối với Vạn thị vẫn rất khách khí, hình như bọn họ không có bí mật chung đụng, nên cũng không có trò chuyện gì.

Nhưng hắn rõ ràng sẽ không bố trí bài tập cho Vạn thị sao!

Vẫn rất tức giận, ta giơ chân lên, cố ý đạp lên chân của Vương Lang: “Vương Lang đáng chết!”

Vương Lang một chút cũng không bị ta đạp bị thương – bình thường cố ý đạp một người như vậy, ngược lại bởi vì không chuẩn bị kịp, thân thể tự nhiên tiến hành điều chỉnh, liền dẫm không đủ lực.

Ngược lại hắn nhỏ giọng cười, thổi một hơi bên tai ta, tay cũng trượt xuống dưới y phục.

Hắn nhẹ nói: “Tiểu Noãn, ta rất nhớ nàng.”

Xem như ta rất tức giận, nhưng cũng không thể không thừa nhận, ta cũng rất muốn Vương Lang.

Sau một lúc, chúng ta cũng không nói chuyện, ta quay đầu, tìm được môi Vương Lang. Tuỳ ý tay hắn, trượt vào trong quần áo hắn.

Rất nhanh, Vương Lang tên đã lắp vào cung, không thể không bắn. Nhưng nghĩ đến bên ngoài Thuỵ vương đang chờ, ta lại cảm thấy khó chịu. Liền xoay người nhẹ giọng nhắc nhở Vương Lang: “Đông cung sắp hạ khoá…”

“Gặp quỷ.” Vương Lang khó có khi nói lời bất nhã, ta cố nhịn không cười.

Không ngờ hắn lại nắm tay ta, trở tay đè lên hắn…ừ…là lên, yêu cầu ta: “Giúp ta.”

Ta đỏ mặt, nhưng tính đến chuyện chúng ta bảy ngày chưa có…được rồi…Cuối cùng vẫn có chút mềm lòng, miễn miễn cưỡng cưỡng giúp Vương Lang một lần. Vương Lang muốn bánh ít đi bánh quy lại, bị ta đẩy ra: “Có việc quan trọng!”

Cách ngọn đèn trong phòng, có thể loáng thoáng thấy được trên mặt Vương Lang là một mảnh ẩm ướt đỏ hồng, hắn tựa vào cạnh cửa, đầu hơi ngửa, lộ ra cái cổ thon dài, hình như cũng không có nghe ta nói chuyện, chỉ là mơ hồ ôm ta, ngón tay cái nhẹ nhàng vẽ vòng tròn.

Lại qua một lúc, Vương Lang mới nhỏ giọng hỏi bên tai ta: “Nàng mời Lâm Giang hầu vào đây, là muốn chấm dứt hoàn toàn chuyện này?”

Ta hừ một tiếng, nghĩ đến vừa rồi hắn đẩy ta ra, thuỷ chung còn sót lại một tia giận dữ: “Nếu không ngươi thật sự cho rằng ta không bỏ được ngươi sao?”

Vương Lang diện bích nửa tháng, thật ra thì không tính là hình phạt nặng. Chỉ xem việc hoàng thượng bảo hắn đến tây Thiên điện, có thể thấy được lão nhân gia ông ta cũng không ngốc, không có ý ngược đãi con ruột.

Chuyện này nói cho cùng tâm ý hoàng thượng mới là quan trọng nhất. Trước mắt hắn phạt Vương Lang diện bích nửa tháng, sẽ thu quân lương vào tay, dường như là nhẹ nhàng bỏ qua cho thái tử. Nhưng không chừng nửa năm một năm sau, Lễ bộ yêu cầu lập hậu, hắn thật sự “thuận theo dân tâm”, để Hoàng quý phi phù chánh, đến lúc đó ta và Vương Lang vẫn phải quỳ trước cung Hàm Dương khóc với cô cô sao?

Hay là muốn ở lúc mọi chuyện còn mới mẻ, mọi người thẳng thắn nói chuyện, nói đến tình


/218

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status