Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 28 - Chương 28

/218


Edit: Thu Lệ

Lại qua mấy ngày, cuối cùng Nguyên Vương phi Vạn thị cũng tới Kinh Thành.

Vạn thị là đánh trúng danh tiếng hồi cung vào kinh dâng hương, tham kiến Hoàng Thượng và Hoàng quý phi xong, chưa đi đến Đông cung đã lập tức xuất cung đi Đại Báo quốc tự cầu phúc, tuy rằng nàng đến nhưng lại không đối mặt với ta.

Chẳng qua nghe nói Vạn thị vào kinh, lòng của ta thoáng cái đã rơi xuống tại chỗ, có gặp nàng hay không, ngược lại cũng không quan trọng.

Lại nói, Vương Lang đã bị nhốt ở Tử Quang Các bảy ngày, ta cũng đã bảy ngày không gặp Vương Lang rồi.

Ta cảm thấy ta thật sự là rất nhớ hắn, hơn nữa rất muốn hiểu rõ hắn sống ở Tử Quang Các có tốt hay không, dùng lời nói của Khuất Quý Nhân mà nói, chính là Ăn ngon không, có đói bụng không, ngủ có được không, có bị lạnh không?

Ta nói cho Liễu Chiêu Huấn, Tối nay ta muốn đến Tử Quang Các gặp Vương Lang một chút!

Liễu Chiêu Huấn lập tức trợn mắt với ta mấy cái.

Chỉ là nàng cũng không có ý phản đối. Ta biết ngay nương nương sẽ không an phận!

Vương Lang bị nhốt vào Tử Quang Các bảy ngày, ta cũng cấm túc bản thân mình bảy ngày rồi.

Trong bảy ngày này, hoàng thượng cũng không làm chuyện gì khác, chỉ là thúc giục Mục các lão cáo lão về quê, sau đó lại tự mình tiếp nhận, thúc dục Ngô học sĩ xuất quân lương, sau đó cứ tiếp tục đóng cửa, Tiêu Dao sống qua ngày trong Thụy Khánh cung.

Ta vốn đang chờ một tia hi vọng, cho rằng ông chỉ đang phối hợp với thái tử, thứ nhất là hù dọa các lão lừa gạt xuất quân lương, thứ hai là thúc giục lão quyền tướng về hưu, kỳ thật cũng không tức d.đ;l;qld giận với thái tử. Bây giờ nhìn lại, lão hoàng thượng đánh một cái ăn ba chủ ý, vừa muốn áp thái tử, vừa muốn thúc giục Mục các lão về hưu, lại vừa muốn thúc giục quân lương.

Thật là một lão hồ ly, nương nó, ba chỗ tính toán này, thế mà cũng bị ông đánh cho vang tí tách.

Hừ, đợi ngày mai là hắn biết lợi hại.

Ta cũng buông tha oán thầm hoàng thượng: nếu như oán thầm mà hữu dụng, thì khẳng định mấy ngày nay hoàng thượng đã sớm bị ta nguyền rủa đến toàn thân bọc mủ.

Liền cùng Liễu Chiêu Huấn thương lượng, Tối nay, ngươi đi theo ta chứ?

Liễu Chiêu Huấn học biểu cô, nhảy dựng lên muốn vặn ta, Nương nương, người mà vô sỉ, không biết đó nhưng. . . . . .

Được được được, không mang theo Liễu Chiêu Huấn, không mang theo Liễu Chiêu Huấn.

Không có Kim Tự Chiêu Bài của ta, Liễu Chiêu Huấn cũng không rêu rao được, chuyện này không phải của Đông cung, nếu hoàng thượng muốn tra, là có thể tra được. Đến lúc đó, ông chính là gọi Ngự Thiện Phòng tiếp tục làm mấy bánh bao hấp, ép một mình Liễu Chiêu Huấn ăn, Liễu Chiêu Huấn cũng sẽ không quá dễ chịu, có phải không?

Không mang theo Liễu Chiêu Huấn, cũng phải xin Thụy Vương giúp ta bắn phát đầu rồi.

Ta liền lén lén lút lút đuổi Tiểu Tịch Mai đi tìm Thụy Vương, thỉnh hắn đêm nay tới Đông cung, dẫn ta xuất cung đến Tử Quang Các.

Cũng bởi vì ta không phái nàng truyền lời, Tiểu Bạch Liên lại tức giận không để ý tới ta một hai canh giờ. Ai, thật là nhân Ác Quán Mãn Doanh(độc ác), tương xứng với làm thái tử phi.

Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần ta nhờ chuyện gì, trước nay Thụy Vương chưa bao giờ từ chối, lần này dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Sau tiếng gõ mõ qua canh một, hắn liền đúng lúc vào Đông cung.

Cả một buổi chiều, Liễu Chiêu Huấn và Tiểu Bạch Liên đều ở đây giúp ta đẩy nhanh tốc độ, lấy một bộ thường phục của Vương Lang sửa thành kích cỡ nhỏ của ta, ta lại chải tròn búi tóc, tìm một chiếc quan trúc của thái tử đội lên, chợt nhìn dưới ánh nến. . . . . .

Chợt nhìn, cũng nhìn ra được là nữ giả nam trang.

Thật sự không hiểu, đều nói nữ hiệp trên giang hồ, thường giả trang nam trang đi lại chung quanh, mà ta từ nhỏ đến lớn mặc nam trang đi ra ngoài, không có lần nào được người ta ngộ nhận là nam nhân.

Thôi, dù sao cũng chính là cố làm thái độ, không nghĩ muốn đi lừa gạt người nào.

Mắt thấy sắc trời vào chiều, dưới ánh mắt tràn đầy ái mộ của Tiểu Bạch Liên, ta cùng Thụy Vương ra khỏi Đông cung.

#

Tuy rằng Thụy Vương đúng hẹn đến đón ta, nhưng sắc mặt cũng không dễ nhìn.

Hắn đi đứng không được thuận tiện, hoặc là bởi vì như thế, vẫn rất được hoàng thượng sủng ái và cho sắc mặt, từ nhỏ đến lớn, gần như đều không chịu phạt. Nhưng chuyện giúp đỡ ta lén ra nội cung, d/đ;l;q'd đến Tử Quang Các gặp Vương Lang ——dù sao Vương Lung vẫn chịu trách nhiệm nguy hiểm. Tối nay, điều khác thường là bên cạnh hắn không có mang theo tùy tùng, chỉ sợ là cố kỵ không muốn bị quá nhiều người biết.

Chúng ta đi không bao lâu, liền quẹo vào con đường lát gạch thật dài giữa hai cung điện: ra khỏi con đường lát gạch, lại tiếp tục đi theo một đoạn đường hồ Thái Dịch, qua một cánh cửa, đã đến ngoại cung. Quanh co lượn quanh mấy trăm bước, là có thể vào Tử Quang Các rồi.

Mắt thấy bên hồ Thái Dịch vắng ngắt, cũng chẳng có bao nhiêu người đi đường, ta liền nhỏ giọng tạ hắn, Cũng chỉ có đệ chịu giúp ta.

Vương Lung lướt nhanh qua ta một cái, hắn khẽ mỉm cười.

Vẫn là Lục tẩu chịu giúp đỡ Lục ca.

Giọng điệu của hắn vẫn dịu dàng như vậy, nhưng trong lúc cười lại có một chút sắc sảo. Không ngờ




/218

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status