Kết Hôn Gượng Ép (Sắc)

CHƯƠNG 19

/147


CHƯƠNG 19 

 

Hai người bọn họ rời đi, Thời Tống ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường nói chuyện với con gái  "Ưu Ưu cha có chuyện cần làm rõ với con."

 

Thời Ưu ngồi im trên giường, mặt cúi xuống, từng ngón tay đang đặt trên chăn đều run rẩy.

 

"Con có nhớ vào ngày hôm đó, khi mình đang đi học về đã gặp phải chuyện gì không?"

 

Qua một lúc lâu, cả căn phòng yên tĩnh vẫn không thấy câu trả lời của Thời Ưu, chỉ có tiếng hít thở của cô bé càng ngày càng nặng̝ nề.

 

Thời Tống cố gắng giữ bình tĩnh, hỏi  "Người đàn ông đó đã làm gì với con... con có nhớ rõ không?"

 

Khi ông vừa dứt lời cô gái trên giường bỗng nhiên run rẫy dữ dội, mất khống chế la lên  "Con không nhớ... con không nhớ gì hết, cha đừng hỏi con nữa mà, hụ.. hụ.."

 

Phản ứng của cô bé rấtma͙nh, hai tay ôm đầu liên tục la hét vùng vẫy.

 

Thời Tổng hoảng sợ, ông lập tức đứng dậy vội vã ôm lấy cô bé, miệng liên tục nói  "Cha không hỏi nữa... cha không hỏi nữa."

 

Qua một lúc cô bé từ từ yên tĩnh lại, không còn phản ứng ma͙nh mẽ như lúc đầụ Trên mặt Thời Tống hiện lên sự đau đớn, nước mắt lặng lẽ chảy xuống thành hai hàng.

 

"Đại não của cô bé đang kháng cự lại những chuyện đã xảy ra tɾong quá khứ và không muốn nhớ tới nó nữa." Bác sĩ tâm lý giải bài lí do Thời Ưu có những biểu hiện như vậy.

 

Luật sư lập tức lo lắng nói  "Như vậy không thể được, đợi đến khi ra tòa, cô bé chính là người phải kể lại hết mọi chuyện đã xảy ra với ngày hôm đó, như vậy thì mới có thể buộc tội người đã hại mình."

 

Lục Thanh Diễn ngồi yên suy nghĩ, sau đó anh bỗng nhiên nói với Thời Tống  "Chú Thời, có thể để cho tôi vào tɾong nói chuyện với cô bé được không?"

 

Ban đầu Thời Tống có vẻ không đồng ý nhưng anh lại nói  "Yên tâm, tôi nghĩ mình có thể giúp cô bé suy nghĩ thông suốt."

 

Cuối cùng ông cũng thở dài gật đầu đồng ý.

 

"Cạch..."

 

Cửa phòng lại mở ra nhưng chỉ có một mình Lục Thanh Diễn bước vào tɾong.

 

Thời Tống và luật sư đứng bên ngoài quan sát cuộc trò chuyện của hai người qua cánh cửa kính tɾong suốt.

 

Thời Ưu đã đỡ sợ người lạ hơn trước, hơn nữa cô bé biết chàng trai trước mắt sẽ không hại mình.

 

Lục Thanh Diễn ngồi xuống cái ghế cạnh giường bệnh của cô, đầu tiên là nở nụ cười dễ gần, bắt chuyện  "Em tên Thời Ưu có phải không?"

 

Thời Ưu cảnh giác gật đầu, mắt vẫn cúi xuống không dám nhìn thẳng vào anh.

 


/147

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status