Vốn dĩ cô chỉ nói cho vui với Vân Nhi thôi, làm sao cô có thể thật sự dám nuôi Lệ Đình Nam được chứ!
Có rao bán cô mười lần cũng không đủ để bao người đó một đêm.
Khi Hứa Nhược Phi rời khỏi phòng tắm, một làn sương mù bay ra.
Cô mặc áo tắm, mở cửa.
Thấy nữ giúp việc của nhà họ Tô đang đợi ở cửa: “Cô Hứa, cô Nhược Hy, và cậu Đình Phong vẫn đang nghỉ ngơi.
Cô Vân Nhi nói hôm qua cô đã uống rượu nên vừa rồi nhà bếp đã chuẩn bị xong trà giải rượu rồi ạ.
”
Nữ giúp việc bưng một chiếc khay, trên đó là một bát trà giải rượu vừa mới nấu xong.
Hứa Nhược Phi khẽ mỉm cười với nữ giúp việc: “Cảm ơn.
”
Sau khi cô uống trà giải rượu xong, trên đường đến phòng Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy thì đúng lúc gặp Tô Vân Nhi đang ngái ngủ.
Tô Vân Nhi cũng đang cầm trong tay một chén trà giải rượu, cô ấy lại ngáp thêm một cái: “Tối qua ngủ không được ngon, sau này trước khi đi ngủ chỉ nên uống một ly rượu vang thôi.
Hứa Nhược Phi, còn cậu thì sao? Đầu còn đau không? Tối qua ngủ không có chuyện gì chứ?”
Hứa Nhược Phi nghĩ ngay đến những lời Lệ Đình Nam đã nói qua điện thoại vừa rồi, cô lập tức lắc đầu: “Ngủ rất ngon.
”
“Thật không?” Tô Vân Nhi nghi ngờ liếc nhìn Hứa Nhược Phi, có chút không tin.
Đầu óc Hứa Nhược Phi luôn nghĩ tới câu nói kia của Lệ Đình Nam, đến cả khi ăn bữa sáng cũng như người mất hồn.
Bà Tô phát hiện hình như có điều gì đó không ổn, đặt chiếc thìa trên tay xuống, quan tâm hỏi: “Nhược Phi, có phải con cảm thấy cơ thể không được khỏe không? Nếu cảm thấy không khỏe, chuyện đi trang viên hôm nay dì sẽ để cấp dưới xử lý giúp con.
”
Hứa Nhược Hy và Hứa Đình Phong cũng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hứa Nhược Phi: “Đúng vậy, mẹ, hôm nay sự tập trung của mẹ đi đâu mất rồi, xảy ra chuyện gì rồi sao ạ?”
Hứa Nhược Phi lắc đầu, nói mình không sao.
Trong lòng lại tự trách bản thân mình ngày hôm qua vô số lần.
Tối hôm qua cô đã nói những gì không hay, cô nhất định phải để cho Vân Nhi nói cho Lệ Đình Nam nghe.
Sau khi ăn sáng xong, Hứa Nhược Phi cảm thấy sau này khi trở về Lâm Xuyên không biết phải đối mặt với Lệ Đình Nam như thế nào nữa.
Cùng lúc đó, Lâm Xuyên.
Hôm nay tâm trạng của Lệ Đình Nam có vẻ không tệ.
Trong cuộc hội nghị, ngoại trừ nghiêm khắc phê bình vài câu vì lỗ hổng của phòng tài vụ thì không hề tiến hành biện pháp trừng phạt nào cả.
Lý An ngây người.
Hôm nay tổng giám đốc Lệ gặp chuyện gì vui mà tâm trạng lại tốt như vậy nhỉ?
Lệ Đình Nam thu lại nụ cười trên môi, đưa tập tài liệu trên bàn cho Lý An, giọng nói lộ ra một chút lạnh lùng: “Hứa Thị có hành động rồi.
”
Lý An cầm lấy tài liệu rồi xem qua: “Tổng giám đốc Lệ, vậy chúng ta vẫn phải chờ sao? Rõ ràng là Hứa Thị muốn thừa cơ nguồn cung cấp nước hoa của Anna không đủ, không thể tiếp tục cung cấp sản phẩm nên mới vội vàng tung ra sản phẩm của họ vào lúc này.
”
Lý An tức giận, đây rõ ràng là thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại mà.
“Lỡ như Anna đàm phán với nhà cung cấp nước ngoài không thành công! ”
Lệ Đình Nam nhướng mày, lạnh lùng nói: “Cậu có biết Tô Thị không?”
Lý An có hơi bất ngờ: “Làm gì có ai không biết chứ? Tài sản của nhà họ Tô chủ yếu là ở nước ngoài.
Người lần trước Anna đón máy bay chính là cô chủ của nhà họ Tô, Tô Vân Nhi.
”
Lệ Đình Nam cười nhẹ: “Tô Thị có một trang viên hương liệu ở Pháp.
”
Nói xong, Lệ Đình Nam cụp mắt xuống, khoát tay ra hiệu cho Lý An đi xuống.
Lúc này Lý An mới phản ứng lại: “Khó trách tổng giám đốc Lệ chẳng lo lắng gì cả!”
Nếu Anna và Tô Vân Nhi đã có quan hệ tốt, Tô Thị nhất định sẽ nể mặt Anna.
Nhưng Lý An không nhìn ra sâu thẳm trong ánh mắt Lệ Đình Nam lóe lên một tia trầm ngâm.
Vừa rồi Lệ Đình Nam cũng chưa nói hết câu.
Mặc dù Tô Thị có trang viên hương liệu ở Pháp, nhưng trang viên hương liệu đó không trồng hoa đinh hương.
Hoa đinh hương là loại hương liệu luôn bị thiếu hụt hết lần này đến lần khác.
Lần này Anna đi Pháp, nếu không thể bàn bạc xong xuôi với tập đoàn lớn cung cấp hoa đinh hương, thì tập đoàn Lệ Thị vẫn sẽ thua cuộc.
.
/328
|