Trong khi nhóm Moaa bận bịu chuẩn bị chỗ ngủ đêm nay thì Shami đang đứng trước cửa động của tư tế Dorin, thập thò nhìn vào trong. Tư tế đang ngồi một mình cạnh bếp thắt nút một sợi dây dài, đây là công việc thường ngày của bà.
Là tư tế của một bộ lạc mới thành lập mười mấy năm nhưng Dorin đã lớn tuổi, làn da rám nắng nhăn nheo, hai bên má chảy xệ nhưng thân thể vẫn khoẻ mạnh nhanh nhẹn, là một bà cụ nhỏ gầy quắc thước. Vốn dĩ Dorin có chồng và hai đứa con nhưng chồng bà đã qua đời từ sớm, hai đứa con trưởng thành đã lập gia đình, lúc tách bộ lạc cả hai vướng bận vợ con không thể đi theo nên hiện tại bà sống một mình.
Bà vốn là tư tế của bộ lạc Ban - bộ lạc mẹ của Kuriki, lúc Shami ra đời bà đã cùng Kant và những người khác kịch liệt phản đối thủ lĩnh vứt bỏ cô bé. Sau mấy ngày cãi vả không có kết quả, bà quyết định truyền lại chức tư tế cho học trò của mình rồi khăn gói dẫn những người theo mình rời đi, thành lập bộ lạc mới. Nếu không có bà, với độ tuổi của Kant lúc ấy thì không đủ uy tín để nhiều người đi theo như vậy.
Shami là con nuôi của Kant nhưng lúc mới tách bộ lạc Kant chưa có bạn lữ nên từ nhỏ Shami vẫn luôn do tư tế Dorin tự mình chăm sóc, cho đến bây giờ nhỏ vẫn ở cùng bà nhiều hơn là ở nhà. Trên đời này người Shami thân thiết nhất không phải daan của mình mà chính là tư tế, cho nên có chuyện hoang mang người nhỏ nghĩ đến đầu tiên là Dorin.
Thường ngày chỗ của tư tế hay có người ra vào, chủ yếu là không khoẻ đến khám bệnh, có khi là để hỏi một ít việc gì đó hoặc đơn giản là các á thú rảnh rỗi đến thăm bà, nói chuyện phiếm, có khi bọn họ ngồi đến lúc chuẩn bị ngủ mới trở về. Hôm nay may mắn không có ai, tư tế Dorin chỉ ở nhà một mình, Shami nhìn một cái thì yên tâm đi vào.
Nghe tiếng bước chân, Dorin nhìn sang, thấy là Shami thì hiền từ hỏi: "Sao con còn tới giờ này, muốn sang ngủ với bà sao?"
Shami bẽn lẽn cười, đi tới bên cạnh bếp lửa ngồi xuống, cũng chưa nói cái gì. Dorin biết đứa bé này nhút nhát ít nói nên không để ý, cúi đầu tiếp tục làm việc của mình. Shami nhìn bà, suy nghĩ một chút thì giơ tay ra cho Dorin xem cái gói nhỏ lúc nãy Hahna cho mình.
Dorin ngạc nhiên ngước mắt nhìn cái gói, khó hiểu hỏi: "Ai cho con sao?" Dorin nói như vậy là vì bà nhận ra trên tay Shami là một miếng tơ kén của nhện kattai, một vật rất quý, Shami hẳn là không tự mình tìm được.
Shami khẽ gật đầu, lí nhí nói: "Hahna.. cho.. cho.. con. Còn.. còn nói.. nói.."
Shami nói chuyện rất chậm còn hay nói lắp, diễn đạt ý tưởng rất khó khăn, nhưng tư tế Dorin không hề mất kiên nhẫn, cẩn thận lắng nghe cô bé nói cho xong chuyện của mình.
"Hahna nói với con nữ thú nhân muốn tăng thực lực thì phải phơi trăng tím?" Dorin nghe xong, cẩn thận hỏi lại lần nữa.
Shami gật gật đầu.
Dorin không nói gì, nghiêm túc cầm cái gói trên tay Shami lên xem, cẩn thận mở ra. Miếng mạng nhện vừa hé, ánh sáng tím pha một chút ánh bạc huyền bí lập tức tỏa ra, xung quanh giống như lập tức đọng lại, cho dù bếp lửa đang cháy hừng hực cũng bị sức mạnh huyền bí làm cho tĩnh lặng, ngọn lửa vẫn phát ra ánh sáng nhưng không hề nhảy nhót lung lay.
Viên đá có dạng tinh thể bất quy tắc, màu tím và nửa trong suốt, ở giữa như có chứa một chút ánh bạc, lóng lánh nhu hòa.
Ngay khi nhìn thấy viên đá, Dorin liền cảm nhận được thân thể mình phản ứng, một cảm giác như thể máu trong người đều đang nổi sóng nhè nhẹ dâng lên. Dorin biết cảm giác này, bà nghe qua những người khác kể lại cảm giác khi đứng dưới ánh mặt trời đỏ, nhưng đây là lần đầu tiên bà cảm nhận được nó. Bà chưa từng tưởng điều mình cả đời khao khát lại xảy ra một cách đột ngột như thế.
Hai tay hơi run rẩy, Dorin nhìn chằm chằm viên đá một hồi, mà đối diện, Shami cũng tròn mắt nhìn nó, nhỏ cũng cảm nhận được những điều kỳ lạ đang xảy ra trong người mình.
Không biết qua bao lâu, tư tế Dorin mới hồi thần, bà chớp chớp mắt, vội càng gói viên đá lại.
Ngay khi lớp màng màu trắng che khuất viên đá, cảm giác vừa rồi liền biến mất, Shami tiếc nuối hô nhỏ một tiếng, giương mắt lên nhìn tư tế.
"Có phải con cũng cảm thấy được máu trong người phản ứng với nó?" Dorin dịu giọng hỏi Shami.
Shami lập tức gật đâu: "Giống.. giống như.. gợn.. gợn sóng."
Dorin gật đầu, lại nhìn viên đá trên tay, bảo Shami: "Con đi về gọi daan con sang đây, nói rằng bà có việc gấp."
Shami hiểu chuyện gật đầu, sau đó vội vàng ra cửa chạy về nhà.
Nhóm Moaa không hề biết chuyện xảy ra ở chỗ tư tế, cho dù có biết bọn họ cũng không để tâm. Dọn dẹp ra một chỗ tương đối sạch sẽ, trải một lớp cỏ mềm rồi phủ da thú lên, cả bọn liền nghỉ ngơi.
Một đêm yên bình.
Đám người Moaa ngủ trong hang động, ngoài cửa lại là hẻm núi nên buổi sáng đến rất muộn, mãi đến khi Gadnu giật mình ngửa đầu tru một tiếng cả đám mới choàng tỉnh giấc.
"Sao vậy Gadnu?" Hahna và Bum ngủ ngay trước ngực Gadnu, linh hồn nhỏ bé suýt nữa bị âm thanh của nó cuốn bay đi mất, ngồi dậy ngửa đầu nhìn, hai mắt còn chưa có tiêu cự.
Gadnu tru một tràng mới cúi đầu nhìn nhỏ, nhịn không được liếm má Hahna một cái.
Những người còn lại cũng đều tỉnh, Bab nằm gần cửa nhất nhìn ra ngoài kinh ngạc nói: "Sáng rồi!"
Moaa đã ngồi dậy, khó hiểu nhìn Gadnu, bởi vì vừa rồi nó tru là âm thanh dẫn đường. Chẳng lẽ đàn gadnim đến?
Moaa đoán không sai, khi cả nhóm còn đang thu dọn chỗ ngủ thì có tiếng sói tru ở đầu hẻm núi truyền đến.
Moaa kinh ngạc thốt lên: "Thủ lĩnh đến."
Cả đám đều ngạc nhiên nhìn nhau, Gadnu thì đã đứng dậy đi ra hang động.
"Bức tường!" Hahna như nhớ tới cái gì, hô một tiếng nhảy bật lên chạy theo Gadnu.
Mấy người còn lại nhìn nhau, cũng vội đi theo ra. Lúc cả đám ra đến nơi, sói vương đã vượt qua được bức tường đá, phía sau có một con gadnim hoang thú khác đang nỗ lực leo lên. Gadnu ngoắc ngoắc cái đuôi tiến lên đón, mà Klap thì đã bị dọa co rúm dưới chân bức tường.
Hahna thấy sói vương liền nhào lên ôm, sói vương cũng vui vẻ liếm cô nhóc chào hỏi. Thấy Hahna như vậy, mấy người bộ lạc Kuriki vừa chạy ra mới bình tĩnh lại.
"Sao ngài hung thú lại tới đây?" Một thú nhân trung niên tên là Vak tới gần hỏi Bab.
"Đến xem chỗ chúng ta thế nào thôi, sau này ngài ấy sẽ đến thường xuyên." Moaa trả lời thay Bab, hắn biết sói vương thu nạp nhân loại vào đàn để làm gì, cho nên có thể đoán được tương lại nó và đàn gadnim sẽ đến đây thường xuyên.
Sói vương giỡn với Hahna một chút rồi đi đến chỗ nhóm Moaa, kêu một tiếng hỏi bọn họ ở đây thế nào, Moaa liền mỉm cười kêu một tiếng đáp lời, cho nó biết bọn họ rất tốt.
Lúc nay Kant đã ra tới, còn có tư tế Dorin cũng chống gậy đi theo, bên cạnh là Shami đang dìu bà, phía sau còn có bốn đứa nhóc, sói vương lập tức đặt chú ý vào nhóm con non.
Kant chào hỏi sói vương xong thì nhìn Bab và Moaa dò hỏi, Moaa liền đem câu vừa rồi trả lời Vak nói một lần nữa, sau đó nói thêm: "Chúng ta nên bỏ bức tường đá kia đi, sửa làm một cái cổng, nếu không mỗi lần đàn gadnim đến rất khó khăn."
Kant nhìn chỗ bức tường, vẫn đang có gadnim nỗ lực leo vào, băn khoăn: "Như vậy lỡ có dã thú tấn công vào bộ lạc thì sẽ rất nguy hiểm."
"Làm cổng cho chắc chắn là được. Lát nữa tôi sẽ hỏi Shan và Dor xem có cách nào không, bọn họ rất thông minh." Moaa đáp.
Kant gật gật đầu nhưng không quá tin tưởng.
Bọn họ còn đang nói thì sói vương đã bắt đầu đi vào trong, nó cẩn thận ngửi mùi từng thành viên bộ lạc, sau đó đi xem qua các hang động bọn họ ở.
Đoàn người và gadnim đi theo phía sau, Shan còn buồn cười dùng tiếng Anh nói nhỏ với Dor: "Giống cán bộ đi thị sát không?"
Dor không nhịn được cười ra tiếng, Rein liền tò mò hỏi hắn cười cái gì, Dor chỉ có thể tỏ ý đợi lát nữa kể cho nghe.
Phía trước, Hahna đang thò lại hỏi Shami có thử hấp thu viên đá mặt trăng nhỏ tặng chưa. Shami gật gật đầu, lắp bắp nói cám ơn.
Tư tế Dorin liền nói với Hahna: "Bà cũng thử hấp thu một chút, sau đó còn gọi vài á thú trước giờ không thể phơi mặt trời đỏ đến thử. Hóa ra trước giờ chúng ta đều hiểu lầm, Phụ Thần không bỏ rơi ai bao giờ."
Hahna không biết đáp lại lời này thế nào, cười cười.
"Cái gì mà hấp thu? Mấy cậu đang nói chuyện gì thế Shami?" Một đứa nhóc khác đi bên cạnh Shami tò mò hỏi nhỏ.
Shami đương nhiên không thể nào nói chuyện rõ ràng được, Hahna liền trả lời giúp: "Bọn này đang nói chuyện hấp thu đá mặt trăng, là năng lượng của trăng tím ấy."
"Trăng tím cũng hấp thu được sao?" Cậu nhóc khác đi phía sau Hahna kinh ngạc hỏi.
Hahna gật gật đâu: "Có thể, những người không thể phơi mặt trời đỏ thì có thể phơi trăng tím, những người phơi được mặt trời đỏ thì không thể." Nói xong còn kiêu ngạo bổ sung: "Trăng tím so với mặt trời đỏ lợi hại hơn nhiều."
"Thật á?" Mấy đứa nhóc đang vây xung quanh đều nửa tin nửa ngờ.
Hahna khinh thường nhìn tụi nó, gọi Rin đang vừa đi vừa vấn tóc ở phía trước: "Anh Rin, gom cho em ít nước đi."
Rin đi ngay cạnh Moaa, cách chỗ Hahna không xa nên nghe hết mấy câu tụi nhỏ nói, cười lắc đầu, cố định búi tóc xong thì giơ tay làm động tác gom lại, tức thì một đám giọt nước đọng trên vách đá xung quanh lập tức bị triệu tập, bay về phía hắn, tụ lại thành một quả cầu nước lớn bằng nắm tay.
Chung quanh vang lên tiếng hô kinh ngạc, Rin mỉm cười khống chế quả cầu nước bay đến trước mặt Hahna.
Hahna cười hắc hắc, nói với Shami: "Giữ váy giúp tớ." Nói xong nhỏ liền đổi sang hình thú.
"Quau!" Mấy đứa nhóc thấy được hình thú của Hahna đều reo lên phấn khích.
Hahna lắc lắc hai cái đuôi màu bạc của mình khoe mẽ một cái rồi mới dùng cái đuôi khống chế băng làm quả cầu nước biến thành quả cầu băng. Bởi vì nước Rin tụ rất tinh khiết nên quả cầu cũng trong suốt như pha lê, vô cùng đẹp.
Mấy đứa nhóc còn đang trầm trồ ngắm quả cầu, Hahna đột nhiên khống chế nó nện ngay giữa trán một đứa trong đó, không có bao nhiêu lực, nhưng chắc chắn đủ đứng tim.
Quả cầu nện xong một đứa lại chuyển sang đứa khác. Đứa thứ hai nhanh nhẹn hơn, lập tức né tránh. Sau đó cả đám liền bị Hahna dùng quả cầu băng rượt chạy tán loạn.
Những người lớn vừa buồn cười vừa kinh ngạc nhìn một màn này, mấy á thú đêm qua đã được tư tế Dorin gọi đến thử hấp thu đá mặt trăng thì đều xúm lại quanh Rin dò hỏi năng lực của hắn.
Shami đã lặng lẽ giúp Hahna nhặt váy da lên, nhìn nhìn liền phát hiện hóa ra ngoài bộ đồ da bên ngoài Hahna còn mặc một bộ đồ lót bên trong, chúng được đan bằng những sợi dây mềm mại xôm xốp, cũng không biết là cái gì. Nhỏ còn đang đang tò mò quan sát thì Dorin lại nhẹ giọng nói: "Con xem, Hahna và các bạn đùa có vui không? Hahna cũng là nữ thú nhân đó nha."
Shami ngước lên nhìn bà, sau đó liếc nhìn Hahna trong hình thú đang kiêu ngạo đuổi theo mấy đứa khác, mà cả bộ lạc đều chỉ hứng thú dõi theo nhỏ chạy qua chứ không ai tỏ ra bài xích.
Shami chợt hiểu được ý của tư tế, nhoẻn miệng cười gật gật đầu với bà.
Kant đi cùng Moaa và Bab ở trước nhất quay đầu lại nhìn tình cảnh phía sau, bất giác tươi cười, hắn chưa bao giờ thấy bộ lạc rộn ràng náo nhiệt như thế.
Sói vương đi xem mỗi nơi một chút, sau đó dừng lại ở trước cửa động của nhóm Moaa, nhảy lên đi vào trong xem thử.
Bếp lửa đêm qua đã tắt còn chưa kịp nhóm lại, chỉ còn một ít than hồng giữa lớp tro, khắp hang nồng đậm mùi hăng của loại cỏ đuổi côn trùng đêm qua họ đốt. Sói vương vừa chui vào đã hắt hơi ba cái liên tục, nhưng hắt hơi xong, mũi quen với mùi này rồi thì không còn cảm giác khó chịu gì nữa. Nó tò mò ngửi xem mùi này đến từ đâu, còn hỏi Moaa đấy là mùi gì.
Moaa lấy một nắm lá còn dư ra vùi vào than đốt cho nó xem, giải thích rằng cái này là để đuổi côn trùng. Sói vương nhìn nắm lá đang bốc khói giữa bếp lửa, suy nghĩ một chút.
Nó cảm thấy thứ này đối với đàn gadnim cũng rất hữu dụng. Tuy rằng nó không sợ côn trùng nhưng bị chúng vo ve xung quanh cũng rất khó chịu, một số loài còn có thể gây nguy hiểm cho con non và thậm chí cả gadnim trưởng thành nữa. Có thể đuổi chúng tránh xa đàn là chuyện tốt. Nhưng thứ này phải dùng lửa đốt lên, mà cho đến nay vẫn chỉ có loài người là biết đốt lửa, các loài khác dù là hung thú cũng không học được kỹ năng này.
Đương nhiên hiện tại cũng không cần suy nghĩ biện pháp, mặc kệ nó muốn nhân loại làm gì cho mình thì cũng phải lấy con mồi đến trao đổi, đây là hành vi đặc trưng của bọn họ, nó cảm thấy rất hợp lý, cho nên dẹp ý muốn trong đầu qua một bên, lần sau rồi tính.
Hôm nay sói vương đến giống như Moaa nói, chỉ là để xem qua chỗ ở nhóm nhân loại của mình thế nào mà thôi, xem xong rồi nó còn phải tiếp tục bận rộn với lãnh địa, dẫn theo mấy con gadnim hoang thú tùy tùng rời đi, Gadnu cũng chạy theo.
Đàn gadnim đi rồi, bộ lạc Kuriki vẫn còn rộn rã. Hahna kéo theo Shami chơi đùa với nhóm trẻ con, Shan và Dor rủ rê đám bạn mới quen đi ra rừng tìm nguyên liệu chuẩn bị làm mấy cái giường mới, những người còn lại thì tiếp tục dọn dẹp hang động. Nhóm á thú có sức mạnh mặt trăng vây quanh Rin hỏi thăm chuyện phơi trăng tím, thuận tiện hỗ trợ dọn đá vụn trong hang, mà nhóm á thú ở đây đám thú nhân độc thân cũng bu lại, cho nên hang động của nhà Moaa đặc biệt nhộn nhịp.
Kant cùng mấy thú nhân lớn tuổi nhất của bộ lạc đến tìm Bab bàn chuyện ngày mai đi săn.
"Vốn dĩ hôm qua chúng ta phải đi săn rồi, thức ăn của bộ lạc đã sắp hết, bởi vì đụng chuyện đàn nimpas bị tập kích mới phải thôi." Kant giải thích với Bab.
Bab gật đầu, nói: "Thủ lĩnh chỉ cần gọi một tiếng là được, chúng tôi đương nhiên sẽ tham gia. Ngày mai chúng ta tìm đàn gadnim để chúng dẫn đi săn, sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều."
Kant nghe vậy hơi hơi thở ra. Từ hôm qua hắn đã nhận ra sói vương đối với gia đình Moaa rất quan tâm và tin tưởng, mà mấy người này đều đặc biệt xuất sắc, hắn rất lo lắng bọn họ vào bộ lạc sẽ gây ra nhiễu loạn. Không phải Kant sợ bị chiếm quyền thủ lĩnh, thú nhân mạnh nhất làm thủ lĩnh là truyền thống hiển nhiên của nhân loại, nếu Bab mạnh hơn mình Kant rất sẵn sàng nhường vị trí. Hắn lo lắng là nếu bộ lạc đổi thủ lĩnh đột ngột, đám thanh niên trong bộ lạc không phục sẽ gây ra mâu thuẫn, bộ lạc Kuriki quá nhỏ, không chịu nổi rung chuyển như thế.
Hiện tại Bab đã biểu hiện rõ không có ý định tranh quyền thủ lĩnh, vậy thì không có gì phải lo lắng nữa. Những thú nhân lớn tuổi khác cũng đánh mắt với nhau, mỉm cười nhẹ nhõm.
Là tư tế của một bộ lạc mới thành lập mười mấy năm nhưng Dorin đã lớn tuổi, làn da rám nắng nhăn nheo, hai bên má chảy xệ nhưng thân thể vẫn khoẻ mạnh nhanh nhẹn, là một bà cụ nhỏ gầy quắc thước. Vốn dĩ Dorin có chồng và hai đứa con nhưng chồng bà đã qua đời từ sớm, hai đứa con trưởng thành đã lập gia đình, lúc tách bộ lạc cả hai vướng bận vợ con không thể đi theo nên hiện tại bà sống một mình.
Bà vốn là tư tế của bộ lạc Ban - bộ lạc mẹ của Kuriki, lúc Shami ra đời bà đã cùng Kant và những người khác kịch liệt phản đối thủ lĩnh vứt bỏ cô bé. Sau mấy ngày cãi vả không có kết quả, bà quyết định truyền lại chức tư tế cho học trò của mình rồi khăn gói dẫn những người theo mình rời đi, thành lập bộ lạc mới. Nếu không có bà, với độ tuổi của Kant lúc ấy thì không đủ uy tín để nhiều người đi theo như vậy.
Shami là con nuôi của Kant nhưng lúc mới tách bộ lạc Kant chưa có bạn lữ nên từ nhỏ Shami vẫn luôn do tư tế Dorin tự mình chăm sóc, cho đến bây giờ nhỏ vẫn ở cùng bà nhiều hơn là ở nhà. Trên đời này người Shami thân thiết nhất không phải daan của mình mà chính là tư tế, cho nên có chuyện hoang mang người nhỏ nghĩ đến đầu tiên là Dorin.
Thường ngày chỗ của tư tế hay có người ra vào, chủ yếu là không khoẻ đến khám bệnh, có khi là để hỏi một ít việc gì đó hoặc đơn giản là các á thú rảnh rỗi đến thăm bà, nói chuyện phiếm, có khi bọn họ ngồi đến lúc chuẩn bị ngủ mới trở về. Hôm nay may mắn không có ai, tư tế Dorin chỉ ở nhà một mình, Shami nhìn một cái thì yên tâm đi vào.
Nghe tiếng bước chân, Dorin nhìn sang, thấy là Shami thì hiền từ hỏi: "Sao con còn tới giờ này, muốn sang ngủ với bà sao?"
Shami bẽn lẽn cười, đi tới bên cạnh bếp lửa ngồi xuống, cũng chưa nói cái gì. Dorin biết đứa bé này nhút nhát ít nói nên không để ý, cúi đầu tiếp tục làm việc của mình. Shami nhìn bà, suy nghĩ một chút thì giơ tay ra cho Dorin xem cái gói nhỏ lúc nãy Hahna cho mình.
Dorin ngạc nhiên ngước mắt nhìn cái gói, khó hiểu hỏi: "Ai cho con sao?" Dorin nói như vậy là vì bà nhận ra trên tay Shami là một miếng tơ kén của nhện kattai, một vật rất quý, Shami hẳn là không tự mình tìm được.
Shami khẽ gật đầu, lí nhí nói: "Hahna.. cho.. cho.. con. Còn.. còn nói.. nói.."
Shami nói chuyện rất chậm còn hay nói lắp, diễn đạt ý tưởng rất khó khăn, nhưng tư tế Dorin không hề mất kiên nhẫn, cẩn thận lắng nghe cô bé nói cho xong chuyện của mình.
"Hahna nói với con nữ thú nhân muốn tăng thực lực thì phải phơi trăng tím?" Dorin nghe xong, cẩn thận hỏi lại lần nữa.
Shami gật gật đầu.
Dorin không nói gì, nghiêm túc cầm cái gói trên tay Shami lên xem, cẩn thận mở ra. Miếng mạng nhện vừa hé, ánh sáng tím pha một chút ánh bạc huyền bí lập tức tỏa ra, xung quanh giống như lập tức đọng lại, cho dù bếp lửa đang cháy hừng hực cũng bị sức mạnh huyền bí làm cho tĩnh lặng, ngọn lửa vẫn phát ra ánh sáng nhưng không hề nhảy nhót lung lay.
Viên đá có dạng tinh thể bất quy tắc, màu tím và nửa trong suốt, ở giữa như có chứa một chút ánh bạc, lóng lánh nhu hòa.
Ngay khi nhìn thấy viên đá, Dorin liền cảm nhận được thân thể mình phản ứng, một cảm giác như thể máu trong người đều đang nổi sóng nhè nhẹ dâng lên. Dorin biết cảm giác này, bà nghe qua những người khác kể lại cảm giác khi đứng dưới ánh mặt trời đỏ, nhưng đây là lần đầu tiên bà cảm nhận được nó. Bà chưa từng tưởng điều mình cả đời khao khát lại xảy ra một cách đột ngột như thế.
Hai tay hơi run rẩy, Dorin nhìn chằm chằm viên đá một hồi, mà đối diện, Shami cũng tròn mắt nhìn nó, nhỏ cũng cảm nhận được những điều kỳ lạ đang xảy ra trong người mình.
Không biết qua bao lâu, tư tế Dorin mới hồi thần, bà chớp chớp mắt, vội càng gói viên đá lại.
Ngay khi lớp màng màu trắng che khuất viên đá, cảm giác vừa rồi liền biến mất, Shami tiếc nuối hô nhỏ một tiếng, giương mắt lên nhìn tư tế.
"Có phải con cũng cảm thấy được máu trong người phản ứng với nó?" Dorin dịu giọng hỏi Shami.
Shami lập tức gật đâu: "Giống.. giống như.. gợn.. gợn sóng."
Dorin gật đầu, lại nhìn viên đá trên tay, bảo Shami: "Con đi về gọi daan con sang đây, nói rằng bà có việc gấp."
Shami hiểu chuyện gật đầu, sau đó vội vàng ra cửa chạy về nhà.
Nhóm Moaa không hề biết chuyện xảy ra ở chỗ tư tế, cho dù có biết bọn họ cũng không để tâm. Dọn dẹp ra một chỗ tương đối sạch sẽ, trải một lớp cỏ mềm rồi phủ da thú lên, cả bọn liền nghỉ ngơi.
Một đêm yên bình.
Đám người Moaa ngủ trong hang động, ngoài cửa lại là hẻm núi nên buổi sáng đến rất muộn, mãi đến khi Gadnu giật mình ngửa đầu tru một tiếng cả đám mới choàng tỉnh giấc.
"Sao vậy Gadnu?" Hahna và Bum ngủ ngay trước ngực Gadnu, linh hồn nhỏ bé suýt nữa bị âm thanh của nó cuốn bay đi mất, ngồi dậy ngửa đầu nhìn, hai mắt còn chưa có tiêu cự.
Gadnu tru một tràng mới cúi đầu nhìn nhỏ, nhịn không được liếm má Hahna một cái.
Những người còn lại cũng đều tỉnh, Bab nằm gần cửa nhất nhìn ra ngoài kinh ngạc nói: "Sáng rồi!"
Moaa đã ngồi dậy, khó hiểu nhìn Gadnu, bởi vì vừa rồi nó tru là âm thanh dẫn đường. Chẳng lẽ đàn gadnim đến?
Moaa đoán không sai, khi cả nhóm còn đang thu dọn chỗ ngủ thì có tiếng sói tru ở đầu hẻm núi truyền đến.
Moaa kinh ngạc thốt lên: "Thủ lĩnh đến."
Cả đám đều ngạc nhiên nhìn nhau, Gadnu thì đã đứng dậy đi ra hang động.
"Bức tường!" Hahna như nhớ tới cái gì, hô một tiếng nhảy bật lên chạy theo Gadnu.
Mấy người còn lại nhìn nhau, cũng vội đi theo ra. Lúc cả đám ra đến nơi, sói vương đã vượt qua được bức tường đá, phía sau có một con gadnim hoang thú khác đang nỗ lực leo lên. Gadnu ngoắc ngoắc cái đuôi tiến lên đón, mà Klap thì đã bị dọa co rúm dưới chân bức tường.
Hahna thấy sói vương liền nhào lên ôm, sói vương cũng vui vẻ liếm cô nhóc chào hỏi. Thấy Hahna như vậy, mấy người bộ lạc Kuriki vừa chạy ra mới bình tĩnh lại.
"Sao ngài hung thú lại tới đây?" Một thú nhân trung niên tên là Vak tới gần hỏi Bab.
"Đến xem chỗ chúng ta thế nào thôi, sau này ngài ấy sẽ đến thường xuyên." Moaa trả lời thay Bab, hắn biết sói vương thu nạp nhân loại vào đàn để làm gì, cho nên có thể đoán được tương lại nó và đàn gadnim sẽ đến đây thường xuyên.
Sói vương giỡn với Hahna một chút rồi đi đến chỗ nhóm Moaa, kêu một tiếng hỏi bọn họ ở đây thế nào, Moaa liền mỉm cười kêu một tiếng đáp lời, cho nó biết bọn họ rất tốt.
Lúc nay Kant đã ra tới, còn có tư tế Dorin cũng chống gậy đi theo, bên cạnh là Shami đang dìu bà, phía sau còn có bốn đứa nhóc, sói vương lập tức đặt chú ý vào nhóm con non.
Kant chào hỏi sói vương xong thì nhìn Bab và Moaa dò hỏi, Moaa liền đem câu vừa rồi trả lời Vak nói một lần nữa, sau đó nói thêm: "Chúng ta nên bỏ bức tường đá kia đi, sửa làm một cái cổng, nếu không mỗi lần đàn gadnim đến rất khó khăn."
Kant nhìn chỗ bức tường, vẫn đang có gadnim nỗ lực leo vào, băn khoăn: "Như vậy lỡ có dã thú tấn công vào bộ lạc thì sẽ rất nguy hiểm."
"Làm cổng cho chắc chắn là được. Lát nữa tôi sẽ hỏi Shan và Dor xem có cách nào không, bọn họ rất thông minh." Moaa đáp.
Kant gật gật đầu nhưng không quá tin tưởng.
Bọn họ còn đang nói thì sói vương đã bắt đầu đi vào trong, nó cẩn thận ngửi mùi từng thành viên bộ lạc, sau đó đi xem qua các hang động bọn họ ở.
Đoàn người và gadnim đi theo phía sau, Shan còn buồn cười dùng tiếng Anh nói nhỏ với Dor: "Giống cán bộ đi thị sát không?"
Dor không nhịn được cười ra tiếng, Rein liền tò mò hỏi hắn cười cái gì, Dor chỉ có thể tỏ ý đợi lát nữa kể cho nghe.
Phía trước, Hahna đang thò lại hỏi Shami có thử hấp thu viên đá mặt trăng nhỏ tặng chưa. Shami gật gật đầu, lắp bắp nói cám ơn.
Tư tế Dorin liền nói với Hahna: "Bà cũng thử hấp thu một chút, sau đó còn gọi vài á thú trước giờ không thể phơi mặt trời đỏ đến thử. Hóa ra trước giờ chúng ta đều hiểu lầm, Phụ Thần không bỏ rơi ai bao giờ."
Hahna không biết đáp lại lời này thế nào, cười cười.
"Cái gì mà hấp thu? Mấy cậu đang nói chuyện gì thế Shami?" Một đứa nhóc khác đi bên cạnh Shami tò mò hỏi nhỏ.
Shami đương nhiên không thể nào nói chuyện rõ ràng được, Hahna liền trả lời giúp: "Bọn này đang nói chuyện hấp thu đá mặt trăng, là năng lượng của trăng tím ấy."
"Trăng tím cũng hấp thu được sao?" Cậu nhóc khác đi phía sau Hahna kinh ngạc hỏi.
Hahna gật gật đâu: "Có thể, những người không thể phơi mặt trời đỏ thì có thể phơi trăng tím, những người phơi được mặt trời đỏ thì không thể." Nói xong còn kiêu ngạo bổ sung: "Trăng tím so với mặt trời đỏ lợi hại hơn nhiều."
"Thật á?" Mấy đứa nhóc đang vây xung quanh đều nửa tin nửa ngờ.
Hahna khinh thường nhìn tụi nó, gọi Rin đang vừa đi vừa vấn tóc ở phía trước: "Anh Rin, gom cho em ít nước đi."
Rin đi ngay cạnh Moaa, cách chỗ Hahna không xa nên nghe hết mấy câu tụi nhỏ nói, cười lắc đầu, cố định búi tóc xong thì giơ tay làm động tác gom lại, tức thì một đám giọt nước đọng trên vách đá xung quanh lập tức bị triệu tập, bay về phía hắn, tụ lại thành một quả cầu nước lớn bằng nắm tay.
Chung quanh vang lên tiếng hô kinh ngạc, Rin mỉm cười khống chế quả cầu nước bay đến trước mặt Hahna.
Hahna cười hắc hắc, nói với Shami: "Giữ váy giúp tớ." Nói xong nhỏ liền đổi sang hình thú.
"Quau!" Mấy đứa nhóc thấy được hình thú của Hahna đều reo lên phấn khích.
Hahna lắc lắc hai cái đuôi màu bạc của mình khoe mẽ một cái rồi mới dùng cái đuôi khống chế băng làm quả cầu nước biến thành quả cầu băng. Bởi vì nước Rin tụ rất tinh khiết nên quả cầu cũng trong suốt như pha lê, vô cùng đẹp.
Mấy đứa nhóc còn đang trầm trồ ngắm quả cầu, Hahna đột nhiên khống chế nó nện ngay giữa trán một đứa trong đó, không có bao nhiêu lực, nhưng chắc chắn đủ đứng tim.
Quả cầu nện xong một đứa lại chuyển sang đứa khác. Đứa thứ hai nhanh nhẹn hơn, lập tức né tránh. Sau đó cả đám liền bị Hahna dùng quả cầu băng rượt chạy tán loạn.
Những người lớn vừa buồn cười vừa kinh ngạc nhìn một màn này, mấy á thú đêm qua đã được tư tế Dorin gọi đến thử hấp thu đá mặt trăng thì đều xúm lại quanh Rin dò hỏi năng lực của hắn.
Shami đã lặng lẽ giúp Hahna nhặt váy da lên, nhìn nhìn liền phát hiện hóa ra ngoài bộ đồ da bên ngoài Hahna còn mặc một bộ đồ lót bên trong, chúng được đan bằng những sợi dây mềm mại xôm xốp, cũng không biết là cái gì. Nhỏ còn đang đang tò mò quan sát thì Dorin lại nhẹ giọng nói: "Con xem, Hahna và các bạn đùa có vui không? Hahna cũng là nữ thú nhân đó nha."
Shami ngước lên nhìn bà, sau đó liếc nhìn Hahna trong hình thú đang kiêu ngạo đuổi theo mấy đứa khác, mà cả bộ lạc đều chỉ hứng thú dõi theo nhỏ chạy qua chứ không ai tỏ ra bài xích.
Shami chợt hiểu được ý của tư tế, nhoẻn miệng cười gật gật đầu với bà.
Kant đi cùng Moaa và Bab ở trước nhất quay đầu lại nhìn tình cảnh phía sau, bất giác tươi cười, hắn chưa bao giờ thấy bộ lạc rộn ràng náo nhiệt như thế.
Sói vương đi xem mỗi nơi một chút, sau đó dừng lại ở trước cửa động của nhóm Moaa, nhảy lên đi vào trong xem thử.
Bếp lửa đêm qua đã tắt còn chưa kịp nhóm lại, chỉ còn một ít than hồng giữa lớp tro, khắp hang nồng đậm mùi hăng của loại cỏ đuổi côn trùng đêm qua họ đốt. Sói vương vừa chui vào đã hắt hơi ba cái liên tục, nhưng hắt hơi xong, mũi quen với mùi này rồi thì không còn cảm giác khó chịu gì nữa. Nó tò mò ngửi xem mùi này đến từ đâu, còn hỏi Moaa đấy là mùi gì.
Moaa lấy một nắm lá còn dư ra vùi vào than đốt cho nó xem, giải thích rằng cái này là để đuổi côn trùng. Sói vương nhìn nắm lá đang bốc khói giữa bếp lửa, suy nghĩ một chút.
Nó cảm thấy thứ này đối với đàn gadnim cũng rất hữu dụng. Tuy rằng nó không sợ côn trùng nhưng bị chúng vo ve xung quanh cũng rất khó chịu, một số loài còn có thể gây nguy hiểm cho con non và thậm chí cả gadnim trưởng thành nữa. Có thể đuổi chúng tránh xa đàn là chuyện tốt. Nhưng thứ này phải dùng lửa đốt lên, mà cho đến nay vẫn chỉ có loài người là biết đốt lửa, các loài khác dù là hung thú cũng không học được kỹ năng này.
Đương nhiên hiện tại cũng không cần suy nghĩ biện pháp, mặc kệ nó muốn nhân loại làm gì cho mình thì cũng phải lấy con mồi đến trao đổi, đây là hành vi đặc trưng của bọn họ, nó cảm thấy rất hợp lý, cho nên dẹp ý muốn trong đầu qua một bên, lần sau rồi tính.
Hôm nay sói vương đến giống như Moaa nói, chỉ là để xem qua chỗ ở nhóm nhân loại của mình thế nào mà thôi, xem xong rồi nó còn phải tiếp tục bận rộn với lãnh địa, dẫn theo mấy con gadnim hoang thú tùy tùng rời đi, Gadnu cũng chạy theo.
Đàn gadnim đi rồi, bộ lạc Kuriki vẫn còn rộn rã. Hahna kéo theo Shami chơi đùa với nhóm trẻ con, Shan và Dor rủ rê đám bạn mới quen đi ra rừng tìm nguyên liệu chuẩn bị làm mấy cái giường mới, những người còn lại thì tiếp tục dọn dẹp hang động. Nhóm á thú có sức mạnh mặt trăng vây quanh Rin hỏi thăm chuyện phơi trăng tím, thuận tiện hỗ trợ dọn đá vụn trong hang, mà nhóm á thú ở đây đám thú nhân độc thân cũng bu lại, cho nên hang động của nhà Moaa đặc biệt nhộn nhịp.
Kant cùng mấy thú nhân lớn tuổi nhất của bộ lạc đến tìm Bab bàn chuyện ngày mai đi săn.
"Vốn dĩ hôm qua chúng ta phải đi săn rồi, thức ăn của bộ lạc đã sắp hết, bởi vì đụng chuyện đàn nimpas bị tập kích mới phải thôi." Kant giải thích với Bab.
Bab gật đầu, nói: "Thủ lĩnh chỉ cần gọi một tiếng là được, chúng tôi đương nhiên sẽ tham gia. Ngày mai chúng ta tìm đàn gadnim để chúng dẫn đi săn, sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều."
Kant nghe vậy hơi hơi thở ra. Từ hôm qua hắn đã nhận ra sói vương đối với gia đình Moaa rất quan tâm và tin tưởng, mà mấy người này đều đặc biệt xuất sắc, hắn rất lo lắng bọn họ vào bộ lạc sẽ gây ra nhiễu loạn. Không phải Kant sợ bị chiếm quyền thủ lĩnh, thú nhân mạnh nhất làm thủ lĩnh là truyền thống hiển nhiên của nhân loại, nếu Bab mạnh hơn mình Kant rất sẵn sàng nhường vị trí. Hắn lo lắng là nếu bộ lạc đổi thủ lĩnh đột ngột, đám thanh niên trong bộ lạc không phục sẽ gây ra mâu thuẫn, bộ lạc Kuriki quá nhỏ, không chịu nổi rung chuyển như thế.
Hiện tại Bab đã biểu hiện rõ không có ý định tranh quyền thủ lĩnh, vậy thì không có gì phải lo lắng nữa. Những thú nhân lớn tuổi khác cũng đánh mắt với nhau, mỉm cười nhẹ nhõm.
/51
|