Vào lúc Inuyasha đang ngồi trong phòng nói chuyện với nhau thì Izayoi liền bước vào trong phòng nói
- Hai đứa dậy rồi à, bây giờ hãy về ăn sáng đi.
Inuyasha và Kikyo liền chợt quay về thực tại. Inuyasha đứng dậy lấy bộ quần áo và vào phòng tắm thay quần áo vì cả hôm qua cậu chẳng thay đồ. Kikyo cũng đứng dậy nói
- Bác ơi, cảm ơn đã mời cháu ăn sáng nhưng bây giờ cháu phải về liền nếu không người nhà sẽ lo lắm ạ.
Izayoi mỉm cười đáp
- Đừng quá lo lắng, tối qua cô đã gọi cho mẹ cháu. Và bà ấy hoàn toàn đồng ý, thậm chí ở lại cho tới khi nạn bão qua cũng được.
- Cháu cũng biết chắc là mẹ mình sẽ đồng ý rồi, gia đình cháu lúc nào cũng vậy. Nạn bão qua thế bão vẫn chưa hết sao hả bác.
- Nói sao nhỉ, hết thì cũng hết rồi nhưng chiều nay một trận bão nữa sẽ đến tiếp. Vậy nên cô nghĩ cháu ở lại đây cũng được.
- Như thế phiền hài gia đình cô lắm ạ.
- Không sao, không sao. Cô cũng muốn cháu ở lại lắm, hôm nay nếu cháu ở đây thì Inuyasha và anh trai nó sẽ cãi nhau đâu. Nên cháu ở lại đi, cô rất thích cháu.
Kikyo cười nhạt, cô hoàn toàn biết rằng điều mà Izayoi nói là gì, ý là nếu thấy người lạ hai đứa đó sẽ không chửi nhau đó mà. Nhưng cô thì không nghĩ vậy đâu vì Inuyasha như thế thì nể mặt ai và nhất là cô
- Thôi cháu ở lại cùng mọi người đến khi nạn bão hết cũng được. Xin lỗi đã làm phiền.
- Về ăn thôi.
Lúc này Inuyasha cũng vừa thay đồ xong. Cả ba cùng về nhà bếp, Kikyo không thể tin được cái nhà bếp của nhà này rất lớn. Lúc đầu vào nhà cô chẳng để ý lắm nhưng công nhận là nhà này cực kì lớn, không hổ dân là nhà của chủ tịch công ty Inu. Ngồi trên bàn ăn là Seeshomaru anh trai của Inuyasha và một người phụ nữ cực kì đẹp.
Bà có mái tóc bạc kim y chang như Seeshomaru và Inuyasha. Nhìn bà rất trẻ và thật xinh đẹp. Khuôn mặt đầy nét sắc sảo và thông minh. Kikyo liền quay sang hỏi Izayoi
- Bác ơi, đó là ai vậy. Nhìn thật là đẹp.
- Đó là Inukimi mẹ của Seeshomaru và có thể cho là chị của cô.
Khi biết hai người không cùng mẹ nên Kikyo khá thắc mắc và hỏi
- Seeshomaru và Inuyasha chỉ là anh em họ thôi sao? Cứ tưởng anh em ruột.
Izayoi hơi ngạc nhiên nhìn Kikyo bà không thể tin đã là bạn của Inuyasha mà không hề biết chuyện này
- Inuyasha và Seeshomaru là anh em cùng cha khác mẹ. Bác là vợ hai còn mẹ Seeshomaru là vợ 1.
Kikyo thì đã hoàn toàn chẳng biết chuyện này, cô không thể ngờ được gia đình của Inuyasha lại phức tạp vậy. Hèn gì cậu lúc nào muốn gây rối chắc do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên là muốn quậy cho vui đây mà
- Cháu xin lỗi. Nhưng sao hai người ở chung nhà mà có vẻ yên bình vậy.
- Do chị Kimi không hề nói gì về việc chồng mình có vợ 2. Công nhận chỉ vị tha thiệt đó, thế nên bác mới được ở lại đây chứ không là mệt rồi.
Nghe nói xong Kikyo cũng khá ngạc nhiên dù nét mặt không hề biết sắc. Bây giờ làm gì có ai chấp nhận vụ đa thê nữa chứ chắc chỉ trừ bà Kimi ra. Vị tha ngoài sức tưởng tượng của cô, trên đời cứ tưởng không còn người như thế.
Chuẩn bị ngồi xuống ghế ăn thì tiếng chuông cửa reo lên. Izayoi ra mở cửa thì Kikyo cũng đi theo vì cô cũng tò mò ai lại đến lúc trời sắp bão lại như thế. Người đứng đằng sau cánh cửa là một cô gái với mái tóc đen dài nhưng được búi lên cao. Và đặc biệt là có một đôi mắt đỏ ngầu, nhìn sắc sảo hơi lạnh lùng. Sao người phụ nữ nào quen biết nhà này toàn sắc sảo lạnh lùng vậy cà.
- À Kagura đó à, cháu đến đây bây giờ làm cái gì vậy?
Kagura đó là tên của cô gái đó sao, cái tên gần giống với Kagome nhỉ. Kikyo quan sát kĩ cô ta. Càng nhìn càng phải công nhận là cô ấy thực sự rất đẹp.
- À cháu đến đây chơi thôi. Cô không biết tin là tự dưng cơn bão đổi hướng rồi sao. Nó không tiến vào Tokyo nữa mà tiến về vùng Kyoto rồi.
Izayoi cười vui vẻ
- Thế thì tốt quá rồi nhỉ, cô quên xem tin luôn.
Kikyo nghe vậy liền vui mừng chạy lên nhà tắm chung của căn nhà để thay lại áo quần và cầm theo bộ đồ thể dục của Inuyasha về giặt rồi đem trả
- Bác Izayoi ạ, trời cũng hết bão rồi bây giờ cháu xin phép được về.
Izayoi rất muốn Kikyo ở lại nhưng chắc chắn lần này không được rồi.
- Thôi vậy cũng được, đi về an toàn nhá. Hay là để Inuyasha tiễn cháu về.
- Dạ không cần đâu à, cháu không muốn làm phiền người khác.- Kikyo cười gắng gượng cô từ chối không chỉ vì lí do đó mà chính xác hơn là cô không muốn đi cùng Inuyasha lần nào nữa, chắc chắn không.
Rồi sau đó Kikyo bước ra khỏi nhà Inuyasha trên đường đi về nhà cô luôn suy nghĩ mọi người trong nhà sẽ phản ứng sao với chuyện này. Với gia đình bình thường thì sẽ hỏi han hay mắng chửi gì đó nhưng với riêng gia đình của cô thì chắc sẽ sẽ rất khác lạ. Về đến nhà cô thấy mọi người vẫn đang ăn sáng bình thường dù không có mặt của cô. Kagome liền bước ra hỏi Kikyo
- Kikyo hôm qua không phải chị nói có chuyện nơi lớp sao lại thành chị và ai nhỉ, hình như là Inuyasha đi chơi và kẹt trên xe bus rồi gặp bão vậy.
Ông của hai người dừng đọc báo và nói
- Ông chắc chắn là hẹn hò bí mật với trai nhưng mà gặp sự cố đó.
Kikyo vẫn bình tĩnh như thường vì cô không hề hẹn hò với Inuyasha nên mắc mớ gì phải xấu hổi hay chối chứ. Cô không bao giờ thích Inuyasha và đó chỉ là những gì cô đang suy nghĩ hiện tại
- Không phải là hẹn hò chỉ là lúc đó Inuyasha quậy trên lớp nên cháu đề nghị cuối giờ mưa Oishi cho hắn. Và lúc đó thấy Kagome đang đi với người thích mình nên thôi ghép đôi hai đứa nó vậy. Thế là gặp sự cố như trên.
Nhìn thấy độ bình thản của Kikyo thì đủ chứng minh đó là sự thật. Kikyo lại quay sang và hỏi Kagome
- À Kagome em thấy cậu Hojo gì đó thế nào? Thích cậu ta không?
- Không! Đúng là cậu ta có tốt thật nhưng nói mấy chuyện vớ vẩn nhiều quá nên em nghĩ là không thể thích cậu ta đâu.
- Thế à tiếc thật đó. Mà nghe nói bão hết rồi đó. Khi nào đi học lại vậy Kagome?
- Em nghĩ là ngày mai đi học lại rồi đó, chị Kikyo có người bạn của chị tới vào sáng sớm nay đó.
Kikyo nghe câu nói của cô Kagome cô rất sốc, người bạn của cô tới để làm gì chứ. Mà cô đâu có bạn nào mà Kagome không biết được, rốt cuộc đó là ai? Và tại sao lại tìm cô trong khi chưa biết tin bão đã tan. Thấy Kikyo cũng không biết Kagome liền nói tiếp
- Đó là một cậu con trai với mái tóc đen và đôi mắt đỏ là nét đặc biệt. Đôi mắt đó ẩn chứa rất là nhiều nỗi buồn chán, nhìn vào cũng thấy rùng mình. Anh ta đến hình như để đưa cái gì đó, nhưng do không thấy chị rồi thôi. Tên anh ta là Naraku.
- Naraku, chị không biết cậu ta. Rốt cuộc đó là ai nhỉ, bạn cùng lớp cũng không phải. Mà thôi lo chuyện khác đi cũng được.- Dù nói vậy nhưng Kikyo vẫn đang suy nghĩ rằng đó là ai.
-----------------------------------------------------------------
Vài ngày đã trôi qua và tất nhiên Inuyasha vẫn cứ chọc phá Kikyo thay vì cả lớp. Thái độ của họ đối với nhau không còn khó chịu như trước nữa. Có thể nói đã có cảm tình với nhau nhưng bề ngoài tỏ thái độ. Khi Kikyo đi ra trước cổng cùng Kagome thì Inuyasha đã đứng đó chờ, Kikyo vẫn lơ vì cô không nghĩ là Inuyasha chờ mình dù trong lòng thì mong là như thế. Inuyasha thấy Kikyo bỏ đi thì khá khó chịu, hắn biết là cô đang cố tình lơ hắn. Hắn bèn gọi cô lại
- Ê Kikyo.
Nghe Inuyasha gọi xong Kikyo và Kagome liền quay lại, Kagome thì khá ngạc nhiên còn Kikyo thì đã biết rõ. Nhưng cô vẫn chẳng nói câu nào nét mặt vẫn lạnh tanh. Inuyasha cảm thấy yên lặng quá mức nói tiếp
- Chiều thứ bảy đến rạp chiếu phim đi, tôi hôm nay được người ta tặng vé miến phí nhưng không có ai đi cùng nên thôi cho cô cùng đi vậy. Cô nên hạnh phúc khi được bổn thiếu gia ta kè đi xem phim.
Kikyo không phản ứng vì biết chắc là câu nói của Inuyasha nửa thật nữa giả. Làm gì có ai cho hắn cái vé xem phim nào đâu đi mua rồi chém gió đó. Còn không có ai đi cùng nữa chứ nhiều người thích lắm mà chỉ cần hắn không làm cái tính cách bất lịch sự là cả đống gái theo, vẫn đề là không được thế.
- Tại sao lại là tôi, người khác không được à?
- Vì cô là tôi có thể tha hồ chọc ghẹo. Chỉ cô chơi mới thích thú được còn mấy đứa con gái khác thì đâu được như cô. Cô càng lạnh lùng ta càng muốn chơi đùa với cô. Ta sẽ lột vẻ mặt lạnh lùng của cô.
Nghe xong lời Inuyasha nói Kagome đã hiểu rằng cậu ta muốn mời Kikyo đi nhưng không biết cách để mà nói. Quả nhiên là trẻ trâu thấy ngại mà. Còn Kikyo thì quay lưng lại đi không thèm trả lời. Inuyasha liền kêu lại
- Cô chơi tôi à Kikyo. Sao không nói gì mà lại bỏ đi như vậy chứ. Kikyo
Kikyo vẫn đi tiếp nhưng cô lại nói
- Ngày mai 9 giờ sáng hẹn nhau ở công viên.
Inuyasha nghe vậy vui hẳn vì như thế nghĩa là cô đã đồng ý đi cùng hắn. Hắn thấy vui vì sẽ được troll Kikyo cả buổi chiều đó nhưng đó đâu phải thứ khiến hắn vui. Thứ khiến hắn vui thực sự thì hắn lại không hề biết.
Sáng ngày mai vào 8 giờ Kikyo bắt đầu lựa chọn đồ đoàn thật cẩn thận. Ông nội thấy vậy liền nói
- Đi chơi với trai à.
- Cũng không sai.
Nói xong ông nội cũng im lặng, Kikyo liền đứng chờ ở công viên khi cô tới thì đúng 8g 59p chỉ còn một phút nhưng cô chẳng thấy Inuyasha đâu. Cô cứ tiếp tục đứng chờ 2 tiếng, 3 tiếng và đến tối vẫn chẳng thấy Inuyasha đâu. Cô đã rất tức giận khi như thế không lẽ Inuyasha chơi khăm cô. Cứ thế và đến đêm khuya Inuyasha vẫn chẳng tới. Kikyo hiện tại rất nóng lòng, sốt ruột và đây là lần đầu tiên. Trong hoàn cảnh đó thì một bóng người xuất hiện từ bóng đêm. Và đó là Inuyasha cậu ta đang rất mệt mỏi, thở “học học” nhìn như sắp chết
- Kikyo xin lỗi vì tôi có việc nên là đến muộn
Kikyo mỉm cười dịu dàng
- Thế thì tốt quá cứ lo là cậu bị gì rồi chứ.- Đúng rồi đó là tất cả những gì khiến Kikyo nóng lòng và sốt ruột đến bây giờ cô mới nhận ra.
Kikyo nắm lấy tay Inuyasha
- Cậu đến muộn rồi không còn phim nữa, thế thì cùng về chứ.
- Cũng được.
Trên đường đi Inuyasha có vẻ gì đó hơi lo lắng và xấu hổ. Kikyo thấy vậy liền hỏi
- Sao vậy Inuyasha.
Inuyasha càng đỏ mặt và bồn chồn hơn nhưng rồi cậu đứng đối diện với Kikyo và lấy cái gì từ trong túi quần ra.
- Thực ra tôi muốn tặng cô thứ này.
Thứ Inuyasha tặng cho Kikyo là một cái vòng tay nhỏ bé, dù đơn giản nhưng thật đẹp. Inuyasha nói tiếp
- Đó là thứ mà lúc nhỏ mẹ đã đeo vào tay cho tôi đó, bây giờ tôi muốn mấy thứ đó thì quá đơn giản. Không cần nữa nên cho cô vậy đó.
Kikyo nhìn ngắm đó thật kĩ vẻ mặt cô có tươi hơn bình thường rất nhiều
- Cô thực sự tặng tôi ư. Đó từng là đồ cậu rất quý giá mà, thế mẹ cậu không nói gì à.
- Tôi nói là tặng cô thì là tặng cô thôi. Hiểu thế được rồi.
- Inuyasha. Cảm ơn
Tối đó cả hai đã về tới nhà Kikyo rồi mới tách ra, một cuộc hẹn bị lỡ nhưng đổi lại là một món quá tuyệt vời như thế đối với Kikyo đã mản nguyện lắm rồi. Về nhà Kagome thấy Kikyo vui như thế cô cũng vui lây. Và cô cũng tự hỏi là người mà Kikyo thích là ai, anh ta có đủ tuyệt vời để mang lại cho chị mình hạnh phúc hay không. Kagome đã quyết định từ nay sẽ bắt đầu quan sát Inuyasha để xem cậu ta có thực lòng muốn mang lại hạnh phúc cho chị Kikyo của mình không.
- Hai đứa dậy rồi à, bây giờ hãy về ăn sáng đi.
Inuyasha và Kikyo liền chợt quay về thực tại. Inuyasha đứng dậy lấy bộ quần áo và vào phòng tắm thay quần áo vì cả hôm qua cậu chẳng thay đồ. Kikyo cũng đứng dậy nói
- Bác ơi, cảm ơn đã mời cháu ăn sáng nhưng bây giờ cháu phải về liền nếu không người nhà sẽ lo lắm ạ.
Izayoi mỉm cười đáp
- Đừng quá lo lắng, tối qua cô đã gọi cho mẹ cháu. Và bà ấy hoàn toàn đồng ý, thậm chí ở lại cho tới khi nạn bão qua cũng được.
- Cháu cũng biết chắc là mẹ mình sẽ đồng ý rồi, gia đình cháu lúc nào cũng vậy. Nạn bão qua thế bão vẫn chưa hết sao hả bác.
- Nói sao nhỉ, hết thì cũng hết rồi nhưng chiều nay một trận bão nữa sẽ đến tiếp. Vậy nên cô nghĩ cháu ở lại đây cũng được.
- Như thế phiền hài gia đình cô lắm ạ.
- Không sao, không sao. Cô cũng muốn cháu ở lại lắm, hôm nay nếu cháu ở đây thì Inuyasha và anh trai nó sẽ cãi nhau đâu. Nên cháu ở lại đi, cô rất thích cháu.
Kikyo cười nhạt, cô hoàn toàn biết rằng điều mà Izayoi nói là gì, ý là nếu thấy người lạ hai đứa đó sẽ không chửi nhau đó mà. Nhưng cô thì không nghĩ vậy đâu vì Inuyasha như thế thì nể mặt ai và nhất là cô
- Thôi cháu ở lại cùng mọi người đến khi nạn bão hết cũng được. Xin lỗi đã làm phiền.
- Về ăn thôi.
Lúc này Inuyasha cũng vừa thay đồ xong. Cả ba cùng về nhà bếp, Kikyo không thể tin được cái nhà bếp của nhà này rất lớn. Lúc đầu vào nhà cô chẳng để ý lắm nhưng công nhận là nhà này cực kì lớn, không hổ dân là nhà của chủ tịch công ty Inu. Ngồi trên bàn ăn là Seeshomaru anh trai của Inuyasha và một người phụ nữ cực kì đẹp.
Bà có mái tóc bạc kim y chang như Seeshomaru và Inuyasha. Nhìn bà rất trẻ và thật xinh đẹp. Khuôn mặt đầy nét sắc sảo và thông minh. Kikyo liền quay sang hỏi Izayoi
- Bác ơi, đó là ai vậy. Nhìn thật là đẹp.
- Đó là Inukimi mẹ của Seeshomaru và có thể cho là chị của cô.
Khi biết hai người không cùng mẹ nên Kikyo khá thắc mắc và hỏi
- Seeshomaru và Inuyasha chỉ là anh em họ thôi sao? Cứ tưởng anh em ruột.
Izayoi hơi ngạc nhiên nhìn Kikyo bà không thể tin đã là bạn của Inuyasha mà không hề biết chuyện này
- Inuyasha và Seeshomaru là anh em cùng cha khác mẹ. Bác là vợ hai còn mẹ Seeshomaru là vợ 1.
Kikyo thì đã hoàn toàn chẳng biết chuyện này, cô không thể ngờ được gia đình của Inuyasha lại phức tạp vậy. Hèn gì cậu lúc nào muốn gây rối chắc do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên là muốn quậy cho vui đây mà
- Cháu xin lỗi. Nhưng sao hai người ở chung nhà mà có vẻ yên bình vậy.
- Do chị Kimi không hề nói gì về việc chồng mình có vợ 2. Công nhận chỉ vị tha thiệt đó, thế nên bác mới được ở lại đây chứ không là mệt rồi.
Nghe nói xong Kikyo cũng khá ngạc nhiên dù nét mặt không hề biết sắc. Bây giờ làm gì có ai chấp nhận vụ đa thê nữa chứ chắc chỉ trừ bà Kimi ra. Vị tha ngoài sức tưởng tượng của cô, trên đời cứ tưởng không còn người như thế.
Chuẩn bị ngồi xuống ghế ăn thì tiếng chuông cửa reo lên. Izayoi ra mở cửa thì Kikyo cũng đi theo vì cô cũng tò mò ai lại đến lúc trời sắp bão lại như thế. Người đứng đằng sau cánh cửa là một cô gái với mái tóc đen dài nhưng được búi lên cao. Và đặc biệt là có một đôi mắt đỏ ngầu, nhìn sắc sảo hơi lạnh lùng. Sao người phụ nữ nào quen biết nhà này toàn sắc sảo lạnh lùng vậy cà.
- À Kagura đó à, cháu đến đây bây giờ làm cái gì vậy?
Kagura đó là tên của cô gái đó sao, cái tên gần giống với Kagome nhỉ. Kikyo quan sát kĩ cô ta. Càng nhìn càng phải công nhận là cô ấy thực sự rất đẹp.
- À cháu đến đây chơi thôi. Cô không biết tin là tự dưng cơn bão đổi hướng rồi sao. Nó không tiến vào Tokyo nữa mà tiến về vùng Kyoto rồi.
Izayoi cười vui vẻ
- Thế thì tốt quá rồi nhỉ, cô quên xem tin luôn.
Kikyo nghe vậy liền vui mừng chạy lên nhà tắm chung của căn nhà để thay lại áo quần và cầm theo bộ đồ thể dục của Inuyasha về giặt rồi đem trả
- Bác Izayoi ạ, trời cũng hết bão rồi bây giờ cháu xin phép được về.
Izayoi rất muốn Kikyo ở lại nhưng chắc chắn lần này không được rồi.
- Thôi vậy cũng được, đi về an toàn nhá. Hay là để Inuyasha tiễn cháu về.
- Dạ không cần đâu à, cháu không muốn làm phiền người khác.- Kikyo cười gắng gượng cô từ chối không chỉ vì lí do đó mà chính xác hơn là cô không muốn đi cùng Inuyasha lần nào nữa, chắc chắn không.
Rồi sau đó Kikyo bước ra khỏi nhà Inuyasha trên đường đi về nhà cô luôn suy nghĩ mọi người trong nhà sẽ phản ứng sao với chuyện này. Với gia đình bình thường thì sẽ hỏi han hay mắng chửi gì đó nhưng với riêng gia đình của cô thì chắc sẽ sẽ rất khác lạ. Về đến nhà cô thấy mọi người vẫn đang ăn sáng bình thường dù không có mặt của cô. Kagome liền bước ra hỏi Kikyo
- Kikyo hôm qua không phải chị nói có chuyện nơi lớp sao lại thành chị và ai nhỉ, hình như là Inuyasha đi chơi và kẹt trên xe bus rồi gặp bão vậy.
Ông của hai người dừng đọc báo và nói
- Ông chắc chắn là hẹn hò bí mật với trai nhưng mà gặp sự cố đó.
Kikyo vẫn bình tĩnh như thường vì cô không hề hẹn hò với Inuyasha nên mắc mớ gì phải xấu hổi hay chối chứ. Cô không bao giờ thích Inuyasha và đó chỉ là những gì cô đang suy nghĩ hiện tại
- Không phải là hẹn hò chỉ là lúc đó Inuyasha quậy trên lớp nên cháu đề nghị cuối giờ mưa Oishi cho hắn. Và lúc đó thấy Kagome đang đi với người thích mình nên thôi ghép đôi hai đứa nó vậy. Thế là gặp sự cố như trên.
Nhìn thấy độ bình thản của Kikyo thì đủ chứng minh đó là sự thật. Kikyo lại quay sang và hỏi Kagome
- À Kagome em thấy cậu Hojo gì đó thế nào? Thích cậu ta không?
- Không! Đúng là cậu ta có tốt thật nhưng nói mấy chuyện vớ vẩn nhiều quá nên em nghĩ là không thể thích cậu ta đâu.
- Thế à tiếc thật đó. Mà nghe nói bão hết rồi đó. Khi nào đi học lại vậy Kagome?
- Em nghĩ là ngày mai đi học lại rồi đó, chị Kikyo có người bạn của chị tới vào sáng sớm nay đó.
Kikyo nghe câu nói của cô Kagome cô rất sốc, người bạn của cô tới để làm gì chứ. Mà cô đâu có bạn nào mà Kagome không biết được, rốt cuộc đó là ai? Và tại sao lại tìm cô trong khi chưa biết tin bão đã tan. Thấy Kikyo cũng không biết Kagome liền nói tiếp
- Đó là một cậu con trai với mái tóc đen và đôi mắt đỏ là nét đặc biệt. Đôi mắt đó ẩn chứa rất là nhiều nỗi buồn chán, nhìn vào cũng thấy rùng mình. Anh ta đến hình như để đưa cái gì đó, nhưng do không thấy chị rồi thôi. Tên anh ta là Naraku.
- Naraku, chị không biết cậu ta. Rốt cuộc đó là ai nhỉ, bạn cùng lớp cũng không phải. Mà thôi lo chuyện khác đi cũng được.- Dù nói vậy nhưng Kikyo vẫn đang suy nghĩ rằng đó là ai.
-----------------------------------------------------------------
Vài ngày đã trôi qua và tất nhiên Inuyasha vẫn cứ chọc phá Kikyo thay vì cả lớp. Thái độ của họ đối với nhau không còn khó chịu như trước nữa. Có thể nói đã có cảm tình với nhau nhưng bề ngoài tỏ thái độ. Khi Kikyo đi ra trước cổng cùng Kagome thì Inuyasha đã đứng đó chờ, Kikyo vẫn lơ vì cô không nghĩ là Inuyasha chờ mình dù trong lòng thì mong là như thế. Inuyasha thấy Kikyo bỏ đi thì khá khó chịu, hắn biết là cô đang cố tình lơ hắn. Hắn bèn gọi cô lại
- Ê Kikyo.
Nghe Inuyasha gọi xong Kikyo và Kagome liền quay lại, Kagome thì khá ngạc nhiên còn Kikyo thì đã biết rõ. Nhưng cô vẫn chẳng nói câu nào nét mặt vẫn lạnh tanh. Inuyasha cảm thấy yên lặng quá mức nói tiếp
- Chiều thứ bảy đến rạp chiếu phim đi, tôi hôm nay được người ta tặng vé miến phí nhưng không có ai đi cùng nên thôi cho cô cùng đi vậy. Cô nên hạnh phúc khi được bổn thiếu gia ta kè đi xem phim.
Kikyo không phản ứng vì biết chắc là câu nói của Inuyasha nửa thật nữa giả. Làm gì có ai cho hắn cái vé xem phim nào đâu đi mua rồi chém gió đó. Còn không có ai đi cùng nữa chứ nhiều người thích lắm mà chỉ cần hắn không làm cái tính cách bất lịch sự là cả đống gái theo, vẫn đề là không được thế.
- Tại sao lại là tôi, người khác không được à?
- Vì cô là tôi có thể tha hồ chọc ghẹo. Chỉ cô chơi mới thích thú được còn mấy đứa con gái khác thì đâu được như cô. Cô càng lạnh lùng ta càng muốn chơi đùa với cô. Ta sẽ lột vẻ mặt lạnh lùng của cô.
Nghe xong lời Inuyasha nói Kagome đã hiểu rằng cậu ta muốn mời Kikyo đi nhưng không biết cách để mà nói. Quả nhiên là trẻ trâu thấy ngại mà. Còn Kikyo thì quay lưng lại đi không thèm trả lời. Inuyasha liền kêu lại
- Cô chơi tôi à Kikyo. Sao không nói gì mà lại bỏ đi như vậy chứ. Kikyo
Kikyo vẫn đi tiếp nhưng cô lại nói
- Ngày mai 9 giờ sáng hẹn nhau ở công viên.
Inuyasha nghe vậy vui hẳn vì như thế nghĩa là cô đã đồng ý đi cùng hắn. Hắn thấy vui vì sẽ được troll Kikyo cả buổi chiều đó nhưng đó đâu phải thứ khiến hắn vui. Thứ khiến hắn vui thực sự thì hắn lại không hề biết.
Sáng ngày mai vào 8 giờ Kikyo bắt đầu lựa chọn đồ đoàn thật cẩn thận. Ông nội thấy vậy liền nói
- Đi chơi với trai à.
- Cũng không sai.
Nói xong ông nội cũng im lặng, Kikyo liền đứng chờ ở công viên khi cô tới thì đúng 8g 59p chỉ còn một phút nhưng cô chẳng thấy Inuyasha đâu. Cô cứ tiếp tục đứng chờ 2 tiếng, 3 tiếng và đến tối vẫn chẳng thấy Inuyasha đâu. Cô đã rất tức giận khi như thế không lẽ Inuyasha chơi khăm cô. Cứ thế và đến đêm khuya Inuyasha vẫn chẳng tới. Kikyo hiện tại rất nóng lòng, sốt ruột và đây là lần đầu tiên. Trong hoàn cảnh đó thì một bóng người xuất hiện từ bóng đêm. Và đó là Inuyasha cậu ta đang rất mệt mỏi, thở “học học” nhìn như sắp chết
- Kikyo xin lỗi vì tôi có việc nên là đến muộn
Kikyo mỉm cười dịu dàng
- Thế thì tốt quá cứ lo là cậu bị gì rồi chứ.- Đúng rồi đó là tất cả những gì khiến Kikyo nóng lòng và sốt ruột đến bây giờ cô mới nhận ra.
Kikyo nắm lấy tay Inuyasha
- Cậu đến muộn rồi không còn phim nữa, thế thì cùng về chứ.
- Cũng được.
Trên đường đi Inuyasha có vẻ gì đó hơi lo lắng và xấu hổ. Kikyo thấy vậy liền hỏi
- Sao vậy Inuyasha.
Inuyasha càng đỏ mặt và bồn chồn hơn nhưng rồi cậu đứng đối diện với Kikyo và lấy cái gì từ trong túi quần ra.
- Thực ra tôi muốn tặng cô thứ này.
Thứ Inuyasha tặng cho Kikyo là một cái vòng tay nhỏ bé, dù đơn giản nhưng thật đẹp. Inuyasha nói tiếp
- Đó là thứ mà lúc nhỏ mẹ đã đeo vào tay cho tôi đó, bây giờ tôi muốn mấy thứ đó thì quá đơn giản. Không cần nữa nên cho cô vậy đó.
Kikyo nhìn ngắm đó thật kĩ vẻ mặt cô có tươi hơn bình thường rất nhiều
- Cô thực sự tặng tôi ư. Đó từng là đồ cậu rất quý giá mà, thế mẹ cậu không nói gì à.
- Tôi nói là tặng cô thì là tặng cô thôi. Hiểu thế được rồi.
- Inuyasha. Cảm ơn
Tối đó cả hai đã về tới nhà Kikyo rồi mới tách ra, một cuộc hẹn bị lỡ nhưng đổi lại là một món quá tuyệt vời như thế đối với Kikyo đã mản nguyện lắm rồi. Về nhà Kagome thấy Kikyo vui như thế cô cũng vui lây. Và cô cũng tự hỏi là người mà Kikyo thích là ai, anh ta có đủ tuyệt vời để mang lại cho chị mình hạnh phúc hay không. Kagome đã quyết định từ nay sẽ bắt đầu quan sát Inuyasha để xem cậu ta có thực lòng muốn mang lại hạnh phúc cho chị Kikyo của mình không.
/36
|