“Reng”
Và giờ học cuối cùng đã kết thúc, trong tất cả các tiết học Inuyasha dừng như chỉ nhìn cho có chứ chẳng chú tâm học hành cái gì cả. Lúc ra về Inuyasha đứng chặn Kikyo ngay trước cửa lớp nói
- Kikyo cô quên chúng ta nói gì trong tiết đầu rồi sao?.
Kikyo khó chịu nhìn Inuyasha
- Anh không tin tưởng tôi đến vậy sao? Tôi nói là làm được, chỉ là bây giờ tôi phải nói em gái tôi về trước đã không thôi thì nó chờ lâu.
Kikyo nói xong quay lưng lại đi về phía cổng trường và tất nhiên Inuyasha cũng đi theo làm sao hắn có thể tin cô được chứ. Nó khiến Kikyo khó chịu cực kì bởi vì nếu đi gần như thế người khác sẽ tưởng họ là một cặp, nói chung khá là khó chịu nhưng vì Kikyo là một người lạnh lùng và không quan tâm họ nói gì nên giận một chút rồi thôi. Cuối cùng Kikyo cũng đã nhìn thấy Kagome nhưng cô em gái của cô đang đứng cùng một cậu con trai. Inuyasha thấy vậy nói
- Em gái cô có bạn trai rồi kìa, chắc nó dễ thường lắm nhỉ.
Kikyo vẫn điểm tĩnh đi tiếp và nói vì dù thấy nhưng cách vẫn khá xa
- Đó không phải bạn trai của nó. Nhưng sự thật là nó rất dễ thương không chê vào đâu được.
Inuyasha cười mỉm hắn vừa nghĩ ra một câu trêu Kikyo rất vui
- Đúng rồi em gái của cô rất dễ thương chẳng bù cho cô vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, vừa xấu, khó tính.
Kikyo vẫn không nói gì vì đối với cô Inuyasha nói gì không quan trọng, thấy Kikyo bơ mình khiến Inuyasha khó chịu, hắn tiếp tục trêu chọc cô
- Có lẽ ta nên đến làm quen với em gái cô nhỉ.
Câu nói này mới làm kích động được Kikyo, cô quay lại nhìn Inuyasha bằng đôi mắt lạnh lùng khiến Inuyasha cảm thấy lạnh cả sống lưng
- Tôi là lớp trưởng của cậu nên để mới ngăn cậu làm bậy trong lớp tôi đã phải chấp nhận mua vài gói Oishi cho cậu. Chứ thử đựng vào em gái của tôi xem tôi đảm bảo sẽ khiến cậu hối hận cả đời.
Inuyasha bây giờ đã nghiêm túc và im lặng đi theo. Khi họ tới gần thì nghe được câu nói của cậu con trai
- Higurashi cậu có thể về chung với tớ không?
Kagome đỏ mặt, thấy khá ngại ngùng
- Mình phải đi về cùng chị mình nên Hojo-kun à, mình xin lỗi.
Hojo hơi thất vọng và cười nhạt
- Không sao đâu, mình biết Higurashi là người quan tâm tới gia đình nên chắc chắn sẽ chờ chị gái của mình rồi.
Kikyo nghe được cảm thấy như mình đang làm gián đoạn tình cảm của Kagome vậy đó. Inuyasha lên tiếng
- Không thể ngờ được mới ngày đầu tiên đi học mà có người để ý rồi tài thiệt. Và người đang ngăn cản đó chính là cô đó Kikyo.
Kikyo cũng thấy Inuyasha nói đúng, cô lập tức chạy đến chỗ Kagome và Hojo nói
- Kagome à, hôm nay em về trước đi nhá. Chị có chuyện ở lớp rồi xin lỗi.
Kagome là một người thông minh cô thừa hiểu rằng Kikyo đang ghép đôi cho hai người
nhưng không hề biết là chuyện Kikyo nói là sự thật
- Chị Kikyo, không đâu em vẫn sẽ chờ mà.
Kagome đã thông minh thì Kikyo cũng đâu ngu. Cô biết chắc rằng nó đã hiểu ý mình rất muốn nói ra sự thật là vì đãi tên Inuyasha ăn Oishi nên mới về trễ nhưng nói ra thì thật…
- Em cứ về trước đi chị có chuyện thật mà- Kikyo quay sang Hojo và nói- Cậu có thể đưa em gái tôi về chứ,hãy đảm bảo an toàn của nó cho tôi. Nó mà có mệnh hệ gì thì cậu liệu hồn tôi.
Hojo tự tin lấy tay dặt trữa ngực nói
- Yên tâm đi, tôi sẽ bảo vệ Kagome.
- Đi đi Kagome.
Kagome hơi lo lắng như mà vì Kikyo đã nói nên thôi cô cùng về chung với Hojo. Họ cùng nhau đi trên con phố nhỏ. Những cánh hoa rơi xuống, một cảnh tượng lãng mãn nhưng người ở dưới thì không. Ngay lúc này Kagome đang phải nghe Hojo nói mấy cái chuyện thuốc than hay gì đó về sức khỏe, mà công nhận cậu ta nói nhiều và đai thiệt. Cuối cùng cô cũng đã về nhà kết thúc cuộc nói chuyện mà cô chỉ đứng nghe.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bây giờ thì Kikyo và Inuyasha đang ở cửa hàng đồ ăn vặt. Inuyasha tất nhiên là rất thông minh trong mấy việc này hắn đã chọn cái đắt nhất để ăn nhằm cho Kikyo hết tiền. Sau đó họ nhanh chóng lên cùng một chiếc xe bus, vì tất nhiên đã quá trễ rồi nên phải về cho nhanh chứ không phải cứ ghét là không muốn đi cùng một chiếc xe. Người cứ chen vào khiến cho hai người đứng rất gần nhau và đau hơn là ở cuối đích của chiếc xe bus. Khi đã đến gần một vòi phu nước thì nó dừng lại đột ngốt khiến Kikyo va vào Inuyasha
“ Rầm”
Kết quả cuối cùng là Kikyo lúc này đã nằm lên ngay trên người Inuyasha, còn Inuyasha thì nằm trúng sàn xe đầu cậu vẫn còn khá là đau. Khi nhận thức được rằng Kikyo đang nằm trên người cậu thì cả hai liền đỏ mặt. Nhưng còn đau hơn đã có thêm người bước lên thế là càng gần nhau hơn và không thể đứng dậy nữa.
Khi đến chỗ cần xuống thì lại đi trượt qua vì quá đông người, công nhận xui hết chỗ nói luôn. Đến tối thì cuối cùng khách cũng ít hay người họ đã có thể xuống xa nhưng mà đi hỏng quá xa rồi bây giờ về bằng niềm tin à trời. Vừa định lên xe lại thì chiếc xe đã đi mất, đây là một khu vắng vẻ gần như cả khu vực này chỉ có Inuyasha và Kikyo ở đây. Nghe nói mỗi lần xe đi qua đây thì khoảng hai đến 3 tiếng sau mới tới lại. Kikyo nhìn đồng hồ thấy bây giờ đã 6 giờ tối nếu 3 tiếng thì có nghĩa là 9 giờ mới có xe tới. Tức là tối nay 9 rưỡi cô mới có thể về nhà. Inuyasha cũng khá khó chịu trước tình cảnh này, một kẻ côn đồ như cậu thì đi về mấy gì ba mẹ cũng chẳng quan tâm gì mấy nhưng ở cạnh một cô gái 3 tiếng thì chưa bao giờ cậu nghĩ tới.
Từng giọt nước từ trên trời rơi xuống, và nó chính là mưa. Kikyo và Inuyasha cùng chạy tìm một chỗ để trú nhưng mưa rơi xuống quá nhanh khiến cho dù đã kiếm được chỗ trú nhưng họ vẫn bị ướt nhẹp như chuột lột. Và rồi tiếng chuông điện thoại của Kikyo reo lên, cô không biết là ai đã gọi cho mình giờ này. Mở máy lên cô nghe tiếng nói của Kagome
- Chị Kikyo chị đang ở đâu vậy? Sao bây giờ vẫn chưa về đến nhà. Cả nhà lo lắng cho chị lắm đó.
Hiện giờ Kikyo cũng không biết mình đang ở đâu nữa, cô không biết phải nói sao với Kagome nữa. Trong khi Kikyo đang phân vân thì Kagome nói tiếp
- Chị nghe tin đài báo chưa, một trận bão lớn đang tiến tới đây đó, khoảng trong vòng 1 giờ nữa là đến. Chị phải về nhà nhanh trước khi bão đến, bây giờ nói cho em biết…
Bỗng dưng cuộc gọi kết thúc, Kikyo không biết tại sao lại như thế. Hóa ra điện thoại của cô hết bin. Kikyo liền quay lại nói với Inuyasha
- Inuyasha 1 giờ nữa chúng ta sẽ gặp phải bão thế là xe bus sẽ không đến nữa. Bây giờ không còn cách nào khác ngoài ngươi hãy dùng điện thoại của ngươi gọi cho cha mẹ ngươi và nói họ đến đây đưa chúng ta về nếu không chúng ta sẽ chết tại đây.
- Nhưng mà tao đâu mang theo điện thoại.
Kikyo thật vọng não nề. Không lẽ cô sẽ chết ở đây sao? Lại với cái tên Inuyasha cá biệt này ư? Không thể được cô không muốn chết một cách nhảm nhí như thế, phải tìm cách.
Trong khi cô đang phân vân suy nghĩ thì từ đâu ra Inuyasha lấy ra một cái ô khá nhỏ. Dù nó có thể đi chung hai người nhưng mà cực kì khó chịu nói đúng hơi là đứng phải cực kì gần nhau mới đủ cho cả hai. Inuyasha cầm nó đưa cho Kikyo và nói
- Cô cầm lấy nó và chạy về nhà đi, một mình tôi ở đây cũng được. Còn hơn là chết cả hai dù sao chúng ta gặp phải chuyện như thế này cũng là do tôi.
Kikyo không thể ngờ được rằng Inuyasha lại nói được mấy câu như thế. Không thể tin một kẻ như Inuyasha mà cũng biết quan tâm người khác. Hoặc có thể hiều lầm nhân cách của hắn bằng cách hắn thường thể hiện lúc bình thường. Kikyo thấy vậy rất vui, cô nở một nụ cười ngọt ngào
- Cảm ơn Inuyasha.
Inuyasha liền đỏ mặt quay mặt đi chỗ khác và nói
- Cô đừng hiểu lầm, vì bổn thiếu gia ta đây không muốn gây rắc rối cho ai thôi. Chứ đừng có nghĩ vớ vẩn.
Bây giờ Kikyo càng chắc chắn hơi về việc Inuyasha không phải là một người xấu. Mà là một người cực kì trẻ con và vui nhộn. Kikyo đưa cái dù tiến đến bên Inuyasha và nói
- Chúng ta sẽ cùng về. Cùng đi chung cây dù này.
Inuyasha đỏ mặt nặng hơn hét lớn
- Cây dù nhỏ như thế làm sao đi hai người được chứ. Cô bị khùng à.
Kikyo kiên định nói
- Nhất định được, cậu tưởng tôi muốn đi chung dù với cậu lắm à. Chỉ là tôi không thể bỏ mặc cậu mà đi được. Cậu nghĩ khi tôi sống được có vui nổi khi cậu chết để cho tôi được về nhà an toàn. Tôi không thể chấp nhận nó.- Kikyo đứng gần Inuyasha hơn nữa chỉ cách nhau vài cm- Đi thôi, không có ý kiến.
Inuyasha cũng không còn cách nào khác chỉ đành chấp nhận đi cùng Kikyo mà về. Nhưng cơn gió mạnh khiến việc di chuyển của họ cực kì khó khăn. Lúc đầu Kikyo đã để cây dù vừa đủ để cho mỗi người chỉ ướt một chút chứ không ướt gì nhiều nhưng trong lúc đi Inuyasha đã lén bước ra xa hơn và đưa cây dù gần lại với Kikyo. Tất nhiên do mưa nặng hạt quá nên Kikyo không thể nhìn thế đồng thời tiếng mưa gió quá lớn khiến cô cũng chẳng nghe thấy gì.
Rồi họ đã đi một khoảng đường dài cuối cùng họ đã đến được nhà của Inuyasha. Kikyo không thể ngờ được là nhà của Inuyasha chỉ gần đó nếu đi bọ thì mất khoảng 30p là được. Nhưng khi về thấu nhà thì bỗng nhiên Inuyasha ngã xuống ngay trước nhà, Kikyo không biết vì sao nhưng thế mà nhanh chóng đỡ lấy Inuyasha. Sau đó cô đã nhận ra là vì cậu ta dính mưa quá lâu nên mới bị cảm. Cô vừa lo lắng vừa tức giận vì cậu ta quá ngốc đã nói là cẩn thận để khỏi bị ướt rồi mà lại nhân lúc cô không chú ý đẩy cây dù qua phía cô. Kikyo liền nhanh chóng đỡ Inuyasha vào trước cửa và bấm chuông nhiều lần. Izayoi từ phía trong chạy ra thật nhanh mong rằng Inuyasha vẫn bình an trở về. Nhưng thật không ngờ mới mở cửa ra cô lại thấy một cô gái ướp nhẹp người đỡ Inuyasha trên vai.
Inuyasha tiếp đó liền ngã ngay xuống sàn khiến Kikyo cũng bị ngã theo Izayoi lo lắng gọi Seeshomaru đi ra đỡ Inuyasha vào phòng. Kikyo hiện giờ rất lo lắng cho Inuyasha cô cúi xuống xin lỗi Izayoi
- Xin lỗi bác, vì cháu mà Inuyasha mới ướp nhẹp như thế mà nói như thế cũng không chính xác lắm, mà thôi không sao.
Izayou nhìn Kikyo bằng ánh mắt hiền dịu
- Không sao đâu, cô biết rõ tính cách của Inuyasha mà. Chắc cháu bị nó liên lụy đúng không? Mà bây giờ cháu hãy ở lại nhà cô nghi ngơi đến khi bão tan đi.
- Cháu sẽ ở lại không phải để nghĩ ngơi mà chăm sóc cho Inuyasha dù sao cháu cũng có lỗi một phần nên…
Izayoi đã hiểu ý Kikyo nói
- Ừm sao cũng được, trước tiên cháu hãy vào lấy một bộ quần áo của Inuyasha mà thay đi.
- Như thế có hơi…
- Không sao đâu mà, nếu không cháu bị cảm lạnh thì ai chăm sóc cho Inuyasha. Cô sẽ báo lại cho ba mẹ cháu liền, cho cô số điện thoại nhá.
- Cảm ơn cô. Số là 0924818775 ạ ( Số giả đó nhá không phải thiệt đâu)
Đọc xong Kikyo liền nhanh chóng lên phòng lấy bộ đồ thể dục của cô ta và xem xét bệnh tình của Inuyasha. Rất may chỉ là cảm cúm nhẹ mà thôi, chỉ cần ngủ một đêm là khỏi liền. Nhưng cô vẫn lo lắng và ngồi canh thay nước và chăm sóc cho Inuyasha cả đêm. Vào lúc 3 giờ đêm cô vô tình đã ngủ quên mất vì quá mệt mỏi.
Sáng hôm sau Inuyasha tỉnh dậy nhìn thây Kikyo ngủ quên ngay trước giường cậu ta. Nhìn Kikyo mệt mỏi cũng khiến cậu biết rằng cô đã chăm sóc cậu mệt mỏi như thế nào. Cậu nhìn chằm chằm vào gương mặt của cô trong vô thức cậu đã nói lên câu
- Cô ấy thật đẹp.
Inuyasha không thể ngờ được mình vừa mới khen Kikyo đẹp, tâm trí cậu gần như rối loạn. Làm gì có việc mà con nhỏ đó đẹp được chứ, gương mặt thì lạnh lùng khó gần đẹp cái nổi gì. Inuyasha đang cố gắng đấu tranh lí trí. Một hồi sau Kikyo tỉnh dậy thì thấy
Inuyasha đã khỏe lại cô vui vẻ mỉm cười
- Tốt quá, cậu đã khỏe lại rồi.
Khi nhìn thấy nụ cười đó của Kikyo tim Inuyasha đã đập loạn nhịp cậu không thể hiểu cái cảm xúc này là gì nữa. Tại sao cậu lại có cảm xúc như thế? Đó là câu hỏi lớn nhất của Inuyasha hiện giờ
Và giờ học cuối cùng đã kết thúc, trong tất cả các tiết học Inuyasha dừng như chỉ nhìn cho có chứ chẳng chú tâm học hành cái gì cả. Lúc ra về Inuyasha đứng chặn Kikyo ngay trước cửa lớp nói
- Kikyo cô quên chúng ta nói gì trong tiết đầu rồi sao?.
Kikyo khó chịu nhìn Inuyasha
- Anh không tin tưởng tôi đến vậy sao? Tôi nói là làm được, chỉ là bây giờ tôi phải nói em gái tôi về trước đã không thôi thì nó chờ lâu.
Kikyo nói xong quay lưng lại đi về phía cổng trường và tất nhiên Inuyasha cũng đi theo làm sao hắn có thể tin cô được chứ. Nó khiến Kikyo khó chịu cực kì bởi vì nếu đi gần như thế người khác sẽ tưởng họ là một cặp, nói chung khá là khó chịu nhưng vì Kikyo là một người lạnh lùng và không quan tâm họ nói gì nên giận một chút rồi thôi. Cuối cùng Kikyo cũng đã nhìn thấy Kagome nhưng cô em gái của cô đang đứng cùng một cậu con trai. Inuyasha thấy vậy nói
- Em gái cô có bạn trai rồi kìa, chắc nó dễ thường lắm nhỉ.
Kikyo vẫn điểm tĩnh đi tiếp và nói vì dù thấy nhưng cách vẫn khá xa
- Đó không phải bạn trai của nó. Nhưng sự thật là nó rất dễ thương không chê vào đâu được.
Inuyasha cười mỉm hắn vừa nghĩ ra một câu trêu Kikyo rất vui
- Đúng rồi em gái của cô rất dễ thương chẳng bù cho cô vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, vừa xấu, khó tính.
Kikyo vẫn không nói gì vì đối với cô Inuyasha nói gì không quan trọng, thấy Kikyo bơ mình khiến Inuyasha khó chịu, hắn tiếp tục trêu chọc cô
- Có lẽ ta nên đến làm quen với em gái cô nhỉ.
Câu nói này mới làm kích động được Kikyo, cô quay lại nhìn Inuyasha bằng đôi mắt lạnh lùng khiến Inuyasha cảm thấy lạnh cả sống lưng
- Tôi là lớp trưởng của cậu nên để mới ngăn cậu làm bậy trong lớp tôi đã phải chấp nhận mua vài gói Oishi cho cậu. Chứ thử đựng vào em gái của tôi xem tôi đảm bảo sẽ khiến cậu hối hận cả đời.
Inuyasha bây giờ đã nghiêm túc và im lặng đi theo. Khi họ tới gần thì nghe được câu nói của cậu con trai
- Higurashi cậu có thể về chung với tớ không?
Kagome đỏ mặt, thấy khá ngại ngùng
- Mình phải đi về cùng chị mình nên Hojo-kun à, mình xin lỗi.
Hojo hơi thất vọng và cười nhạt
- Không sao đâu, mình biết Higurashi là người quan tâm tới gia đình nên chắc chắn sẽ chờ chị gái của mình rồi.
Kikyo nghe được cảm thấy như mình đang làm gián đoạn tình cảm của Kagome vậy đó. Inuyasha lên tiếng
- Không thể ngờ được mới ngày đầu tiên đi học mà có người để ý rồi tài thiệt. Và người đang ngăn cản đó chính là cô đó Kikyo.
Kikyo cũng thấy Inuyasha nói đúng, cô lập tức chạy đến chỗ Kagome và Hojo nói
- Kagome à, hôm nay em về trước đi nhá. Chị có chuyện ở lớp rồi xin lỗi.
Kagome là một người thông minh cô thừa hiểu rằng Kikyo đang ghép đôi cho hai người
nhưng không hề biết là chuyện Kikyo nói là sự thật
- Chị Kikyo, không đâu em vẫn sẽ chờ mà.
Kagome đã thông minh thì Kikyo cũng đâu ngu. Cô biết chắc rằng nó đã hiểu ý mình rất muốn nói ra sự thật là vì đãi tên Inuyasha ăn Oishi nên mới về trễ nhưng nói ra thì thật…
- Em cứ về trước đi chị có chuyện thật mà- Kikyo quay sang Hojo và nói- Cậu có thể đưa em gái tôi về chứ,hãy đảm bảo an toàn của nó cho tôi. Nó mà có mệnh hệ gì thì cậu liệu hồn tôi.
Hojo tự tin lấy tay dặt trữa ngực nói
- Yên tâm đi, tôi sẽ bảo vệ Kagome.
- Đi đi Kagome.
Kagome hơi lo lắng như mà vì Kikyo đã nói nên thôi cô cùng về chung với Hojo. Họ cùng nhau đi trên con phố nhỏ. Những cánh hoa rơi xuống, một cảnh tượng lãng mãn nhưng người ở dưới thì không. Ngay lúc này Kagome đang phải nghe Hojo nói mấy cái chuyện thuốc than hay gì đó về sức khỏe, mà công nhận cậu ta nói nhiều và đai thiệt. Cuối cùng cô cũng đã về nhà kết thúc cuộc nói chuyện mà cô chỉ đứng nghe.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bây giờ thì Kikyo và Inuyasha đang ở cửa hàng đồ ăn vặt. Inuyasha tất nhiên là rất thông minh trong mấy việc này hắn đã chọn cái đắt nhất để ăn nhằm cho Kikyo hết tiền. Sau đó họ nhanh chóng lên cùng một chiếc xe bus, vì tất nhiên đã quá trễ rồi nên phải về cho nhanh chứ không phải cứ ghét là không muốn đi cùng một chiếc xe. Người cứ chen vào khiến cho hai người đứng rất gần nhau và đau hơn là ở cuối đích của chiếc xe bus. Khi đã đến gần một vòi phu nước thì nó dừng lại đột ngốt khiến Kikyo va vào Inuyasha
“ Rầm”
Kết quả cuối cùng là Kikyo lúc này đã nằm lên ngay trên người Inuyasha, còn Inuyasha thì nằm trúng sàn xe đầu cậu vẫn còn khá là đau. Khi nhận thức được rằng Kikyo đang nằm trên người cậu thì cả hai liền đỏ mặt. Nhưng còn đau hơn đã có thêm người bước lên thế là càng gần nhau hơn và không thể đứng dậy nữa.
Khi đến chỗ cần xuống thì lại đi trượt qua vì quá đông người, công nhận xui hết chỗ nói luôn. Đến tối thì cuối cùng khách cũng ít hay người họ đã có thể xuống xa nhưng mà đi hỏng quá xa rồi bây giờ về bằng niềm tin à trời. Vừa định lên xe lại thì chiếc xe đã đi mất, đây là một khu vắng vẻ gần như cả khu vực này chỉ có Inuyasha và Kikyo ở đây. Nghe nói mỗi lần xe đi qua đây thì khoảng hai đến 3 tiếng sau mới tới lại. Kikyo nhìn đồng hồ thấy bây giờ đã 6 giờ tối nếu 3 tiếng thì có nghĩa là 9 giờ mới có xe tới. Tức là tối nay 9 rưỡi cô mới có thể về nhà. Inuyasha cũng khá khó chịu trước tình cảnh này, một kẻ côn đồ như cậu thì đi về mấy gì ba mẹ cũng chẳng quan tâm gì mấy nhưng ở cạnh một cô gái 3 tiếng thì chưa bao giờ cậu nghĩ tới.
Từng giọt nước từ trên trời rơi xuống, và nó chính là mưa. Kikyo và Inuyasha cùng chạy tìm một chỗ để trú nhưng mưa rơi xuống quá nhanh khiến cho dù đã kiếm được chỗ trú nhưng họ vẫn bị ướt nhẹp như chuột lột. Và rồi tiếng chuông điện thoại của Kikyo reo lên, cô không biết là ai đã gọi cho mình giờ này. Mở máy lên cô nghe tiếng nói của Kagome
- Chị Kikyo chị đang ở đâu vậy? Sao bây giờ vẫn chưa về đến nhà. Cả nhà lo lắng cho chị lắm đó.
Hiện giờ Kikyo cũng không biết mình đang ở đâu nữa, cô không biết phải nói sao với Kagome nữa. Trong khi Kikyo đang phân vân thì Kagome nói tiếp
- Chị nghe tin đài báo chưa, một trận bão lớn đang tiến tới đây đó, khoảng trong vòng 1 giờ nữa là đến. Chị phải về nhà nhanh trước khi bão đến, bây giờ nói cho em biết…
Bỗng dưng cuộc gọi kết thúc, Kikyo không biết tại sao lại như thế. Hóa ra điện thoại của cô hết bin. Kikyo liền quay lại nói với Inuyasha
- Inuyasha 1 giờ nữa chúng ta sẽ gặp phải bão thế là xe bus sẽ không đến nữa. Bây giờ không còn cách nào khác ngoài ngươi hãy dùng điện thoại của ngươi gọi cho cha mẹ ngươi và nói họ đến đây đưa chúng ta về nếu không chúng ta sẽ chết tại đây.
- Nhưng mà tao đâu mang theo điện thoại.
Kikyo thật vọng não nề. Không lẽ cô sẽ chết ở đây sao? Lại với cái tên Inuyasha cá biệt này ư? Không thể được cô không muốn chết một cách nhảm nhí như thế, phải tìm cách.
Trong khi cô đang phân vân suy nghĩ thì từ đâu ra Inuyasha lấy ra một cái ô khá nhỏ. Dù nó có thể đi chung hai người nhưng mà cực kì khó chịu nói đúng hơi là đứng phải cực kì gần nhau mới đủ cho cả hai. Inuyasha cầm nó đưa cho Kikyo và nói
- Cô cầm lấy nó và chạy về nhà đi, một mình tôi ở đây cũng được. Còn hơn là chết cả hai dù sao chúng ta gặp phải chuyện như thế này cũng là do tôi.
Kikyo không thể ngờ được rằng Inuyasha lại nói được mấy câu như thế. Không thể tin một kẻ như Inuyasha mà cũng biết quan tâm người khác. Hoặc có thể hiều lầm nhân cách của hắn bằng cách hắn thường thể hiện lúc bình thường. Kikyo thấy vậy rất vui, cô nở một nụ cười ngọt ngào
- Cảm ơn Inuyasha.
Inuyasha liền đỏ mặt quay mặt đi chỗ khác và nói
- Cô đừng hiểu lầm, vì bổn thiếu gia ta đây không muốn gây rắc rối cho ai thôi. Chứ đừng có nghĩ vớ vẩn.
Bây giờ Kikyo càng chắc chắn hơi về việc Inuyasha không phải là một người xấu. Mà là một người cực kì trẻ con và vui nhộn. Kikyo đưa cái dù tiến đến bên Inuyasha và nói
- Chúng ta sẽ cùng về. Cùng đi chung cây dù này.
Inuyasha đỏ mặt nặng hơn hét lớn
- Cây dù nhỏ như thế làm sao đi hai người được chứ. Cô bị khùng à.
Kikyo kiên định nói
- Nhất định được, cậu tưởng tôi muốn đi chung dù với cậu lắm à. Chỉ là tôi không thể bỏ mặc cậu mà đi được. Cậu nghĩ khi tôi sống được có vui nổi khi cậu chết để cho tôi được về nhà an toàn. Tôi không thể chấp nhận nó.- Kikyo đứng gần Inuyasha hơn nữa chỉ cách nhau vài cm- Đi thôi, không có ý kiến.
Inuyasha cũng không còn cách nào khác chỉ đành chấp nhận đi cùng Kikyo mà về. Nhưng cơn gió mạnh khiến việc di chuyển của họ cực kì khó khăn. Lúc đầu Kikyo đã để cây dù vừa đủ để cho mỗi người chỉ ướt một chút chứ không ướt gì nhiều nhưng trong lúc đi Inuyasha đã lén bước ra xa hơn và đưa cây dù gần lại với Kikyo. Tất nhiên do mưa nặng hạt quá nên Kikyo không thể nhìn thế đồng thời tiếng mưa gió quá lớn khiến cô cũng chẳng nghe thấy gì.
Rồi họ đã đi một khoảng đường dài cuối cùng họ đã đến được nhà của Inuyasha. Kikyo không thể ngờ được là nhà của Inuyasha chỉ gần đó nếu đi bọ thì mất khoảng 30p là được. Nhưng khi về thấu nhà thì bỗng nhiên Inuyasha ngã xuống ngay trước nhà, Kikyo không biết vì sao nhưng thế mà nhanh chóng đỡ lấy Inuyasha. Sau đó cô đã nhận ra là vì cậu ta dính mưa quá lâu nên mới bị cảm. Cô vừa lo lắng vừa tức giận vì cậu ta quá ngốc đã nói là cẩn thận để khỏi bị ướt rồi mà lại nhân lúc cô không chú ý đẩy cây dù qua phía cô. Kikyo liền nhanh chóng đỡ Inuyasha vào trước cửa và bấm chuông nhiều lần. Izayoi từ phía trong chạy ra thật nhanh mong rằng Inuyasha vẫn bình an trở về. Nhưng thật không ngờ mới mở cửa ra cô lại thấy một cô gái ướp nhẹp người đỡ Inuyasha trên vai.
Inuyasha tiếp đó liền ngã ngay xuống sàn khiến Kikyo cũng bị ngã theo Izayoi lo lắng gọi Seeshomaru đi ra đỡ Inuyasha vào phòng. Kikyo hiện giờ rất lo lắng cho Inuyasha cô cúi xuống xin lỗi Izayoi
- Xin lỗi bác, vì cháu mà Inuyasha mới ướp nhẹp như thế mà nói như thế cũng không chính xác lắm, mà thôi không sao.
Izayou nhìn Kikyo bằng ánh mắt hiền dịu
- Không sao đâu, cô biết rõ tính cách của Inuyasha mà. Chắc cháu bị nó liên lụy đúng không? Mà bây giờ cháu hãy ở lại nhà cô nghi ngơi đến khi bão tan đi.
- Cháu sẽ ở lại không phải để nghĩ ngơi mà chăm sóc cho Inuyasha dù sao cháu cũng có lỗi một phần nên…
Izayoi đã hiểu ý Kikyo nói
- Ừm sao cũng được, trước tiên cháu hãy vào lấy một bộ quần áo của Inuyasha mà thay đi.
- Như thế có hơi…
- Không sao đâu mà, nếu không cháu bị cảm lạnh thì ai chăm sóc cho Inuyasha. Cô sẽ báo lại cho ba mẹ cháu liền, cho cô số điện thoại nhá.
- Cảm ơn cô. Số là 0924818775 ạ ( Số giả đó nhá không phải thiệt đâu)
Đọc xong Kikyo liền nhanh chóng lên phòng lấy bộ đồ thể dục của cô ta và xem xét bệnh tình của Inuyasha. Rất may chỉ là cảm cúm nhẹ mà thôi, chỉ cần ngủ một đêm là khỏi liền. Nhưng cô vẫn lo lắng và ngồi canh thay nước và chăm sóc cho Inuyasha cả đêm. Vào lúc 3 giờ đêm cô vô tình đã ngủ quên mất vì quá mệt mỏi.
Sáng hôm sau Inuyasha tỉnh dậy nhìn thây Kikyo ngủ quên ngay trước giường cậu ta. Nhìn Kikyo mệt mỏi cũng khiến cậu biết rằng cô đã chăm sóc cậu mệt mỏi như thế nào. Cậu nhìn chằm chằm vào gương mặt của cô trong vô thức cậu đã nói lên câu
- Cô ấy thật đẹp.
Inuyasha không thể ngờ được mình vừa mới khen Kikyo đẹp, tâm trí cậu gần như rối loạn. Làm gì có việc mà con nhỏ đó đẹp được chứ, gương mặt thì lạnh lùng khó gần đẹp cái nổi gì. Inuyasha đang cố gắng đấu tranh lí trí. Một hồi sau Kikyo tỉnh dậy thì thấy
Inuyasha đã khỏe lại cô vui vẻ mỉm cười
- Tốt quá, cậu đã khỏe lại rồi.
Khi nhìn thấy nụ cười đó của Kikyo tim Inuyasha đã đập loạn nhịp cậu không thể hiểu cái cảm xúc này là gì nữa. Tại sao cậu lại có cảm xúc như thế? Đó là câu hỏi lớn nhất của Inuyasha hiện giờ
/36
|