Inuyasha Fanfic: Cặp Sinh Đôi Trái Ngược
Chương 28 - Cả Đời Này Em Vẫn Sẽ Chỉ Yêu Một Người
/36
|
- Có vẻ em chỉ hồi phục một chút kí ức về em và anh còn những kí ức về Kikyou thì có lẽ em đã quên mất rồi.
- Vậy là anh nghĩ mình đã nhớ hết sao?- Kagome bình thản hỏi cô đâu có thể làm gì nữa chứ. Nỗi buồn vẫn bao quanh cô, cô cũng là con người. Đã là con người ai lại không biết đau khổ
- Anh nghĩ có lẽ mình đã nhớ hết toàn bộ không sót một chi tiết nào cả, em thì nhớ một chút còn Kikyou thì hoàn toàn không nhớ gì về khoảng thời gian chúng ta bên nhau. Anh không biết là nên vui hay là buồn nữa Kagome.
- Inuyasha em có một câu hỏi thực sự muốn hỏi anh cho rõ. Theo như những gì bạn Kazuto của anh kể thì em vẫn thấy là người đầu tiên anh gặp là em- Kagome vừa nghiêm túc vừa hơi ấp úng, cô rất ngại khi phải nói như vậy. Tại sao ư? Vì cô đang chứng minh một điều vô ích, dù có hay không cũng chẳng thay đổi điều gì
- Chuyện đó à, chỉ là anh lộn thôi. Lúc kể cho Kazuto nghe chuyện ấy thực sự là anh vẫn chưa nhớ hết mọi chuyện nên cứ tưởng rằng em là người gặp anh đầu tiên. Những khoảng khắc anh kể cho Kazuto là đúng nhưng tình cảm lại khác, lúc ấy anh chỉ thích em chứ chưa chắc đã là yêu nhưng anh thấy những kỉ niệm đẹp như thế cứ tưởng em là người anh yêu đầu tiên nên kẻ vậy. Lúc đầu anh định sẽ kể cho em nhưng anh đã nghĩ là vì dù Kikyou là tình thứ mấy của của anh đi nữa thì người hiện tại anh yêu vẫn là Kikyou dù cho lúc trước có thể anh đã từng yêu một người con gái khác, mà không thể nhớ tên đi nữa thì sự thật tất cả vẫn chỉ là quá khứ. Thế là quyết định không kể cho em hay Kikyou biết cả. Rồi sáng nay khi ngủ dậy anh đã nhớ lại tất cả mọi chuyện, không sai 1 li. Thế là anh đã gọi cho Kikyou vì muốn được nghe giọng của cô ấy đồng thời mời cô ấy dự tiệc sinh nhật luôn.
- Vậy là tất cả những gì em tưởng đều là sai hết. Từ khi bắt đầu cho đến cuối cùng người anh thực sự yêu vẫn là chị của em. Thứ tình cảm của anh dành cho em có thể lớn nhưng cuối cùng nó vẫn thua tình yêu anh dành cho chị Kikyou phải không?
- Kagome à, anh nghĩ rằng mình rất thích em, thích nhiều nhiều lắm. Từ đầu cho đến cuối em vẫn thu hút anh nhưng một phép màu có thể là nếu như anh không yêu Kikyou thì chắc là em sẽ là người yêu của anh cũng nên. Nhưng sự thật vẫn luôn không đổi, Kikyou luôn tồn tại cô ấy vẫn luôn làm trái tim anh gục ngã. Em làm trái tim anh rung động và khi ở gần em trái tim anh luôn đập thình thịch còn Kikyou dù không làm trái tim anh rung động hay đập mạnh nhưng chỉ cần thấy nụ cười của cô ấy anh có cảm giác như được giải thoát khỏi bóng tôi. Với anh em là một thiên thần xoa dịu trái tim, còn Kikyou là nguồn ánh sáng của đời anh, cô ấy là lẽ sống của anh. Khi ở trong bóng đêm sâu thẳm thứ ta cần không phải là 1 thiên thần mà đơn giản chỉ là một nguồn sáng dẫn lỗi cho ta. Và anh đã chọn Kikyou, dù tôi không thể làm gì cho cậu nhưng thực lòng tôi vẫn muốn cậu hạnh phúc Kagome. Làm ơn hãy quên tôi đi, xin lỗi cậu Kagome
Từng câu nói của Inuyasha làm cho trái tim bé nhỏ của Kagome thắt lại. Tất nhiên rồi sao lại không đau được cơ chứ, người mình yêu đang khẳng định rất mạnh mẽ là cậu ta hiện đang yêu 1 người khác. Kagome ghì sát trán mình vào trán Inuyasha để cho hai người gần nhau hơn nhưng không chạm môi. NHỮNG giọt nước mắt của cô nhẹ rơi, nước mắt này thật chua chát và mặn
- Inuyasha hãy nói cho tôi biết đi. Cậu đã bao giờ cảm thấy tôi quan trọng hơn Kikyou-nee-san dù chỉ một lần không?
Inuyasha lưỡng lự một chút rồi nói với giọng buồn như sắp khóc
- Tôi xin lỗi nhưng... tôi cũng không biết, tôi xin l...
Chưa kịp để Inuyasha nói hết thì Kagome liền cắt ngang nói
- Inuyasha à, em yêu anh, tất nhiên em biết anh yêu chị Kikyou. Dù cho em rất đau khổ khi biết rằng mình không là gì của anh nhưng nếu như được chọn lại một lần nữa em vẫn sẽ chọn được gặp và yêu anh mãi mãi. Nếu kiếp này chúng ta không có duyên em ước rằng kiếp sau chúng ta có thể ở cạnh nhau.
- Anh cũng vậy Kagome, món nợ chân tình anh nợ em kiếp này anh không thể trả nhưng nếu có kiếp sau anh nguyện sẽ mang đến cho em 1 hạnh phúc mĩ mãn để bù đắp những đau khổ của em vào kiếp này.
- Inuyasha em muốn được thử nắm tay anh một lần nay thôi. Vì sau hôm nay em sẽ ngừng yêu anh.- Kagome cười trong sự đau xót, trái tim không ngừng rĩ máu. Đôi môi thì cười tươi nhưng giọt nước mắt không ngừng rơi, trái tim không ngừng nhói
Không nói j Inuyasha liền nắm tay Kagome, chờ khi xe buýt tới thì kéo cô lên xe luôn. Hai người ngồi gần nhau không nói gì chỉ đỏ mặt và lén nhìn nhau như hai người thích thầm nhau nhưng chưa thể nói. Một lúc sau khi quay lại Kagome thấy Inuyasha đã ngủ gật. Nhìn Inuyasha lúc ngủ cô không kiềm được lòng mình liền hôn lên má cậu nhân lúc không có ai ở trên xe ngoài ông tài xế. Tới trạm tiếp theo vì quá.ngại ngùng nên Kagome liền xuống xe và bắt xe buýt khác để về, cô cũng không quên dặn bác tài xế kêu Inuyasha dậy khi tới nơi.
Có thể mình không bằng được như chị Kikyou, nhưng chỉ với vài khoảng khắc khi nãy cũng đủ khiến mình sống vui cho đến hết kiếp này. Inuyasha à, không biết kiếp sau em có gặp và được yêu anh không. Nhưng chắc chắn em sẽ chỉ yêu mình anh hết kiếp này
[...]
Tại thời điểm ấy có một chuyện kì lạ đã xảy ra. Kikyou và Musou khi đến lại chỗ cũ thì không thấy hai cái xác của hai tên bị Naraku giết khi nãy đâu
- Có chuyện gì đó không bình thường.- Kikyou bán nghi bán tin
Không lẽ những gì mới xảy ra chỉ đơn giản là màn kịch của Naraku. Vậy thì, không thể nào,... - Kikyou vừa mới biết chân tướng sự việc thì từ phía sau, một viên đạt bắn ngay lưng của cô. Một phát bắng chuẩn xác đến từng mm, khiến cô không thể đứng vững mà quỳ xuống
Quả nhiên tất cả chỉ là vở kịch. Mình đã đặt niềm tin nhầm người rồi, mình đúng là ngu ngốc mà - Rồi Kikyou nằm ngay vị trí đó, trước khi mất hết ý thức cô thấy một thứ j đó vừa ẩm ướt vừa mặn ngay trên mặt của mình.
Là nước! Nhưng nó lại mặn không lẽ là nước mắt - Cô gắng mở mắt ra nhìn cô thấy khóe mắt Musou đẫm nước, vừa ngạc nhiên vừa lo
Tại sao Musou lại khóc chứ, cậu ta đã lợi dụng sự thương hại và lòng nhân hậu của mình để bắt mình mà. Thế những giọt nước mắt đó là sao? Mình không thể hiểu, hoàn toàn không hiểu được
- Ngài Naraku à, chúng tôi liệu có được phép trở về với gia đình của mình không?- Tên đại ca lúc trước nhẹ nhàng hỏi nhỏ
- Các người đã làm xong mọi chuyện tất nhiên việc lúc trước chúng ta thỏa thuận sẽ được thực hiện, ta đã hứa là sẽ làm yên tâm đi. Các ngươi sẽ được gỡ bom ra và được về nhà, làm lại cuộc đời. Nhưng trước đó phải chờ Musou đưa Kikyou về thấu đây đã rồi cả ba ngươi sẽ được về quê và các ngươi sẽ được gặp lại người thân của mình.
-Thật tốt quá chúng tôi đội ơn ngài. Nhưng tiếc cho Musou quá cậu ta đã không có gia đình nếu rời xa chúng ta chắc sẽ rất cô đơn
Từ phía cửa chính một giọng nói cất lên và một bóng người cao gầy đang tới gần
- Naraku-sama tôi đã về với nhiệm vụ hoàn thành. Kikyou bây giờ đã ở trong tay ngài.
- Tốt- Naraku tới gần bế Kikyou từ tay Musou rồi nhẹ nhàng đặt cô ở chiếc ghế của hắn khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên. Vì Naraku chưa bao giờ bế ai bằng chính đôi tay của mình cả, và cũng chưa ai được đụng đến chiếc ghế thiêng liêng của hắn. Nhưng giờ đây một cô gái tầm thường, thậm chí là kẻ thù của hắn mà có được vinh dự to lớn đó.
- Bây giờ các ngươi được tự do, quả bom trên người các ngươi ta đã tháo hết giờ thì đi đi. Còn ngươi Musou chắc cũng biết là quả bom đã được Sesshomaru gở rồi phải không nào. Để thương cho sự cố gắng của các ngươi ta cho bọn ngươi mỗi người 1 triệu yên để trang trải cuộc sống sau này. Và hãy quên ta đi, được chứ.
- Vạn lần đội ơn ngài Naraku-sama- Hai tên kia nhạn chóng té ngay và luôn chỉ có Musou dù như đang đi ra nhưng đi rất chậm như còn lưu luyến cái gì đó mà chưa thể buông, như bị một cái gì đó ngăn lại.
- Musou ngươi nên biết chuyện gì nên làm và chuyện gì không nên làm, nên biết kiềm chế cảm xúc và nhất là không nên có ý định làm gì ta hay làm thứ gì ta không thích. Ngươi nên biết từ bỏ đúng lúc, đi đi đừng lưu luyến gì nữa. Cũng đừng hối hận việc mình đã làm.
- Sao tự dưng ngài lại nói vậy Naraku-sama.
- Ta chỉ cảnh báo ngươi thôi Musou. Đừng chỉ vì được chấp nhận bởi một đứa con gái mà ngu muội. Đừng bao giờ tin tưởng vào một đứa con gái nào đó nhất là con ả Kikyou, những gì cô ta nói, làm vì ngươi đều chỉ là giả tạo. Dành tặng cho cô ta mọi sự tin tưởng chính là việc làm ngu ngốc nhất ta từng biết. Nên đừng dại dột vì Kikyou mà có ý định phản bội Naraku ta.
- Ngài yên tâm tôi sẽ không làm vậy. Không bao giờ đâu
- Mong là vậy
--------
Hôm nay là giáng sinh nên t/g dành tặng cho mọi người chương mới để giáng sinh vui vẻ. Dù hôm nay t/g thi dữ quá 5 môn liên tục cứu t/g mọi người ơi. Nhưng dù sao chúc mọi người giáng sinh vui vẻ. Mọi người nhớ cầu chúc cho t/g thi tốt nhá.
Giáng sinh vui vẻ!
- Vậy là anh nghĩ mình đã nhớ hết sao?- Kagome bình thản hỏi cô đâu có thể làm gì nữa chứ. Nỗi buồn vẫn bao quanh cô, cô cũng là con người. Đã là con người ai lại không biết đau khổ
- Anh nghĩ có lẽ mình đã nhớ hết toàn bộ không sót một chi tiết nào cả, em thì nhớ một chút còn Kikyou thì hoàn toàn không nhớ gì về khoảng thời gian chúng ta bên nhau. Anh không biết là nên vui hay là buồn nữa Kagome.
- Inuyasha em có một câu hỏi thực sự muốn hỏi anh cho rõ. Theo như những gì bạn Kazuto của anh kể thì em vẫn thấy là người đầu tiên anh gặp là em- Kagome vừa nghiêm túc vừa hơi ấp úng, cô rất ngại khi phải nói như vậy. Tại sao ư? Vì cô đang chứng minh một điều vô ích, dù có hay không cũng chẳng thay đổi điều gì
- Chuyện đó à, chỉ là anh lộn thôi. Lúc kể cho Kazuto nghe chuyện ấy thực sự là anh vẫn chưa nhớ hết mọi chuyện nên cứ tưởng rằng em là người gặp anh đầu tiên. Những khoảng khắc anh kể cho Kazuto là đúng nhưng tình cảm lại khác, lúc ấy anh chỉ thích em chứ chưa chắc đã là yêu nhưng anh thấy những kỉ niệm đẹp như thế cứ tưởng em là người anh yêu đầu tiên nên kẻ vậy. Lúc đầu anh định sẽ kể cho em nhưng anh đã nghĩ là vì dù Kikyou là tình thứ mấy của của anh đi nữa thì người hiện tại anh yêu vẫn là Kikyou dù cho lúc trước có thể anh đã từng yêu một người con gái khác, mà không thể nhớ tên đi nữa thì sự thật tất cả vẫn chỉ là quá khứ. Thế là quyết định không kể cho em hay Kikyou biết cả. Rồi sáng nay khi ngủ dậy anh đã nhớ lại tất cả mọi chuyện, không sai 1 li. Thế là anh đã gọi cho Kikyou vì muốn được nghe giọng của cô ấy đồng thời mời cô ấy dự tiệc sinh nhật luôn.
- Vậy là tất cả những gì em tưởng đều là sai hết. Từ khi bắt đầu cho đến cuối cùng người anh thực sự yêu vẫn là chị của em. Thứ tình cảm của anh dành cho em có thể lớn nhưng cuối cùng nó vẫn thua tình yêu anh dành cho chị Kikyou phải không?
- Kagome à, anh nghĩ rằng mình rất thích em, thích nhiều nhiều lắm. Từ đầu cho đến cuối em vẫn thu hút anh nhưng một phép màu có thể là nếu như anh không yêu Kikyou thì chắc là em sẽ là người yêu của anh cũng nên. Nhưng sự thật vẫn luôn không đổi, Kikyou luôn tồn tại cô ấy vẫn luôn làm trái tim anh gục ngã. Em làm trái tim anh rung động và khi ở gần em trái tim anh luôn đập thình thịch còn Kikyou dù không làm trái tim anh rung động hay đập mạnh nhưng chỉ cần thấy nụ cười của cô ấy anh có cảm giác như được giải thoát khỏi bóng tôi. Với anh em là một thiên thần xoa dịu trái tim, còn Kikyou là nguồn ánh sáng của đời anh, cô ấy là lẽ sống của anh. Khi ở trong bóng đêm sâu thẳm thứ ta cần không phải là 1 thiên thần mà đơn giản chỉ là một nguồn sáng dẫn lỗi cho ta. Và anh đã chọn Kikyou, dù tôi không thể làm gì cho cậu nhưng thực lòng tôi vẫn muốn cậu hạnh phúc Kagome. Làm ơn hãy quên tôi đi, xin lỗi cậu Kagome
Từng câu nói của Inuyasha làm cho trái tim bé nhỏ của Kagome thắt lại. Tất nhiên rồi sao lại không đau được cơ chứ, người mình yêu đang khẳng định rất mạnh mẽ là cậu ta hiện đang yêu 1 người khác. Kagome ghì sát trán mình vào trán Inuyasha để cho hai người gần nhau hơn nhưng không chạm môi. NHỮNG giọt nước mắt của cô nhẹ rơi, nước mắt này thật chua chát và mặn
- Inuyasha hãy nói cho tôi biết đi. Cậu đã bao giờ cảm thấy tôi quan trọng hơn Kikyou-nee-san dù chỉ một lần không?
Inuyasha lưỡng lự một chút rồi nói với giọng buồn như sắp khóc
- Tôi xin lỗi nhưng... tôi cũng không biết, tôi xin l...
Chưa kịp để Inuyasha nói hết thì Kagome liền cắt ngang nói
- Inuyasha à, em yêu anh, tất nhiên em biết anh yêu chị Kikyou. Dù cho em rất đau khổ khi biết rằng mình không là gì của anh nhưng nếu như được chọn lại một lần nữa em vẫn sẽ chọn được gặp và yêu anh mãi mãi. Nếu kiếp này chúng ta không có duyên em ước rằng kiếp sau chúng ta có thể ở cạnh nhau.
- Anh cũng vậy Kagome, món nợ chân tình anh nợ em kiếp này anh không thể trả nhưng nếu có kiếp sau anh nguyện sẽ mang đến cho em 1 hạnh phúc mĩ mãn để bù đắp những đau khổ của em vào kiếp này.
- Inuyasha em muốn được thử nắm tay anh một lần nay thôi. Vì sau hôm nay em sẽ ngừng yêu anh.- Kagome cười trong sự đau xót, trái tim không ngừng rĩ máu. Đôi môi thì cười tươi nhưng giọt nước mắt không ngừng rơi, trái tim không ngừng nhói
Không nói j Inuyasha liền nắm tay Kagome, chờ khi xe buýt tới thì kéo cô lên xe luôn. Hai người ngồi gần nhau không nói gì chỉ đỏ mặt và lén nhìn nhau như hai người thích thầm nhau nhưng chưa thể nói. Một lúc sau khi quay lại Kagome thấy Inuyasha đã ngủ gật. Nhìn Inuyasha lúc ngủ cô không kiềm được lòng mình liền hôn lên má cậu nhân lúc không có ai ở trên xe ngoài ông tài xế. Tới trạm tiếp theo vì quá.ngại ngùng nên Kagome liền xuống xe và bắt xe buýt khác để về, cô cũng không quên dặn bác tài xế kêu Inuyasha dậy khi tới nơi.
Có thể mình không bằng được như chị Kikyou, nhưng chỉ với vài khoảng khắc khi nãy cũng đủ khiến mình sống vui cho đến hết kiếp này. Inuyasha à, không biết kiếp sau em có gặp và được yêu anh không. Nhưng chắc chắn em sẽ chỉ yêu mình anh hết kiếp này
[...]
Tại thời điểm ấy có một chuyện kì lạ đã xảy ra. Kikyou và Musou khi đến lại chỗ cũ thì không thấy hai cái xác của hai tên bị Naraku giết khi nãy đâu
- Có chuyện gì đó không bình thường.- Kikyou bán nghi bán tin
Không lẽ những gì mới xảy ra chỉ đơn giản là màn kịch của Naraku. Vậy thì, không thể nào,... - Kikyou vừa mới biết chân tướng sự việc thì từ phía sau, một viên đạt bắn ngay lưng của cô. Một phát bắng chuẩn xác đến từng mm, khiến cô không thể đứng vững mà quỳ xuống
Quả nhiên tất cả chỉ là vở kịch. Mình đã đặt niềm tin nhầm người rồi, mình đúng là ngu ngốc mà - Rồi Kikyou nằm ngay vị trí đó, trước khi mất hết ý thức cô thấy một thứ j đó vừa ẩm ướt vừa mặn ngay trên mặt của mình.
Là nước! Nhưng nó lại mặn không lẽ là nước mắt - Cô gắng mở mắt ra nhìn cô thấy khóe mắt Musou đẫm nước, vừa ngạc nhiên vừa lo
Tại sao Musou lại khóc chứ, cậu ta đã lợi dụng sự thương hại và lòng nhân hậu của mình để bắt mình mà. Thế những giọt nước mắt đó là sao? Mình không thể hiểu, hoàn toàn không hiểu được
- Ngài Naraku à, chúng tôi liệu có được phép trở về với gia đình của mình không?- Tên đại ca lúc trước nhẹ nhàng hỏi nhỏ
- Các người đã làm xong mọi chuyện tất nhiên việc lúc trước chúng ta thỏa thuận sẽ được thực hiện, ta đã hứa là sẽ làm yên tâm đi. Các ngươi sẽ được gỡ bom ra và được về nhà, làm lại cuộc đời. Nhưng trước đó phải chờ Musou đưa Kikyou về thấu đây đã rồi cả ba ngươi sẽ được về quê và các ngươi sẽ được gặp lại người thân của mình.
-Thật tốt quá chúng tôi đội ơn ngài. Nhưng tiếc cho Musou quá cậu ta đã không có gia đình nếu rời xa chúng ta chắc sẽ rất cô đơn
Từ phía cửa chính một giọng nói cất lên và một bóng người cao gầy đang tới gần
- Naraku-sama tôi đã về với nhiệm vụ hoàn thành. Kikyou bây giờ đã ở trong tay ngài.
- Tốt- Naraku tới gần bế Kikyou từ tay Musou rồi nhẹ nhàng đặt cô ở chiếc ghế của hắn khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên. Vì Naraku chưa bao giờ bế ai bằng chính đôi tay của mình cả, và cũng chưa ai được đụng đến chiếc ghế thiêng liêng của hắn. Nhưng giờ đây một cô gái tầm thường, thậm chí là kẻ thù của hắn mà có được vinh dự to lớn đó.
- Bây giờ các ngươi được tự do, quả bom trên người các ngươi ta đã tháo hết giờ thì đi đi. Còn ngươi Musou chắc cũng biết là quả bom đã được Sesshomaru gở rồi phải không nào. Để thương cho sự cố gắng của các ngươi ta cho bọn ngươi mỗi người 1 triệu yên để trang trải cuộc sống sau này. Và hãy quên ta đi, được chứ.
- Vạn lần đội ơn ngài Naraku-sama- Hai tên kia nhạn chóng té ngay và luôn chỉ có Musou dù như đang đi ra nhưng đi rất chậm như còn lưu luyến cái gì đó mà chưa thể buông, như bị một cái gì đó ngăn lại.
- Musou ngươi nên biết chuyện gì nên làm và chuyện gì không nên làm, nên biết kiềm chế cảm xúc và nhất là không nên có ý định làm gì ta hay làm thứ gì ta không thích. Ngươi nên biết từ bỏ đúng lúc, đi đi đừng lưu luyến gì nữa. Cũng đừng hối hận việc mình đã làm.
- Sao tự dưng ngài lại nói vậy Naraku-sama.
- Ta chỉ cảnh báo ngươi thôi Musou. Đừng chỉ vì được chấp nhận bởi một đứa con gái mà ngu muội. Đừng bao giờ tin tưởng vào một đứa con gái nào đó nhất là con ả Kikyou, những gì cô ta nói, làm vì ngươi đều chỉ là giả tạo. Dành tặng cho cô ta mọi sự tin tưởng chính là việc làm ngu ngốc nhất ta từng biết. Nên đừng dại dột vì Kikyou mà có ý định phản bội Naraku ta.
- Ngài yên tâm tôi sẽ không làm vậy. Không bao giờ đâu
- Mong là vậy
--------
Hôm nay là giáng sinh nên t/g dành tặng cho mọi người chương mới để giáng sinh vui vẻ. Dù hôm nay t/g thi dữ quá 5 môn liên tục cứu t/g mọi người ơi. Nhưng dù sao chúc mọi người giáng sinh vui vẻ. Mọi người nhớ cầu chúc cho t/g thi tốt nhá.
Giáng sinh vui vẻ!
/36
|