- Cái đó phải do ta nói chứ Kikyo.
- Ngay tại đây ta sẽ kết thúc mối thù gần 10 năm của chúng ta
- Mối thù, ta không nghĩ ta làm gì ai đến mức phải vậy cả. Bao gồm cả ngươi Naraku- Kikyou quả quyết
- Không phải là chưa chỉ là cô mất hết kí ức thôi.- Naraku cầm cây súng lên nhắm thằng vào Kikyou - Nhưng dù cho cô không biết mình đã làm gì nhưng những việc cô làm vẫn không hề thay đổi và cô phải trả giá cho những việc làm ấy Kikyou. Sayonara Kikyou mối tình đầu ngu muội của tôi
- Tôi sẽ không chết Naraku- Kikyou hét lớn giải thoát cho Naraku khỏi sự chủ quan- Tôi sẽ sống và tôi nhất định phải sống.- Kikyou rút khẩu súng ra nhắm thẳng vào Naraku và bóp còi
- Một ngày nào đó tôi sẽ trả nợ cho anh Naraku nhưng không phải là bây giờ. Còn quá nhiều việc mà tôi phải làm.
Naraku nhanh chóng né viên đạn của Kikyou, anh ta rút khẩu súng ra bắn một phát dứt điểm vào đầu Kikyou nhưng may mắn là cô đã tránh dc, thay vì trúng đầu nó lại trúng tay trái của cô. Naraku mỉm cười nham hiểm
- Cô nghĩ nột khẩu súng mê có thể hạ Naraku này sao, vậy là cô nhầm to rồi đó.
- Anh hơi coi thường trí tuệ của tôi nhỉ Naraku- Chưa kịp để Naraku phản ứng thì Kikyou đã ngồi trên chiếc xe mô tô của Inuyasha và chở tên bắt cóc đanh bế theo Kagome.
- Cô...- Naraku định bắt nhưng Kikyou đã ném một quả bom khói về phía của Naraku, cô đâu có ngu. Nhưng Naraku cũng chẳng phải tầm thường anh ta đã ở trong thế giới gầm gần cả cuộc đời, cứ tưởng sẽ bắt được Kikyou. Chẳng may Inuyasha và Sesshomaru đã đứng chặn ngay trước mắt.
- Hai người bay từ đâu ra mà nhanh dữ thần vậy trời?
- Hừ lúc Kikyou ném bom khói đó bọn ta từ bên kia cầu rú xe ra đây luôn- Inuyasha nói
- Vậy thì bye bye- Nói xong Naraku không biết sao nhưng trốn mất tiêu
Dù sao Inuyasha cũng chỉ tính là bảo vệ Kikyou và cứu Kagome nên cậu ta cũng không thèm tìm hay đuổi theo Naraku nữa. Thế rồi quay lại họ thấy Kikyou đang đứng ngay trước mặt mình
- Xong rồi chứ
- Sao cô phát hiện được chúng tôi- Sesshomaru khó chịu nói hôm nay không hiểu sao anh lại bí cả hai người phát hiện ra luôn
- Do may mắn chăng- Kikyou cười trừ
Bỗng Sesshomaru có điện thoại nên đi sang chổ khác nghe, còn 4 người ở lại đây. Kikyou đang nhìn thẳng cái tên áo xanh với đôi mắt đầy giận dữ đôi mắt khiến cho tên áo xanh hoảng hồn bỏ Kagome xuống van xin Kikyou
- Chị làm ơn tha cho em. Do là lệnh của Naraku nên em phải nghe hắn thôi chứ không làm chắc là em sẽ chầu ông bà mất.
- Thế thì cậu đã làm thì cũng chấp nhận chết dưới tay tôi chứ, cũng như chết dưới tay Naraku thôi mà- Kikyou đây sắc sảo chĩa khẩu súng gây mê vào tên áo xanh đe dọa. Thấy vậy Inuyasha liện quay đầu đi không ngừng cười khúc khích như một tên điên nhưng điều khiến cho cả Inuyasha lần Kikyou phải ngạc nhiên chính là thái độ của tên áo xanh không có sợ hãi hay gì đó như họ tưởng mà thậm chí hắn đã vui vẻ nói
- Nếu được chết bởi vì phát bắn có vẻ sẽ thoải mái hơn đó. Cô hãy làm đi bắn ngay giữa đầu để cho tôi được giải thoát nhanh chóng còn hơn là chết một cách mỏi mòn dưới tay Naraku. Hãy giải thoát cho tôi
- Cậu thực sự muốn vậy?
- Đúng, đó chính là ước muốn cuối cùng của tôi.
- Tôi cho cậu toại nguyện đây- Kikyou bóp còi nhưng lại không nhắm vào tên bắt cóc mà nhắm trên trời rồi cô thả súng xuống nói tiếp - Bây giờ cậu đã được tự do bây giờ cậu không cần phải sợ Naraku nưa. Vì đã có tôi ở đây! nếu đi theo chúng tôi, tôi sẽ cho cậu cảm nhận được hạnh phúc. Tôi sẽ cho cậu một cuộc sống bình thường nhất có thể. Cậu đã được thoát bởi tôi- Kikyou kiên quyết khẳng định
Tên bắt cóc vô thức khóc, nhưng rồi giọt nước mắt nhanh chóng tan đi. Hắn mỉm cười nói
- Cảm ơn cô nhưng dù cô có nói vậy tôi cũng bị ràng buộc với Naraku. Nếu tôi có ý định phản hắn thì 1 quả bom mini trên người tôi sẽ được kích hoạt và tôi sẽ nổ tung cả người. Vậy nên...
- Quả bom đó thì cậu không cần phải lo, bởi vì nó đã không còn nữa rồi. Phải không Sesshomaru?- Kikyou đầy tự tin và kiêu ngạo
- Cô bớt thể hiện dùm tôi đi Kikyou, nếu còn dám yêu cầu tôi kiểu như vậy nữa lần thứ hai thì đừng trách tôi ra tay.
- Anh sẽ làm gì tôi đây Sesshomaru- KIkyou khiêu khích anh ta với vẻ không có chút sợ hãi
- Chết tiệt nếu không vì mối quan hệ của cô với gia đình tôi thì chắc tôi giết cô từ đời nào rồi đó. Thật không biết não thằng Inuyasha làm bằng gì lại đi yêu một đưa con gái kiêu ngạo và lạnh lùng như cô.
- Hả, chính ngươi mới bị vấn đề đó Sesshomaru, Kikyou tuyệt vời như vậy bảo làm sao tôi không yêu cho được chứ.
- Ừ tao nghĩ mày quên não ở đâu rồi đó, nếu mày yêu Kagome tau còn nghĩ là mày có chút thông minh chứ yêu Kikyou thì tau nghĩ mày đi tìm lại não của mình được rồi đó- Nói xong Sesshomaru ngồi lên xe mô tô và phóng đi luôn.
- Sesshomaru ngươi !- Inuyasha nghiến răng đầy giận dữ
- BÌnh tĩnh đi cậu kích động quá đó- Kikyou an uỉ
- Ừ, Kikyou à dù bị Sesshomaru nói không có não đi nữa tôi vẫn muốn yêu cô- Inuyasha nói rất nghiêm túc
- Tất nhiên rồi, vì Inuyasha không có não nên tôi mới yêu cậu mà- Kikyou mỉm cười nhẹ nhàng
- Vậy thì tôi nghĩ mình không cần có não nữa đâu nhỉ- Inuyasha đỏ mặt vui vẻ
- Có trí sáng tạo đó, nếu muốn thì cứ làm đi- Kikyou cười rất tươi điều đó khiến Inuyasha hạnh phúc 1 cách kì lạ
- Bây giờ còn một việc tôi phải làm- Bước tới gần tên áo xanh Kikyou dơ tay ra- Cậu có muốn đi theo chúng tôi hay không?
- Cô thực sự chấp nhận một người như tôi sao?
- Vì cậu có ích cho tôi nên tạm thời tôi sẽ nhận cậu còn khi nào cậu hết có ích thì không biết nữa- Kikyou giả vờ như sẽ bỏ rơi hắn 1 ngày nào đó
- Vậy à, không sao Kikyou xin cô hãy chấp nhận tôi được ngày nào hay ngày đó. Cho tới khi cô không cần tôi nữa thì mạng sống của tôi vẫn chỉ thuộc về mình cô.
- Sao nghe giống như kế ước nô lệ vậy nè- Kikyou cười trừ
- Đó không phải kế ước mà là lời thề của tôi dành cho cô.
- Rồi rồi mà quên hỏi anh tên gì?
- Tôi tên gì? Tôi không biết
- Thế tôi đặt anh tên Musou cũng được chứ?- Kikyou chợt nghĩ ra thì nói luôn
- Cô đâu phải mẹ tôi đâu mà đặt tên cho tôi chứ- Musou nói với vẻ đùa cợt hơn là ghét bỏ
- Thế từ giờ chúng tôi sẽ gọi anh là Musou
Thế cũng được
- Inuyasha cậu đưa Kagome về nhá, tôi và Mosou sẽ đi gọi cảnh sát để còn chôn cất hai người bị Naraku giết kia nữa. Dù sao thì ai cũng cần có được một ngôi mộ mà.
- Kikyou đi với hắn- Inuyasha ghen tị
- Uk, vì Musou từng là đồng phạm với chúng mà. Chôn cất cũng dễ hơn. Còn cậu bắt xe buýt về đi, chăm sóc Kagome cẩn thận.
- Cũng được.
- Bye bye tối gặp.- Kikyou chở Musou đi thật nhanh để lại Inuyasha đang bế Kagome trên tay. Giống như Kikyou đang tạo cơ hội cho họ ở riêng với nhau vậy đó.
Mình không thấy ngày sinh nhật nào đẹp hơn hôm nay. Gặp biết bao nhiêu là chuyện
Inuyasha cống Kagome đến khi lên tới trạm xe buýt. Cậu đặt Kagome nằm xuống cái ghế dài và ngồi bên cạnh ngắm nhìn người con gái đó
Lúc Kagome bị bắt cóc thì mình và Kikyou lại đang vui vẻ, dù biết chỉ là trùng hợp nhưng cảm thấy có lỗi sao sao đó. Nếu mình chú ý quan tâm Kagome hơn một chút, nếu mình không lúc nào cũng chỉ để ý hướng mắt về phía Kikyou. Nếu mình không ích kỉ toàn nghĩ làm thế nào để Kikyou hạnh phúc thì chuyện này đã không xảy ra. Lúc nào mình cũng vậy, chỉ chăm chăm quan tâm mình Kikyou, chưa bao giờ để ý đến Kagome. Tại sao mình lại không hề nghĩ cho cảm giác của Kagome chứ. Lúc trước cũng vậy bây giờ cũng vậy. Mình thật...- Inuyasha cắn chặt môi đầy hối hận bỗng Kagome vô tình cất lên một câu nói khiến tim Inuyasha đau nhói
- Xin lỗi chị, Kikyou. Em yêu Inuyasha mất rồi, em thực sự rất yêu Inuyasha
Kagome cậu.... tôi xin lỗi...
Kagome tỉnh dậy nhìn thấy Inuyasha đang đối diện mình liền hoảng hốt bật dậy hỏi
- Inuyasha cậu có phải nghe hết rồi?
Inuyasha buồn thiu đáp
- Kagome, xin lỗi tôi....
- Vậy là cậu thực sự đã nghe rồi à- Inuyasha im lặng không nói gì nó khiến trái tim Kagome thắc lại, nếu như Inuyasha đầy vui vẻ nói là Tôi còn lâu mới yêu cô thì Kagome còn cảm thấy hạnh phúc hơn là không khí im lặng này, cô ngại ngùng nói- Inuyasha à, tôi đã yêu cậu mất rồi. Dù biết là không nên, dù biết thế sẽ làm cho mối quan hệ của chúng ta rạn nứt nhưng không biết từ khi nào tôi đã lỡ yêu cậu mất rồi Inuyasha. Tôi muốn ở cạnh cậu, tôi muốn được ôm, được hẹn hò tình cảm với cậu nhưng tôi cũng biết là điều đó là không nên vì người cậu yêu vẫn là chị Kikyou. Nhưng tôi muốn hỏi cậu 1 điều thôi cậu có cảm giác từng thích tôi dù chỉ một lần không Inuyasha?
- Tôi rất thích cậu Kagome, lúc nào tôi cũng thích cậu cả. Cho đến tận bây giờ tôi đã quá yêu Kikyou nhưng tôi vẫn thích cậu Kagome - Inuyasha lòng đau nhói đáp
- Tôi vui lắm, vui vì biết cậu cũng thích tôi nhưng cũng thật buồn khi nhận ra rằng cậu vẫn còn yêu chị Kikyou quá nhiều.
- Kagome tôi....- Inuyasha không nói lên lời
Kagome liền lấy sợi dây chuyền đeo trên cổ mình ra đưa cho Inuyasha nói
- Inuyasha không biết cậu còn nhớ không? Nhưng thực ra chúng ta đã từng gặp nhau lúc trước. Tôi là tình đâu và cậu mối tình duy nhất của tôi. Lúc nhỏ cũng vậy và hiện tại cũng vậy tôi cũng chỉ yêu một mình cậu.
Cảm xúc Inuyasha dân trào như cậu sắp khóc vậy
- Cậu có thể nhớ ra sao Kagome?
- Tất nhiên rồi còn cậu thì sao Inuyasha.
- Tôi nhớ, nhớ chứ Kagome. Tôi nhớ rõ ràng đến từng chi tiết. Quá khứ lại lặp lại một lần nữa chúng ta đã gặp lại và phải lòng nhau lần nữa. Tôi thích cậu và cậu thích tôi nhưng dù ra sao ở hoàn cảnh thì trước khi đó tôi đã yêu một người, là Kikyou. Xin lỗi Kagome có lẽ chúng ta chỉ có thể đến bên nhau khi tôi không yêu Kikyou.
- Kikyou? Cậu nói gì vậy lúc nhỏ không phải chỉ có mình tôi và cậu thôi à
- Hả cậu không nhớ hết sao Kagome?
- Ngay tại đây ta sẽ kết thúc mối thù gần 10 năm của chúng ta
- Mối thù, ta không nghĩ ta làm gì ai đến mức phải vậy cả. Bao gồm cả ngươi Naraku- Kikyou quả quyết
- Không phải là chưa chỉ là cô mất hết kí ức thôi.- Naraku cầm cây súng lên nhắm thằng vào Kikyou - Nhưng dù cho cô không biết mình đã làm gì nhưng những việc cô làm vẫn không hề thay đổi và cô phải trả giá cho những việc làm ấy Kikyou. Sayonara Kikyou mối tình đầu ngu muội của tôi
- Tôi sẽ không chết Naraku- Kikyou hét lớn giải thoát cho Naraku khỏi sự chủ quan- Tôi sẽ sống và tôi nhất định phải sống.- Kikyou rút khẩu súng ra nhắm thẳng vào Naraku và bóp còi
- Một ngày nào đó tôi sẽ trả nợ cho anh Naraku nhưng không phải là bây giờ. Còn quá nhiều việc mà tôi phải làm.
Naraku nhanh chóng né viên đạn của Kikyou, anh ta rút khẩu súng ra bắn một phát dứt điểm vào đầu Kikyou nhưng may mắn là cô đã tránh dc, thay vì trúng đầu nó lại trúng tay trái của cô. Naraku mỉm cười nham hiểm
- Cô nghĩ nột khẩu súng mê có thể hạ Naraku này sao, vậy là cô nhầm to rồi đó.
- Anh hơi coi thường trí tuệ của tôi nhỉ Naraku- Chưa kịp để Naraku phản ứng thì Kikyou đã ngồi trên chiếc xe mô tô của Inuyasha và chở tên bắt cóc đanh bế theo Kagome.
- Cô...- Naraku định bắt nhưng Kikyou đã ném một quả bom khói về phía của Naraku, cô đâu có ngu. Nhưng Naraku cũng chẳng phải tầm thường anh ta đã ở trong thế giới gầm gần cả cuộc đời, cứ tưởng sẽ bắt được Kikyou. Chẳng may Inuyasha và Sesshomaru đã đứng chặn ngay trước mắt.
- Hai người bay từ đâu ra mà nhanh dữ thần vậy trời?
- Hừ lúc Kikyou ném bom khói đó bọn ta từ bên kia cầu rú xe ra đây luôn- Inuyasha nói
- Vậy thì bye bye- Nói xong Naraku không biết sao nhưng trốn mất tiêu
Dù sao Inuyasha cũng chỉ tính là bảo vệ Kikyou và cứu Kagome nên cậu ta cũng không thèm tìm hay đuổi theo Naraku nữa. Thế rồi quay lại họ thấy Kikyou đang đứng ngay trước mặt mình
- Xong rồi chứ
- Sao cô phát hiện được chúng tôi- Sesshomaru khó chịu nói hôm nay không hiểu sao anh lại bí cả hai người phát hiện ra luôn
- Do may mắn chăng- Kikyou cười trừ
Bỗng Sesshomaru có điện thoại nên đi sang chổ khác nghe, còn 4 người ở lại đây. Kikyou đang nhìn thẳng cái tên áo xanh với đôi mắt đầy giận dữ đôi mắt khiến cho tên áo xanh hoảng hồn bỏ Kagome xuống van xin Kikyou
- Chị làm ơn tha cho em. Do là lệnh của Naraku nên em phải nghe hắn thôi chứ không làm chắc là em sẽ chầu ông bà mất.
- Thế thì cậu đã làm thì cũng chấp nhận chết dưới tay tôi chứ, cũng như chết dưới tay Naraku thôi mà- Kikyou đây sắc sảo chĩa khẩu súng gây mê vào tên áo xanh đe dọa. Thấy vậy Inuyasha liện quay đầu đi không ngừng cười khúc khích như một tên điên nhưng điều khiến cho cả Inuyasha lần Kikyou phải ngạc nhiên chính là thái độ của tên áo xanh không có sợ hãi hay gì đó như họ tưởng mà thậm chí hắn đã vui vẻ nói
- Nếu được chết bởi vì phát bắn có vẻ sẽ thoải mái hơn đó. Cô hãy làm đi bắn ngay giữa đầu để cho tôi được giải thoát nhanh chóng còn hơn là chết một cách mỏi mòn dưới tay Naraku. Hãy giải thoát cho tôi
- Cậu thực sự muốn vậy?
- Đúng, đó chính là ước muốn cuối cùng của tôi.
- Tôi cho cậu toại nguyện đây- Kikyou bóp còi nhưng lại không nhắm vào tên bắt cóc mà nhắm trên trời rồi cô thả súng xuống nói tiếp - Bây giờ cậu đã được tự do bây giờ cậu không cần phải sợ Naraku nưa. Vì đã có tôi ở đây! nếu đi theo chúng tôi, tôi sẽ cho cậu cảm nhận được hạnh phúc. Tôi sẽ cho cậu một cuộc sống bình thường nhất có thể. Cậu đã được thoát bởi tôi- Kikyou kiên quyết khẳng định
Tên bắt cóc vô thức khóc, nhưng rồi giọt nước mắt nhanh chóng tan đi. Hắn mỉm cười nói
- Cảm ơn cô nhưng dù cô có nói vậy tôi cũng bị ràng buộc với Naraku. Nếu tôi có ý định phản hắn thì 1 quả bom mini trên người tôi sẽ được kích hoạt và tôi sẽ nổ tung cả người. Vậy nên...
- Quả bom đó thì cậu không cần phải lo, bởi vì nó đã không còn nữa rồi. Phải không Sesshomaru?- Kikyou đầy tự tin và kiêu ngạo
- Cô bớt thể hiện dùm tôi đi Kikyou, nếu còn dám yêu cầu tôi kiểu như vậy nữa lần thứ hai thì đừng trách tôi ra tay.
- Anh sẽ làm gì tôi đây Sesshomaru- KIkyou khiêu khích anh ta với vẻ không có chút sợ hãi
- Chết tiệt nếu không vì mối quan hệ của cô với gia đình tôi thì chắc tôi giết cô từ đời nào rồi đó. Thật không biết não thằng Inuyasha làm bằng gì lại đi yêu một đưa con gái kiêu ngạo và lạnh lùng như cô.
- Hả, chính ngươi mới bị vấn đề đó Sesshomaru, Kikyou tuyệt vời như vậy bảo làm sao tôi không yêu cho được chứ.
- Ừ tao nghĩ mày quên não ở đâu rồi đó, nếu mày yêu Kagome tau còn nghĩ là mày có chút thông minh chứ yêu Kikyou thì tau nghĩ mày đi tìm lại não của mình được rồi đó- Nói xong Sesshomaru ngồi lên xe mô tô và phóng đi luôn.
- Sesshomaru ngươi !- Inuyasha nghiến răng đầy giận dữ
- BÌnh tĩnh đi cậu kích động quá đó- Kikyou an uỉ
- Ừ, Kikyou à dù bị Sesshomaru nói không có não đi nữa tôi vẫn muốn yêu cô- Inuyasha nói rất nghiêm túc
- Tất nhiên rồi, vì Inuyasha không có não nên tôi mới yêu cậu mà- Kikyou mỉm cười nhẹ nhàng
- Vậy thì tôi nghĩ mình không cần có não nữa đâu nhỉ- Inuyasha đỏ mặt vui vẻ
- Có trí sáng tạo đó, nếu muốn thì cứ làm đi- Kikyou cười rất tươi điều đó khiến Inuyasha hạnh phúc 1 cách kì lạ
- Bây giờ còn một việc tôi phải làm- Bước tới gần tên áo xanh Kikyou dơ tay ra- Cậu có muốn đi theo chúng tôi hay không?
- Cô thực sự chấp nhận một người như tôi sao?
- Vì cậu có ích cho tôi nên tạm thời tôi sẽ nhận cậu còn khi nào cậu hết có ích thì không biết nữa- Kikyou giả vờ như sẽ bỏ rơi hắn 1 ngày nào đó
- Vậy à, không sao Kikyou xin cô hãy chấp nhận tôi được ngày nào hay ngày đó. Cho tới khi cô không cần tôi nữa thì mạng sống của tôi vẫn chỉ thuộc về mình cô.
- Sao nghe giống như kế ước nô lệ vậy nè- Kikyou cười trừ
- Đó không phải kế ước mà là lời thề của tôi dành cho cô.
- Rồi rồi mà quên hỏi anh tên gì?
- Tôi tên gì? Tôi không biết
- Thế tôi đặt anh tên Musou cũng được chứ?- Kikyou chợt nghĩ ra thì nói luôn
- Cô đâu phải mẹ tôi đâu mà đặt tên cho tôi chứ- Musou nói với vẻ đùa cợt hơn là ghét bỏ
- Thế từ giờ chúng tôi sẽ gọi anh là Musou
Thế cũng được
- Inuyasha cậu đưa Kagome về nhá, tôi và Mosou sẽ đi gọi cảnh sát để còn chôn cất hai người bị Naraku giết kia nữa. Dù sao thì ai cũng cần có được một ngôi mộ mà.
- Kikyou đi với hắn- Inuyasha ghen tị
- Uk, vì Musou từng là đồng phạm với chúng mà. Chôn cất cũng dễ hơn. Còn cậu bắt xe buýt về đi, chăm sóc Kagome cẩn thận.
- Cũng được.
- Bye bye tối gặp.- Kikyou chở Musou đi thật nhanh để lại Inuyasha đang bế Kagome trên tay. Giống như Kikyou đang tạo cơ hội cho họ ở riêng với nhau vậy đó.
Mình không thấy ngày sinh nhật nào đẹp hơn hôm nay. Gặp biết bao nhiêu là chuyện
Inuyasha cống Kagome đến khi lên tới trạm xe buýt. Cậu đặt Kagome nằm xuống cái ghế dài và ngồi bên cạnh ngắm nhìn người con gái đó
Lúc Kagome bị bắt cóc thì mình và Kikyou lại đang vui vẻ, dù biết chỉ là trùng hợp nhưng cảm thấy có lỗi sao sao đó. Nếu mình chú ý quan tâm Kagome hơn một chút, nếu mình không lúc nào cũng chỉ để ý hướng mắt về phía Kikyou. Nếu mình không ích kỉ toàn nghĩ làm thế nào để Kikyou hạnh phúc thì chuyện này đã không xảy ra. Lúc nào mình cũng vậy, chỉ chăm chăm quan tâm mình Kikyou, chưa bao giờ để ý đến Kagome. Tại sao mình lại không hề nghĩ cho cảm giác của Kagome chứ. Lúc trước cũng vậy bây giờ cũng vậy. Mình thật...- Inuyasha cắn chặt môi đầy hối hận bỗng Kagome vô tình cất lên một câu nói khiến tim Inuyasha đau nhói
- Xin lỗi chị, Kikyou. Em yêu Inuyasha mất rồi, em thực sự rất yêu Inuyasha
Kagome cậu.... tôi xin lỗi...
Kagome tỉnh dậy nhìn thấy Inuyasha đang đối diện mình liền hoảng hốt bật dậy hỏi
- Inuyasha cậu có phải nghe hết rồi?
Inuyasha buồn thiu đáp
- Kagome, xin lỗi tôi....
- Vậy là cậu thực sự đã nghe rồi à- Inuyasha im lặng không nói gì nó khiến trái tim Kagome thắc lại, nếu như Inuyasha đầy vui vẻ nói là Tôi còn lâu mới yêu cô thì Kagome còn cảm thấy hạnh phúc hơn là không khí im lặng này, cô ngại ngùng nói- Inuyasha à, tôi đã yêu cậu mất rồi. Dù biết là không nên, dù biết thế sẽ làm cho mối quan hệ của chúng ta rạn nứt nhưng không biết từ khi nào tôi đã lỡ yêu cậu mất rồi Inuyasha. Tôi muốn ở cạnh cậu, tôi muốn được ôm, được hẹn hò tình cảm với cậu nhưng tôi cũng biết là điều đó là không nên vì người cậu yêu vẫn là chị Kikyou. Nhưng tôi muốn hỏi cậu 1 điều thôi cậu có cảm giác từng thích tôi dù chỉ một lần không Inuyasha?
- Tôi rất thích cậu Kagome, lúc nào tôi cũng thích cậu cả. Cho đến tận bây giờ tôi đã quá yêu Kikyou nhưng tôi vẫn thích cậu Kagome - Inuyasha lòng đau nhói đáp
- Tôi vui lắm, vui vì biết cậu cũng thích tôi nhưng cũng thật buồn khi nhận ra rằng cậu vẫn còn yêu chị Kikyou quá nhiều.
- Kagome tôi....- Inuyasha không nói lên lời
Kagome liền lấy sợi dây chuyền đeo trên cổ mình ra đưa cho Inuyasha nói
- Inuyasha không biết cậu còn nhớ không? Nhưng thực ra chúng ta đã từng gặp nhau lúc trước. Tôi là tình đâu và cậu mối tình duy nhất của tôi. Lúc nhỏ cũng vậy và hiện tại cũng vậy tôi cũng chỉ yêu một mình cậu.
Cảm xúc Inuyasha dân trào như cậu sắp khóc vậy
- Cậu có thể nhớ ra sao Kagome?
- Tất nhiên rồi còn cậu thì sao Inuyasha.
- Tôi nhớ, nhớ chứ Kagome. Tôi nhớ rõ ràng đến từng chi tiết. Quá khứ lại lặp lại một lần nữa chúng ta đã gặp lại và phải lòng nhau lần nữa. Tôi thích cậu và cậu thích tôi nhưng dù ra sao ở hoàn cảnh thì trước khi đó tôi đã yêu một người, là Kikyou. Xin lỗi Kagome có lẽ chúng ta chỉ có thể đến bên nhau khi tôi không yêu Kikyou.
- Kikyou? Cậu nói gì vậy lúc nhỏ không phải chỉ có mình tôi và cậu thôi à
- Hả cậu không nhớ hết sao Kagome?
/36
|