- Minh Hỏa Vũ Đế, ngươi lại dám đánh lén chúng ta.
Phách Thương Vũ Đế phẫn nộ lên tiếng, cúi đầu nhìn tới, nhưng nhìn thấy một người cầm trọng kiếm màu đen, đi vào trong ngọn lửa ngập trời, trong mơ hồ, Phách Thương Vũ Đế nhìn thấy Diệp Huyền một kiếm mạnh mẽ đâm vào trong thân thể Trường Chu Vũ Đế.
Thời khắc này, trong lòng Phách Thương Vũ Đế đột nhiên mát lạnh.
Tại sao Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh lại ở chỗ này?
Mặc dù Phách Thương Vũ Đế là người kích động, nhưng cũng không phải ngu ngốc, dựa theo đạo lý, Diệp Huyền kia hẳn là bị Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế nhìn chòng chọc, mà Hoàng Phủ Tú Minh thì hẳn là bị Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế đuổi giết.
Nhưng hôm nay, Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh đều xuất hiện ở nơi này, trái lại Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế không thấy bóng dáng, đồng thời làm sao đưa tin cũng không hề trả lời, điều này nói rõ cái gì?
Kết hợp với trong thiên địa đột nhiên xuất hiện ngọn lửa màu đen cùng với bóng người tập kích, ý niệm đầu tiên trong óc Phách Thương Vũ Đế, chính là Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế phản bội bọn họ, cùng Diệp Huyền còn có Hoàng Phủ Tú Minh đồng thời đánh giết Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế.
Đúng, nhất định là như vậy.
Nghĩ tới đây, Phách Thương Vũ Đế không còn để ý Trường Chu Vũ Đế, trong tay cấp tốc xuất hiện một viên đan dược màu đen, nuốt vào trong bụng, ầm một tiếng, trên người hắn dâng lên một luồng khí lưu, khí tức cả người tăng vọt, vèo một cái liền điên cuồng bỏ chạy về phía Hỗn Loạn Chi Thành.
Thời gian trong chớp mắt, hắn liền hóa thành một vệt sáng biến mất ở phía chân trời, tốc độ nhanh chóng, để Hoàng Phủ Tú Minh nguyên bản chuẩn bị đại chiến một trận cũng không thể kịp phản ứng.
Hô!
Trong thiên địa, hỏa diễm vô tận cấp tốc trừ khử, trong ngọn lửa, thân hình Diệp Huyền hiện ra, ở đối diện hắn, cả người Trường Chu Vũ Đế cháy đen, đã triệt để không có khí tức.
Cảnh tượng này để Yêu tộc cách đó không xa còn không tản đi tất cả đều ngơ ngác.
- Đại nhân, là Huyền Diệp điện hạ.
Xà Mị ở trước người Xích Diễm Yêu Đế ngơ ngác nói.
Đáng sợ!
Khí tức bản thân Diệp Huyền, vẫn chưa thể làm nàng quá mức giật mình, nhưng Thôn Phệ Võ Hồn thả ra lực lượng kia, lại làm nàng là Huyền thú Yêu Hoàng đỉnh phong trong lòng run sợ, đặc biệt Diệp Huyền hóa thành hồn niệm phân thân một đao chém nát Bát Tinh Võ Hồn của Trường Chu Vũ Đế, càng làm nàng ngơ ngác không ngớt.
Mà một bên Xích Diễm Yêu Đế cũng âm thầm hoảng sợ.
Trong bóng tối triệt để hấp thu Bát Tinh Võ Hồn của Trường Chu Vũ Đế hầu như không còn, Diệp Huyền rõ ràng cảm giác được Thôn Phệ Võ Hồn của mình càng mạnh mẽ hơn một chút.
Đến hiện tại Thôn Phệ Võ Hồn đã thôn phệ tiếp cận mười đạo Bát Tinh Võ Hồn, Thôn Phệ Võ Hồn đã mơ hồ có loại cảm giác đột phá, Diệp Huyền tin tưởng không bao lâu nữa, Thôn Phệ Võ Hồn của mình sẽ đột phá đến Bát Tinh, đến lúc đó lực cắn nuốt của hắn sẽ càng thêm đáng sợ.
Thu hồi không gian giới chỉ của Trường Chu Vũ Đế, Diệp Huyền kinh hỉ nhìn thấy, trong đó có một tiểu chu ở trạng thái phong ấn.
Hắn khẽ mỉm cười:
- Phương án đánh lén của ta quả nhiên hữu hiệu, Trường Chu Vũ Đế kia ở dưới bất ngờ không kịp đề phòng, ngay cả phi thuyền pháp bảo cũng không kịp phóng thích, liền vẫn lạc ở trong tay ta, nếu hắn ở dưới phi thuyền pháp bảo, ta muốn giết hắn, là có chút khó khăn.
Kỳ thực, sớm lúc trước thời điểm Xích Diễm Yêu Đế cùng Trường Chu Vũ Đế giao thủ, Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh đã mai phục ở bốn phía.
Nhưng hắn không có ra tay, mà vẫn đợi hai người Trường Chu Vũ Đế rời vùng cấm của Xích Phong sơn mạch, thả xuống cảnh giác mới đột nhiên ra tay.
Thậm chí vì có thể ngay lập tức đánh giết Trường Chu Vũ Đế, Diệp Huyền không che giấu sát chiêu của mình, bất kể là Thôn Phệ Võ Hồn, hai đại Địa Hỏa, hay Băng Hỏa hai tầng, đều là ngay đầu tiên liền triển khai.
Lúc này mới làm cho Trường Chu Vũ Đế ngay cả phản ứng cũng không thể phản ứng lại, liền bị Diệp Huyền chém giết.
- Diệp thiếu, đáng tiếc để Phách Thương Vũ Đế kia chạy trốn.
Hoàng Phủ Tú Minh tiến lên nói.
- Chỉ còn lại một mình hắn, không đáng sợ.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười.
Hắn khóa chặt mục tiêu ở Trường Chu Vũ Đế chính là vì phi thuyền pháp bảo trên người Trường Chu Vũ Đế, bây giờ pháp bảo tới tay, vẻn vẹn chạy mất một Phách Thương Vũ Đế, Diệp Huyền cũng không để ở trong lòng.
- Xích Diễm Yêu Đế, vừa nãy đa tạ các hạ ra tay giúp đỡ.
Chợt Diệp Huyền trực tiếp đi tới trước người Xích Diễm Yêu Đế, mỉm cười nói.
- Ha ha, nơi nào, có thể ra sức, đó là vinh hạnh của bản Yêu Đế.
Xích Diễm Yêu Đế cười ha ha, nhưng liếc nhìn Hoàng Phủ Tú Minh.
Diệp Huyền cười nói:
- Xích Diễm Yêu Đế cứ yên tâm, người này là nô bộc của bản điện hạ, không cần quá lưu ý.
Mà đúng lúc này, Huyết Kiếm Vũ Đế cũng từ trong cấm địa của Xích Phong sơn mạch bay ra, đi tới trước người Diệp Huyền cung kính nói:
- Diệp thiếu.
- Còn không cảm tạ Xích Diễm Yêu Đế đại nhân.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Huyết Kiếm Vũ Đế nói.
Huyết Kiếm Vũ Đế liền đối với Xích Diễm Yêu Đế cung kính nói:
- Đa tạ Xích Diễm Yêu Đế đại nhân ra tay giúp đỡ.
Xích Diễm Yêu Đế cùng Xà Mị ở một bên xem mà thầm giật mình, bọn hắn đều biết thân phận Huyền thú điện hạ của Diệp Huyền, đồng thời cũng biết Diệp Huyền ẩn giấu ở trong nhân tộc là vì vô thượng đại nghiệp của Yêu tộc, thế nhưng bọn hắn không ngờ tới, Diệp Huyền dĩ nhiên ở trước mặt Nhân loại Vũ Đế, cũng dám bại lộ thân phận của mình.
Đặc biệt vừa nãy Diệp Huyền đánh giết Trường Chu Vũ Đế, ngay cả Huyền thú hồn niệm cũng phát huy ra, lẽ nào hai Vũ Đế kia không thấy sao?
Nhưng Xích Diễm Yêu Đế cùng Xà Mị từ trong mắt Huyết Kiếm Vũ Đế và Hoàng Phủ Tú Minh nhìn thấy, cũng chỉ có vẻ cung kính, mà không còn cái khác.
Điều này làm cho Xích Diễm Yêu Đế đối với thủ đoạn của Diệp Huyền không khỏi sợ hãi than, không hổ là chủ nhân của Kim Lân điện hạ, loại thủ đoạn này hắn là Yêu tộc Yêu Đế cũng chưa từng thấy.
Diệp Huyền bí mật quan sát vẻ mặt của Xích Diễm Yêu Đế, trong lòng khẽ mỉm cười.
Từ khi có Thôn Phệ Võ Hồn, hắn ở trong Yêu tộc lăn lộn như cá gặp nước, có Kim Lân liên hệ, hắn tin tưởng Xích Diễm Yêu Đế đại biểu Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch tất nhiên sẽ dốc toàn lực đứng bên mình.
Cái này cũng là nguyên nhân hắn dám công nhiên cùng Đấu Vũ Hội, một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành hò hét, bất luận xảy ra tình huống gì, Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch cũng sẽ là hậu thuẫn kiên cường của hắn.
Phách Thương Vũ Đế phẫn nộ lên tiếng, cúi đầu nhìn tới, nhưng nhìn thấy một người cầm trọng kiếm màu đen, đi vào trong ngọn lửa ngập trời, trong mơ hồ, Phách Thương Vũ Đế nhìn thấy Diệp Huyền một kiếm mạnh mẽ đâm vào trong thân thể Trường Chu Vũ Đế.
Thời khắc này, trong lòng Phách Thương Vũ Đế đột nhiên mát lạnh.
Tại sao Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh lại ở chỗ này?
Mặc dù Phách Thương Vũ Đế là người kích động, nhưng cũng không phải ngu ngốc, dựa theo đạo lý, Diệp Huyền kia hẳn là bị Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế nhìn chòng chọc, mà Hoàng Phủ Tú Minh thì hẳn là bị Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế đuổi giết.
Nhưng hôm nay, Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh đều xuất hiện ở nơi này, trái lại Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế không thấy bóng dáng, đồng thời làm sao đưa tin cũng không hề trả lời, điều này nói rõ cái gì?
Kết hợp với trong thiên địa đột nhiên xuất hiện ngọn lửa màu đen cùng với bóng người tập kích, ý niệm đầu tiên trong óc Phách Thương Vũ Đế, chính là Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế phản bội bọn họ, cùng Diệp Huyền còn có Hoàng Phủ Tú Minh đồng thời đánh giết Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế.
Đúng, nhất định là như vậy.
Nghĩ tới đây, Phách Thương Vũ Đế không còn để ý Trường Chu Vũ Đế, trong tay cấp tốc xuất hiện một viên đan dược màu đen, nuốt vào trong bụng, ầm một tiếng, trên người hắn dâng lên một luồng khí lưu, khí tức cả người tăng vọt, vèo một cái liền điên cuồng bỏ chạy về phía Hỗn Loạn Chi Thành.
Thời gian trong chớp mắt, hắn liền hóa thành một vệt sáng biến mất ở phía chân trời, tốc độ nhanh chóng, để Hoàng Phủ Tú Minh nguyên bản chuẩn bị đại chiến một trận cũng không thể kịp phản ứng.
Hô!
Trong thiên địa, hỏa diễm vô tận cấp tốc trừ khử, trong ngọn lửa, thân hình Diệp Huyền hiện ra, ở đối diện hắn, cả người Trường Chu Vũ Đế cháy đen, đã triệt để không có khí tức.
Cảnh tượng này để Yêu tộc cách đó không xa còn không tản đi tất cả đều ngơ ngác.
- Đại nhân, là Huyền Diệp điện hạ.
Xà Mị ở trước người Xích Diễm Yêu Đế ngơ ngác nói.
Đáng sợ!
Khí tức bản thân Diệp Huyền, vẫn chưa thể làm nàng quá mức giật mình, nhưng Thôn Phệ Võ Hồn thả ra lực lượng kia, lại làm nàng là Huyền thú Yêu Hoàng đỉnh phong trong lòng run sợ, đặc biệt Diệp Huyền hóa thành hồn niệm phân thân một đao chém nát Bát Tinh Võ Hồn của Trường Chu Vũ Đế, càng làm nàng ngơ ngác không ngớt.
Mà một bên Xích Diễm Yêu Đế cũng âm thầm hoảng sợ.
Trong bóng tối triệt để hấp thu Bát Tinh Võ Hồn của Trường Chu Vũ Đế hầu như không còn, Diệp Huyền rõ ràng cảm giác được Thôn Phệ Võ Hồn của mình càng mạnh mẽ hơn một chút.
Đến hiện tại Thôn Phệ Võ Hồn đã thôn phệ tiếp cận mười đạo Bát Tinh Võ Hồn, Thôn Phệ Võ Hồn đã mơ hồ có loại cảm giác đột phá, Diệp Huyền tin tưởng không bao lâu nữa, Thôn Phệ Võ Hồn của mình sẽ đột phá đến Bát Tinh, đến lúc đó lực cắn nuốt của hắn sẽ càng thêm đáng sợ.
Thu hồi không gian giới chỉ của Trường Chu Vũ Đế, Diệp Huyền kinh hỉ nhìn thấy, trong đó có một tiểu chu ở trạng thái phong ấn.
Hắn khẽ mỉm cười:
- Phương án đánh lén của ta quả nhiên hữu hiệu, Trường Chu Vũ Đế kia ở dưới bất ngờ không kịp đề phòng, ngay cả phi thuyền pháp bảo cũng không kịp phóng thích, liền vẫn lạc ở trong tay ta, nếu hắn ở dưới phi thuyền pháp bảo, ta muốn giết hắn, là có chút khó khăn.
Kỳ thực, sớm lúc trước thời điểm Xích Diễm Yêu Đế cùng Trường Chu Vũ Đế giao thủ, Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh đã mai phục ở bốn phía.
Nhưng hắn không có ra tay, mà vẫn đợi hai người Trường Chu Vũ Đế rời vùng cấm của Xích Phong sơn mạch, thả xuống cảnh giác mới đột nhiên ra tay.
Thậm chí vì có thể ngay lập tức đánh giết Trường Chu Vũ Đế, Diệp Huyền không che giấu sát chiêu của mình, bất kể là Thôn Phệ Võ Hồn, hai đại Địa Hỏa, hay Băng Hỏa hai tầng, đều là ngay đầu tiên liền triển khai.
Lúc này mới làm cho Trường Chu Vũ Đế ngay cả phản ứng cũng không thể phản ứng lại, liền bị Diệp Huyền chém giết.
- Diệp thiếu, đáng tiếc để Phách Thương Vũ Đế kia chạy trốn.
Hoàng Phủ Tú Minh tiến lên nói.
- Chỉ còn lại một mình hắn, không đáng sợ.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười.
Hắn khóa chặt mục tiêu ở Trường Chu Vũ Đế chính là vì phi thuyền pháp bảo trên người Trường Chu Vũ Đế, bây giờ pháp bảo tới tay, vẻn vẹn chạy mất một Phách Thương Vũ Đế, Diệp Huyền cũng không để ở trong lòng.
- Xích Diễm Yêu Đế, vừa nãy đa tạ các hạ ra tay giúp đỡ.
Chợt Diệp Huyền trực tiếp đi tới trước người Xích Diễm Yêu Đế, mỉm cười nói.
- Ha ha, nơi nào, có thể ra sức, đó là vinh hạnh của bản Yêu Đế.
Xích Diễm Yêu Đế cười ha ha, nhưng liếc nhìn Hoàng Phủ Tú Minh.
Diệp Huyền cười nói:
- Xích Diễm Yêu Đế cứ yên tâm, người này là nô bộc của bản điện hạ, không cần quá lưu ý.
Mà đúng lúc này, Huyết Kiếm Vũ Đế cũng từ trong cấm địa của Xích Phong sơn mạch bay ra, đi tới trước người Diệp Huyền cung kính nói:
- Diệp thiếu.
- Còn không cảm tạ Xích Diễm Yêu Đế đại nhân.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Huyết Kiếm Vũ Đế nói.
Huyết Kiếm Vũ Đế liền đối với Xích Diễm Yêu Đế cung kính nói:
- Đa tạ Xích Diễm Yêu Đế đại nhân ra tay giúp đỡ.
Xích Diễm Yêu Đế cùng Xà Mị ở một bên xem mà thầm giật mình, bọn hắn đều biết thân phận Huyền thú điện hạ của Diệp Huyền, đồng thời cũng biết Diệp Huyền ẩn giấu ở trong nhân tộc là vì vô thượng đại nghiệp của Yêu tộc, thế nhưng bọn hắn không ngờ tới, Diệp Huyền dĩ nhiên ở trước mặt Nhân loại Vũ Đế, cũng dám bại lộ thân phận của mình.
Đặc biệt vừa nãy Diệp Huyền đánh giết Trường Chu Vũ Đế, ngay cả Huyền thú hồn niệm cũng phát huy ra, lẽ nào hai Vũ Đế kia không thấy sao?
Nhưng Xích Diễm Yêu Đế cùng Xà Mị từ trong mắt Huyết Kiếm Vũ Đế và Hoàng Phủ Tú Minh nhìn thấy, cũng chỉ có vẻ cung kính, mà không còn cái khác.
Điều này làm cho Xích Diễm Yêu Đế đối với thủ đoạn của Diệp Huyền không khỏi sợ hãi than, không hổ là chủ nhân của Kim Lân điện hạ, loại thủ đoạn này hắn là Yêu tộc Yêu Đế cũng chưa từng thấy.
Diệp Huyền bí mật quan sát vẻ mặt của Xích Diễm Yêu Đế, trong lòng khẽ mỉm cười.
Từ khi có Thôn Phệ Võ Hồn, hắn ở trong Yêu tộc lăn lộn như cá gặp nước, có Kim Lân liên hệ, hắn tin tưởng Xích Diễm Yêu Đế đại biểu Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch tất nhiên sẽ dốc toàn lực đứng bên mình.
Cái này cũng là nguyên nhân hắn dám công nhiên cùng Đấu Vũ Hội, một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành hò hét, bất luận xảy ra tình huống gì, Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch cũng sẽ là hậu thuẫn kiên cường của hắn.
/1924
|