- Đáng chết, Yêu tộc này dám động thủ thật.
Trường Chu Vũ Đế vốn cho rằng Xích Diễm Yêu Đế dù như thế nào, cũng không dám tùy tiện ra tay, dù sao Đấu Vũ Hội hắn chính là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, càng chuyển ra Cừu Nhiễm Phó hội trưởng, phải biết lúc trước thời điểm cùng Yêu tộc tiến hành trao đổi, Cừu Nhiễm Phó hội trưởng chính là một trong mấy đại biểu Nhân tộc.
Ai biết Xích Diễm Yêu Đế này căn bản không quan tâm những chuyện đó, trực tiếp liền động thủ, nếu như hắn hoàn thủ, vậy thì tương đương với Đấu Vũ Hội cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch tiến hành khai chiến.
- Xích Diễm Yêu Đế, ngươi thật dám động thủ, chẳng lẽ không sợ chọc Hỗn Loạn Chi Thành ta tức giận sao?
Trường Chu Vũ Đế phẫn nộ nói, gắt gao duy trì phi thuyền pháp bảo phòng ngự.
- Ha ha, chọc giận Hỗn Loạn Chi Thành ngươi? Đấu Vũ Hội ngươi ngang ngược đến trên đầu Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta, nếu như bổn Đế tùy ý ngươi làm xằng làm bậy, mặt của Yêu tộc ta để vào đâu?
Thân thể của Xích Diễm Yêu Đế cấp tốc bành trướng, hóa thành một con chim khổng lồ to lớn, thân hình của hắn dài đến trăm mét, một trảo mạnh mẽ vồ bắt ở trên bình phong của phi thuyền pháp bảo, ầm ầm ầm, bình phong kia không ngừng dập dờn lên gợn sóng kinh người, phóng ra ánh sáng chói mắt.
- Đáng ghét.
Trường Chu Vũ Đế vừa kinh vừa sợ, nhưng lại không thể hoàn thủ, chỉ có thể điều động phi thuyền pháp bảo không ngừng lùi lại, đau lòng hầu như muốn nhỏ máu.
Tuy uy lực của phi thuyền pháp bảo này kinh người, thế nhưng khởi động phòng hộ đại trận mỗi một giây tiêu hao Huyền Thạch đều là một con số cực kỳ to lớn.
Mười mấy hô hấp sau, Trường Chu Vũ Đế điều động phi thuyền pháp bảo, bị ép rời đi phạm vi cấm địa của Xích Phong sơn mạch.
- Hừ, này còn tạm được.
Xích Diễm Yêu Đế dẫn dắt dưới trướng dừng lại tiến công, lạnh lùng nói:
- Nếu như lại để bổn Đế nhìn thấy các ngươi xông vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta, cho dù truy sát đến Hỗn Loạn Chi Thành, Yêu tộc ta cũng quyết không bỏ qua.
Đối diện, Phách Thương Vũ Đế tức giận đến cả người run rẩy, nắm chặt thiết thương, hai tay nổi lên gân xanh, mắt lộ hung mang truyền âm nói:
- Trường Chu, sợ cái gì, trực tiếp giết tới không được sao, một Xích Diễm Yêu Đế mà thôi, thừa dịp Yêu Đế còn lại của Xích Phong sơn mạch không ở đây, chúng ta không hẳn không thể trước lúc này tìm ra đánh giết Huyết Kiếm Vũ Đế.
Trường Chu Vũ Đế thu hồi phi thuyền pháp bảo, híp mắt âm lạnh nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế cũng không phải đặc biệt trọng yếu, nếu đối phương trốn ở trong cấm địa Yêu tộc, chúng ta có thể trước tiên cùng đám người Trác Nhất Phàm hội hợp, đánh giết Hoàng Phủ Tú Minh, lại đi tìm Minh Hỏa Vũ Đế, bắt giữ Diệp Huyền, hai người bọn họ mới là người Vô Lượng Sơn cần nhất, không cần thiết cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch không nể mặt mũi.
Trường Chu Vũ Đế nói, một bên lấy ra một chiếc thẻ ngọc, đưa vào một đạo tin tức.
Sau một khắc, lông mày của hắn nhíu lại:
- Hả? Sao Trác Nhất Phàm không hề có một chút tin tức nào?
Phách Thương Vũ Đế sững sờ, cũng lấy ra thẻ ngọc truyền tin, cho Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm một đạo tin tức, tương tự không có hồi âm, hắn lại không tin tà, ngược lại phát sinh một đạo tin tức cho Trường Phong Vũ Đế, chỉ chốc lát sau, Trường Phong Vũ Đế cũng không hề có một chút tin tức.
Một loại cảm giác không ổn từ trong lòng hai người đột nhiên tăng vọt lên.
Đúng lúc này...
Vù!
Một đạo gợn sóng vô hình như mũi tên nhọn, từ nơi không biết tên nào đó đột nhiên lướt ầm ầm ra, bỗng dưng lướt về phía thân thể của Trường Chu Vũ Đế, gợn sóng kia ẩn nấp ở trên hư không, mắt thường không thể nhận ra, nhưng cũng mang theo một loại sát cơ mãnh liệt, để trong lòng Trường Chu Vũ Đế dâng lên một luồng cảm giác nguy hiểm không thể ức chế, phảng phất như bị Tử thần tập trung.
Không được!
Trong lòng Trường Chu Vũ Đế kinh hãi, cỗ gợn sóng vô hình này có thể làm hắn sản sinh hoảng sợ mãnh liệt, tuyệt đối là có thể uy hiếp tính mạng của hắn.
Thế nhưng vào giờ phút này, hắn căn bản không kịp thôi thúc phi thuyền pháp bảo đã thu hồi, chỉ có thể điên cuồng thôi thúc Võ Hồn, đồng thời Huyền Nguyên ở bên ngoài thân hình thành một đạo phòng ngự tuyệt cường, thân hình càng trong nháy mắt chợt lui.
Hô!
Gợn sóng hồn lực vô hình, trong nháy mắt đi vào đầu óc của hắn, một luồng khí tức lạnh lẽo cùng nóng rực đáng sợ, ở trong linh hồn của hắn nổ tung.
Xì xì!
Thân hình nhanh chóng rút lui của Trường Chu Vũ Đế đột nhiên dừng lại, phun ra một ngụm máu tươi, lực lượng Bát Tinh Võ Hồn dập dờn ở xung quanh thân thể hắn, ngăn cản tất cả lực lượng ngoại lai xâm lấn.
- Xèo!
Mà đúng lúc này, một đạo công kích đáng sợ đột nhiên từ một bên khác lướt ầm ra, chính là Hoàng Phủ Tú Minh, một quyền vung kích về phía Trường Chu Vũ Đế, Huyền Nguyên khủng bố hóa thành một nộ long rít gào, đánh úp về phía Trường Chu Vũ Đế ánh mắt mê man.
- Cút cho ta!
Trường thương trong tay Phách Thương Vũ Đế như Giao Long xuất hải, một thương đâm ở trên lòng bàn tay của Hoàng Phủ Tú Minh, oanh ầm một tiếng, ngăn cản công kích của Hoàng Phủ Tú Minh ở bên ngoài.
Vù!
Chỉ là trong chớp mắt này, đột nhiên một bóng người màu đen từ trên trời giáng xuống, người này mịt mờ, cầm trong tay một thanh chiến đao màu đen, phốc… một đao chém ở trên ngực Trường Chu Vũ Đế, lực lượng Bát Tinh Võ Hồn trên người Trường Chu Vũ Đế, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản chiến đao tập kích, bị một đao chém chia năm xẻ bảy, cấp tốc tan vỡ.
- A!
Trường Chu Vũ Đế kêu thảm một tiếng, cả người thống khổ co giật, lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi, Bát Tinh Võ Hồn trên đỉnh đầu trong nháy mắt tan vỡ, loại Võ Hồn nứt toác thống khổ kia, càng tăng lên linh hồn hắn thương tích.
Một bên Phách Thương Vũ Đế trong lòng vừa kinh vừa sợ, hắn không nghĩ tới mình chặn lại Hoàng Phủ Tú Minh công kích, vẫn còn có một người khác ở bên cạnh đánh lén, đồng thời Huyền Thức của hắn dĩ nhiên hoàn toàn không có nhận biết được.
Hắn chuyển thân muốn cứu trợ Trường Chu Vũ Đế, nhưng đột nhiên, một luồng khí tức làm hắn sởn cả tóc gáy bao phủ tới, một ngọn lửa màu đen cùng màu tím đột nhiên từ trong núi rừng dâng trào ra, bao vây Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế.
Ngọn lửa này chỉ vừa tiếp xúc da thịt của Phách Thương Vũ Đế, loại cảm giác bỏng kia liền làm hắn giật nảy cả mình, ngọn lửa màu đen kia, lạnh lẽo thấu xương, sao như Lãnh Minh Hỏa của Minh Hỏa Vũ Đế vậy?
Trường Chu Vũ Đế vốn cho rằng Xích Diễm Yêu Đế dù như thế nào, cũng không dám tùy tiện ra tay, dù sao Đấu Vũ Hội hắn chính là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, càng chuyển ra Cừu Nhiễm Phó hội trưởng, phải biết lúc trước thời điểm cùng Yêu tộc tiến hành trao đổi, Cừu Nhiễm Phó hội trưởng chính là một trong mấy đại biểu Nhân tộc.
Ai biết Xích Diễm Yêu Đế này căn bản không quan tâm những chuyện đó, trực tiếp liền động thủ, nếu như hắn hoàn thủ, vậy thì tương đương với Đấu Vũ Hội cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch tiến hành khai chiến.
- Xích Diễm Yêu Đế, ngươi thật dám động thủ, chẳng lẽ không sợ chọc Hỗn Loạn Chi Thành ta tức giận sao?
Trường Chu Vũ Đế phẫn nộ nói, gắt gao duy trì phi thuyền pháp bảo phòng ngự.
- Ha ha, chọc giận Hỗn Loạn Chi Thành ngươi? Đấu Vũ Hội ngươi ngang ngược đến trên đầu Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta, nếu như bổn Đế tùy ý ngươi làm xằng làm bậy, mặt của Yêu tộc ta để vào đâu?
Thân thể của Xích Diễm Yêu Đế cấp tốc bành trướng, hóa thành một con chim khổng lồ to lớn, thân hình của hắn dài đến trăm mét, một trảo mạnh mẽ vồ bắt ở trên bình phong của phi thuyền pháp bảo, ầm ầm ầm, bình phong kia không ngừng dập dờn lên gợn sóng kinh người, phóng ra ánh sáng chói mắt.
- Đáng ghét.
Trường Chu Vũ Đế vừa kinh vừa sợ, nhưng lại không thể hoàn thủ, chỉ có thể điều động phi thuyền pháp bảo không ngừng lùi lại, đau lòng hầu như muốn nhỏ máu.
Tuy uy lực của phi thuyền pháp bảo này kinh người, thế nhưng khởi động phòng hộ đại trận mỗi một giây tiêu hao Huyền Thạch đều là một con số cực kỳ to lớn.
Mười mấy hô hấp sau, Trường Chu Vũ Đế điều động phi thuyền pháp bảo, bị ép rời đi phạm vi cấm địa của Xích Phong sơn mạch.
- Hừ, này còn tạm được.
Xích Diễm Yêu Đế dẫn dắt dưới trướng dừng lại tiến công, lạnh lùng nói:
- Nếu như lại để bổn Đế nhìn thấy các ngươi xông vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta, cho dù truy sát đến Hỗn Loạn Chi Thành, Yêu tộc ta cũng quyết không bỏ qua.
Đối diện, Phách Thương Vũ Đế tức giận đến cả người run rẩy, nắm chặt thiết thương, hai tay nổi lên gân xanh, mắt lộ hung mang truyền âm nói:
- Trường Chu, sợ cái gì, trực tiếp giết tới không được sao, một Xích Diễm Yêu Đế mà thôi, thừa dịp Yêu Đế còn lại của Xích Phong sơn mạch không ở đây, chúng ta không hẳn không thể trước lúc này tìm ra đánh giết Huyết Kiếm Vũ Đế.
Trường Chu Vũ Đế thu hồi phi thuyền pháp bảo, híp mắt âm lạnh nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế cũng không phải đặc biệt trọng yếu, nếu đối phương trốn ở trong cấm địa Yêu tộc, chúng ta có thể trước tiên cùng đám người Trác Nhất Phàm hội hợp, đánh giết Hoàng Phủ Tú Minh, lại đi tìm Minh Hỏa Vũ Đế, bắt giữ Diệp Huyền, hai người bọn họ mới là người Vô Lượng Sơn cần nhất, không cần thiết cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch không nể mặt mũi.
Trường Chu Vũ Đế nói, một bên lấy ra một chiếc thẻ ngọc, đưa vào một đạo tin tức.
Sau một khắc, lông mày của hắn nhíu lại:
- Hả? Sao Trác Nhất Phàm không hề có một chút tin tức nào?
Phách Thương Vũ Đế sững sờ, cũng lấy ra thẻ ngọc truyền tin, cho Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm một đạo tin tức, tương tự không có hồi âm, hắn lại không tin tà, ngược lại phát sinh một đạo tin tức cho Trường Phong Vũ Đế, chỉ chốc lát sau, Trường Phong Vũ Đế cũng không hề có một chút tin tức.
Một loại cảm giác không ổn từ trong lòng hai người đột nhiên tăng vọt lên.
Đúng lúc này...
Vù!
Một đạo gợn sóng vô hình như mũi tên nhọn, từ nơi không biết tên nào đó đột nhiên lướt ầm ầm ra, bỗng dưng lướt về phía thân thể của Trường Chu Vũ Đế, gợn sóng kia ẩn nấp ở trên hư không, mắt thường không thể nhận ra, nhưng cũng mang theo một loại sát cơ mãnh liệt, để trong lòng Trường Chu Vũ Đế dâng lên một luồng cảm giác nguy hiểm không thể ức chế, phảng phất như bị Tử thần tập trung.
Không được!
Trong lòng Trường Chu Vũ Đế kinh hãi, cỗ gợn sóng vô hình này có thể làm hắn sản sinh hoảng sợ mãnh liệt, tuyệt đối là có thể uy hiếp tính mạng của hắn.
Thế nhưng vào giờ phút này, hắn căn bản không kịp thôi thúc phi thuyền pháp bảo đã thu hồi, chỉ có thể điên cuồng thôi thúc Võ Hồn, đồng thời Huyền Nguyên ở bên ngoài thân hình thành một đạo phòng ngự tuyệt cường, thân hình càng trong nháy mắt chợt lui.
Hô!
Gợn sóng hồn lực vô hình, trong nháy mắt đi vào đầu óc của hắn, một luồng khí tức lạnh lẽo cùng nóng rực đáng sợ, ở trong linh hồn của hắn nổ tung.
Xì xì!
Thân hình nhanh chóng rút lui của Trường Chu Vũ Đế đột nhiên dừng lại, phun ra một ngụm máu tươi, lực lượng Bát Tinh Võ Hồn dập dờn ở xung quanh thân thể hắn, ngăn cản tất cả lực lượng ngoại lai xâm lấn.
- Xèo!
Mà đúng lúc này, một đạo công kích đáng sợ đột nhiên từ một bên khác lướt ầm ra, chính là Hoàng Phủ Tú Minh, một quyền vung kích về phía Trường Chu Vũ Đế, Huyền Nguyên khủng bố hóa thành một nộ long rít gào, đánh úp về phía Trường Chu Vũ Đế ánh mắt mê man.
- Cút cho ta!
Trường thương trong tay Phách Thương Vũ Đế như Giao Long xuất hải, một thương đâm ở trên lòng bàn tay của Hoàng Phủ Tú Minh, oanh ầm một tiếng, ngăn cản công kích của Hoàng Phủ Tú Minh ở bên ngoài.
Vù!
Chỉ là trong chớp mắt này, đột nhiên một bóng người màu đen từ trên trời giáng xuống, người này mịt mờ, cầm trong tay một thanh chiến đao màu đen, phốc… một đao chém ở trên ngực Trường Chu Vũ Đế, lực lượng Bát Tinh Võ Hồn trên người Trường Chu Vũ Đế, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản chiến đao tập kích, bị một đao chém chia năm xẻ bảy, cấp tốc tan vỡ.
- A!
Trường Chu Vũ Đế kêu thảm một tiếng, cả người thống khổ co giật, lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi, Bát Tinh Võ Hồn trên đỉnh đầu trong nháy mắt tan vỡ, loại Võ Hồn nứt toác thống khổ kia, càng tăng lên linh hồn hắn thương tích.
Một bên Phách Thương Vũ Đế trong lòng vừa kinh vừa sợ, hắn không nghĩ tới mình chặn lại Hoàng Phủ Tú Minh công kích, vẫn còn có một người khác ở bên cạnh đánh lén, đồng thời Huyền Thức của hắn dĩ nhiên hoàn toàn không có nhận biết được.
Hắn chuyển thân muốn cứu trợ Trường Chu Vũ Đế, nhưng đột nhiên, một luồng khí tức làm hắn sởn cả tóc gáy bao phủ tới, một ngọn lửa màu đen cùng màu tím đột nhiên từ trong núi rừng dâng trào ra, bao vây Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế.
Ngọn lửa này chỉ vừa tiếp xúc da thịt của Phách Thương Vũ Đế, loại cảm giác bỏng kia liền làm hắn giật nảy cả mình, ngọn lửa màu đen kia, lạnh lẽo thấu xương, sao như Lãnh Minh Hỏa của Minh Hỏa Vũ Đế vậy?
/1924
|