Edit: Thu Lệ
Tống Tinh Thần theo chân xe buýt của trường học đến doanh trại, trước khi vào cửa rất xa, cô nhìn những dãy núi tầng tầng lớp lớp vòng quanh dưới phòng ốc thiếu chút nữa lệ nóng doanh tròng.
Mẹ, tại sao mẹ lại không nói cho con biết tới chỗ của Tô Thanh Triệt?
Cô nhớ cô viết địa chỉ chuyển phát nhanh chính là ở đây, nói như vậy có năm mươi phần trăm là có thể gặp phải anh ta?
Chỉ đạo viên, đến rồi. Theo ống tay áo bị giật một chút, Tống Tinh Thần mới phản ứng được xe đã ngừng, cô phải tổ chức bạn học xếp hàng xuống xe.
Nhiều quân nhân trên chiếc xe quân dụng dẫn đường trước mặt đã bước xuống, trong thao trường càng có thêm sáu tên lính xếp hàng đang lấm lét nhìn sang.
Tống Tinh Thần quan sát tỉ mỉ một lượt, không phát hiện Tô Thanh Triệt lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Kế tiếp chính là kiểm lại nhân số, sau đó huấn luyện viên tới tiếp nhận lớp học, dẫn đường đến phòng ngủ cất hành lý. Trước khi đi đến phòng ngủ, huấn luyện viên hơi ngừng bước chân lại liếc nhìn túi đồ lớn trong tay Tống Tinh Thần, nói: Chỉ đạo viên, cô cũng phải tham gia quân huấn, có lẽ những thứ này sẽ không cần dùng.
Tống Tinh Thần nhìn theo ánh mắt của anh ta về phía lap top và túi xách căn phồng trong tay, Năm nay nghiêm khắc như vậy?
Trong khoảng hơn một năm khi cô còn làm giảng viên, cũng từng tham gia quân huấn một lần, chỉ là không phải ở trong quân doanh này, cô làm chỉ đạo viên rất thư thái không cần phải thực hành, không trái với kỷ luật còn có thể trêu đùa mấy anh lính.
Huấn luyện viên gật đầu một cái, hình như là bị ánh mắt thẳng thắn nóng hừng hực của Tống Tinh Thần nhìn đến hơi mất tự nhiên, hơi ửng đỏ mặt. Đoàn trưởng nói, toàn bộ khép kín quân huấn, đối xử như nhau.
Sắc mặt Tống Tinh Thần càng thay đổi, Cho nên?
Huấn luyện viên thấy sắc mặt cô không tốt, len lén liếc cô một cái, tiếp tục nói: Đoàn trưởng nói, trừ quần áo ra thì tất cả những thứ còn lại đều phải nộp lên bảo quản.
Tống Tinh Thần hoàn toàn tối mặt, liếc nhìn các bạn học đã vào phòng ngủ sắp xếp. Đoàn trưởng của các anh là ai?
Huấn luyện viên kia đang muốn nói chuyện, Tống Tinh Thần lại nói: Quân huấn thôi mà, là huấn học sinh mới. Đoàn trưởng của các anh sắp xếp thế này có phải có chút quá đáng không? Chúng d/đ;l;q'd tôi tới đây làm chỉ đạo viên còn có gia đình phải quan tâm, thỉnh thoảng thu xếp bài tập cho học sinh cũng phải dùng đến máy vi tính. Anh báo cáo giúp tôi, nói tôi không đồng ý.
Huấn luyện viên há mồm đang muốn nói chuyện, liếc thấy một người đang đi tới sau lưng Tống Tinh Thần dừng một chút, ngoan ngoãn ngậm miệng.
Tống Tinh Thần lại chỉ nhìn thấy huấn luyện viên muốn nói lại thôi, càng cảm thấy người đoàn trưởng kia cậy thế hiếp người. Có phải cấu tạo não của đoàn trưởng bọn canh có vẫn đề không, hoặc là tính cách có chỗ thiếu hụt?
Tiếng nói vừa dứt, huấn luyện viên kéo khóe môi ra, nghiêng người chào một cái. Đoàn trưởng!
Tống Tinh Thần lập tức cứng ngắc toàn thân, cô vuốt vuốt mồ hôi lạnh sau ót, xong rồi nói xấu sau lưng người ta bị bắt tại trận.
Tô Thanh Triệt mím mím khóe môi, đôi con ngươi sâu thẳm từ từ nhíu lại. Chỉ đạo viên
Tống Tinh Thần theo chân xe buýt của trường học đến doanh trại, trước khi vào cửa rất xa, cô nhìn những dãy núi tầng tầng lớp lớp vòng quanh dưới phòng ốc thiếu chút nữa lệ nóng doanh tròng.
Mẹ, tại sao mẹ lại không nói cho con biết tới chỗ của Tô Thanh Triệt?
Cô nhớ cô viết địa chỉ chuyển phát nhanh chính là ở đây, nói như vậy có năm mươi phần trăm là có thể gặp phải anh ta?
Chỉ đạo viên, đến rồi. Theo ống tay áo bị giật một chút, Tống Tinh Thần mới phản ứng được xe đã ngừng, cô phải tổ chức bạn học xếp hàng xuống xe.
Nhiều quân nhân trên chiếc xe quân dụng dẫn đường trước mặt đã bước xuống, trong thao trường càng có thêm sáu tên lính xếp hàng đang lấm lét nhìn sang.
Tống Tinh Thần quan sát tỉ mỉ một lượt, không phát hiện Tô Thanh Triệt lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Kế tiếp chính là kiểm lại nhân số, sau đó huấn luyện viên tới tiếp nhận lớp học, dẫn đường đến phòng ngủ cất hành lý. Trước khi đi đến phòng ngủ, huấn luyện viên hơi ngừng bước chân lại liếc nhìn túi đồ lớn trong tay Tống Tinh Thần, nói: Chỉ đạo viên, cô cũng phải tham gia quân huấn, có lẽ những thứ này sẽ không cần dùng.
Tống Tinh Thần nhìn theo ánh mắt của anh ta về phía lap top và túi xách căn phồng trong tay, Năm nay nghiêm khắc như vậy?
Trong khoảng hơn một năm khi cô còn làm giảng viên, cũng từng tham gia quân huấn một lần, chỉ là không phải ở trong quân doanh này, cô làm chỉ đạo viên rất thư thái không cần phải thực hành, không trái với kỷ luật còn có thể trêu đùa mấy anh lính.
Huấn luyện viên gật đầu một cái, hình như là bị ánh mắt thẳng thắn nóng hừng hực của Tống Tinh Thần nhìn đến hơi mất tự nhiên, hơi ửng đỏ mặt. Đoàn trưởng nói, toàn bộ khép kín quân huấn, đối xử như nhau.
Sắc mặt Tống Tinh Thần càng thay đổi, Cho nên?
Huấn luyện viên thấy sắc mặt cô không tốt, len lén liếc cô một cái, tiếp tục nói: Đoàn trưởng nói, trừ quần áo ra thì tất cả những thứ còn lại đều phải nộp lên bảo quản.
Tống Tinh Thần hoàn toàn tối mặt, liếc nhìn các bạn học đã vào phòng ngủ sắp xếp. Đoàn trưởng của các anh là ai?
Huấn luyện viên kia đang muốn nói chuyện, Tống Tinh Thần lại nói: Quân huấn thôi mà, là huấn học sinh mới. Đoàn trưởng của các anh sắp xếp thế này có phải có chút quá đáng không? Chúng d/đ;l;q'd tôi tới đây làm chỉ đạo viên còn có gia đình phải quan tâm, thỉnh thoảng thu xếp bài tập cho học sinh cũng phải dùng đến máy vi tính. Anh báo cáo giúp tôi, nói tôi không đồng ý.
Huấn luyện viên há mồm đang muốn nói chuyện, liếc thấy một người đang đi tới sau lưng Tống Tinh Thần dừng một chút, ngoan ngoãn ngậm miệng.
Tống Tinh Thần lại chỉ nhìn thấy huấn luyện viên muốn nói lại thôi, càng cảm thấy người đoàn trưởng kia cậy thế hiếp người. Có phải cấu tạo não của đoàn trưởng bọn canh có vẫn đề không, hoặc là tính cách có chỗ thiếu hụt?
Tiếng nói vừa dứt, huấn luyện viên kéo khóe môi ra, nghiêng người chào một cái. Đoàn trưởng!
Tống Tinh Thần lập tức cứng ngắc toàn thân, cô vuốt vuốt mồ hôi lạnh sau ót, xong rồi nói xấu sau lưng người ta bị bắt tại trận.
Tô Thanh Triệt mím mím khóe môi, đôi con ngươi sâu thẳm từ từ nhíu lại. Chỉ đạo viên
/27
|