Nói chuyện một chút đã rồi lại làm việc.
Khi về tới nhà, Diệp Trạch Đào liền có chút băn khoăn. Trong suy nghĩ của hắn đương nhiên là muốn thử yêu Tô Thiến Ảnh một thời gian rồi sẽ làm chuyện kia. Vừa vào tới nhà thì Tô Thiến Ảnh đã để Diệp Trạch Đào muốn làm gì thì làm. Chuyện này có chút khó.
- Anh Diệp, anh muốn uống gì?
Diệp Trạch Đào vừa ngồi xuống, Tô Thiến Ảnh vội rót nước cho Diệp Trạch Đào.
Ở nơi đây Diệp Trạch Đào không quen thuộc như Tô Thiến Ảnh.
Thấy Tô Thiến Ảnh bận rộn, Diệp Trạch Đào nói:
- Cứ để anh tự lấy là được rồi.
- Anh Diệp, anh cứ ngồi đó, em rất nhanh sẽ làm xong.
Khi đã rót trà xong Tô Thiến Ảnh nói:
- Anh Diệp, quần áo ngủ và đồ tắm em đã chuẩn bị xong hết rồi, anh đi tắm đi.
- Hay là em tắm trước đi!
- Không sao đâu, trong nhà có hai phòng tắm mà. Em sẽ đi chuẩn bị nước cho anh.
Thấy Tô Thiến Ảnh như một người phụ nữ nội trợ, trong lòng Diệp Trạch Đào có cảm giác như đã trở về tới nhà.
Lưu Mộng Y và Trịnh Tiểu Nhu cũng sẽ làm những chuyện như vậy. Nhưng bọn họ đã quen hưởng thụ rồi không thể làm cẩn thận, tỉ mỉ được như Tô Thiến Ảnh.
Tô Thiến Ảnh sau khi nhanh chóng chuẩn bị xong đồ tắm cho Diệp Trạch Đào nói:
- Anh Diệp, có thể tắm được rồi.
Bận rộn cả một ngày Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy cả cơ thể không còn sức lực gì nữa đã muốn tắm từ lâu. Thấy Tô Thiến Ảnh đã làm xong cả, Diệp Trạch Đào khen ngợi:
- Em thật là nhanh nhẹn.
- Từ nhỏ em đã phải làm những chuyện này, đã quen từ lâu rồi!
Tô Thiến Ảnh mỉm cười đáp.
Lúc này Diệp Trạch Đào mới nghĩ lại Tô Thiến Ảnh vốn là người trưởng thành trong khổ sở. Thấy dáng vẻ như vậy của Tô Thiến Ảnh trong lòng Diệp Trạch Đào dâng lên một tình cảm thương tiếc, nói:
- Em đã phải chịu khổ rồi.
Câu nói này này đột nhiên quá làm Tô Thiến Ảnh sững sờ cả người. Từ nhỏ tới giờ đây là người đàn ông đầu tiên nói lời nói quan tâm và hiểu cho cô như vậy. Khóe mắt dưng dưng, nhìn sang Diệp Trạch Đào nói:
- Có anh ở bên cạnh em là đủ rồi.
Để Tô Thiến Ảnh không danh không phận theo mình, chuyện này không được hay lắm.
Diệp Trạch Đào liền nghĩ đến chuyện này.
- Anh muốn nghe suy nghĩ thật của em về chuyện của hai ta.
Diệp Trạch Đào bất giác hỏi một câu như vậy.
Tô Thiến Ảnh hoảng hốt vội nói:
- Anh Diệp, em đã làm gì làm anh không vừa ý sao?
- Không có, nhưng em cũng biết là anh không thể cho em danh phận gì.
Diệp Trạch Đào đành phải nói ra.
Tô Thiến Ảnh nói:
- Chuyện này em sớm đã nghĩ đến. Em không ngại chuyện này.
Diệp Trạch Đào nhìn lên mặt Tô Thiến Ảnh nói:
- Anh đi tắm đây.
Nói xong, Diệp Trạch Đào liền vào phòng tắm.
Ngâm mình trong bồn tắm, Diệp Trạch Đào hít một hơi thật sâu. Trong chuyện tình cảm nam nữ. Thật ra mình và Tô Thiến Ảnh cũng không còn cách nào khác, đều không thể tự chủ được bản thân.
Đời người có rất nhiều lúc không được như ý. Chỉ có điều những việc mà mình không tự chủ được nhiều hơn một chút nhưng cũng không thấy đáng tiếc. Mấy người phụ nữ theo mình đều là các người phụ nữ tuyệt vời, nhưng tất cả đều trung thành với mình.
Nếu trước kia có người nói như vậy với Diệp Trạch Đào, đánh chết Diệp Trạch Đào cũng sẽ không tin. Hoàn toàn không thể ngờ tới, chuyện không thể tin được lại xuất hiện chỗ hắn.
Cẩn thận nghĩ lại chuyện ngày hôm nay với Tô Thiến Ảnh. Diệp Trạch Đào có chút cảm giác rằng mình đang yêu. Nhưng rất nhanh sau đó cảm giác đó lại mất đi. Diệp Trạch Đào lắc đầu suy nghĩ của mình thật là ngây thơ. Đã qua cái thời yêu đương rồi!
Ngâm mình trong nước một lúc lâu, khi toàn thân đã hồng lên Diệp Trạch Đào mới mặc áo ngủ vào bước ra.
Ngồi trong phòng có máy lạnh, Diệp Trạch Đào mở ti vi lên xem tin tức.
Than ôi!
Diệp Trạch Đào liền nhận thấy, có liên tục tới hai tin tức liên quan tới thành phố Tây Giang. Tin tức như thế này thật hiếm gặp.
Một nội dung nói về tình hình điều tra vụ án lớn ở tỉnh Tây Giang, ngoài ra một nội dung khác nói về tốc độ phát triển của đầu tư nước ngoài tại tỉnh Tây Giang.
Khi nhìn thấy hai tin tức như vậy, Diệp Trạch Đào liền nhíu mày. Tin tức thứ nhất chắc hẳn là hành động chống tham nhũng của Vương Khánh Long. Thông qua chuyện này Trung ương sẽ tăng cương lực lượng đả kích đối với Phùng Sang Dương. Trong chuyện này đây là một chuyện tích cực. Trong nội dung thứ hai có chút làm cho Diệp Trạch Đào cau mày. Trọng điểm ở tỉnh Tây Giang là việc phát triển sản nghiệp dân tộc ở huyện Lục Thương. Sao lại nói đến chuyện đầu tư nước ngoài?
- Anh Diệp, tin tức ngày hôm nay nói về hai chuyện ở tỉnh Tây Giang các anh.
Không biết Tô Thiến Ảnh đã đến bên cạnh Diệp Trạch Đào từ lúc nào.
Khi Diệp Trạch Đào ngẩng mặt lên nhìn, ánh mắt liền sáng lên.
Nhìn Tô Thiến Ảnh khi vừa tắm xong nói cô là một bấu vật trời sinh cũng không có gì là quá. Tuy rằng mặc đồ ngủ. Bộ quần áo ngủ đó không thể nào che đi được làn da của cô ấy, ngược lại để lộ ra phần cổ và bộ ngực trắng mịn của cô.
Làn da trắng nõn tản ra sự khỏe mạnh, trắng mịn như phấn, một đôi mắt đẹp tuyệt đẹp, phảng phất có một cảm giác mê hoặc lòng người, một đôi mắt đẫm lệ, một đôi mi thanh tú. Đôi môi đỏ mọng luôn cười nhưng không nhếch mép, dáng người thanh mảnh. Đôi tất chân để lộ ra đôi chân thon dài, xinh đẹp tuyệt trần làm cho người khác chỉ muốn sờ vào.
Màu hồng nhạt của chiếc áo ngủ không hề dày. Ở lưng có thắt một sợi dây, nhưng cũng có thể thấy hết thân hình của cô ấy.
Hẳn là không mặc áo ngực.
Diệp Trạch Đào đổ dồn ánh mắt vào nhìn ngực của Tô Thiến Ảnh. Bộ ngực đầy đặn để lộ ra một rãnh sâu ở giữa.
Khó trách ở ngoài nước ngoài có người mời cô ấy làm siêu sao. Khí chất của người con gái này, giả dụ như tiên nữ cũng không quá lời. Nói như vậy cũng được. Bất luận người đàn ông như thế nào mà nhìn thấy bộ dạng như bây giờ của Tô Thiến Ảnh thì đều bị mê hoặc.
Diệp Trạch Đào nhìn thấy dáng vẻ như vậy của Tô Thiến Ảnh, lại ngửi được mùi hương tỏa ra từ trên người của cô ấy, không khỏi có cảm giác muốn ngửi từ trên xuống dưới.
- Anh Diệp, anh đã tắm xong từ lâu rồi hả?
Nói xong, Tô Thiến Ảnh đã sớm bưng cốc trà mà mình pha xong cho Diệp Trạch Đào lên.
A!
Cúi lưng xuống một chút thân hình trắng nõn của cô đã lọt vào ánh mắt của Diệp Trạch Đào.
Không có mặc!
Diệp Trạch Đào vốn đang ngẩng đầu nhìn lên, bộ phận phía dưới của hắn đã bị kích động trở nên cương cứng.
Người phụ nữ này sớm đã thuộc về mình rồi còn yêu với đương gì nữa.
Suy nghĩ hẹn hò cùng với Tô Thiến Ảnh đã mất đi.
Cứ như vậy thành vợ chồng sao?
Cảm giác hẹn hò với cô ấy cũng rất tuyệt!
Hai suy nghĩ trong đầu làm Diệp Trạch Đào trở lên có chút băn khoăn.
Tự Diệp Trạch Đào cũng không biết được mình thế nào. Lúc này hắn có chút do dự về chuyện nghĩ rằng mình đã đến với Tô Thiến Ảnh quá sớm.
Diệp Trạch Đào không biết rằng bản thân mình đã sa vào cuộc tình vụng chộm.
A!
Khi Tô Thiến Ảnh đi giúp Diệp Trạch Đào rót nước, lúc cúi lưng xuống đôi chân thon dài của Tô Thiến Ảnh hiện ra trước mắt Diệp Trạch Đào.
- Anh Diệp, uống nước đi.
Lần này Tô Thiến Ảnh lại một lần nữa cúi xuống đặt ly trà.
- Mở một bản nhạc lên đi!
Diệp Trạch Đào liền nói một câu.
Tô Thiến Ảnh có chút ngượng ngùng nói:
- Anh Diệp, trong phòng ngủ của chúng ta có.
Sau khi nghe Tô Thiến Ảnh nói câu như vậy, đôi tay có chút không tự nhiên sờ vào quần áo. Diệp Trạch Đào đã hiểu ra trong lòng Tô Thiến Ảnh sớm đã có chuẩn bị, ngày hôm nay sẽ trao thân cho mình.
Khi nghĩ tới hai vợ chồng Hô Diên Ngạo Bác, hôm nay có ý rời khỏi nhà, Diệp Trạch Đào cũng hiểu chuyện. Nếu lần này còn không làm chuyện này thì hai vợ chồng nhà Hô Diên Ngạo Bác sẽ có ý kiến.
- Đi thôi!
Diệp Trạch Đào đứng dậy
Khi nhìn thấy Diệp Trạch Đào đứng dậy, khuôn mặt Tô Thiến Ảnh càng đỏ ửng lên. Cô ấy cảm thấy nhịp tim của mình càng đập nhanh hơn.
- Anh Diệp!
Tô Thiến Ảnh vừa muốn nói gì đó nhưng cũng có chút ngập ngừng.
- Làm sao vậy?
Diệp Trạch Đào hỏi một câu.
- Anh có thể, có thể đợi một chút nữa rồi mới vào không?
Thấy khuôn mặt Tô Thiến Ảnh đỏ ửng lên, Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Sau nửa tiếng nữa anh mới vào.
- Ừ!
Ánh mắt Tô Thiến Ảnh toát ra một ánh hào quang, rất nhanh chạy lên trên lầu.
Diệp Trạch Đào có chút khó hiểu lắc lắc đầu ngồi lại xem TV.
Bây giờ TV không có mấy gì đáng xem, từ sau khi Diệp Trạch Đào đi theo con đường chính trị, thì hắn cũng chỉ ưa thích xem một chút tin tức rồi thôi.
Khi thấy chán một chút thì lại đổi kênh. Rồi lại tìm thấy một kênh chiếu phim do Tô Thiến Ảnh đóng. Nói về chuyện một người phụ nữ thuần khiết có sự giằng co trong tình yêu. Diệp Trạch Đào bất giác xem luôn.
Vào vai rất tốt.
Nghĩ tới việc rất nhiều người đàn ông đều theo đuổi nữ diễn viên chính là người đàn bà của mình. Tâm trạng của Diệp Trạch Đào rất không tốt.
- Anh Diệp, xong rồi!
Không biết từ lúc nào Tô Thiến Ảnh ảnh lại đến bên cạnh mình.
A!
Ánh mắt Diệp Trạch Đào sáng lên, nhìn thấy một bộ váy cưới. Đẹp như một cô tiên nữ đang đứng trước mặt mình.
Khi nhìn thấy Tô Thiến Ảnh ăn mặc, trang điểm như vậy. Diệp Trạch Đào biết rằng đây cũng tâm nguyện nho nhỏ của cô, chính là muốn lấy chồng.
Nhìn lại bản thân mình, Diệp Trạch Đào liền hỏi:
- Quần áo của anh đã được chuẩn bị chưa?
Trong ánh mắt để lộ ra một niềm vui bất ngờ. Tô Thiến Ảnh vội nói:
- Đã chuẩn bị xong từ lâu rồi!
- Vậy thì còn chờ gì nữa? Tuy rằng không thể mang đến cho em một hôn nhân hoàn mỹ nhưng hai chúng ta cũng có thể có được hôn lễ của hai đứa mình!
Diệp Trạch Đào liền đứng dậy.
- Anh Diệp!
Nước mắt Tô Thiến Ảnh ảnh tuôn trào.
- Ngày vui như vậy sao có thể khóc!
Diệp Trạch Đào nhẹ nhàng lau nước mắt trên khuôn mặt cho Tô Thiến Ảnh. Trong lòng cũng có chút bùi ngùi xúc động. Bản thân vẫn còn nghĩ mình đang hẹn hò chưa phát triển nhanh đến như vậy!
Tô Thiết Ảnh rõ ràng rất để tâm đến chuyện này. Đã tự mình chuẩn bị cho Diệp Trạch Đào một bộ âu phục đi cùng với chiếc váy cưới này rất hợp. Hai người cùng nhìn và cười. Đây cũng được xem như là đám cưới giữa hai người.
- Tiếc là không có nhẫn cưới!
Diệp Trạch Đào nói một câu.
- Anh Diệp, có mà!
Một chiếc hộp rất đẹp được lấy ra.
Diệp Trạch Đào lại cười nói:
- Được, cái này anh sẽ trả tiền coi như tặng em.
Diệp Trạch Đào cũng hiểu được suy nghĩ của Tô Thiến Ảnh.
Tô Thiến Ảnh không hề từ chối liền khẽ ừ một câu. Trong suy nghĩ của cô ấy chỉ khi Diệp Trạch Đào đích thân tặng nhẫn cho cô ấy thì mới tỏ rõ hai người là một gia đình.
Nắm chặt lấy tay của Tô Thiến Ảnh. Diệp Trạch Đào nhẹ nhành đeo chiếc nhẫn rất đẹp cho Tô Thiến Ảnh.
Khi về tới nhà, Diệp Trạch Đào liền có chút băn khoăn. Trong suy nghĩ của hắn đương nhiên là muốn thử yêu Tô Thiến Ảnh một thời gian rồi sẽ làm chuyện kia. Vừa vào tới nhà thì Tô Thiến Ảnh đã để Diệp Trạch Đào muốn làm gì thì làm. Chuyện này có chút khó.
- Anh Diệp, anh muốn uống gì?
Diệp Trạch Đào vừa ngồi xuống, Tô Thiến Ảnh vội rót nước cho Diệp Trạch Đào.
Ở nơi đây Diệp Trạch Đào không quen thuộc như Tô Thiến Ảnh.
Thấy Tô Thiến Ảnh bận rộn, Diệp Trạch Đào nói:
- Cứ để anh tự lấy là được rồi.
- Anh Diệp, anh cứ ngồi đó, em rất nhanh sẽ làm xong.
Khi đã rót trà xong Tô Thiến Ảnh nói:
- Anh Diệp, quần áo ngủ và đồ tắm em đã chuẩn bị xong hết rồi, anh đi tắm đi.
- Hay là em tắm trước đi!
- Không sao đâu, trong nhà có hai phòng tắm mà. Em sẽ đi chuẩn bị nước cho anh.
Thấy Tô Thiến Ảnh như một người phụ nữ nội trợ, trong lòng Diệp Trạch Đào có cảm giác như đã trở về tới nhà.
Lưu Mộng Y và Trịnh Tiểu Nhu cũng sẽ làm những chuyện như vậy. Nhưng bọn họ đã quen hưởng thụ rồi không thể làm cẩn thận, tỉ mỉ được như Tô Thiến Ảnh.
Tô Thiến Ảnh sau khi nhanh chóng chuẩn bị xong đồ tắm cho Diệp Trạch Đào nói:
- Anh Diệp, có thể tắm được rồi.
Bận rộn cả một ngày Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy cả cơ thể không còn sức lực gì nữa đã muốn tắm từ lâu. Thấy Tô Thiến Ảnh đã làm xong cả, Diệp Trạch Đào khen ngợi:
- Em thật là nhanh nhẹn.
- Từ nhỏ em đã phải làm những chuyện này, đã quen từ lâu rồi!
Tô Thiến Ảnh mỉm cười đáp.
Lúc này Diệp Trạch Đào mới nghĩ lại Tô Thiến Ảnh vốn là người trưởng thành trong khổ sở. Thấy dáng vẻ như vậy của Tô Thiến Ảnh trong lòng Diệp Trạch Đào dâng lên một tình cảm thương tiếc, nói:
- Em đã phải chịu khổ rồi.
Câu nói này này đột nhiên quá làm Tô Thiến Ảnh sững sờ cả người. Từ nhỏ tới giờ đây là người đàn ông đầu tiên nói lời nói quan tâm và hiểu cho cô như vậy. Khóe mắt dưng dưng, nhìn sang Diệp Trạch Đào nói:
- Có anh ở bên cạnh em là đủ rồi.
Để Tô Thiến Ảnh không danh không phận theo mình, chuyện này không được hay lắm.
Diệp Trạch Đào liền nghĩ đến chuyện này.
- Anh muốn nghe suy nghĩ thật của em về chuyện của hai ta.
Diệp Trạch Đào bất giác hỏi một câu như vậy.
Tô Thiến Ảnh hoảng hốt vội nói:
- Anh Diệp, em đã làm gì làm anh không vừa ý sao?
- Không có, nhưng em cũng biết là anh không thể cho em danh phận gì.
Diệp Trạch Đào đành phải nói ra.
Tô Thiến Ảnh nói:
- Chuyện này em sớm đã nghĩ đến. Em không ngại chuyện này.
Diệp Trạch Đào nhìn lên mặt Tô Thiến Ảnh nói:
- Anh đi tắm đây.
Nói xong, Diệp Trạch Đào liền vào phòng tắm.
Ngâm mình trong bồn tắm, Diệp Trạch Đào hít một hơi thật sâu. Trong chuyện tình cảm nam nữ. Thật ra mình và Tô Thiến Ảnh cũng không còn cách nào khác, đều không thể tự chủ được bản thân.
Đời người có rất nhiều lúc không được như ý. Chỉ có điều những việc mà mình không tự chủ được nhiều hơn một chút nhưng cũng không thấy đáng tiếc. Mấy người phụ nữ theo mình đều là các người phụ nữ tuyệt vời, nhưng tất cả đều trung thành với mình.
Nếu trước kia có người nói như vậy với Diệp Trạch Đào, đánh chết Diệp Trạch Đào cũng sẽ không tin. Hoàn toàn không thể ngờ tới, chuyện không thể tin được lại xuất hiện chỗ hắn.
Cẩn thận nghĩ lại chuyện ngày hôm nay với Tô Thiến Ảnh. Diệp Trạch Đào có chút cảm giác rằng mình đang yêu. Nhưng rất nhanh sau đó cảm giác đó lại mất đi. Diệp Trạch Đào lắc đầu suy nghĩ của mình thật là ngây thơ. Đã qua cái thời yêu đương rồi!
Ngâm mình trong nước một lúc lâu, khi toàn thân đã hồng lên Diệp Trạch Đào mới mặc áo ngủ vào bước ra.
Ngồi trong phòng có máy lạnh, Diệp Trạch Đào mở ti vi lên xem tin tức.
Than ôi!
Diệp Trạch Đào liền nhận thấy, có liên tục tới hai tin tức liên quan tới thành phố Tây Giang. Tin tức như thế này thật hiếm gặp.
Một nội dung nói về tình hình điều tra vụ án lớn ở tỉnh Tây Giang, ngoài ra một nội dung khác nói về tốc độ phát triển của đầu tư nước ngoài tại tỉnh Tây Giang.
Khi nhìn thấy hai tin tức như vậy, Diệp Trạch Đào liền nhíu mày. Tin tức thứ nhất chắc hẳn là hành động chống tham nhũng của Vương Khánh Long. Thông qua chuyện này Trung ương sẽ tăng cương lực lượng đả kích đối với Phùng Sang Dương. Trong chuyện này đây là một chuyện tích cực. Trong nội dung thứ hai có chút làm cho Diệp Trạch Đào cau mày. Trọng điểm ở tỉnh Tây Giang là việc phát triển sản nghiệp dân tộc ở huyện Lục Thương. Sao lại nói đến chuyện đầu tư nước ngoài?
- Anh Diệp, tin tức ngày hôm nay nói về hai chuyện ở tỉnh Tây Giang các anh.
Không biết Tô Thiến Ảnh đã đến bên cạnh Diệp Trạch Đào từ lúc nào.
Khi Diệp Trạch Đào ngẩng mặt lên nhìn, ánh mắt liền sáng lên.
Nhìn Tô Thiến Ảnh khi vừa tắm xong nói cô là một bấu vật trời sinh cũng không có gì là quá. Tuy rằng mặc đồ ngủ. Bộ quần áo ngủ đó không thể nào che đi được làn da của cô ấy, ngược lại để lộ ra phần cổ và bộ ngực trắng mịn của cô.
Làn da trắng nõn tản ra sự khỏe mạnh, trắng mịn như phấn, một đôi mắt đẹp tuyệt đẹp, phảng phất có một cảm giác mê hoặc lòng người, một đôi mắt đẫm lệ, một đôi mi thanh tú. Đôi môi đỏ mọng luôn cười nhưng không nhếch mép, dáng người thanh mảnh. Đôi tất chân để lộ ra đôi chân thon dài, xinh đẹp tuyệt trần làm cho người khác chỉ muốn sờ vào.
Màu hồng nhạt của chiếc áo ngủ không hề dày. Ở lưng có thắt một sợi dây, nhưng cũng có thể thấy hết thân hình của cô ấy.
Hẳn là không mặc áo ngực.
Diệp Trạch Đào đổ dồn ánh mắt vào nhìn ngực của Tô Thiến Ảnh. Bộ ngực đầy đặn để lộ ra một rãnh sâu ở giữa.
Khó trách ở ngoài nước ngoài có người mời cô ấy làm siêu sao. Khí chất của người con gái này, giả dụ như tiên nữ cũng không quá lời. Nói như vậy cũng được. Bất luận người đàn ông như thế nào mà nhìn thấy bộ dạng như bây giờ của Tô Thiến Ảnh thì đều bị mê hoặc.
Diệp Trạch Đào nhìn thấy dáng vẻ như vậy của Tô Thiến Ảnh, lại ngửi được mùi hương tỏa ra từ trên người của cô ấy, không khỏi có cảm giác muốn ngửi từ trên xuống dưới.
- Anh Diệp, anh đã tắm xong từ lâu rồi hả?
Nói xong, Tô Thiến Ảnh đã sớm bưng cốc trà mà mình pha xong cho Diệp Trạch Đào lên.
A!
Cúi lưng xuống một chút thân hình trắng nõn của cô đã lọt vào ánh mắt của Diệp Trạch Đào.
Không có mặc!
Diệp Trạch Đào vốn đang ngẩng đầu nhìn lên, bộ phận phía dưới của hắn đã bị kích động trở nên cương cứng.
Người phụ nữ này sớm đã thuộc về mình rồi còn yêu với đương gì nữa.
Suy nghĩ hẹn hò cùng với Tô Thiến Ảnh đã mất đi.
Cứ như vậy thành vợ chồng sao?
Cảm giác hẹn hò với cô ấy cũng rất tuyệt!
Hai suy nghĩ trong đầu làm Diệp Trạch Đào trở lên có chút băn khoăn.
Tự Diệp Trạch Đào cũng không biết được mình thế nào. Lúc này hắn có chút do dự về chuyện nghĩ rằng mình đã đến với Tô Thiến Ảnh quá sớm.
Diệp Trạch Đào không biết rằng bản thân mình đã sa vào cuộc tình vụng chộm.
A!
Khi Tô Thiến Ảnh đi giúp Diệp Trạch Đào rót nước, lúc cúi lưng xuống đôi chân thon dài của Tô Thiến Ảnh hiện ra trước mắt Diệp Trạch Đào.
- Anh Diệp, uống nước đi.
Lần này Tô Thiến Ảnh lại một lần nữa cúi xuống đặt ly trà.
- Mở một bản nhạc lên đi!
Diệp Trạch Đào liền nói một câu.
Tô Thiến Ảnh có chút ngượng ngùng nói:
- Anh Diệp, trong phòng ngủ của chúng ta có.
Sau khi nghe Tô Thiến Ảnh nói câu như vậy, đôi tay có chút không tự nhiên sờ vào quần áo. Diệp Trạch Đào đã hiểu ra trong lòng Tô Thiến Ảnh sớm đã có chuẩn bị, ngày hôm nay sẽ trao thân cho mình.
Khi nghĩ tới hai vợ chồng Hô Diên Ngạo Bác, hôm nay có ý rời khỏi nhà, Diệp Trạch Đào cũng hiểu chuyện. Nếu lần này còn không làm chuyện này thì hai vợ chồng nhà Hô Diên Ngạo Bác sẽ có ý kiến.
- Đi thôi!
Diệp Trạch Đào đứng dậy
Khi nhìn thấy Diệp Trạch Đào đứng dậy, khuôn mặt Tô Thiến Ảnh càng đỏ ửng lên. Cô ấy cảm thấy nhịp tim của mình càng đập nhanh hơn.
- Anh Diệp!
Tô Thiến Ảnh vừa muốn nói gì đó nhưng cũng có chút ngập ngừng.
- Làm sao vậy?
Diệp Trạch Đào hỏi một câu.
- Anh có thể, có thể đợi một chút nữa rồi mới vào không?
Thấy khuôn mặt Tô Thiến Ảnh đỏ ửng lên, Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Sau nửa tiếng nữa anh mới vào.
- Ừ!
Ánh mắt Tô Thiến Ảnh toát ra một ánh hào quang, rất nhanh chạy lên trên lầu.
Diệp Trạch Đào có chút khó hiểu lắc lắc đầu ngồi lại xem TV.
Bây giờ TV không có mấy gì đáng xem, từ sau khi Diệp Trạch Đào đi theo con đường chính trị, thì hắn cũng chỉ ưa thích xem một chút tin tức rồi thôi.
Khi thấy chán một chút thì lại đổi kênh. Rồi lại tìm thấy một kênh chiếu phim do Tô Thiến Ảnh đóng. Nói về chuyện một người phụ nữ thuần khiết có sự giằng co trong tình yêu. Diệp Trạch Đào bất giác xem luôn.
Vào vai rất tốt.
Nghĩ tới việc rất nhiều người đàn ông đều theo đuổi nữ diễn viên chính là người đàn bà của mình. Tâm trạng của Diệp Trạch Đào rất không tốt.
- Anh Diệp, xong rồi!
Không biết từ lúc nào Tô Thiến Ảnh ảnh lại đến bên cạnh mình.
A!
Ánh mắt Diệp Trạch Đào sáng lên, nhìn thấy một bộ váy cưới. Đẹp như một cô tiên nữ đang đứng trước mặt mình.
Khi nhìn thấy Tô Thiến Ảnh ăn mặc, trang điểm như vậy. Diệp Trạch Đào biết rằng đây cũng tâm nguyện nho nhỏ của cô, chính là muốn lấy chồng.
Nhìn lại bản thân mình, Diệp Trạch Đào liền hỏi:
- Quần áo của anh đã được chuẩn bị chưa?
Trong ánh mắt để lộ ra một niềm vui bất ngờ. Tô Thiến Ảnh vội nói:
- Đã chuẩn bị xong từ lâu rồi!
- Vậy thì còn chờ gì nữa? Tuy rằng không thể mang đến cho em một hôn nhân hoàn mỹ nhưng hai chúng ta cũng có thể có được hôn lễ của hai đứa mình!
Diệp Trạch Đào liền đứng dậy.
- Anh Diệp!
Nước mắt Tô Thiến Ảnh ảnh tuôn trào.
- Ngày vui như vậy sao có thể khóc!
Diệp Trạch Đào nhẹ nhàng lau nước mắt trên khuôn mặt cho Tô Thiến Ảnh. Trong lòng cũng có chút bùi ngùi xúc động. Bản thân vẫn còn nghĩ mình đang hẹn hò chưa phát triển nhanh đến như vậy!
Tô Thiết Ảnh rõ ràng rất để tâm đến chuyện này. Đã tự mình chuẩn bị cho Diệp Trạch Đào một bộ âu phục đi cùng với chiếc váy cưới này rất hợp. Hai người cùng nhìn và cười. Đây cũng được xem như là đám cưới giữa hai người.
- Tiếc là không có nhẫn cưới!
Diệp Trạch Đào nói một câu.
- Anh Diệp, có mà!
Một chiếc hộp rất đẹp được lấy ra.
Diệp Trạch Đào lại cười nói:
- Được, cái này anh sẽ trả tiền coi như tặng em.
Diệp Trạch Đào cũng hiểu được suy nghĩ của Tô Thiến Ảnh.
Tô Thiến Ảnh không hề từ chối liền khẽ ừ một câu. Trong suy nghĩ của cô ấy chỉ khi Diệp Trạch Đào đích thân tặng nhẫn cho cô ấy thì mới tỏ rõ hai người là một gia đình.
Nắm chặt lấy tay của Tô Thiến Ảnh. Diệp Trạch Đào nhẹ nhành đeo chiếc nhẫn rất đẹp cho Tô Thiến Ảnh.
/1075
|