Chào Chủ tịch thành phố Diệp!
Một đám người trong phòng trà, Diệp Trạch Đào vừa mới đi vào, Cố Lâm Tùng và Lục Thành Trung liền đứng dậy, hai người đã có động tác tiếp đón Diệp Trạch Đào.
Hôm nay Cố Lâm Tùng cố tình gọi điện thoại nói là muốn giới thiệu một người nên Diệp Trạch Đào cảm thấy có chút kỳ lạ.
Từ lúc được làm Phó Chủ tịch Uỷ viên thường vụ, phương diện kết giao của Diệp Trạch Đào lập tức được mở rộng rất nhiều, hôm qua cũng uống đến say mềm, cũng may có Ngũ Cầm Hí hoá giải một chút cảm giác say, hôm nay đi đứng vẫn còn có chút lơ đãng.
Chốn quan trường chính là như vậy, ai phát đạt thì người đến vây quanh cũng nhiều hơn.
Nhận được điện thoại của Cố Lâm Tùng, Diệp Trạch Đào liền chạy tới.
Đối với Cố Lâm Tùng, Diệp Trạch Đào vẫn rất coi trọng, người này rất khôn khéo, làm mọi chuyện đều êm xuôi, cũng đã giúp mình rất nhiều công việc.
Sau khi mỉm cười bắt tay với hai người xong, lúc này mọi người mới ngồi xuống.
Thấy Diệp Trạch Đào ngồi xuống, Cố Lâm Tùng chỉ Lục Thành Trung nói:
- Bí thư Diệp, đây là người nhà của tôi, cũng là cha vợ của Lôi Minh tên là Lục Thành Trung.
Lục Thành Trung Diệp Trạch Đào vẫn còn có chút ấn tượng đối với, chỉ là do lúc trước ít qua lại với nhau mà thôi.
- Danh tiếng của Bộ trưởng Lục, tôi sớm đã được nghe qua.
Lục Thành Trung vội nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp quá khen.
Hôm nay Cố Lâm Tùng định làm gì mà gọi Lục Thành Trung đến?
Diệp Trạch Đào cũng nghĩ đến chuyện này.
Cố Lâm Tùng nói:
- Bí thư Diệp, Lục Thành Trung rất có khả năng, hiện giờ là Thường vụ Thành uỷ ở Ban Tuyên giáo, ông ta sớm muốn tôi giới thiệu ông ta với bí thư Diệp để làm quen.
Hoá ra là vậy!
Diệp Trạch Đào đã hiểu Lục Thành Trung này muốn đến bên mình.
Diệp Trạch Đào cũng không có tỏ thái độ liền, khẽ mỉm cười nói:
- Tiếp theo đến thành phố công tác, có Bộ trưởng Lục ủng hộ, công tác của tôi có thể làm tốt rồi, ha ha.
Lục Thành Trung biết cho dù Cố Lâm Tùng giới thiệu mình, nếu không có ảnh hưởng nhiều đến Diệp Trạch Đào, hắn cũng sẽ không coi trọng mình. Xem ra phải tính toán trước rất nhiều mới được, may mà hành động thương lượng với Cố Lâm Tùng hôm nay sớm đã có chuẩn bị.
- Chủ tịch thành phố Diệp, sở dĩ hôm nay mời lão Cố đến đây chính là muốn báo cáo một chuyện với Chủ tịch thành phố Diệp.
Diệp Trạch Đào nhìn thoáng qua Cố Lâm Tùng và thấy vẻ mặt mỉm cười của Cố Lâm Tùng.
Nghĩ đến tình hình hiện giờ Cố Lâm Tùng gắn liền chặt chẽ với mình, rất có thể đây là thành quả của Cố Lâm Tùng.
Diệp Trạch Đào liền nhìn Lục Thành Trung.
Lúc này Lục Thành Trung lấy xấp tài liệu từ trong túi ra nói:
- Đây là tài liệu mười lăm chỗ bất động sản của Trưởng ban Tuyên giáo Thành uỷ Tần Lệ Quyên, còn có nội dung về các khoản tiền cô ta đã chiếm được.
Như vậy à!
Diệp Trạch Đào giật mình, Lục Thành Trung muốn tố cáo Bộ trưởng Tần Lệ Quyên, tố cáo thì tố cáo sao phải lén đem tài liệu giao cho mình, đây chính là Lục Thành Trung muốn để danh trạng cho mình.
Diệp Trạch Đào không nhận mấy thứ này, hắn tin tưởng nếu Lục Thành Trung có thể đưa ra thứ gì đó chắc chắn là có chứng cứ.
Lúc này Cố Lâm Tùng nói:
- Bí thư Diệp, Thành Trung vẫn luôn là tay trong rất tốt trong Ban Tuyên giáo, thật ra, toàn bộ Ban Tuyên giáo Thành uỷ chính là do ông ta vận tác.
Diệp Trạch Đào dùng ngón tay nhẹ nhàng đập vào tay vịn thành ghế, trong lòng đang tính toán chuyện này.
Tố cáo thượng cấp của mình, tuy rằng việc trong chốn quan trường cũng không tạo thành. Nhưng chuyện này cũng phải tuỳ tình huống, có sự đề bạt của Cố Lâm Tùng. Việc tố cáo của Lục Thành Trung đang đến trận quyết chiến, ông ta chắc đã hạ quyết tâm đi theo mình rồi.
Cố Lâm Tùng đã đưa ra một nhân tố quyết định, chính là lúc này Lục Thành Trung hoàn toàn có năng lực nắm giữ Ban Tuyên giáo, thật ra toàn bộ Ban Tuyên giáo ở Thành uỷ hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Lục Thành Trung, điều này cho thấy Lục Thành Trung là người có thể dùng đến.
Lại nghĩ đến tình hình trong thành phố, Diệp Trạch Đào cũng tính toán một chút, tiếp theo mình đến thành phố công tác, thế nào cũng phải có vài nhân tài đi theo, dựa vào người khác là không được, nếu Lục Thành Trung thực sự có thể tin tưởng được. Cũng có thể dùng ông ta để lật đổ Tần Lệ Quyên kia, nếu thật sự Lục Thành Trung có thể lật đổ Tần Lệ Quyên, mình ngoài việc bớt đi một đối thủ trong lại thêm một người đáng tin cậy, đương nhiên Bộ trưởng Đồ Lan Vĩ cũng có thể tranh thủ qua đây. Đây là một sức mạnh rất lớn.
Chuyện này đúng là rất đáng giá.
Diệp Trạch Đào lại nhìn thoáng qua Cố Lâm Tùng.
Cố Lâm Tùng thấy ánh mắt của Diệp Trạch Đào nhìn qua đây, liền khẳng định gật đầu một cái.
- Lão Lục à, tôi mới đến thành phố, à không, Bí thư Khâu đã chỉ đạo tôi đến tham gia sự việc gãy cầu, ông có thể bình thường phản ánh lên cấp trên, giống như lúc nãy bọn Phó chủ tịch thành phố Phương, tất cả mọi người đều hi vọng thành phố Cừ Dương sẽ có bước phát triển.
Lục Thành Trung sửng sốt, lần này đã hạ quyết tâm đến, vì sao Diệp Trạch Đào lại không tiếp nhận xấp tài liệu kia, ngược lại còn muốn tìm biện pháp khác chứ?
Cố Lâm Tùng bắt đầu sững sờ, nhưng cũng cười theo, thầm khen Diệp Trạch Đào lợi hại, vội nói:
- Bí thư Diệp nói đúng.
Diệp Trạch Đào nhìn Cố Lâm Tùng nói:
- Cửa của Ban Tuyên giáo của chúng ta phải do một số đồng chí vượt qua được thử thách tố chất để nắm giữ, như vậy đi, tôi còn có một số việc, tôi đi trước.
Nói dứt lời Diệp Trạch Đào đã đứng lên đi ra ngoài.
Cố Lâm Tùng và Lục Thành Trung vội tiễn Diệp Trạch Đào ra cửa.
Thấy Diệp Trạch Đào đã đi, Lục Thành Trung và Cố Lâm Tùng về lại phòng.
Sau khi hai người ngồi xuống Lục Thành Trung nghi ngờ nói:
- Lão Cố, tình hình sao rồi? Bí thư Diệp không thích tôi?
Khi nói xong những lời này sắc mặt Lục Thành Trung có chút khó coi.
Cố Lâm Tùng khẽ mỉm cười nói:
- Thành Trung à, ông đã ở trong cơ quan thời gian dài rồi đó, đầu óc không có động não nhiều, nên suy nghĩ thêm chút nữa đi!
- Ý của ông là?
- Thành Trung, ông nghĩ là người theo Bí thư Diệp ít lắm sao, ai Bí thư Diệp cũng thu nạp sao? Đây chính là vấn đề năng lực, Bí thư Diệp đó chính là đang thử ông đó, nếu chuyện này ông nghĩ mãi mà cũng không biết thì Bí thư Diệp cần ông để làm gì?
Trong nhất thời Lục Thành Trung không hiểu, nghe được Cố Lâm Tùng nói về tình huống thử thách, lúc này mới nghĩ đến phương diện này.
Lục Thành Trung đã được nhắc nhở như vậy trong lòng rung động nói:
- Lúc nãy Chủ tịch thành phố Diệp có nhắc đến Phương Siêu Minh, chẳng lẽ muốn tôi báo cáo chuyện này với Phương Siêu Minh? Nếu Phương Siêu Minh có được những tài liệu này chẳng lẽ anh ta không mượn những tài liệu này để áp chế Tần Lệ Quyên, Tần Lệ Quyên sẽ không bị Phương Siêu Minh lợi dụng nữa?
Cố Lâm Tùng cười nói:
- Không tệ lắm, còn nghĩ ra.
Lục Thành Trung lại suy nghĩ một hồi nói:
- Hoá ra là như vậy!
- Hiểu rồi?
- Chủ tịch thành phố Diệp luồn lách đúng là đáng khâm phục, thật là lợi hại!
Cố Lâm Tùng cũng cười nói:
- Bí thư Diệp là một người có kinh nghiệm chiến đấu, Phương Siêu Minh chỉ là một công tử mà thôi, anh ta căn bản không phải là đối thủ của Bí thư Diệp, Thành Trung, tôi cho ông biết, ông phải suy nghĩ kỹ, đây là một cơ hội rất quan trọng đối với ông, ngàn vạn lần không thể chần chừ, qua cơ hội này sẽ không còn cơ hội nào khác đâu!
- Lão Cố, chúng ta đều là người một nhà, tôi cũng nói một lời xuất phát từ nội tâm, lần này Lục Thành Trung đúng là hạ quyết tâm rồi, hãy theo Chủ tịch thành phố Diệp đi!
- Như vậy đúng không, thật ra, Cố gia của chúng ta và Lục gia của các anh chỉ cần đi theo Bí thư Diệp, thì có thể đảm bảo bước phát triển tiếp theo của Lôi Minh, còn về sau này thì phải xem Lôi Minh bọn chúng.
Lục Thành Trung chỉ có một đứa con gái, đương nhiên cũng hi vọng con rể của mình có sự phát triển lớn, liền gật gật đầu.
Lúc này Cố Lâm Tùng mới mỉm cười nói:
- Ý của Bí thư Diệp ông cũng hiểu rồi, chuyện này giao cho tôi xử lý, tìm cơ hội nhét tài liệu vào chỗ của Phương Siêu Minh, sau đó quan sát tình hình của Tần Lệ Quyên, Phương Siêu Minh mới đến Cừ Dương, chắc chắn muốn kéo về một vài Uỷ viên thường vụ, có thứ này tất nhiên Phương Siêu Minh sẽ lợi dụng, đến lúc đó Tần Lệ Quyên có thể về phía của Phương Siêu Minh, sau đó tung tin của Tần Lệ Quyên ra!
Lúc này Lục Thành Trung hiểu ra, mỉm cười nói:
- Tôi vẫn còn một vài người, chuyện này ông yên tâm, tôi sẽ quan sát kỹ, chỉ rút ra một ít trong tài liệu này để đưa cho Phương Siêu Minh, mấu chốt vấn đề lại chính là chỗ tài liệu kia, Tần Lệ Quyên kia là một người phụ nữ quyến rũ, nếu như có thể làm cho cô ta đi cùng Phương Siêu Minh, hiệu quả sẽ tốt hơn.
Hai người liếc mắt nhìn nhau cùng cười.
Cố Lâm Tùng nói:
- Bí thư Diệp còn dấu giếm một dụng ý, chuyện ông ta muốn đứng về phía hắn tạm thời đừng nói ra, lúc này ông còn có thể mượn chút lực, nếu như có thể lôi kéo một hai Uỷ viên thường vụ ủng hộ, hành động lần này có khả năng cao hơn.
Hai người thương lượng ở trong này.
Khi Diệp Trạch Đào rời khỏi đây, tâm trạng cũng không tệ, hắn đã tin tưởng Cố Lâm Tùng, Cố Lâm Tùng này thật sự rất khôn khéo, nếu như hắn đề cử Lục Thành Trung thì Lục Thành Trung có thể vì mình mà hành động, đây cũng là hành vi đưa than đến sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Về tới phòng, sau khi thư ký Trần Vũ Tường đến rót thêm nước ấm vào chén trà của Diệp Trạch Đào, tiện thể nói:
- Ông chủ, hôm qua Phó chủ tịch huyện Nhiếp có tới phòng của Phó chỉ tịch thành phố Phương, đi vào cũng được một lúc.
Ồ!
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Trần Vũ Tường, thầm nghĩ rằng Trần Vũ Tường đã bước vào vai diễn rồi.
Diệp Trạch Đào không nhiều lời liền ngồi xuống đó lấy điếu thuốc ra hút, từ chuyện này có thể thấy được, hành động lần này Phương Siêu Minh rất rất mạnh, đã tiếp xúc với Nhiếp Tiểu Vĩ.
Chẳng lẽ Phương Siêu Minh đã biết Lỗ Xương Chí gặp chuyện không may, kịp lúc tiếp nhận chuyện này? Anh ta muốn thu nạp Nhiếp Tiểu Vĩ sao!
Phương Siêu Minh đúng là có thủ đoạn, anh ta muốn thu nạp Nhiếp tiểu Vĩ, ở huyện Lục Thương thì có Tôn Lôi, Nhiếp Tiểu Vĩ và Lật Vi Thư ba lực lượng chống lại, có những lực lượng này cộng thêm lực lượng của Phương Siêu Minh, cũng có sức phản kháng đối với mình!
Tính toán rất hay!
Diệp Trạch Đào cười cười, may mà mình sớm đã có sắp xếp, bình tĩnh khiến cho Phương Siêu Minh tính toán sai lệch!
Tin tưởng Lưu Định Khải, bọn Cam Lệ Bình cũng sắp có thủ đoạn đối phó với Nhiếp Tiểu Vĩ, đương nhiên, cũng sẽ bắt kịp thủ đoạn đối phó Lật Vi Thư, trước tiên phải thủ tiêu hai trợ thủ đắc lực nhất của Phương Siêu Minh, thông qua vận tác, lật ngã Tần Lệ Quyên đổi thành Lục Thành Trung, nếu làm như vậy, sẽ phá hỏng toàn bộ thủ đoạn mà Phương Siêu Minh đã sắp xếp.
Lần đầu tiên Diệp Trạch Đào có chút nương tay đối với đối thủ. Ha ha ha! Sô pha bị tôi chiếm rồi! Tôi vẫn là làm trước xem sao…
Diệp Trạch Đào cười cười, may mà mình có sắp xếp sớm để làm cho mọi tính toán của Phương Siêu Minh lệch đi!
Một đám người trong phòng trà, Diệp Trạch Đào vừa mới đi vào, Cố Lâm Tùng và Lục Thành Trung liền đứng dậy, hai người đã có động tác tiếp đón Diệp Trạch Đào.
Hôm nay Cố Lâm Tùng cố tình gọi điện thoại nói là muốn giới thiệu một người nên Diệp Trạch Đào cảm thấy có chút kỳ lạ.
Từ lúc được làm Phó Chủ tịch Uỷ viên thường vụ, phương diện kết giao của Diệp Trạch Đào lập tức được mở rộng rất nhiều, hôm qua cũng uống đến say mềm, cũng may có Ngũ Cầm Hí hoá giải một chút cảm giác say, hôm nay đi đứng vẫn còn có chút lơ đãng.
Chốn quan trường chính là như vậy, ai phát đạt thì người đến vây quanh cũng nhiều hơn.
Nhận được điện thoại của Cố Lâm Tùng, Diệp Trạch Đào liền chạy tới.
Đối với Cố Lâm Tùng, Diệp Trạch Đào vẫn rất coi trọng, người này rất khôn khéo, làm mọi chuyện đều êm xuôi, cũng đã giúp mình rất nhiều công việc.
Sau khi mỉm cười bắt tay với hai người xong, lúc này mọi người mới ngồi xuống.
Thấy Diệp Trạch Đào ngồi xuống, Cố Lâm Tùng chỉ Lục Thành Trung nói:
- Bí thư Diệp, đây là người nhà của tôi, cũng là cha vợ của Lôi Minh tên là Lục Thành Trung.
Lục Thành Trung Diệp Trạch Đào vẫn còn có chút ấn tượng đối với, chỉ là do lúc trước ít qua lại với nhau mà thôi.
- Danh tiếng của Bộ trưởng Lục, tôi sớm đã được nghe qua.
Lục Thành Trung vội nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp quá khen.
Hôm nay Cố Lâm Tùng định làm gì mà gọi Lục Thành Trung đến?
Diệp Trạch Đào cũng nghĩ đến chuyện này.
Cố Lâm Tùng nói:
- Bí thư Diệp, Lục Thành Trung rất có khả năng, hiện giờ là Thường vụ Thành uỷ ở Ban Tuyên giáo, ông ta sớm muốn tôi giới thiệu ông ta với bí thư Diệp để làm quen.
Hoá ra là vậy!
Diệp Trạch Đào đã hiểu Lục Thành Trung này muốn đến bên mình.
Diệp Trạch Đào cũng không có tỏ thái độ liền, khẽ mỉm cười nói:
- Tiếp theo đến thành phố công tác, có Bộ trưởng Lục ủng hộ, công tác của tôi có thể làm tốt rồi, ha ha.
Lục Thành Trung biết cho dù Cố Lâm Tùng giới thiệu mình, nếu không có ảnh hưởng nhiều đến Diệp Trạch Đào, hắn cũng sẽ không coi trọng mình. Xem ra phải tính toán trước rất nhiều mới được, may mà hành động thương lượng với Cố Lâm Tùng hôm nay sớm đã có chuẩn bị.
- Chủ tịch thành phố Diệp, sở dĩ hôm nay mời lão Cố đến đây chính là muốn báo cáo một chuyện với Chủ tịch thành phố Diệp.
Diệp Trạch Đào nhìn thoáng qua Cố Lâm Tùng và thấy vẻ mặt mỉm cười của Cố Lâm Tùng.
Nghĩ đến tình hình hiện giờ Cố Lâm Tùng gắn liền chặt chẽ với mình, rất có thể đây là thành quả của Cố Lâm Tùng.
Diệp Trạch Đào liền nhìn Lục Thành Trung.
Lúc này Lục Thành Trung lấy xấp tài liệu từ trong túi ra nói:
- Đây là tài liệu mười lăm chỗ bất động sản của Trưởng ban Tuyên giáo Thành uỷ Tần Lệ Quyên, còn có nội dung về các khoản tiền cô ta đã chiếm được.
Như vậy à!
Diệp Trạch Đào giật mình, Lục Thành Trung muốn tố cáo Bộ trưởng Tần Lệ Quyên, tố cáo thì tố cáo sao phải lén đem tài liệu giao cho mình, đây chính là Lục Thành Trung muốn để danh trạng cho mình.
Diệp Trạch Đào không nhận mấy thứ này, hắn tin tưởng nếu Lục Thành Trung có thể đưa ra thứ gì đó chắc chắn là có chứng cứ.
Lúc này Cố Lâm Tùng nói:
- Bí thư Diệp, Thành Trung vẫn luôn là tay trong rất tốt trong Ban Tuyên giáo, thật ra, toàn bộ Ban Tuyên giáo Thành uỷ chính là do ông ta vận tác.
Diệp Trạch Đào dùng ngón tay nhẹ nhàng đập vào tay vịn thành ghế, trong lòng đang tính toán chuyện này.
Tố cáo thượng cấp của mình, tuy rằng việc trong chốn quan trường cũng không tạo thành. Nhưng chuyện này cũng phải tuỳ tình huống, có sự đề bạt của Cố Lâm Tùng. Việc tố cáo của Lục Thành Trung đang đến trận quyết chiến, ông ta chắc đã hạ quyết tâm đi theo mình rồi.
Cố Lâm Tùng đã đưa ra một nhân tố quyết định, chính là lúc này Lục Thành Trung hoàn toàn có năng lực nắm giữ Ban Tuyên giáo, thật ra toàn bộ Ban Tuyên giáo ở Thành uỷ hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Lục Thành Trung, điều này cho thấy Lục Thành Trung là người có thể dùng đến.
Lại nghĩ đến tình hình trong thành phố, Diệp Trạch Đào cũng tính toán một chút, tiếp theo mình đến thành phố công tác, thế nào cũng phải có vài nhân tài đi theo, dựa vào người khác là không được, nếu Lục Thành Trung thực sự có thể tin tưởng được. Cũng có thể dùng ông ta để lật đổ Tần Lệ Quyên kia, nếu thật sự Lục Thành Trung có thể lật đổ Tần Lệ Quyên, mình ngoài việc bớt đi một đối thủ trong lại thêm một người đáng tin cậy, đương nhiên Bộ trưởng Đồ Lan Vĩ cũng có thể tranh thủ qua đây. Đây là một sức mạnh rất lớn.
Chuyện này đúng là rất đáng giá.
Diệp Trạch Đào lại nhìn thoáng qua Cố Lâm Tùng.
Cố Lâm Tùng thấy ánh mắt của Diệp Trạch Đào nhìn qua đây, liền khẳng định gật đầu một cái.
- Lão Lục à, tôi mới đến thành phố, à không, Bí thư Khâu đã chỉ đạo tôi đến tham gia sự việc gãy cầu, ông có thể bình thường phản ánh lên cấp trên, giống như lúc nãy bọn Phó chủ tịch thành phố Phương, tất cả mọi người đều hi vọng thành phố Cừ Dương sẽ có bước phát triển.
Lục Thành Trung sửng sốt, lần này đã hạ quyết tâm đến, vì sao Diệp Trạch Đào lại không tiếp nhận xấp tài liệu kia, ngược lại còn muốn tìm biện pháp khác chứ?
Cố Lâm Tùng bắt đầu sững sờ, nhưng cũng cười theo, thầm khen Diệp Trạch Đào lợi hại, vội nói:
- Bí thư Diệp nói đúng.
Diệp Trạch Đào nhìn Cố Lâm Tùng nói:
- Cửa của Ban Tuyên giáo của chúng ta phải do một số đồng chí vượt qua được thử thách tố chất để nắm giữ, như vậy đi, tôi còn có một số việc, tôi đi trước.
Nói dứt lời Diệp Trạch Đào đã đứng lên đi ra ngoài.
Cố Lâm Tùng và Lục Thành Trung vội tiễn Diệp Trạch Đào ra cửa.
Thấy Diệp Trạch Đào đã đi, Lục Thành Trung và Cố Lâm Tùng về lại phòng.
Sau khi hai người ngồi xuống Lục Thành Trung nghi ngờ nói:
- Lão Cố, tình hình sao rồi? Bí thư Diệp không thích tôi?
Khi nói xong những lời này sắc mặt Lục Thành Trung có chút khó coi.
Cố Lâm Tùng khẽ mỉm cười nói:
- Thành Trung à, ông đã ở trong cơ quan thời gian dài rồi đó, đầu óc không có động não nhiều, nên suy nghĩ thêm chút nữa đi!
- Ý của ông là?
- Thành Trung, ông nghĩ là người theo Bí thư Diệp ít lắm sao, ai Bí thư Diệp cũng thu nạp sao? Đây chính là vấn đề năng lực, Bí thư Diệp đó chính là đang thử ông đó, nếu chuyện này ông nghĩ mãi mà cũng không biết thì Bí thư Diệp cần ông để làm gì?
Trong nhất thời Lục Thành Trung không hiểu, nghe được Cố Lâm Tùng nói về tình huống thử thách, lúc này mới nghĩ đến phương diện này.
Lục Thành Trung đã được nhắc nhở như vậy trong lòng rung động nói:
- Lúc nãy Chủ tịch thành phố Diệp có nhắc đến Phương Siêu Minh, chẳng lẽ muốn tôi báo cáo chuyện này với Phương Siêu Minh? Nếu Phương Siêu Minh có được những tài liệu này chẳng lẽ anh ta không mượn những tài liệu này để áp chế Tần Lệ Quyên, Tần Lệ Quyên sẽ không bị Phương Siêu Minh lợi dụng nữa?
Cố Lâm Tùng cười nói:
- Không tệ lắm, còn nghĩ ra.
Lục Thành Trung lại suy nghĩ một hồi nói:
- Hoá ra là như vậy!
- Hiểu rồi?
- Chủ tịch thành phố Diệp luồn lách đúng là đáng khâm phục, thật là lợi hại!
Cố Lâm Tùng cũng cười nói:
- Bí thư Diệp là một người có kinh nghiệm chiến đấu, Phương Siêu Minh chỉ là một công tử mà thôi, anh ta căn bản không phải là đối thủ của Bí thư Diệp, Thành Trung, tôi cho ông biết, ông phải suy nghĩ kỹ, đây là một cơ hội rất quan trọng đối với ông, ngàn vạn lần không thể chần chừ, qua cơ hội này sẽ không còn cơ hội nào khác đâu!
- Lão Cố, chúng ta đều là người một nhà, tôi cũng nói một lời xuất phát từ nội tâm, lần này Lục Thành Trung đúng là hạ quyết tâm rồi, hãy theo Chủ tịch thành phố Diệp đi!
- Như vậy đúng không, thật ra, Cố gia của chúng ta và Lục gia của các anh chỉ cần đi theo Bí thư Diệp, thì có thể đảm bảo bước phát triển tiếp theo của Lôi Minh, còn về sau này thì phải xem Lôi Minh bọn chúng.
Lục Thành Trung chỉ có một đứa con gái, đương nhiên cũng hi vọng con rể của mình có sự phát triển lớn, liền gật gật đầu.
Lúc này Cố Lâm Tùng mới mỉm cười nói:
- Ý của Bí thư Diệp ông cũng hiểu rồi, chuyện này giao cho tôi xử lý, tìm cơ hội nhét tài liệu vào chỗ của Phương Siêu Minh, sau đó quan sát tình hình của Tần Lệ Quyên, Phương Siêu Minh mới đến Cừ Dương, chắc chắn muốn kéo về một vài Uỷ viên thường vụ, có thứ này tất nhiên Phương Siêu Minh sẽ lợi dụng, đến lúc đó Tần Lệ Quyên có thể về phía của Phương Siêu Minh, sau đó tung tin của Tần Lệ Quyên ra!
Lúc này Lục Thành Trung hiểu ra, mỉm cười nói:
- Tôi vẫn còn một vài người, chuyện này ông yên tâm, tôi sẽ quan sát kỹ, chỉ rút ra một ít trong tài liệu này để đưa cho Phương Siêu Minh, mấu chốt vấn đề lại chính là chỗ tài liệu kia, Tần Lệ Quyên kia là một người phụ nữ quyến rũ, nếu như có thể làm cho cô ta đi cùng Phương Siêu Minh, hiệu quả sẽ tốt hơn.
Hai người liếc mắt nhìn nhau cùng cười.
Cố Lâm Tùng nói:
- Bí thư Diệp còn dấu giếm một dụng ý, chuyện ông ta muốn đứng về phía hắn tạm thời đừng nói ra, lúc này ông còn có thể mượn chút lực, nếu như có thể lôi kéo một hai Uỷ viên thường vụ ủng hộ, hành động lần này có khả năng cao hơn.
Hai người thương lượng ở trong này.
Khi Diệp Trạch Đào rời khỏi đây, tâm trạng cũng không tệ, hắn đã tin tưởng Cố Lâm Tùng, Cố Lâm Tùng này thật sự rất khôn khéo, nếu như hắn đề cử Lục Thành Trung thì Lục Thành Trung có thể vì mình mà hành động, đây cũng là hành vi đưa than đến sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Về tới phòng, sau khi thư ký Trần Vũ Tường đến rót thêm nước ấm vào chén trà của Diệp Trạch Đào, tiện thể nói:
- Ông chủ, hôm qua Phó chủ tịch huyện Nhiếp có tới phòng của Phó chỉ tịch thành phố Phương, đi vào cũng được một lúc.
Ồ!
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Trần Vũ Tường, thầm nghĩ rằng Trần Vũ Tường đã bước vào vai diễn rồi.
Diệp Trạch Đào không nhiều lời liền ngồi xuống đó lấy điếu thuốc ra hút, từ chuyện này có thể thấy được, hành động lần này Phương Siêu Minh rất rất mạnh, đã tiếp xúc với Nhiếp Tiểu Vĩ.
Chẳng lẽ Phương Siêu Minh đã biết Lỗ Xương Chí gặp chuyện không may, kịp lúc tiếp nhận chuyện này? Anh ta muốn thu nạp Nhiếp Tiểu Vĩ sao!
Phương Siêu Minh đúng là có thủ đoạn, anh ta muốn thu nạp Nhiếp tiểu Vĩ, ở huyện Lục Thương thì có Tôn Lôi, Nhiếp Tiểu Vĩ và Lật Vi Thư ba lực lượng chống lại, có những lực lượng này cộng thêm lực lượng của Phương Siêu Minh, cũng có sức phản kháng đối với mình!
Tính toán rất hay!
Diệp Trạch Đào cười cười, may mà mình sớm đã có sắp xếp, bình tĩnh khiến cho Phương Siêu Minh tính toán sai lệch!
Tin tưởng Lưu Định Khải, bọn Cam Lệ Bình cũng sắp có thủ đoạn đối phó với Nhiếp Tiểu Vĩ, đương nhiên, cũng sẽ bắt kịp thủ đoạn đối phó Lật Vi Thư, trước tiên phải thủ tiêu hai trợ thủ đắc lực nhất của Phương Siêu Minh, thông qua vận tác, lật ngã Tần Lệ Quyên đổi thành Lục Thành Trung, nếu làm như vậy, sẽ phá hỏng toàn bộ thủ đoạn mà Phương Siêu Minh đã sắp xếp.
Lần đầu tiên Diệp Trạch Đào có chút nương tay đối với đối thủ. Ha ha ha! Sô pha bị tôi chiếm rồi! Tôi vẫn là làm trước xem sao…
Diệp Trạch Đào cười cười, may mà mình có sắp xếp sớm để làm cho mọi tính toán của Phương Siêu Minh lệch đi!
/1075
|