Khi đến Ngọc-Huyền Đan Tông Lê Tuân về khu ngoại môn đệ tử thì phòng hắn đã bị chiếm, Minh ra lệnh cho người phụ trách Lương Trác sắp xếp cho hắn chỗ tu luyện khoảng hai tháng.
Lương Trác năm trước nhờ tiếng tiêu của Hàn Tinh Đại Trưởng Lão đột phá kim đan kỳ trở thành Nguyên Anh kỳ, chưởng môn và các vị trưởng lão dự định thăng chức hắn lên chức vị trưởng lão thì hắn chối từ nhất định đòi giữ nhiệm vụ cũ. Sau khi Hàn Tinh rời khỏi tông môn, Ngọc-Huyền Đan Tông danh trấn thiên hạ, tin tức Ngọc-Huyền Đan tông tiêu diệt trọn quân Thiên Ma Tông trong vòng một đêm nhờ trấn môn đại trận. Kế tiếp tin mười mấy vị Kim Đan hậu kỳ liênn tiếp đột phá lại làm oanh động không những tại Đông-Duyến châu mà cả Mộc Linh tinh, ai ai cũng biết đến Ngọc-Huyền Đan tông khiến đợt thí khảo nhận đệ tử của tông này thí sinh tăng lên gấp mười lần. Số ngoại môn đệ tử nhận vào tăng lên gấp bốn, trước kia nhận 50, bây giờ nhận 200. Tông môn trật tự tổ chức lại chặt chẽ chia ra thành năm đường, ngoại môn đệ tử đường do Lương Trác phụ trách, duới quyền lại chia ra thành ba ngành, dược viên, đan phòng và quản lý thu phát. Hầu hết lúc nào cũng có công tác cho các đệ tử cơ hội cố gắng tu luyện chăm chỉ phấn đấu kiếm thêm linh thạch hay điểm thưởng công, đệ tử có thể dùng điểm thưởng của mình đi vào tàng thư các nghiên cứu công pháp, vũ kỹ, luyện đan kỹ....
Hàn Tinh về động phủ của mình xem qua thấy bên trong vẫn như trước, quang cảnh không đổi, chung quanh được đệ tử chăm sóc chu đáo nên không có một cây cỏ dại. Chàng vào động phủ ngồi xếp bằng tĩnh tọa, nội soi một chút, lâu nay chàng không hề tu luyện cứ để tự nhiên tiến triển, song sau những lần hấp thụ oan khí, oan khí được Hồng Mông Linh Châu thu lấy chuyển về dạng Hồng Mông khí, thì chàng tu vi cũng được hưởng một phần lợi ích, còn hắc châu được lão Hồng tức là Hồng Mông Linh Châu hồn tế luyện dung nhập không biết kết quả ra sao, chàng nghĩ vào xem thức hải xem rõ Thánh Thai và lão Hồng thì sẽ rõ.
Thức Hải sáng sủa mọi nơi, ánh sáng từ Thánh Thai tỏa ra, không chói mắt lại sáng tỏ như ban ngày có ánh dương soi, Thánh Thai bất quá hình thành được hai năm nhưng không ngừng thu nạp tiên thiên khí cùng lôi điện quang, lôi điện lực, sau nữa được khổ tâm và các công đức bổ sung trở lên sáng đẹp lạ lùng, thần thông lâu nay chàng không phát triển thêm nhưng một khi trở thành Thánh Anh thì chắc chắn sẽ có thêm những thần thông kinh người. Lão Hồng ngồi bên cạnh đang ra sức tế luyện Hắc Châu, Minh xem kỹ thì mới luyện được một phần mười. Với tốc độ này có lẽ phải năm đến mười năm nữa mới luyện hóa xong. Minh không có gì thắc mắc cần hỏi lão Hồng nên âm thầm ra khỏi thức hải của mình, đem thần thức quét ra chung quanh xem các đệ tử sinh hoạt.
Ngoại môn đệ tử, khu này số phòng ốc tăng lên con số 500, nam 300, nữ 200 phòng, các phòng đều sử dụng, lại có phòng hai đệ tử ở.
Tiêu Khắc tức Lê Tuân được sắp xếp ở chung một phòng với Du Lượng, Du Lượng đang có tu vi bảy cấp luyện khí, một năm qua đã có đột phá, trước kia Tiêu Khắc kém Du Lượng hai cấp, sau Hàn Tinh giúp Tiêu Khắc đột phá rút ngắn thành ngang hàng, bây giờ Du Lượng tu vi cao hơn một cấp.
Hàn Tinh lại tìm Dương Tuyết-Lan thấy nàng tu vi Trúc Cơ sơ kỳ sau một năm đã ổn định Trúc cơ bắt đầu tiến lên trung kỳ. Chàng xem lướt qua rồi đại sảnh môn lúc này có bảy vị Nguyên Anh kỳ đang bàn cãi với nhau, chưởng môn lúc này là một Nguyên Anh kỳ lớp mới, chàng cũng không biết tên, còn cựu chưởng môn Thanh-Phong vẫn còn là Nguyên Anh hậu kỳ nay đã là nhị trưởng lão cố vấn cho chưởng môn.
Đêm nay trăng sáng vàng vặc, nghìn vạn ánh sao lấp lánh thỉnh thoảng lại có một vì sao di chuyển trên bầu trời đầy sao không một gợn mây. Hàn Tinh cảm khái mới ngày nào rời khỏi nơi đây bây giờ đã gần một năm, cảnh vật không đổi song biết bao điều theo vũ trụ tự nhiên biến đổi, mọi sự sẽ biến đổi theo thời gian, không gian thế hệ này rồi sẽ qua đi, vậy những gì được tính là còn lại tồn tại mãi mãi? Tâm tình và lòng người thay đổi ai nhận ra tương lai sẽ ra sao, người cố gắng phấn đấu làm tròn bổn phận của mình, kẻ liều mạng vào sanh ra tử cầu cường đại, cầu danh vọng, chức quyền cầu đạo trường sinh. Hàn Tinh có cảm tình nhất với hai tông môn Luyện Bảo tông và Luyện Đan tông vì sản xuất ra được nhiều thứ có lẽ mang ích lợi cho người khác may mắn lại trở nên thân cận với hai tông môn này. Chàng hy vọng từ họ học hỏi vài điều hữu ích, thế là đủ.
Hàn Tinh xem trăng sao nghĩ ngợi miên man một hồi cảm giác tâm tình hợp với ý cảnh chung quanh, trời đất bao la, trời trăng vận hành, chung quanh vạn vật hết sinh sôi, rồi chết đi lại sinh sôi nẩy mầm theo chu kỳ nhất định lúc này bất giác cả tinh thần buông lỏng, thể xác tiên thiên chân khí vận hành tự nhiên hoà với thiên nhiên đi vào ý cảnh huyền diệu, hợp làm một với không gian vũ trụ trong lúc vô thức đem Thanh Vân Tiêu lên môi tấu lên khúc nhạc bản tương tự bản chàng đã nghe trên lầu ba trên Thanh-Trúc Lâu cùng Hỏa Mỹ Nhân. Âm vọng đầu tiên nhẹ phát ra, nhẹ nhàng như làn gió đùa ngọn cỏ song âm vọng rõ ràng tựu như kim rơi trong không gian yên tĩnh không xen vào một tạp âm, chỉ có một âm vọng đi vào không gian vũ trụ dội trở lại dư âm nhiễu vào lỗ tai mỗi người rung động một hồi thật lâu không tán đi ngay.
Chỉ bằng một âm vọng nhỏ ngắn ngủi mỗi người đều cảm thấy nội tâm chính mình bị xao động, run lên như gợn sóng trên mặt hồ yên lặng.
Âm vang tiết tấu bắt đầu thật thong thả rồi nhanh hơn, nội tâm mọi người run lên cũng nhanh hơn theo nhịp điệu tiết tấu tiêu âm, tiêu âm nối tiếp trở nên réo rắt vui tươi như nai vàng đang khát thấy suối nước, như hạt giống dưới đất khô khan gặp mưa liền sinh sôi nẩy nở nhiều như sao lan tràn như ánh trăng rọi chiếu khắp nơi, khắp trời đều là ánh trăng, lúc này một tiêu âm khác nhẹ nhàng len vào, hai tiêu âm quấn quít lẫn nhau đồng hành hoà hợp, như trăng và sao ánh sáng làm một trong cảnh ý vi diệu, trăng lên soi bóng, ngàn sao phụ họa theo vốn liếng ánh sáng của mình, mỗi người cảm giác mình là một trong những vì sao ánh sáng nhỏ nhoi, lúc tỏ lúc mờ....Tiếng tiêu dứt đã lâu, người nghe vẫn còn đắm chìm trong ý cảnh. Nhị Trưởng lão Thanh Phong khẻ lẩm bẩm trên miệng:
- Chúc mừng đại trưởng lão đã về.
Bỗng lão nghe nhỏ nhẹ bên tai:
- Trưởng lão mạnh khoẻ, các vị mọi sự như ý.
Lời chưa dứt bóng dáng Hàn Tinh đã đến trước mắt vội chào hỏi:
- Đại trưởng lão mạnh khỏe ạ!
Thấy chàng nhìn vào vị chưởng môn nhị trưởng lão nói:
- Đây là vị tân chưởng môn của chúng ta Tôn Hoành trong khi trưởng lão du lịch chúng ta bầu lên.
- Tham kiến chưởng môn! Thật đáng mừng. Cứ nhìn khí thế và trật tự của bản tông đủ biết tài năng tổ chức các vị và tài dẫn dắt của chưởng môn.
- Tham kiến đại trưởng lão!
- Hôm nay có chuyện gì đặc biệt làm các vị bàn cãi sôi nổi vậy?
- Dạ mấy hôm trước Thái Thanh tông cho người tới mời ba tháng sau đi dự luận vũ kỹ đại hội, lần này tổ chức ở Thái Thanh tông, những lần trước chúng ta không tham gia, lần này tranh cãi nên cho các đệ tử tham gia để có cơ hội trao đổi vũ kỹ đồng thời có thể kết bạn kết giao.
- Các vị đã quyết định thế nào?
- Tham gia nhưng hạn chế nhân số, luyện khí kỳ năm, trúc cơ ba, kim đan kỳ hai đệ tử. Ba ngày sau chúng ta cho thi đấu tuyển chọn ra số đệ tử đi tham gia này.
- Vậy là tốt rồi, chọn người sớm còn có thể bồi dưỡng thêm cho họ.
Thế là các đệ tử được thông báo, sau ba ngày bắt đầu tranh đấu vòng loại, các đệ tử ngoại môn đông trên năm trăm người các đệ tử luyện khí sơ kỳ, trung kỳ tranh đấu hăng say nhất, có đệ tử nhờ dịp này giải quyết ân oán cá nhân. Tông phái cấm giết người, cấm cố tình đánh tàn phế, song có thể đánh trọng thương. Trong số đệ tử luyện khí trung kỳ Tiêu Khắc đánh mấy trận liền nổi danh, hắn kiêm hai trong ngũ hành quyết thêm vào vũ kỹ độc đáo, chiêu số ra liên miên bất tuyệt lúc nào cũng là chiêu mới, chiêu số một khi đã dùng thì không dùng lại. Nguyên lai sau khi Minh trao cho hắn Tiệt Quyền Đạo hắn nghiên cứu thu thập cắt tỉa những điểm hay lợi hại dùng cho quyền cước của mình. Tuy vậy khi mấy vòng trong gặp phải chín mười cấp luyện khí kỳ thì bị bó tay bó chân, Tiêu Khắc đụng ngay Tư Đồ Uyển mười luyện khí hậu kỳ bị hỏa kiếm khí đánh cho bị thương. Ngay cả Du Lương bạn hắn cũng bị bại, đánh bay xuống đài bất tỉnh.
Hàn Tinh xem ba ngày thi tuyển đệ tử, khi rảnh đem sách vở của Triệu Thâm ra xem, phần nhiều là sách về luyện bảo, luyện vũ khí chàng xem qua mấy chục quyển không học hỏi được bao nhiêu, sau cùng đọc một quyển viết tay, trong đó viết ý tưởng dùng tiểu không gian trận pháp khống chế vật liệu, thao tác khiến không gian thành khuôn tạo hình bảo khí. Chàng đã xem kệ sách trong lâu đài trong Hồng Mông Linh Châu giới cũng có mấy chục quyển trận pháp không gian nhưng trình độ trận pháp của chàng chưa đủ để học mấy trận pháp cao thâm đó nên bỏ qua một bên chỉ kiếm sách hợp với minh mà xem.
Lần này đọc ý tưởng dùng trận pháp không gian trong cuốn chép tay này chàng liền dùng hết kiến thức cùng kinh nghiậm trận pháp của minh cùng môn hình học không gian ba chiều hình dung phác họa trong đầu một sơ hình trận pháp không gian đơn giản, so với trận pháp trong các quyển trong Hồng Mông Linh Châu giới không cùng một cấp bậc, xem một lần chàng đã có thể hiểu bốn năm thành, nếu bỏ giờ ra nghiên cứu diễn luyện chắc cũng có thành quả chứ không phải vô vọng. Chàng đang định vào Hồng Mông Linh Châu giới bắt đầu diễn luyện trận pháp này thì thấy trước tông môn có một đám đệ tử hội tụ thì tò mò dùng thần thức xem xét, một Tiếp khách đệ tử nói:
- Vị nữ đạo hữu này kiếm có lầm chỗ không, tông môn chúng ta nơi đây chỉ chuyện luyện đan, chứ không có lang y, lang y chuyên lo chữa bệnh. Cô nương nên tìm họ thì hơn.
- Lang y hay dược y cũng là chữa bệnh, chỉ cần quý bang xem bệnh rồi ban cho đan dược nếu cứu chữa được huynh trưởng của tiểu nữ thì tiểu nữ cam phận làm tì nữ, làm đỉnh lô hay làm trâu ngựa gì cũng được.
- Nữ đạo hữu thông cảm hiểu cho, chúng tôi làm gì có thánh dược kỳ diệu đến thế, có thể cải tử hồi sinh quý huynh trưởng của đạo hữu.
- Nếu quý tông không nhận lời tiểu nữ, tiểu nữ cứ quỳ ở trước cổng đây nhất định không dậy.
- Như vậy sao được, biết làm sao đây?
Tiếp khách đệ tử đang còn bối rối thì nghe có tiếng chỉ thị:
- Ngươi cho người đem hai vị này đến động phủ của đại trưởng lão.
Tiếp khách đệ tử nghe chỉ thị thì vui mừng thở phào nhẹ nhõm vội cho người thi hành.
Hàn Tinh xem xét thương thế của bệnh nhân thì thấy xương sườn, xương lồng ngực, xương quai hàm, xương đùi hai chân, xương hai khủy tay đều bị đánh gẫy nát, sinh khí tổn thương nặng nề chỉ còn lại một tia mỏnh manh, chân khí hao hết không còn, huyết mạch vận hành yếu ớt, còn nội tạng thì trọn vẹn không hề bị thương nhưng chậm lại như muốn dừng hoạt động. Chàng lẩm bẩm „Ai ra tay thật là độc ác“ sau đó truyền vào trong người bệnh nhân một tia chân khí để giữ tình trạng trở nên xấu hơn.
Thiếu nữ thấy vị tiếp khách đệ tử gọi vị này là đại trưởng lão nhưng trông trẻ như một thiếu niên, tu vi lại chỉ có Trúc Cơ hậu kỳ thì trong lòng ngạc nhiên, song nàng nghĩ những đại cao thủ có thể giữ được vẻ thanh xuân không thiếu nên đoán vị đại trưởng lão này tuổi tác không nhỏ như vậy. Lại thấy đại trưởng lão xem xong vết thương sợ lão từ chối vội năn nỉ:
- Xin tiền bối rộng tay cứu giúp bào huynh tiểu nữ. Tiểu nữ chí có một bào huynh ruột thịt, tiểu nữ xin lấy thân đền đáp tiền bối.
Hàn Tinh không nói gì chỉ thở dài nói:
- Cô nương ngồi xuống đó nghỉ ngơi chờ chốc lát đã!
Nói xong chàng nghĩ ngợi „đây là cơ hội ta đem tiểu không gian trận pháp ra thí nghiệm một chút“ chàng xếp bằng ngồi xuống một lúc rồi vào Hồng Mông Linh Châu giới đem tiểu không gian trận pháp ra bắt đầu diễn luyện mấy trăm lần, thấy kết quả tám phần như ý mới dừng lại thì thờì gian đã qua nửa ngày. Chàng ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới thì thấy thiếu nữ kia đang sốt ruột đi đi lại lại không yên. Vừa thấy chàng hiện hình ngồi xếp bằng trước mắt vội nghe lời ngồi xuống nhìn chàng không dám nói gì.
Hàn Tinh đứng dậy bố trí tiểu không gian trận pháp quanh người thanh niên sau đó đem quần áo hắn lột sạch, tinh thần vừa tập trung, ý niệm trong vừa khởi động thanh niên được nâng lên trước mặt chàng vừa tầm tay, chàng chậm trải đem kim châm ghim vào các huyệt đạo cần thiết rồi bắt đầu dùng thần thức nội soi đồng thời lần lượt đem tất cả các nơi xương hư bể chuyển về vị trí cũ ráp lại. Mất hai tiếng đồng hồ việc chuyển ráp mới hoàn thành, chàng kiểm tra huyết mạch, nhịp tim và hơi thở của bệnh nhân vẫn bình thường thì yên tâm ngồi xếp bằng xuống chỗ cũ tiếp tục trong đầu diễn luyện tiểu không gian trận pháp.
Thiếu nữ thấy bào huynh mình lăng không nằm lơ lửng trên không cả mấy tiếng đồng hồ thì ngạc nhiên, không biết vị đại trưởng lão này dùng thần thông gì làm được như vậy, xem ra lão sử dụng thần thông này không hao tốn bao nhiêu hơi sức.
Sau nửa ngày Hàn Tinh thấy những nơi tiếp xương đã liền chàng mới rút kim châm để bệnh nhân trong tiểu không gian trận pháp hạ xuống giường. Thiếu nữ thấy vậy lại xem thì thấy huynh trưởng của mình thân nằm thẳng yên vẫn lăng không lơ lửng cách giường ba phân. Hàn Tinh nói:
- Cô nương cũng ở đây nằm nghỉ đi, ba ngày sau ta sẽ trở lại, tình trạng của hắn đang hồi phục không phải lo lắng. Cô nương canh chừng hắn, không cần đụng đến hắn.
Hàn Tinh ra ngoài đến xem các đệ tử luyện đan, gặp một kim đan đệ tử có bốn cấp đan sư đang luyện một lò ngưng khí đan, chàng tuy biết phương thuốc từ lão Đàm song biết là một chuyện luyện thành công hay không là chuyện khác, từ khi hàng thử luyện bổ huyết đan thì biết những khó khăn khi luyện đan nên bây giờ có cơ hội quan sát và cảm nhận chàng không dễ dàng bỏ qua. Vị bốn cấp đan sư này chăm chú luyện đan, kỹ thuật đã khá cao không ngờ đang có đại trưởng lão đang âm thầm học lến kỹ thuật luyện đan của mình, sau khi kiểm tra dược liệu hắn phát ra một luồng chân hoả màu đỏ vào đỉnh lô trước mặt, đỉnh lô nhất thời bay lên kêu oong oong như vui mừng nhiệt quang toả lan chung quanh đồng thời biến thành một đĩnh lô to lớn gấp cả chục lần, chờ đỉnh lô bên trong nóng đều, Hàn Tinh đưa thần thức vào không gian bên trong đỉnh lô đo lường thì thấy nóng khoảng ngàn độ, đan sư bắt đầu bỏ dược thảo phụ dẫn sau đó bỏ dược tài chính, rồi sau cùng bỏ các dược thảo để điều chỉnh tính ôn hoà cho đan dược, tăng thêm hoả khí lên khiến cho nhiệt độ bên trong tăng thêm bốn trăm độ, chờ cho dược liệu tan đều thành thể lỏng mới giảm nhiệt độ còn âm ỉ năm sáu trăm độ, khi đan dược quánh đặc lại thì giảm hoả một lần nữa. Lúc này linh khí từ bên ngoài đan định quán chú đi vào dược liệu ngưng tụ kết thành một viên đan dược lớn thì bất ngờ thôi hoả khiến bên trong đỉnh lô khẽ nổ vang lên một tiếng, viên đan dược đang lớn trong khi nổ bị chia ra làm mười mấy viên đan dược, trong lúc đó vẫn đang tiếp tục hấp thụ linh khí chung quanh, trong giây lát hương thơm từ những viên đan dược toả ra, đan đỉnh bỗng ngừng xoay mười mấy viên đan dược phóng bay ra khỏi đỉnh lô thì đã bị vị đan sư cầm sẵn lọ ngọc đón hứng lấy. „Năm thượng phẩm, mười hai trung phẩm đan dược. Thành công!“
Hàn Tinh lại đi xem các vị đan sư cất thấp hơn thì thấy quá trình giống nhau, chỉ hoả khí kém hơn nên thời gian thành đan cũng lâu hơn, có vị cần cả tuần mới ra một lò, lại có vị cả tháng vẫn chưa ra lò nào nên chàng quan sát một lúc rồi bỏ qua cơ hội, lâu lâu lại đem thần thức xem lò đan dược ra chưa.
Chớp nhoáng ba ngày đã qua Hàn Tinh trở lại trọng động phủ xem bệnh nhân thì thấy xương cốt liền lại vững chắc hơn nhiều.
Thiếu nữ thấy Hàn Tinh trở lại xem bào huynh của mình thì nhịn không được hỏi thăm:
- Tình trạng bào huynh tiểu nữ thế nào rồi, có hy vọng không?
- Đã qua khỏi nguy hiểm, sinh khí đã hồi phục nhiều chờ bốn năm ngày nữa thì hắn có thể tỉnh lại.
Hàn Tinh quan sát hai huynh muội này tu vi đều ở trúc cơ hậu kỳ, không biết thuộc về tông môn nào mà thọ thượng nặng đến thế, nghĩ lại bây giờ là thời gian các đại tông môn đang chuẩn bị tuyển lựa đệ tử để gửi đi đại hội của Thái Thanh tông tổ chức, có lẽ trong khi tranh đấu tuyển lựa bị hại cũng nên.
- Hai ngươi thuộc tông phái nào tại sao lại thọ thương đến thế?
- Tiểu nữ gọi là Khâu Mai Linh, ca ca Khâu Trung Ngọc. Huynh muội tiểu nữ thuộc về Lạc-Anh tông, sau tai họa này bọn tiểu nữ đã âm thầm bỏ trốn khỏi tông phái để cứu mạng ca ca. Trong lúc vô vọng tiểu nữ đánh liều đến quý tông may ra có kỳ duyên.
- Ừ, cũng có chút may mắn. Sau này các ngươi dự định thế nào?
- Tiểu nữ nhất quyết theo tiền bối làm tì nữ, còn không biết bào huynh tiểu nữ định thế nào nữa, chờ ca ca tỉnh dậy sẽ định đoạt sau.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123
Lương Trác năm trước nhờ tiếng tiêu của Hàn Tinh Đại Trưởng Lão đột phá kim đan kỳ trở thành Nguyên Anh kỳ, chưởng môn và các vị trưởng lão dự định thăng chức hắn lên chức vị trưởng lão thì hắn chối từ nhất định đòi giữ nhiệm vụ cũ. Sau khi Hàn Tinh rời khỏi tông môn, Ngọc-Huyền Đan Tông danh trấn thiên hạ, tin tức Ngọc-Huyền Đan tông tiêu diệt trọn quân Thiên Ma Tông trong vòng một đêm nhờ trấn môn đại trận. Kế tiếp tin mười mấy vị Kim Đan hậu kỳ liênn tiếp đột phá lại làm oanh động không những tại Đông-Duyến châu mà cả Mộc Linh tinh, ai ai cũng biết đến Ngọc-Huyền Đan tông khiến đợt thí khảo nhận đệ tử của tông này thí sinh tăng lên gấp mười lần. Số ngoại môn đệ tử nhận vào tăng lên gấp bốn, trước kia nhận 50, bây giờ nhận 200. Tông môn trật tự tổ chức lại chặt chẽ chia ra thành năm đường, ngoại môn đệ tử đường do Lương Trác phụ trách, duới quyền lại chia ra thành ba ngành, dược viên, đan phòng và quản lý thu phát. Hầu hết lúc nào cũng có công tác cho các đệ tử cơ hội cố gắng tu luyện chăm chỉ phấn đấu kiếm thêm linh thạch hay điểm thưởng công, đệ tử có thể dùng điểm thưởng của mình đi vào tàng thư các nghiên cứu công pháp, vũ kỹ, luyện đan kỹ....
Hàn Tinh về động phủ của mình xem qua thấy bên trong vẫn như trước, quang cảnh không đổi, chung quanh được đệ tử chăm sóc chu đáo nên không có một cây cỏ dại. Chàng vào động phủ ngồi xếp bằng tĩnh tọa, nội soi một chút, lâu nay chàng không hề tu luyện cứ để tự nhiên tiến triển, song sau những lần hấp thụ oan khí, oan khí được Hồng Mông Linh Châu thu lấy chuyển về dạng Hồng Mông khí, thì chàng tu vi cũng được hưởng một phần lợi ích, còn hắc châu được lão Hồng tức là Hồng Mông Linh Châu hồn tế luyện dung nhập không biết kết quả ra sao, chàng nghĩ vào xem thức hải xem rõ Thánh Thai và lão Hồng thì sẽ rõ.
Thức Hải sáng sủa mọi nơi, ánh sáng từ Thánh Thai tỏa ra, không chói mắt lại sáng tỏ như ban ngày có ánh dương soi, Thánh Thai bất quá hình thành được hai năm nhưng không ngừng thu nạp tiên thiên khí cùng lôi điện quang, lôi điện lực, sau nữa được khổ tâm và các công đức bổ sung trở lên sáng đẹp lạ lùng, thần thông lâu nay chàng không phát triển thêm nhưng một khi trở thành Thánh Anh thì chắc chắn sẽ có thêm những thần thông kinh người. Lão Hồng ngồi bên cạnh đang ra sức tế luyện Hắc Châu, Minh xem kỹ thì mới luyện được một phần mười. Với tốc độ này có lẽ phải năm đến mười năm nữa mới luyện hóa xong. Minh không có gì thắc mắc cần hỏi lão Hồng nên âm thầm ra khỏi thức hải của mình, đem thần thức quét ra chung quanh xem các đệ tử sinh hoạt.
Ngoại môn đệ tử, khu này số phòng ốc tăng lên con số 500, nam 300, nữ 200 phòng, các phòng đều sử dụng, lại có phòng hai đệ tử ở.
Tiêu Khắc tức Lê Tuân được sắp xếp ở chung một phòng với Du Lượng, Du Lượng đang có tu vi bảy cấp luyện khí, một năm qua đã có đột phá, trước kia Tiêu Khắc kém Du Lượng hai cấp, sau Hàn Tinh giúp Tiêu Khắc đột phá rút ngắn thành ngang hàng, bây giờ Du Lượng tu vi cao hơn một cấp.
Hàn Tinh lại tìm Dương Tuyết-Lan thấy nàng tu vi Trúc Cơ sơ kỳ sau một năm đã ổn định Trúc cơ bắt đầu tiến lên trung kỳ. Chàng xem lướt qua rồi đại sảnh môn lúc này có bảy vị Nguyên Anh kỳ đang bàn cãi với nhau, chưởng môn lúc này là một Nguyên Anh kỳ lớp mới, chàng cũng không biết tên, còn cựu chưởng môn Thanh-Phong vẫn còn là Nguyên Anh hậu kỳ nay đã là nhị trưởng lão cố vấn cho chưởng môn.
Đêm nay trăng sáng vàng vặc, nghìn vạn ánh sao lấp lánh thỉnh thoảng lại có một vì sao di chuyển trên bầu trời đầy sao không một gợn mây. Hàn Tinh cảm khái mới ngày nào rời khỏi nơi đây bây giờ đã gần một năm, cảnh vật không đổi song biết bao điều theo vũ trụ tự nhiên biến đổi, mọi sự sẽ biến đổi theo thời gian, không gian thế hệ này rồi sẽ qua đi, vậy những gì được tính là còn lại tồn tại mãi mãi? Tâm tình và lòng người thay đổi ai nhận ra tương lai sẽ ra sao, người cố gắng phấn đấu làm tròn bổn phận của mình, kẻ liều mạng vào sanh ra tử cầu cường đại, cầu danh vọng, chức quyền cầu đạo trường sinh. Hàn Tinh có cảm tình nhất với hai tông môn Luyện Bảo tông và Luyện Đan tông vì sản xuất ra được nhiều thứ có lẽ mang ích lợi cho người khác may mắn lại trở nên thân cận với hai tông môn này. Chàng hy vọng từ họ học hỏi vài điều hữu ích, thế là đủ.
Hàn Tinh xem trăng sao nghĩ ngợi miên man một hồi cảm giác tâm tình hợp với ý cảnh chung quanh, trời đất bao la, trời trăng vận hành, chung quanh vạn vật hết sinh sôi, rồi chết đi lại sinh sôi nẩy mầm theo chu kỳ nhất định lúc này bất giác cả tinh thần buông lỏng, thể xác tiên thiên chân khí vận hành tự nhiên hoà với thiên nhiên đi vào ý cảnh huyền diệu, hợp làm một với không gian vũ trụ trong lúc vô thức đem Thanh Vân Tiêu lên môi tấu lên khúc nhạc bản tương tự bản chàng đã nghe trên lầu ba trên Thanh-Trúc Lâu cùng Hỏa Mỹ Nhân. Âm vọng đầu tiên nhẹ phát ra, nhẹ nhàng như làn gió đùa ngọn cỏ song âm vọng rõ ràng tựu như kim rơi trong không gian yên tĩnh không xen vào một tạp âm, chỉ có một âm vọng đi vào không gian vũ trụ dội trở lại dư âm nhiễu vào lỗ tai mỗi người rung động một hồi thật lâu không tán đi ngay.
Chỉ bằng một âm vọng nhỏ ngắn ngủi mỗi người đều cảm thấy nội tâm chính mình bị xao động, run lên như gợn sóng trên mặt hồ yên lặng.
Âm vang tiết tấu bắt đầu thật thong thả rồi nhanh hơn, nội tâm mọi người run lên cũng nhanh hơn theo nhịp điệu tiết tấu tiêu âm, tiêu âm nối tiếp trở nên réo rắt vui tươi như nai vàng đang khát thấy suối nước, như hạt giống dưới đất khô khan gặp mưa liền sinh sôi nẩy nở nhiều như sao lan tràn như ánh trăng rọi chiếu khắp nơi, khắp trời đều là ánh trăng, lúc này một tiêu âm khác nhẹ nhàng len vào, hai tiêu âm quấn quít lẫn nhau đồng hành hoà hợp, như trăng và sao ánh sáng làm một trong cảnh ý vi diệu, trăng lên soi bóng, ngàn sao phụ họa theo vốn liếng ánh sáng của mình, mỗi người cảm giác mình là một trong những vì sao ánh sáng nhỏ nhoi, lúc tỏ lúc mờ....Tiếng tiêu dứt đã lâu, người nghe vẫn còn đắm chìm trong ý cảnh. Nhị Trưởng lão Thanh Phong khẻ lẩm bẩm trên miệng:
- Chúc mừng đại trưởng lão đã về.
Bỗng lão nghe nhỏ nhẹ bên tai:
- Trưởng lão mạnh khoẻ, các vị mọi sự như ý.
Lời chưa dứt bóng dáng Hàn Tinh đã đến trước mắt vội chào hỏi:
- Đại trưởng lão mạnh khỏe ạ!
Thấy chàng nhìn vào vị chưởng môn nhị trưởng lão nói:
- Đây là vị tân chưởng môn của chúng ta Tôn Hoành trong khi trưởng lão du lịch chúng ta bầu lên.
- Tham kiến chưởng môn! Thật đáng mừng. Cứ nhìn khí thế và trật tự của bản tông đủ biết tài năng tổ chức các vị và tài dẫn dắt của chưởng môn.
- Tham kiến đại trưởng lão!
- Hôm nay có chuyện gì đặc biệt làm các vị bàn cãi sôi nổi vậy?
- Dạ mấy hôm trước Thái Thanh tông cho người tới mời ba tháng sau đi dự luận vũ kỹ đại hội, lần này tổ chức ở Thái Thanh tông, những lần trước chúng ta không tham gia, lần này tranh cãi nên cho các đệ tử tham gia để có cơ hội trao đổi vũ kỹ đồng thời có thể kết bạn kết giao.
- Các vị đã quyết định thế nào?
- Tham gia nhưng hạn chế nhân số, luyện khí kỳ năm, trúc cơ ba, kim đan kỳ hai đệ tử. Ba ngày sau chúng ta cho thi đấu tuyển chọn ra số đệ tử đi tham gia này.
- Vậy là tốt rồi, chọn người sớm còn có thể bồi dưỡng thêm cho họ.
Thế là các đệ tử được thông báo, sau ba ngày bắt đầu tranh đấu vòng loại, các đệ tử ngoại môn đông trên năm trăm người các đệ tử luyện khí sơ kỳ, trung kỳ tranh đấu hăng say nhất, có đệ tử nhờ dịp này giải quyết ân oán cá nhân. Tông phái cấm giết người, cấm cố tình đánh tàn phế, song có thể đánh trọng thương. Trong số đệ tử luyện khí trung kỳ Tiêu Khắc đánh mấy trận liền nổi danh, hắn kiêm hai trong ngũ hành quyết thêm vào vũ kỹ độc đáo, chiêu số ra liên miên bất tuyệt lúc nào cũng là chiêu mới, chiêu số một khi đã dùng thì không dùng lại. Nguyên lai sau khi Minh trao cho hắn Tiệt Quyền Đạo hắn nghiên cứu thu thập cắt tỉa những điểm hay lợi hại dùng cho quyền cước của mình. Tuy vậy khi mấy vòng trong gặp phải chín mười cấp luyện khí kỳ thì bị bó tay bó chân, Tiêu Khắc đụng ngay Tư Đồ Uyển mười luyện khí hậu kỳ bị hỏa kiếm khí đánh cho bị thương. Ngay cả Du Lương bạn hắn cũng bị bại, đánh bay xuống đài bất tỉnh.
Hàn Tinh xem ba ngày thi tuyển đệ tử, khi rảnh đem sách vở của Triệu Thâm ra xem, phần nhiều là sách về luyện bảo, luyện vũ khí chàng xem qua mấy chục quyển không học hỏi được bao nhiêu, sau cùng đọc một quyển viết tay, trong đó viết ý tưởng dùng tiểu không gian trận pháp khống chế vật liệu, thao tác khiến không gian thành khuôn tạo hình bảo khí. Chàng đã xem kệ sách trong lâu đài trong Hồng Mông Linh Châu giới cũng có mấy chục quyển trận pháp không gian nhưng trình độ trận pháp của chàng chưa đủ để học mấy trận pháp cao thâm đó nên bỏ qua một bên chỉ kiếm sách hợp với minh mà xem.
Lần này đọc ý tưởng dùng trận pháp không gian trong cuốn chép tay này chàng liền dùng hết kiến thức cùng kinh nghiậm trận pháp của minh cùng môn hình học không gian ba chiều hình dung phác họa trong đầu một sơ hình trận pháp không gian đơn giản, so với trận pháp trong các quyển trong Hồng Mông Linh Châu giới không cùng một cấp bậc, xem một lần chàng đã có thể hiểu bốn năm thành, nếu bỏ giờ ra nghiên cứu diễn luyện chắc cũng có thành quả chứ không phải vô vọng. Chàng đang định vào Hồng Mông Linh Châu giới bắt đầu diễn luyện trận pháp này thì thấy trước tông môn có một đám đệ tử hội tụ thì tò mò dùng thần thức xem xét, một Tiếp khách đệ tử nói:
- Vị nữ đạo hữu này kiếm có lầm chỗ không, tông môn chúng ta nơi đây chỉ chuyện luyện đan, chứ không có lang y, lang y chuyên lo chữa bệnh. Cô nương nên tìm họ thì hơn.
- Lang y hay dược y cũng là chữa bệnh, chỉ cần quý bang xem bệnh rồi ban cho đan dược nếu cứu chữa được huynh trưởng của tiểu nữ thì tiểu nữ cam phận làm tì nữ, làm đỉnh lô hay làm trâu ngựa gì cũng được.
- Nữ đạo hữu thông cảm hiểu cho, chúng tôi làm gì có thánh dược kỳ diệu đến thế, có thể cải tử hồi sinh quý huynh trưởng của đạo hữu.
- Nếu quý tông không nhận lời tiểu nữ, tiểu nữ cứ quỳ ở trước cổng đây nhất định không dậy.
- Như vậy sao được, biết làm sao đây?
Tiếp khách đệ tử đang còn bối rối thì nghe có tiếng chỉ thị:
- Ngươi cho người đem hai vị này đến động phủ của đại trưởng lão.
Tiếp khách đệ tử nghe chỉ thị thì vui mừng thở phào nhẹ nhõm vội cho người thi hành.
Hàn Tinh xem xét thương thế của bệnh nhân thì thấy xương sườn, xương lồng ngực, xương quai hàm, xương đùi hai chân, xương hai khủy tay đều bị đánh gẫy nát, sinh khí tổn thương nặng nề chỉ còn lại một tia mỏnh manh, chân khí hao hết không còn, huyết mạch vận hành yếu ớt, còn nội tạng thì trọn vẹn không hề bị thương nhưng chậm lại như muốn dừng hoạt động. Chàng lẩm bẩm „Ai ra tay thật là độc ác“ sau đó truyền vào trong người bệnh nhân một tia chân khí để giữ tình trạng trở nên xấu hơn.
Thiếu nữ thấy vị tiếp khách đệ tử gọi vị này là đại trưởng lão nhưng trông trẻ như một thiếu niên, tu vi lại chỉ có Trúc Cơ hậu kỳ thì trong lòng ngạc nhiên, song nàng nghĩ những đại cao thủ có thể giữ được vẻ thanh xuân không thiếu nên đoán vị đại trưởng lão này tuổi tác không nhỏ như vậy. Lại thấy đại trưởng lão xem xong vết thương sợ lão từ chối vội năn nỉ:
- Xin tiền bối rộng tay cứu giúp bào huynh tiểu nữ. Tiểu nữ chí có một bào huynh ruột thịt, tiểu nữ xin lấy thân đền đáp tiền bối.
Hàn Tinh không nói gì chỉ thở dài nói:
- Cô nương ngồi xuống đó nghỉ ngơi chờ chốc lát đã!
Nói xong chàng nghĩ ngợi „đây là cơ hội ta đem tiểu không gian trận pháp ra thí nghiệm một chút“ chàng xếp bằng ngồi xuống một lúc rồi vào Hồng Mông Linh Châu giới đem tiểu không gian trận pháp ra bắt đầu diễn luyện mấy trăm lần, thấy kết quả tám phần như ý mới dừng lại thì thờì gian đã qua nửa ngày. Chàng ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới thì thấy thiếu nữ kia đang sốt ruột đi đi lại lại không yên. Vừa thấy chàng hiện hình ngồi xếp bằng trước mắt vội nghe lời ngồi xuống nhìn chàng không dám nói gì.
Hàn Tinh đứng dậy bố trí tiểu không gian trận pháp quanh người thanh niên sau đó đem quần áo hắn lột sạch, tinh thần vừa tập trung, ý niệm trong vừa khởi động thanh niên được nâng lên trước mặt chàng vừa tầm tay, chàng chậm trải đem kim châm ghim vào các huyệt đạo cần thiết rồi bắt đầu dùng thần thức nội soi đồng thời lần lượt đem tất cả các nơi xương hư bể chuyển về vị trí cũ ráp lại. Mất hai tiếng đồng hồ việc chuyển ráp mới hoàn thành, chàng kiểm tra huyết mạch, nhịp tim và hơi thở của bệnh nhân vẫn bình thường thì yên tâm ngồi xếp bằng xuống chỗ cũ tiếp tục trong đầu diễn luyện tiểu không gian trận pháp.
Thiếu nữ thấy bào huynh mình lăng không nằm lơ lửng trên không cả mấy tiếng đồng hồ thì ngạc nhiên, không biết vị đại trưởng lão này dùng thần thông gì làm được như vậy, xem ra lão sử dụng thần thông này không hao tốn bao nhiêu hơi sức.
Sau nửa ngày Hàn Tinh thấy những nơi tiếp xương đã liền chàng mới rút kim châm để bệnh nhân trong tiểu không gian trận pháp hạ xuống giường. Thiếu nữ thấy vậy lại xem thì thấy huynh trưởng của mình thân nằm thẳng yên vẫn lăng không lơ lửng cách giường ba phân. Hàn Tinh nói:
- Cô nương cũng ở đây nằm nghỉ đi, ba ngày sau ta sẽ trở lại, tình trạng của hắn đang hồi phục không phải lo lắng. Cô nương canh chừng hắn, không cần đụng đến hắn.
Hàn Tinh ra ngoài đến xem các đệ tử luyện đan, gặp một kim đan đệ tử có bốn cấp đan sư đang luyện một lò ngưng khí đan, chàng tuy biết phương thuốc từ lão Đàm song biết là một chuyện luyện thành công hay không là chuyện khác, từ khi hàng thử luyện bổ huyết đan thì biết những khó khăn khi luyện đan nên bây giờ có cơ hội quan sát và cảm nhận chàng không dễ dàng bỏ qua. Vị bốn cấp đan sư này chăm chú luyện đan, kỹ thuật đã khá cao không ngờ đang có đại trưởng lão đang âm thầm học lến kỹ thuật luyện đan của mình, sau khi kiểm tra dược liệu hắn phát ra một luồng chân hoả màu đỏ vào đỉnh lô trước mặt, đỉnh lô nhất thời bay lên kêu oong oong như vui mừng nhiệt quang toả lan chung quanh đồng thời biến thành một đĩnh lô to lớn gấp cả chục lần, chờ đỉnh lô bên trong nóng đều, Hàn Tinh đưa thần thức vào không gian bên trong đỉnh lô đo lường thì thấy nóng khoảng ngàn độ, đan sư bắt đầu bỏ dược thảo phụ dẫn sau đó bỏ dược tài chính, rồi sau cùng bỏ các dược thảo để điều chỉnh tính ôn hoà cho đan dược, tăng thêm hoả khí lên khiến cho nhiệt độ bên trong tăng thêm bốn trăm độ, chờ cho dược liệu tan đều thành thể lỏng mới giảm nhiệt độ còn âm ỉ năm sáu trăm độ, khi đan dược quánh đặc lại thì giảm hoả một lần nữa. Lúc này linh khí từ bên ngoài đan định quán chú đi vào dược liệu ngưng tụ kết thành một viên đan dược lớn thì bất ngờ thôi hoả khiến bên trong đỉnh lô khẽ nổ vang lên một tiếng, viên đan dược đang lớn trong khi nổ bị chia ra làm mười mấy viên đan dược, trong lúc đó vẫn đang tiếp tục hấp thụ linh khí chung quanh, trong giây lát hương thơm từ những viên đan dược toả ra, đan đỉnh bỗng ngừng xoay mười mấy viên đan dược phóng bay ra khỏi đỉnh lô thì đã bị vị đan sư cầm sẵn lọ ngọc đón hứng lấy. „Năm thượng phẩm, mười hai trung phẩm đan dược. Thành công!“
Hàn Tinh lại đi xem các vị đan sư cất thấp hơn thì thấy quá trình giống nhau, chỉ hoả khí kém hơn nên thời gian thành đan cũng lâu hơn, có vị cần cả tuần mới ra một lò, lại có vị cả tháng vẫn chưa ra lò nào nên chàng quan sát một lúc rồi bỏ qua cơ hội, lâu lâu lại đem thần thức xem lò đan dược ra chưa.
Chớp nhoáng ba ngày đã qua Hàn Tinh trở lại trọng động phủ xem bệnh nhân thì thấy xương cốt liền lại vững chắc hơn nhiều.
Thiếu nữ thấy Hàn Tinh trở lại xem bào huynh của mình thì nhịn không được hỏi thăm:
- Tình trạng bào huynh tiểu nữ thế nào rồi, có hy vọng không?
- Đã qua khỏi nguy hiểm, sinh khí đã hồi phục nhiều chờ bốn năm ngày nữa thì hắn có thể tỉnh lại.
Hàn Tinh quan sát hai huynh muội này tu vi đều ở trúc cơ hậu kỳ, không biết thuộc về tông môn nào mà thọ thượng nặng đến thế, nghĩ lại bây giờ là thời gian các đại tông môn đang chuẩn bị tuyển lựa đệ tử để gửi đi đại hội của Thái Thanh tông tổ chức, có lẽ trong khi tranh đấu tuyển lựa bị hại cũng nên.
- Hai ngươi thuộc tông phái nào tại sao lại thọ thương đến thế?
- Tiểu nữ gọi là Khâu Mai Linh, ca ca Khâu Trung Ngọc. Huynh muội tiểu nữ thuộc về Lạc-Anh tông, sau tai họa này bọn tiểu nữ đã âm thầm bỏ trốn khỏi tông phái để cứu mạng ca ca. Trong lúc vô vọng tiểu nữ đánh liều đến quý tông may ra có kỳ duyên.
- Ừ, cũng có chút may mắn. Sau này các ngươi dự định thế nào?
- Tiểu nữ nhất quyết theo tiền bối làm tì nữ, còn không biết bào huynh tiểu nữ định thế nào nữa, chờ ca ca tỉnh dậy sẽ định đoạt sau.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123
/501
|