- Được! Muốn chiến thì đánh một trận.
Thật ra Hàn-Tinh dùng Nỏ Thần một lần tiên nguyên lực đã bị tiêu hao hai phần, không ngờ tu luyện thăng cấp nhiều như vậy mà vẫn chưa có thể dùng Nỏ Thần năm bảy lần. Mà thứ thần khí này một khi khởi động nguyên lực là hấp lực cực mạnh thu không đủ nguyên lực không dừng nên chàng không thể lỗ mãng giương nỏ một lần nữa.
Mạc Thanh đế chiến ý tăng lên thân ảnh một biến thành chín, trên tay cầm tiên kiếm màu vàng chói mắt khẽ vung lên, kiếm tinh phát ra bạt ngàn như muôn ngàn sao bắn về Hàn Tinh.
- Hừ! Cửu ảnh ảo thuật.... lừa sao được cậu đây ...
Nói xong chàng biến mất, thần di vào Sơn Hà Giới, lấy Quang Nhật đao chém chéo xuống một đường.
Thanh Mạc đế vừa về Sơn Hà giới tưởng đã an toàn cả người nhẹ nhõm thì khí áp dồn lại vội thuấn di lên đỉnh núi, kiếm chiêu lại đâm ra. Thần thông của lão Mạc hầu hết liên quan đến ngự yêu thú linh thú, sai khiến điều khiển yêu thú nhưng cũng luyện kiếm và ít khi có dịp dùng... Trong lúc cấp bách lão thi triển Lưu Tinh kiếm nhanh như sao sẹt, kiếm ý bộc lộ phát sinh vô số mũi kiếm ảnh tinh quang, chiêu đao của Hàn Tinh vừa xuất, đao khí theo niệm ý biến đổi mục tiêu đúng nơi lão Mạc sau khi thuấn di dừng chân trên đỉnh núi cắt xuống. Đao khí còn chưa đến thân lão đã cảm thấy không ổn, cả người bị đao khí đè xuống chân ngập lún vào núi đá đến ống quyển. Lão biết ngay Lưu Tinh kiếm khí không thể ngăn chặn được đao khí khủng khiếp này.
Mạc Thanh vội thuấn di ra khỏi Sơn Hà Giới đến Yêu Cầm giới..
- Ầm!!
Đao khí đánh tan kiếm tinh chém xuống, đỉnh ngọn núi một phần ba liền bị đứt lìa trượt xuống chân núi...
Hàn Tinh phát hiện lão Mạc thuấn di, rồi biến mất chàng liền thần di trở về Yêu Cầm giới, đúng lúc nhận ra lão họ Mạc cũng trở lại ngự trên một yêu sư tử có cánh bay giữa bốn con yêu cầm hai ngũ thải phụng hoàng, năm cửu đầu ác điểu xông đến Tiết gia tộc đang hỗn chiến với người của lão.
- Hừ! Lão họ Mạc tưởng mình không còn đủ sức giương nỏ, quyết định trở về đây đánh nhanh rút gọn khiến mình không kịp bưng tai.
Chàng vội lấy Nỏ Thần ra lắp sáu mũi tên vào dồn nguyên khí qua đón đầu giương nỏ bắn ra...
Đúng như chàng đoán Mạc Thanh đế thấy chàng tay cầm nỏ lại không dùng, nếu không lão thuấn di, hay trốn vào Sơn Hà giới cũng không được liền nghi ngờ rồi cho rằng đối phương không còn đủ nguyên lực. Lão chạy ra khỏi Sơn Hà giới về Yêu Cầm giới cho rằng chàng còn nán lại trong đó ít nhất một phút. Bằng đó thời giờ cũng đủ lão diệt toàn bộ người Tiết Gia...
Trong lúc sắp thành công bỗng ánh quang chói ngời phụt lên từ phía trước. Cả Yêu Cầm, Phi Sư lẫn lão bị trói chặt trên không gian bầu trời... Lão nhận ra ánh quang quen thuộc của Nỏ Thần liền hoảng sợ, quyết định xuất khiếu nguyên anh, nguyên thần hỗ trợ chạy trốn. Nhưng lão cảm thấy ngay nguyên anh nguyên thần cũng bị trói buộc, không thể di động được nên tuyệt vọng ra đi.. Lúc này lão hối hận quyết định của mình tiến vào Yêu Cầm giới giải quyết Tiết gia nhưng không còn cách cứu vãn nữa, nỏ bắn tên buông là xong.
Bỗng lão nhớ đến nguyên thần mình còn ẩn dấu vài nơi, hy vọng nhờ đó có thể phục sinh làm lại. Lúc đó nghèo một bảo vật cũng không có, Sơn Hà đồ hỡi Sơn Hà đồ! Ta thật tiếc nuối nhưng không còn cách nào thoát nạn...
Tiết gia sau khi Hàn Tinh đuổi Mạc Thanh đế liền xông lên giết địch, Huyết Ảnh phó môn chủ và hai đồng bọn bỗng đổi ý nhắm hướng Dĩa Thạch Cổ Loa bay lên. Lần này họ đến đây do Mạc Thanh Đế mời giúp, chủ ý không phải là trả thù mà là điều tra, khi lão họ Mạc kể lại thần thạch trong tay Hàn Tinh, Ngô Tình cảm thấy hứng thú nên đồng ý giúp lão, cầu may gặp lại Hàn Tinh xem thần thạch thần kỳ như thế nào, nếu cướp được một khối càng tốt.
Ngô Tình chứng kiến Nỏ Thần rất kinh hãi, nhưng thấy Hàn Tinh đuổi bắt Mạc Thanh đế còn vung ra một vật tròn như cái đĩa, hắn nhận ngay ra khí tức cái đĩa cường đại, thần bí hao hao giống với thần thạch lão Mạc đã kể liền mừng rỡ đuổi theo đoạt lấy cho là mình phát tài. Khi đến gần Dĩa Thạch, Ngô Tình mới thấy độ lớn chính xác của nó, Dĩa Thạch quay tròn có một sức hút kinh khủng. Hắn vội bay lên cao hơn nữa nhìn xuống thì thấy ở chính giữa tâm điểm Hàn Tinh đã ngồi ở đó từ bao giờ, chung quanh hắn là một cơn lốc và hấp lực chính là của cơn lốc kia tác động.
Thật ra ngồi ở chính giữa Dĩa Thạch không phải Hàn Tinh bản thân, mà là phân thân đệ nhị thánh anh. Khi Dĩa Thạch được ném ra phân thân đã ở đó điều khiển dĩa thạch rồi.
Huyết ảnh phó môn chủ Ngô Tình cùng đồng bọn một Ngoại đường chủ, một trưởng lão xem một hồi không thấy Hàn Tinh phản đối liền đánh bạo đáp xuống mép Dĩa Thạch. Cả ba đều cảm thấy mình như đứng trên khối đất liền, vững vàng ổn định thoải mái. Ba người yên lặng kiếm chỗ ngồi xuống xem biến chuyển cơn lốc... Bỗng họ thấy linh khí bên dưới ba động nên vội dùng thần thức dò xét thì thấy Mạc Thanh đế trở lại ngự trên Phi sư, chung quanh còn có bảy con yêu cầm cấp đế bảo vệ..
Tiết Gia cao thủ vừa chém giết một vài phút chợt thấy Mạc Thanh ngư phi hổ đế trở lại với bảy yêu cầm bay về phía mình, khí thế áp bách khiến họ ngưng cuộc chiến trơ mắt nhìn lên..
Khí thế lão họ Mạc quá mạnh, mọi người cảm thấy chỉ cần lão bay xuống sát cũng đủ làm cho toàn gia bị diệt. Mọi người hoảng hốt nhưng chân tay cứ cứng đơ ra, trong đầu không khỏi thắc mắc Hàn Tinh bây giờ đang ở đâu, chàng đuổi theo lão Mạc tại sao bây giờ không thấy, chẳng lẽ chàng đã bị lão hãm hại rồi... Thôi nguy rồi, không ngờ Tiết đại gia tộc cuối cùng cũng bị diệt trong tay kẻ thù..
Bỗng ánh quang sác rực lên một góc trời mọi người rời ánh mắt lên xem thì thân ảnh Hàn Tinh chân đứng thế Cung Tiễn tấn tay cầm nỏ hướng về phiá Mạc Thanh đế bắn ra. Sáu đạo quang ảnh vọt ra, một tiếng nổ Oanh! Rung động trời đất, không gian mảnh vỡ bay tứ tung.
Đồng thời lúc đó một Dĩa Thạch khổng lồ từ trời cao bay xẹt xuống nhanh như tia chớp, loạn lưu cùng không gian mảnh vỡ lẩn thịt máu xương cốt từ chín khối thân thể nổ ra liền bị cuốn vào trong cơn lốc trên Dĩa Thạch.
Ba Huyết ảnh môn cao thủ khi thấy biến cố thần thức phát hiện Hàn Tinh giương nỏ liền giật mình kinh hãi, chưa kịp phản ứng đã bị Dĩa Thạch di chuyển mang theo với vận tốc ánh sáng, vận tốc quay cũng gia tốc mấy trăm lần và vận tốc cơn lốc cũng xoay tương đương.
Không gian mảnh vỡ cùng loạn lưu bị cơn lốc cuốn vào, cơn lốc hấp lực liền tăng ngàn lần, ba huyết ảnh môn cao thủ chưa kịp rời đã bị lô vào trong đó la hét thê lương nảo nùng...
Tiết gia cao thủ phía dưới thấy cảnh Mạc Thanh đế, tám yêu đế cùng ba Huyết Ảnh môn cao thủ trong chốc lát được giải quyết và cảnh Dĩa Thạch bay xuống đều giật mình trợn mắt há mồm nhìn lên quên cả chiến đấu..
Dĩa Thạch hấp thu tất cả chừng mười phút liền bay lên trời cao chót vót, khiến mọi người chỉ nhìn thấy một chấm đen nhỏ..
Mọi người không thấy Hàn Tinh đâu, lại thấy kẻ thù còn trước mắt lại tiếp tục chém giết...
Hàn Tinh lúc này đã về Hồng Mông Linh Châu giới ngồi xuống phục hồi tiên nguyên bị hao mòn gấn hết. Lần thứ hai bắn nỏ chàng đã hao thêm năm phần, chỉ còn lại ba phần trong thân thể nên chân tay mệt mỏi, tinh thần uể oải.
Hồng-Linh thấy Minh trở về, mặt tái xanh vội đến gần dìu ngồi xuống lấy năm viên Bồi Nguyên đan nhét vào miệng chàng. Minh vốn từ nhỏ không thích uống thuốc, dù là thuốc bổ, chàng cho linh đan, tiên đan cũng là thuốc nên không muốn uống, lần này đang mệt lử bỗng bị người yêu nhét luôn một lúc năm viên, không lẽ nhổ ra bèn nghĩ, như vậy phụ lòng nàng. Người yêu, vợ chăm lo khó mà cự tuyệt được...
Yêu Cầm giới tiếp tục chiến đấu, bọn Tiết Lễ, Tiết Toàn, Tiết Cừ lão, vv... càng đánh càng hăng. Kẻ địch đầu lĩnh bị chết thảm nên tiên đế, yêu đế theo lão hoảng sợ, mất hết chiến ý chỉ đánh cầm chừng thủ nhiều hơn công, cuối cùng sau hai ngày hai đêm chết hết... Tiết gia thắng lợi hoàn toàn mà mọi người vẫn chưa thấy Hàn Tinh trở lại.
- Hàn Tinh đâu? Lần này nếu không nhờ vị ânh nhân này đứng mũi chịu sào diệt bốn tên đầu sỏ, cùng các yêu đế ác điểu thì Tiết gia chúng ta chết hết. Từ nay chúng ta nên đối xử với ân nhân Hàn Tinh tiên sinh như tiền bối, trưởng lão trong gia tộc.
- Cừ lão nói rất đúng. Tiết Lễ đế lần này lập được công lớn nếu không nhờ Tiết Lễ kết bạn với cao thủ cường giả như Hàn Tinh ân nhân thì Tiết gia tộc chúng ta đã bị diệt vong, Yêu Cầm giới bị rơi vào tay ác tặc Mạc Thanh đế... Tôi đề nghị, chúng ta tôn Tiết Lễ tiên đế lên nằm quyền chưởng khống Yêu Cầm giới, mau tìm cách thu hồi Kim Liên Hoa nhận chủ tế luyện kẻo sinh ra nhiều chuyện nguy hiểm khác...
Tiết Lễ vội lên tiếng:
- Chuyện này hãy nán lại chờ Hàn Tinh lão đệ trở về đã, ta e rằng hắn bị thương và hao tổn không ít tiên nguyên lực..
- Cái dĩa khổng lồ kia là vật gì, bây giờ vẫn còn lơ lửng trên trời cao. Chúng ta có nên đi xem một chút không?
- Không cần tò mò, kiện dĩa thạch đó là của Hàn Tinh tiên sinh, chẳng bao lâu nữa hắn trở về thu lại.
Minh nghỉ ngơi trong Hồng Mông Linh Châu hai mươi ngày, cảm ứng Cổ Loa tường thành đã cao lên năm thước, cơn lốc xoáy lúc này đang giảm tốc, năng lượng thu vào lần này thật là kinh người. Sơn Hà đồ kia theo Mạc Thanh đế thân thể máu huyêt, xương cốt da thịt bị nghiền nát theo, một thế giới đi đến tận cùng thật là đáng tiếc. Minh buồn lòng không ngờ lão họ Mạc đã đưa chàng vào tình thế bắt buộc không chết không ngừng, không thể không ra tay như vậy.
Minh thức tỉnh thấy Hồng-Linh vẫn còn ở bên cạnh liền nói:
- Chuyện nguy hiểm đã chấm dứt, em về nhà trước đi anh đi lo thu xếp một hai việc nhỏ nữa rồi về sau.
- Chân của anh có sao không, mau đưa em xem lại một chút..
- Lại ngứa tay nghề bác sĩ nữa rồi.. không sao đâu.
Hồng-Linh không tin đè chàng xuống tháo giầy, kéo ống quần lên thấy đôi chân vẫn như cũ thì ngạc nhiên vô cùng, đôi bàn tay thon mềm ôn nhu nắn bóp không ngớt.
Minh hưởng thụ một chút đụng chạm da thịt, cảm thấy vừa nhột vừa có một chút khoái cảm kỳ diệu.
- Đúng là không sao, da vẫn trắng bóng? Lạ thật, chân anh làm sao khỏi được. Lúc đó thấy rõ ràng bị đốt cháy thành than, cứng đơ ra, nhưng sau mấy phút thấy anh đi đứng lại bình thường..
- Ha ha! Bí mật. Bất tử kim thân mà lại...
Minh lợi dụng lúc này ôm hôn nàng một chút rồi đi Yêu Cầm giới.
Thật ra Hàn-Tinh dùng Nỏ Thần một lần tiên nguyên lực đã bị tiêu hao hai phần, không ngờ tu luyện thăng cấp nhiều như vậy mà vẫn chưa có thể dùng Nỏ Thần năm bảy lần. Mà thứ thần khí này một khi khởi động nguyên lực là hấp lực cực mạnh thu không đủ nguyên lực không dừng nên chàng không thể lỗ mãng giương nỏ một lần nữa.
Mạc Thanh đế chiến ý tăng lên thân ảnh một biến thành chín, trên tay cầm tiên kiếm màu vàng chói mắt khẽ vung lên, kiếm tinh phát ra bạt ngàn như muôn ngàn sao bắn về Hàn Tinh.
- Hừ! Cửu ảnh ảo thuật.... lừa sao được cậu đây ...
Nói xong chàng biến mất, thần di vào Sơn Hà Giới, lấy Quang Nhật đao chém chéo xuống một đường.
Thanh Mạc đế vừa về Sơn Hà giới tưởng đã an toàn cả người nhẹ nhõm thì khí áp dồn lại vội thuấn di lên đỉnh núi, kiếm chiêu lại đâm ra. Thần thông của lão Mạc hầu hết liên quan đến ngự yêu thú linh thú, sai khiến điều khiển yêu thú nhưng cũng luyện kiếm và ít khi có dịp dùng... Trong lúc cấp bách lão thi triển Lưu Tinh kiếm nhanh như sao sẹt, kiếm ý bộc lộ phát sinh vô số mũi kiếm ảnh tinh quang, chiêu đao của Hàn Tinh vừa xuất, đao khí theo niệm ý biến đổi mục tiêu đúng nơi lão Mạc sau khi thuấn di dừng chân trên đỉnh núi cắt xuống. Đao khí còn chưa đến thân lão đã cảm thấy không ổn, cả người bị đao khí đè xuống chân ngập lún vào núi đá đến ống quyển. Lão biết ngay Lưu Tinh kiếm khí không thể ngăn chặn được đao khí khủng khiếp này.
Mạc Thanh vội thuấn di ra khỏi Sơn Hà Giới đến Yêu Cầm giới..
- Ầm!!
Đao khí đánh tan kiếm tinh chém xuống, đỉnh ngọn núi một phần ba liền bị đứt lìa trượt xuống chân núi...
Hàn Tinh phát hiện lão Mạc thuấn di, rồi biến mất chàng liền thần di trở về Yêu Cầm giới, đúng lúc nhận ra lão họ Mạc cũng trở lại ngự trên một yêu sư tử có cánh bay giữa bốn con yêu cầm hai ngũ thải phụng hoàng, năm cửu đầu ác điểu xông đến Tiết gia tộc đang hỗn chiến với người của lão.
- Hừ! Lão họ Mạc tưởng mình không còn đủ sức giương nỏ, quyết định trở về đây đánh nhanh rút gọn khiến mình không kịp bưng tai.
Chàng vội lấy Nỏ Thần ra lắp sáu mũi tên vào dồn nguyên khí qua đón đầu giương nỏ bắn ra...
Đúng như chàng đoán Mạc Thanh đế thấy chàng tay cầm nỏ lại không dùng, nếu không lão thuấn di, hay trốn vào Sơn Hà giới cũng không được liền nghi ngờ rồi cho rằng đối phương không còn đủ nguyên lực. Lão chạy ra khỏi Sơn Hà giới về Yêu Cầm giới cho rằng chàng còn nán lại trong đó ít nhất một phút. Bằng đó thời giờ cũng đủ lão diệt toàn bộ người Tiết Gia...
Trong lúc sắp thành công bỗng ánh quang chói ngời phụt lên từ phía trước. Cả Yêu Cầm, Phi Sư lẫn lão bị trói chặt trên không gian bầu trời... Lão nhận ra ánh quang quen thuộc của Nỏ Thần liền hoảng sợ, quyết định xuất khiếu nguyên anh, nguyên thần hỗ trợ chạy trốn. Nhưng lão cảm thấy ngay nguyên anh nguyên thần cũng bị trói buộc, không thể di động được nên tuyệt vọng ra đi.. Lúc này lão hối hận quyết định của mình tiến vào Yêu Cầm giới giải quyết Tiết gia nhưng không còn cách cứu vãn nữa, nỏ bắn tên buông là xong.
Bỗng lão nhớ đến nguyên thần mình còn ẩn dấu vài nơi, hy vọng nhờ đó có thể phục sinh làm lại. Lúc đó nghèo một bảo vật cũng không có, Sơn Hà đồ hỡi Sơn Hà đồ! Ta thật tiếc nuối nhưng không còn cách nào thoát nạn...
Tiết gia sau khi Hàn Tinh đuổi Mạc Thanh đế liền xông lên giết địch, Huyết Ảnh phó môn chủ và hai đồng bọn bỗng đổi ý nhắm hướng Dĩa Thạch Cổ Loa bay lên. Lần này họ đến đây do Mạc Thanh Đế mời giúp, chủ ý không phải là trả thù mà là điều tra, khi lão họ Mạc kể lại thần thạch trong tay Hàn Tinh, Ngô Tình cảm thấy hứng thú nên đồng ý giúp lão, cầu may gặp lại Hàn Tinh xem thần thạch thần kỳ như thế nào, nếu cướp được một khối càng tốt.
Ngô Tình chứng kiến Nỏ Thần rất kinh hãi, nhưng thấy Hàn Tinh đuổi bắt Mạc Thanh đế còn vung ra một vật tròn như cái đĩa, hắn nhận ngay ra khí tức cái đĩa cường đại, thần bí hao hao giống với thần thạch lão Mạc đã kể liền mừng rỡ đuổi theo đoạt lấy cho là mình phát tài. Khi đến gần Dĩa Thạch, Ngô Tình mới thấy độ lớn chính xác của nó, Dĩa Thạch quay tròn có một sức hút kinh khủng. Hắn vội bay lên cao hơn nữa nhìn xuống thì thấy ở chính giữa tâm điểm Hàn Tinh đã ngồi ở đó từ bao giờ, chung quanh hắn là một cơn lốc và hấp lực chính là của cơn lốc kia tác động.
Thật ra ngồi ở chính giữa Dĩa Thạch không phải Hàn Tinh bản thân, mà là phân thân đệ nhị thánh anh. Khi Dĩa Thạch được ném ra phân thân đã ở đó điều khiển dĩa thạch rồi.
Huyết ảnh phó môn chủ Ngô Tình cùng đồng bọn một Ngoại đường chủ, một trưởng lão xem một hồi không thấy Hàn Tinh phản đối liền đánh bạo đáp xuống mép Dĩa Thạch. Cả ba đều cảm thấy mình như đứng trên khối đất liền, vững vàng ổn định thoải mái. Ba người yên lặng kiếm chỗ ngồi xuống xem biến chuyển cơn lốc... Bỗng họ thấy linh khí bên dưới ba động nên vội dùng thần thức dò xét thì thấy Mạc Thanh đế trở lại ngự trên Phi sư, chung quanh còn có bảy con yêu cầm cấp đế bảo vệ..
Tiết Gia cao thủ vừa chém giết một vài phút chợt thấy Mạc Thanh ngư phi hổ đế trở lại với bảy yêu cầm bay về phía mình, khí thế áp bách khiến họ ngưng cuộc chiến trơ mắt nhìn lên..
Khí thế lão họ Mạc quá mạnh, mọi người cảm thấy chỉ cần lão bay xuống sát cũng đủ làm cho toàn gia bị diệt. Mọi người hoảng hốt nhưng chân tay cứ cứng đơ ra, trong đầu không khỏi thắc mắc Hàn Tinh bây giờ đang ở đâu, chàng đuổi theo lão Mạc tại sao bây giờ không thấy, chẳng lẽ chàng đã bị lão hãm hại rồi... Thôi nguy rồi, không ngờ Tiết đại gia tộc cuối cùng cũng bị diệt trong tay kẻ thù..
Bỗng ánh quang sác rực lên một góc trời mọi người rời ánh mắt lên xem thì thân ảnh Hàn Tinh chân đứng thế Cung Tiễn tấn tay cầm nỏ hướng về phiá Mạc Thanh đế bắn ra. Sáu đạo quang ảnh vọt ra, một tiếng nổ Oanh! Rung động trời đất, không gian mảnh vỡ bay tứ tung.
Đồng thời lúc đó một Dĩa Thạch khổng lồ từ trời cao bay xẹt xuống nhanh như tia chớp, loạn lưu cùng không gian mảnh vỡ lẩn thịt máu xương cốt từ chín khối thân thể nổ ra liền bị cuốn vào trong cơn lốc trên Dĩa Thạch.
Ba Huyết ảnh môn cao thủ khi thấy biến cố thần thức phát hiện Hàn Tinh giương nỏ liền giật mình kinh hãi, chưa kịp phản ứng đã bị Dĩa Thạch di chuyển mang theo với vận tốc ánh sáng, vận tốc quay cũng gia tốc mấy trăm lần và vận tốc cơn lốc cũng xoay tương đương.
Không gian mảnh vỡ cùng loạn lưu bị cơn lốc cuốn vào, cơn lốc hấp lực liền tăng ngàn lần, ba huyết ảnh môn cao thủ chưa kịp rời đã bị lô vào trong đó la hét thê lương nảo nùng...
Tiết gia cao thủ phía dưới thấy cảnh Mạc Thanh đế, tám yêu đế cùng ba Huyết Ảnh môn cao thủ trong chốc lát được giải quyết và cảnh Dĩa Thạch bay xuống đều giật mình trợn mắt há mồm nhìn lên quên cả chiến đấu..
Dĩa Thạch hấp thu tất cả chừng mười phút liền bay lên trời cao chót vót, khiến mọi người chỉ nhìn thấy một chấm đen nhỏ..
Mọi người không thấy Hàn Tinh đâu, lại thấy kẻ thù còn trước mắt lại tiếp tục chém giết...
Hàn Tinh lúc này đã về Hồng Mông Linh Châu giới ngồi xuống phục hồi tiên nguyên bị hao mòn gấn hết. Lần thứ hai bắn nỏ chàng đã hao thêm năm phần, chỉ còn lại ba phần trong thân thể nên chân tay mệt mỏi, tinh thần uể oải.
Hồng-Linh thấy Minh trở về, mặt tái xanh vội đến gần dìu ngồi xuống lấy năm viên Bồi Nguyên đan nhét vào miệng chàng. Minh vốn từ nhỏ không thích uống thuốc, dù là thuốc bổ, chàng cho linh đan, tiên đan cũng là thuốc nên không muốn uống, lần này đang mệt lử bỗng bị người yêu nhét luôn một lúc năm viên, không lẽ nhổ ra bèn nghĩ, như vậy phụ lòng nàng. Người yêu, vợ chăm lo khó mà cự tuyệt được...
Yêu Cầm giới tiếp tục chiến đấu, bọn Tiết Lễ, Tiết Toàn, Tiết Cừ lão, vv... càng đánh càng hăng. Kẻ địch đầu lĩnh bị chết thảm nên tiên đế, yêu đế theo lão hoảng sợ, mất hết chiến ý chỉ đánh cầm chừng thủ nhiều hơn công, cuối cùng sau hai ngày hai đêm chết hết... Tiết gia thắng lợi hoàn toàn mà mọi người vẫn chưa thấy Hàn Tinh trở lại.
- Hàn Tinh đâu? Lần này nếu không nhờ vị ânh nhân này đứng mũi chịu sào diệt bốn tên đầu sỏ, cùng các yêu đế ác điểu thì Tiết gia chúng ta chết hết. Từ nay chúng ta nên đối xử với ân nhân Hàn Tinh tiên sinh như tiền bối, trưởng lão trong gia tộc.
- Cừ lão nói rất đúng. Tiết Lễ đế lần này lập được công lớn nếu không nhờ Tiết Lễ kết bạn với cao thủ cường giả như Hàn Tinh ân nhân thì Tiết gia tộc chúng ta đã bị diệt vong, Yêu Cầm giới bị rơi vào tay ác tặc Mạc Thanh đế... Tôi đề nghị, chúng ta tôn Tiết Lễ tiên đế lên nằm quyền chưởng khống Yêu Cầm giới, mau tìm cách thu hồi Kim Liên Hoa nhận chủ tế luyện kẻo sinh ra nhiều chuyện nguy hiểm khác...
Tiết Lễ vội lên tiếng:
- Chuyện này hãy nán lại chờ Hàn Tinh lão đệ trở về đã, ta e rằng hắn bị thương và hao tổn không ít tiên nguyên lực..
- Cái dĩa khổng lồ kia là vật gì, bây giờ vẫn còn lơ lửng trên trời cao. Chúng ta có nên đi xem một chút không?
- Không cần tò mò, kiện dĩa thạch đó là của Hàn Tinh tiên sinh, chẳng bao lâu nữa hắn trở về thu lại.
Minh nghỉ ngơi trong Hồng Mông Linh Châu hai mươi ngày, cảm ứng Cổ Loa tường thành đã cao lên năm thước, cơn lốc xoáy lúc này đang giảm tốc, năng lượng thu vào lần này thật là kinh người. Sơn Hà đồ kia theo Mạc Thanh đế thân thể máu huyêt, xương cốt da thịt bị nghiền nát theo, một thế giới đi đến tận cùng thật là đáng tiếc. Minh buồn lòng không ngờ lão họ Mạc đã đưa chàng vào tình thế bắt buộc không chết không ngừng, không thể không ra tay như vậy.
Minh thức tỉnh thấy Hồng-Linh vẫn còn ở bên cạnh liền nói:
- Chuyện nguy hiểm đã chấm dứt, em về nhà trước đi anh đi lo thu xếp một hai việc nhỏ nữa rồi về sau.
- Chân của anh có sao không, mau đưa em xem lại một chút..
- Lại ngứa tay nghề bác sĩ nữa rồi.. không sao đâu.
Hồng-Linh không tin đè chàng xuống tháo giầy, kéo ống quần lên thấy đôi chân vẫn như cũ thì ngạc nhiên vô cùng, đôi bàn tay thon mềm ôn nhu nắn bóp không ngớt.
Minh hưởng thụ một chút đụng chạm da thịt, cảm thấy vừa nhột vừa có một chút khoái cảm kỳ diệu.
- Đúng là không sao, da vẫn trắng bóng? Lạ thật, chân anh làm sao khỏi được. Lúc đó thấy rõ ràng bị đốt cháy thành than, cứng đơ ra, nhưng sau mấy phút thấy anh đi đứng lại bình thường..
- Ha ha! Bí mật. Bất tử kim thân mà lại...
Minh lợi dụng lúc này ôm hôn nàng một chút rồi đi Yêu Cầm giới.
/501
|