Hồi Mã Thương một mũi tên giải quyết ba yêu đế
Thấy Nỏ Thần Mạc Thanh Đế khiếp vía bỏ chạy
Hàn Tinh không ngờ qua âm khí quyển đối phương lại nhận ra mình, chàng không dấu diếm được nữa phản ứng lăng không bay lên, khí thế toàn thân bộc phát, bao nhiêu cấm chế trước nay thu liễm bộc phát bóc ra khiến cả thân hình phát ra một màn sáng mờ.
Mạc Thanh đế quay sang Huyết ảnh phó môn chủ Ngô Tình khẻ hỏi:
- Ngươi xem tu vi của hắn ra sao..?
- Thiên Tiên hậu, hay tiên đế hay tiên tôn sơ kỳ. Ta không rõ...
- Thằng cha này không biết luyện công pháp gì quái dị chưa từng gặp. Ta cứ cho Yêu Nhân Linh Cầm tấn công xem hắn có thần thông gì...
- Cũng phải, nên dò xét trước tốt nhất không nên hành động lỗ mãng, nóng nảy trúng kế...
Mạc Thanh đế trao đổi với đồng bọn xong hô:
- Tại thằng lỏi ngươi quá hủ lậu lại chóng quên, như thế tính đông cái gì. Chút nữa ta cho các ngươi thưởng thức một màn thú triều mới sáng mắt ra.
Sau đó thân hình biến đổi thành một tàn ảnh bay lên tận trời cao vung tay áo ra hét:
- Cửu đầu ác điểu cấp đế! Xuất!
Ba bóng đen từ tay áo lão bắn ra hướng Hàn Tinh, chia ra làm ba hướng bao vây, tiếng hét vang trời.
Mọi người chỉ thấy ba nhân ảnh vừa đi ra, khí thế đã bao trùm không gian áp đến khiến hít thở không thông, trái tim đập hỗn loạn, tâm thần bất an... Trong khi Hàn Tinh bị ba nhân ảnh bao vây, khí tức áp đến liền bị luồng bạch quang lờ mờ trên người cản lại hóa giải. Chàng thấy bọn họ ánh mắt rực đỏ, giống như mắt của hai Cửu Đầu Ác Điểu vừa rồi nhưng lực nhiếp người mạnh mẽ hơn không biết mấy lần... Rõ ràng là ba Cửu Đầu Ác Điểu hoá hình yêu đế ...
Chàng thấy chúng chưa tấn công ngay bèn dụ:
- Ba tên ngốc theo lão già ngốc kia có chỗ nào tốt, bỏ lão theo ta tung hoành ngang dọc ngàn giới, chẳng mấy chốc phi thăng thần giới mở rộng kiến thức, trau dồi năng lực dễ dàng trở thành Thần Thú cường giả.
- Nhân loại bê bê nói khoác, mới vài chục tuổi đầu cũng đòi so với chủ nhân chúng ta. Mày so với chúng tao còn kém lắm, chúng tao giết mày dễ như giết một con kiến, con giun..
- Chúng mày ngu muốn chết thì cứ việc, chủ nhân chúng mày đánh không lại tao nên mới đem chúng mày ra làm vật thí nghiệm hy sinh. Đúng là súc sinh óc não quá bé!
- Muốn chết! Dám chửi tao không đầu óc.
Một tên không chịu nổi câu nói khích liền xuất quyền, quyền phong rít lên khi đến gần trước người chàng đã ngưng tụ thành cương trở nên sắc bén. Hàn Tinh thấy vậy biến sắc mặt vội ngưng trọng không dám xem thường, bàn tay năm ngón phải khẽ phất. Một luồng khí xoáy lập tức bay vọt ra. Luồng khí xoáy đón luồng cương phong chạm vào khẽ phát ra tiếng vang „bựt“ liền bao gọn cương phong theo đà lái chếch đi, vòng sang bên phải người đẩy vào tên đứng đối diện, trong khi hắn tay phải cũng đang chém ra một đao.
- „Phạch“
Tên này liền bị đẩy lui năm thước, chiêu đao chưa kịp xuất đã bị ngăn chặn trong trứng nước. Đúng lúc bên kia một cước đánh tới chàng vội lui về phía tên hai bước khống chế cơn gió lốc đang bay trở về tiếp lấy cước kình của tên nọ..
Mới qua một chiêu, tuy đã giải phá hấu hết cương phong, nhưng còn dư phong sót lại lau liếm vào da lớp quang nhu khí chàng theo quang nhu khí hộ thể rung động co giãn, cảm thấy da thịt bên trong bị ảnh hưởng đau rát rạt đến khó chịu.
Cước tên thứ ba đá ra, thần thức chàng liền nhận ra bàn chân hắn không đồng dạng chân người, rõ ràng là một bàn chân chim khổng lồ, khô đét móng vuốt chắc nịch cứng so với kim cương thạch chỉ có hơn không kém. Trao đổi một chiêu đứng cách xa nhau bảy tám thước nên ba tên dù cao lớn cũng không ảnh hưởng đến bao nhiêu.
Hai tên bị đẩy lui như không bị thiệt hại gì lại xông lại. Hàn Tinh thấy vòng xoáy cơn lốc nhỏ giải được cương phong quyền cước của địch, liền an tâm hai tay đánh ra liên tục mười mấy thế rồi vận dụng ngự phong thuật khống chế đánh trả. Lúc đầu còn hỗn loạn sai lầm, có khí hai vòng cơn lốc chạm vào nhau dung hợp làm một, có khi cả hai bị hóa giải tự diệt... Năm chiêu qua đi, Hàn Tinh khống chế càng lúc càng tốt không ngớt tăng lên số lượng, tăng lên lực tàn phá. Lúc đầu chỉ là phong lực sau trở nên sắc bén.
Ba yêu đế bị đánh trúng bao nhiêu cũng không đáng kể, trầy da cũng không có, sức cũng không bị tiêu hao, chỉ đơn giản bị đẩy lui mấy thước, còn bao nhiêu sát chiêu của mình thì bị đối phương chuyển hướng đến đồng bọn. Nhưng sau mười mấy chiêu, toàn bộ quần áo bị đối phương xé rách nát lộ ra ba bộ thân thể đen bóng cường tráng thô kệch, nơi nào cũng là cơ bắp ẩn tàng không biết bao nhiêu lực lượng.
Mạc Thanh đế lúc này vẫn chưa có thể đánh giá chính xác tu vi của Hàn Tinh cười nhạo:
- Ba con chim nhỏ cũng không có thể làm cho trầy da, tróc vảy lại dám tranh tài với bổn vương đế. Ta chờ mười phút nữa chúng ta sẽ tràn lên giết sạch...
- Hả! Có giỏi giết được cứ giết...
Hàn Tinh đánh qua lại vài chiêu nữa bỗng xuất kỳ bất ý, ba Xuyên Nguyệt chỉ nhắm ngay con mắt trái mỗi con đón đầu đánh ra... Chỉ Quang nhỏ rích nhưng rất chính xác lấy mỗi tên một mắt trái.
- „Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !.....“
Ba tên yếu đế bị đánh bay ngược mấy trăm thước kêu ầm ỹ tiếng chim quen thuộc..
- Hả! Mắt các ngươi mềm quá, ngay cả ngọn gió thổi thoảng qua cũng chịu không được.
- „Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !.....“
Ba yêu đế ôm mắt lăn lộn trên không, xương cốt bạo phát vang lên lách cách, thân hình nhanh chóng yêu hóa trở thành ba con Cửu đầu ác điểu.
Tiếng chim hót vang vọng, mọi người tinh thần, linh hồn bị sóng âm công kích bị chấn thương lăn lộn..
Chàng biết ba đầu Cửu đầu ác điểu cấp đế khí lực đã đến mức kinh khủng nên e ngại nhìn về phía người Tiết Gia đang ẩn núp, quả nhiên nằm la liệt. Những tảng đá núi nhô ra cũng bị tiếng hót âm sóng đánh cho bằng phẳng...
Chàng thấy nếu không trừ khử ba tên này thì chỉ trong chốc lát người Tiết gia đều bị thương vong, dù sống cũng trở thành người thực vật.. chàng vội tụ hội tất cả các vòng xoáy cơn lốc làm một bao bọc chung quanh mình xông về phía ba yêu đế dùng Xuyên Nguyệt chỉ ..
Chẳng dè ba con yêu đế yêu hóa nhanh vô cùng, vừa thấy đối thủ xông lại liền hợp nhau ha mươi bảy cái đầu chụm lại thành một.
- Phù ù ù........
Như một tiếng gió thổi mạnh.
Hàn Tinh Thánh Anh bất an báo động, chàng vội đổi hướng bay vọt lên, tức thời một ngọn lửa tím từ hai mươi bảy cái mỏ hợp lại thổi ra to như ngọn sóng, khí thế kinh hồn chộp đón lấy thân thể mình. Chàng liền cảm thấy đôi bàn chân đan đớn, vội nhìn lại thì đã cháy đen từ ống quyển trở xuống, giầy ống quần không biết bị huỷ ra sao.
Hàn Tinh nhịn đau bỏ chạy, dùng Quyển Phong Di uốn lượn bay đi.
Trong Hồng Mông Linh Châu giới, Hồng-Linh và mọi người thấy chàng bị đốt cháy hai chân liền kinh hô nhảy dựng... Hồng-Linh quát lên rối rít:
- Mau dùng Ẩn thân thuật... Thần di trở về đây.... Nguy quá.... Mau lên...
Ngay tại chỗ, tất cả người Tiết gia tộc cũng kinh hô lo lắng thất vọng... Mất đôi chân Hàn Tinh phải tỉnh dưỡng chữa trị ít nhất một tháng, mọi người sẽ chết thảm dưới tay kẻ thù..
Mạc Thanh đế cùng Huyết Ảnh phó môn chủ Ngô Tình cười lên ha hả đắc ý thắng lợi. Ngô Tình nói:
- Không chịu nổi một kích yêu hỏa... Tưởng hắn ba đầu sáu tay thực lực Tiên Tôn ai dè còn kém thực lực của chúng ta một bậc. Chúng ta đã lầm đánh giá hắn quá cao!
- Quả là đánh giá hắn quá cao!
- Không biết yêu hỏa của Cửu Đầu Ác Điểu cấp đế sức tàn phá thế nào?
- Hừ! Lợi hại còn phải hỏi, cấp tiên đế hậu kỳ một khi trúng phải yêu độc hỏa liền ngay ngũ tạng lục phủ, đan điền thức hải cũng tiêu tan, Độc Hỏa cháy âm ỷ, ngún đốt ba ngày ba đêm sẽ cháy thành đống tro tàn...
- Vậy thằng này chết chắc rồi!
- Đáng đời, kẻ chống đối ta đều phải chết..
Hàn Tinh trong Di Phong Quyển, chạy lòng vòng trốn ba yêu cầm. Trong khi thân thể được chữa trị. Ba khối Cổ Loa Thạch lúc này xoay tròn trong đan điền, không ngớt hấp thu độc hỏa năng lượng, chàng cảm thấy rõ bàn chân bớt đau nhức dần, rồi trở nên mát lạnh liền biết ngay sắp khỏi hẳn. Thần thức theo dõi phía sau thấy ba yêu cầm bay rượt bắt chàng liền lấy Nỏ Thần và một mũi tên ra rồi gia tốc gấp mười vận tốc hiện tại.
Ba Yêu cầm thấy vậy vội gia tốc đuổi theo, bỗng không gian như bị đông đặc lại cả ba liền bị treo thẳng một hàng lơ lửng. Chỉ cảm thấy trước mắt rực sáng bạch quang, một cỗ áp khí khổng lồ như tầng trời sắp sập xuống trên thân, đồng thời một điểm ánh sáng bay tới nhanh hơn chớp mắt. Cả ba còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, lại thấy mình bị một cột cơn lốc vờn quanh. Khi vừa nhúch nhích lại nghe tiếng nổ vang sau đó không biết gì nữa.
Bên dưới phía xa, Mạc Thanh đế, Huyết Ảnh phó môn chủ Ngô Tình cùng mọi người thấy Hàn Tinh bổng chạy nhanh chạy xa rồi dừng lại, trên tay không biết cầm một cây nỏ từ lúc nào. Nỏ sáng rực lên phóng đại, toả ra khí tức bạo liệt khống chế mọi vật chung quanh, không gian đọng lại. Tuy họ ở phía xa nhưng vẫn bị ảnh hưởng khiến chân tay bị trói cứng ngắc..ngay cả ngón tay ngón chân, mí mắt cũng không sao nhúc nhích được. Một cảm giác bất an lớn dậy trong lòng càng lúc càng đáng sợ..
Khi cảm giác này qua đi, thì phía xa trên bầu trời cao ba tiếng nổ vang lên.. ba con chim lớn đổ máu tan xác rơi xuống một chiếc đĩa khổng lồ đang xoay tròn... chẳng khác gì một đĩa thịt đã được chuẩn bị nấu nướng.. Trên đĩa bỗng xuất hiện một cơn lốc đem ba con chim xé nhỏ từng mảnh..
Mạc Thanh đế khi thấy Nỏ Thần liền giật mình kinh hãi hô thầm „Thần Khí“, bao nhiêu chiến ý nhất thời tiên tan mất hết, định bỏ chạy nhưng không sao phản ứng được... Đến khi thấy cảnh ba Cửu Đầu Ác Điểu yêu đế của mình chết thảm liền thuấn di khí mà trốn...
Nhưng khi vừa dừng lại đã thấy Hàn Tinh xuất hiện trước mặt hỏi:
- Sao lão Mạc! Chưa đánh đã chạy... Lão thấy Nỏ Thần của ta thế nào?
- Hàn Tinh đừng ép người quá đáng!
Trong khi la to, mắt không dám rời nỏ thần trong tay Hàn Tinh... bộ mặt tái nhợt...
http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=40
Thấy Nỏ Thần Mạc Thanh Đế khiếp vía bỏ chạy
Hàn Tinh không ngờ qua âm khí quyển đối phương lại nhận ra mình, chàng không dấu diếm được nữa phản ứng lăng không bay lên, khí thế toàn thân bộc phát, bao nhiêu cấm chế trước nay thu liễm bộc phát bóc ra khiến cả thân hình phát ra một màn sáng mờ.
Mạc Thanh đế quay sang Huyết ảnh phó môn chủ Ngô Tình khẻ hỏi:
- Ngươi xem tu vi của hắn ra sao..?
- Thiên Tiên hậu, hay tiên đế hay tiên tôn sơ kỳ. Ta không rõ...
- Thằng cha này không biết luyện công pháp gì quái dị chưa từng gặp. Ta cứ cho Yêu Nhân Linh Cầm tấn công xem hắn có thần thông gì...
- Cũng phải, nên dò xét trước tốt nhất không nên hành động lỗ mãng, nóng nảy trúng kế...
Mạc Thanh đế trao đổi với đồng bọn xong hô:
- Tại thằng lỏi ngươi quá hủ lậu lại chóng quên, như thế tính đông cái gì. Chút nữa ta cho các ngươi thưởng thức một màn thú triều mới sáng mắt ra.
Sau đó thân hình biến đổi thành một tàn ảnh bay lên tận trời cao vung tay áo ra hét:
- Cửu đầu ác điểu cấp đế! Xuất!
Ba bóng đen từ tay áo lão bắn ra hướng Hàn Tinh, chia ra làm ba hướng bao vây, tiếng hét vang trời.
Mọi người chỉ thấy ba nhân ảnh vừa đi ra, khí thế đã bao trùm không gian áp đến khiến hít thở không thông, trái tim đập hỗn loạn, tâm thần bất an... Trong khi Hàn Tinh bị ba nhân ảnh bao vây, khí tức áp đến liền bị luồng bạch quang lờ mờ trên người cản lại hóa giải. Chàng thấy bọn họ ánh mắt rực đỏ, giống như mắt của hai Cửu Đầu Ác Điểu vừa rồi nhưng lực nhiếp người mạnh mẽ hơn không biết mấy lần... Rõ ràng là ba Cửu Đầu Ác Điểu hoá hình yêu đế ...
Chàng thấy chúng chưa tấn công ngay bèn dụ:
- Ba tên ngốc theo lão già ngốc kia có chỗ nào tốt, bỏ lão theo ta tung hoành ngang dọc ngàn giới, chẳng mấy chốc phi thăng thần giới mở rộng kiến thức, trau dồi năng lực dễ dàng trở thành Thần Thú cường giả.
- Nhân loại bê bê nói khoác, mới vài chục tuổi đầu cũng đòi so với chủ nhân chúng ta. Mày so với chúng tao còn kém lắm, chúng tao giết mày dễ như giết một con kiến, con giun..
- Chúng mày ngu muốn chết thì cứ việc, chủ nhân chúng mày đánh không lại tao nên mới đem chúng mày ra làm vật thí nghiệm hy sinh. Đúng là súc sinh óc não quá bé!
- Muốn chết! Dám chửi tao không đầu óc.
Một tên không chịu nổi câu nói khích liền xuất quyền, quyền phong rít lên khi đến gần trước người chàng đã ngưng tụ thành cương trở nên sắc bén. Hàn Tinh thấy vậy biến sắc mặt vội ngưng trọng không dám xem thường, bàn tay năm ngón phải khẽ phất. Một luồng khí xoáy lập tức bay vọt ra. Luồng khí xoáy đón luồng cương phong chạm vào khẽ phát ra tiếng vang „bựt“ liền bao gọn cương phong theo đà lái chếch đi, vòng sang bên phải người đẩy vào tên đứng đối diện, trong khi hắn tay phải cũng đang chém ra một đao.
- „Phạch“
Tên này liền bị đẩy lui năm thước, chiêu đao chưa kịp xuất đã bị ngăn chặn trong trứng nước. Đúng lúc bên kia một cước đánh tới chàng vội lui về phía tên hai bước khống chế cơn gió lốc đang bay trở về tiếp lấy cước kình của tên nọ..
Mới qua một chiêu, tuy đã giải phá hấu hết cương phong, nhưng còn dư phong sót lại lau liếm vào da lớp quang nhu khí chàng theo quang nhu khí hộ thể rung động co giãn, cảm thấy da thịt bên trong bị ảnh hưởng đau rát rạt đến khó chịu.
Cước tên thứ ba đá ra, thần thức chàng liền nhận ra bàn chân hắn không đồng dạng chân người, rõ ràng là một bàn chân chim khổng lồ, khô đét móng vuốt chắc nịch cứng so với kim cương thạch chỉ có hơn không kém. Trao đổi một chiêu đứng cách xa nhau bảy tám thước nên ba tên dù cao lớn cũng không ảnh hưởng đến bao nhiêu.
Hai tên bị đẩy lui như không bị thiệt hại gì lại xông lại. Hàn Tinh thấy vòng xoáy cơn lốc nhỏ giải được cương phong quyền cước của địch, liền an tâm hai tay đánh ra liên tục mười mấy thế rồi vận dụng ngự phong thuật khống chế đánh trả. Lúc đầu còn hỗn loạn sai lầm, có khí hai vòng cơn lốc chạm vào nhau dung hợp làm một, có khi cả hai bị hóa giải tự diệt... Năm chiêu qua đi, Hàn Tinh khống chế càng lúc càng tốt không ngớt tăng lên số lượng, tăng lên lực tàn phá. Lúc đầu chỉ là phong lực sau trở nên sắc bén.
Ba yêu đế bị đánh trúng bao nhiêu cũng không đáng kể, trầy da cũng không có, sức cũng không bị tiêu hao, chỉ đơn giản bị đẩy lui mấy thước, còn bao nhiêu sát chiêu của mình thì bị đối phương chuyển hướng đến đồng bọn. Nhưng sau mười mấy chiêu, toàn bộ quần áo bị đối phương xé rách nát lộ ra ba bộ thân thể đen bóng cường tráng thô kệch, nơi nào cũng là cơ bắp ẩn tàng không biết bao nhiêu lực lượng.
Mạc Thanh đế lúc này vẫn chưa có thể đánh giá chính xác tu vi của Hàn Tinh cười nhạo:
- Ba con chim nhỏ cũng không có thể làm cho trầy da, tróc vảy lại dám tranh tài với bổn vương đế. Ta chờ mười phút nữa chúng ta sẽ tràn lên giết sạch...
- Hả! Có giỏi giết được cứ giết...
Hàn Tinh đánh qua lại vài chiêu nữa bỗng xuất kỳ bất ý, ba Xuyên Nguyệt chỉ nhắm ngay con mắt trái mỗi con đón đầu đánh ra... Chỉ Quang nhỏ rích nhưng rất chính xác lấy mỗi tên một mắt trái.
- „Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !.....“
Ba tên yếu đế bị đánh bay ngược mấy trăm thước kêu ầm ỹ tiếng chim quen thuộc..
- Hả! Mắt các ngươi mềm quá, ngay cả ngọn gió thổi thoảng qua cũng chịu không được.
- „Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !..... Chi—ia! Chi—ia !.....“
Ba yêu đế ôm mắt lăn lộn trên không, xương cốt bạo phát vang lên lách cách, thân hình nhanh chóng yêu hóa trở thành ba con Cửu đầu ác điểu.
Tiếng chim hót vang vọng, mọi người tinh thần, linh hồn bị sóng âm công kích bị chấn thương lăn lộn..
Chàng biết ba đầu Cửu đầu ác điểu cấp đế khí lực đã đến mức kinh khủng nên e ngại nhìn về phía người Tiết Gia đang ẩn núp, quả nhiên nằm la liệt. Những tảng đá núi nhô ra cũng bị tiếng hót âm sóng đánh cho bằng phẳng...
Chàng thấy nếu không trừ khử ba tên này thì chỉ trong chốc lát người Tiết gia đều bị thương vong, dù sống cũng trở thành người thực vật.. chàng vội tụ hội tất cả các vòng xoáy cơn lốc làm một bao bọc chung quanh mình xông về phía ba yêu đế dùng Xuyên Nguyệt chỉ ..
Chẳng dè ba con yêu đế yêu hóa nhanh vô cùng, vừa thấy đối thủ xông lại liền hợp nhau ha mươi bảy cái đầu chụm lại thành một.
- Phù ù ù........
Như một tiếng gió thổi mạnh.
Hàn Tinh Thánh Anh bất an báo động, chàng vội đổi hướng bay vọt lên, tức thời một ngọn lửa tím từ hai mươi bảy cái mỏ hợp lại thổi ra to như ngọn sóng, khí thế kinh hồn chộp đón lấy thân thể mình. Chàng liền cảm thấy đôi bàn chân đan đớn, vội nhìn lại thì đã cháy đen từ ống quyển trở xuống, giầy ống quần không biết bị huỷ ra sao.
Hàn Tinh nhịn đau bỏ chạy, dùng Quyển Phong Di uốn lượn bay đi.
Trong Hồng Mông Linh Châu giới, Hồng-Linh và mọi người thấy chàng bị đốt cháy hai chân liền kinh hô nhảy dựng... Hồng-Linh quát lên rối rít:
- Mau dùng Ẩn thân thuật... Thần di trở về đây.... Nguy quá.... Mau lên...
Ngay tại chỗ, tất cả người Tiết gia tộc cũng kinh hô lo lắng thất vọng... Mất đôi chân Hàn Tinh phải tỉnh dưỡng chữa trị ít nhất một tháng, mọi người sẽ chết thảm dưới tay kẻ thù..
Mạc Thanh đế cùng Huyết Ảnh phó môn chủ Ngô Tình cười lên ha hả đắc ý thắng lợi. Ngô Tình nói:
- Không chịu nổi một kích yêu hỏa... Tưởng hắn ba đầu sáu tay thực lực Tiên Tôn ai dè còn kém thực lực của chúng ta một bậc. Chúng ta đã lầm đánh giá hắn quá cao!
- Quả là đánh giá hắn quá cao!
- Không biết yêu hỏa của Cửu Đầu Ác Điểu cấp đế sức tàn phá thế nào?
- Hừ! Lợi hại còn phải hỏi, cấp tiên đế hậu kỳ một khi trúng phải yêu độc hỏa liền ngay ngũ tạng lục phủ, đan điền thức hải cũng tiêu tan, Độc Hỏa cháy âm ỷ, ngún đốt ba ngày ba đêm sẽ cháy thành đống tro tàn...
- Vậy thằng này chết chắc rồi!
- Đáng đời, kẻ chống đối ta đều phải chết..
Hàn Tinh trong Di Phong Quyển, chạy lòng vòng trốn ba yêu cầm. Trong khi thân thể được chữa trị. Ba khối Cổ Loa Thạch lúc này xoay tròn trong đan điền, không ngớt hấp thu độc hỏa năng lượng, chàng cảm thấy rõ bàn chân bớt đau nhức dần, rồi trở nên mát lạnh liền biết ngay sắp khỏi hẳn. Thần thức theo dõi phía sau thấy ba yêu cầm bay rượt bắt chàng liền lấy Nỏ Thần và một mũi tên ra rồi gia tốc gấp mười vận tốc hiện tại.
Ba Yêu cầm thấy vậy vội gia tốc đuổi theo, bỗng không gian như bị đông đặc lại cả ba liền bị treo thẳng một hàng lơ lửng. Chỉ cảm thấy trước mắt rực sáng bạch quang, một cỗ áp khí khổng lồ như tầng trời sắp sập xuống trên thân, đồng thời một điểm ánh sáng bay tới nhanh hơn chớp mắt. Cả ba còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, lại thấy mình bị một cột cơn lốc vờn quanh. Khi vừa nhúch nhích lại nghe tiếng nổ vang sau đó không biết gì nữa.
Bên dưới phía xa, Mạc Thanh đế, Huyết Ảnh phó môn chủ Ngô Tình cùng mọi người thấy Hàn Tinh bổng chạy nhanh chạy xa rồi dừng lại, trên tay không biết cầm một cây nỏ từ lúc nào. Nỏ sáng rực lên phóng đại, toả ra khí tức bạo liệt khống chế mọi vật chung quanh, không gian đọng lại. Tuy họ ở phía xa nhưng vẫn bị ảnh hưởng khiến chân tay bị trói cứng ngắc..ngay cả ngón tay ngón chân, mí mắt cũng không sao nhúc nhích được. Một cảm giác bất an lớn dậy trong lòng càng lúc càng đáng sợ..
Khi cảm giác này qua đi, thì phía xa trên bầu trời cao ba tiếng nổ vang lên.. ba con chim lớn đổ máu tan xác rơi xuống một chiếc đĩa khổng lồ đang xoay tròn... chẳng khác gì một đĩa thịt đã được chuẩn bị nấu nướng.. Trên đĩa bỗng xuất hiện một cơn lốc đem ba con chim xé nhỏ từng mảnh..
Mạc Thanh đế khi thấy Nỏ Thần liền giật mình kinh hãi hô thầm „Thần Khí“, bao nhiêu chiến ý nhất thời tiên tan mất hết, định bỏ chạy nhưng không sao phản ứng được... Đến khi thấy cảnh ba Cửu Đầu Ác Điểu yêu đế của mình chết thảm liền thuấn di khí mà trốn...
Nhưng khi vừa dừng lại đã thấy Hàn Tinh xuất hiện trước mặt hỏi:
- Sao lão Mạc! Chưa đánh đã chạy... Lão thấy Nỏ Thần của ta thế nào?
- Hàn Tinh đừng ép người quá đáng!
Trong khi la to, mắt không dám rời nỏ thần trong tay Hàn Tinh... bộ mặt tái nhợt...
http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=40
/501
|