Cố Mộ Nghiêm không nhanh không chậm lại bổ sung một câu: Nhớ hương vị này, về sau cứ dựa theo tiêu chuẩn này!
Lúc đầu Tần Tích vốn là bộ mặt mỉm cười sau đó mặt lập tức đông cứng tại chỗ, nuốt không trôi miếng thịt trong miệng, mà không nuốt cũng không được.
Muốn cô làm ra hương vị này, vậy muốn luyện đến ngày tháng năm nào đây.
Cố Mộ Nghiêm không chút để ý liếc cô một cái: Chẳng lẽ em muốn cả đời anh ăn rau cần xào thịt bò.
Anh không muốn ăn, vậy anh tự mình làm đi, ai quy định chỉ tôi có thể nấu cơm, sau này chúng ta phải thay phiên nhau nấu ăn, OK! Tần Tích nhấn mạnh phản bác, nhưng lúc cô nói xong thì nghe thấy tiếng cười truyền đến từ đối diện, cô mới ý thức được ý nghĩa trong lời nói của cô.
Đáng ghét, lại bị anh dẫn dắt đi.
Không ngờ em suy nghĩ lâu dài như vậy, xem ra em rất muốn gả cho anh rồi. Vẻ mặt Cố Mộ Nghiệm kìm nén đến nghẹn, sau đó nghiêm túc nói: Được rồi, anh sẽ miễn cưỡng cưới em, không nên quá vui mừng!
Tần Tích giận dữ không dứt, anh thật là giảo hoạt, thừa dịp lúc cô chưa chuẩn bị thế nhưng bố trí bẩy rập cho cô.
Cô cũng là đầu óc heo mà, mắc bẫy một lần rồi, lại vẫn có thể mắc lần thứ hai.
Sau khi ăn cơm tối, Cố Mộ Nghiêm đi xử lý công việc, Tần Tích xem tạp chí ở tầng dưới, khi cô đang thoải mái nằm trên ghế sa lon, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Tần Tích chống lên thân thể nhìn cánh cửa, lúc này ai sẽ đến đây chứ? Chẳng lẽ là bạn bè của Cố Mộ Nghiêm đến thăm hỏi?
Tần Tích nhanh chóng chỉnh sửa quần áo một chút, sau đó đi mở cửa, trong nháy mắt mở cửa đó, Tần Tích sững sờ.
Triệu Tử Diên dựa vào trên vách tường với tư thế quyến rũ, cô ta mặc một bộ váy liền áo thấp ngực, trang điểmddllqqdd.Sun520 đẹp đẽ, môi đỏ mọng quyến rũ, mắt phượng khép hờ, cho nên cô ta cũng không thấy Tần Tích đứng ở cửa.
Anh Mộ Nghiêm, anh không ngờ tới em sẽ tới đây tìm anh, có phải anh rất vui vẻ hay không, vui vẻ đến không nói được lời rồi sao, em cũng thật vui vẻ, ở đây, hai chúng ta sẽ trải qua mấy đêm lãng mạn, anh Mộ Nghiêm, tới ôm em đi, come on!
Tần Tích bị giọng nói ngọt ngấy này làm cho nổi da gà, đột nhiên run một cái, ho nhẹ một tiếng nhắc nhở: Triệu tiểu thư, xấu hổ quá, tôi không phải là anh Mộ Nghiêm của cô. . .
Nghe được giọng của Tần Tích, Triệu Tử Diên nhanh chóng nhìn về phía cô, bỗng dưng trợn to hai mắt, lui về sau hai bước, ngón tay run rẩy chỉ về phía cô: Tần Tích! Tại sao là cô tên quỷ đáng ghét này!
Đúng, chính là tôi. Tần Tích khoanh tay trước ngực tựa vào trên cửa.
Đáng ghét! Triệu Tử Diên cắn môi dưới: Làm sao cô ở đây?
Cô ta vốn nghĩ thừa dịp Tần Tích ở trong nước, nên âm thầm tới đây bồi dưỡng tình cảm với anh Mộ Nghiêm, sau đó bảo anh Mộ Nghiêm đuổi Tần Tích ra ngoài, kết quả không nghĩ đến bị cô giành trước một bước.
Tại sao tôi không thể ở đây, còn cô thì sao, buổi tối khuya chạy đến đây làm gì?
Tôi tới đây dĩ nhiên là tìm anh Mộ Nghiêm, cô tránh ra cho tôi. Triệu Tử Diên thấy Tần Tích ngăn ở cửa, tức giận nên đưa tay đẩy cô, Tần Tích nhất thời không có phòng bị, bỗng dưng bị Triệu Tử Diên đẩy ngã xuống đất, cùi chỏ đập xuống sàn nhà, thật là đau.
Triệu Tử Diên cũng không có vẻ áy náy chút nào, ngược lại từ trên cao nhìn xuống Tần Tích, đắc ý nói: Đây chính là kết quả cô giành anh Mộ Nghiêm với tôi, tôi cho cô biết, thức thời thì mau cút cho tôi, nếu không tôi cho cô biết tay!
Tần Tích từ từ đứng dậy, cười lạnh một tiếng: Triệu Tử Diên, tôi cũng nói cho cô biết, đừng tưởng rằng cô là phụ nữ thì tôi sẽ không đánh cô … cô động thủ lần nữa thử xem.
Từ nhỏ cô đã theo các cậu trai nhỏ đi đánh nhau rồi, đánh một Triệu
Lúc đầu Tần Tích vốn là bộ mặt mỉm cười sau đó mặt lập tức đông cứng tại chỗ, nuốt không trôi miếng thịt trong miệng, mà không nuốt cũng không được.
Muốn cô làm ra hương vị này, vậy muốn luyện đến ngày tháng năm nào đây.
Cố Mộ Nghiêm không chút để ý liếc cô một cái: Chẳng lẽ em muốn cả đời anh ăn rau cần xào thịt bò.
Anh không muốn ăn, vậy anh tự mình làm đi, ai quy định chỉ tôi có thể nấu cơm, sau này chúng ta phải thay phiên nhau nấu ăn, OK! Tần Tích nhấn mạnh phản bác, nhưng lúc cô nói xong thì nghe thấy tiếng cười truyền đến từ đối diện, cô mới ý thức được ý nghĩa trong lời nói của cô.
Đáng ghét, lại bị anh dẫn dắt đi.
Không ngờ em suy nghĩ lâu dài như vậy, xem ra em rất muốn gả cho anh rồi. Vẻ mặt Cố Mộ Nghiệm kìm nén đến nghẹn, sau đó nghiêm túc nói: Được rồi, anh sẽ miễn cưỡng cưới em, không nên quá vui mừng!
Tần Tích giận dữ không dứt, anh thật là giảo hoạt, thừa dịp lúc cô chưa chuẩn bị thế nhưng bố trí bẩy rập cho cô.
Cô cũng là đầu óc heo mà, mắc bẫy một lần rồi, lại vẫn có thể mắc lần thứ hai.
Sau khi ăn cơm tối, Cố Mộ Nghiêm đi xử lý công việc, Tần Tích xem tạp chí ở tầng dưới, khi cô đang thoải mái nằm trên ghế sa lon, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Tần Tích chống lên thân thể nhìn cánh cửa, lúc này ai sẽ đến đây chứ? Chẳng lẽ là bạn bè của Cố Mộ Nghiêm đến thăm hỏi?
Tần Tích nhanh chóng chỉnh sửa quần áo một chút, sau đó đi mở cửa, trong nháy mắt mở cửa đó, Tần Tích sững sờ.
Triệu Tử Diên dựa vào trên vách tường với tư thế quyến rũ, cô ta mặc một bộ váy liền áo thấp ngực, trang điểmddllqqdd.Sun520 đẹp đẽ, môi đỏ mọng quyến rũ, mắt phượng khép hờ, cho nên cô ta cũng không thấy Tần Tích đứng ở cửa.
Anh Mộ Nghiêm, anh không ngờ tới em sẽ tới đây tìm anh, có phải anh rất vui vẻ hay không, vui vẻ đến không nói được lời rồi sao, em cũng thật vui vẻ, ở đây, hai chúng ta sẽ trải qua mấy đêm lãng mạn, anh Mộ Nghiêm, tới ôm em đi, come on!
Tần Tích bị giọng nói ngọt ngấy này làm cho nổi da gà, đột nhiên run một cái, ho nhẹ một tiếng nhắc nhở: Triệu tiểu thư, xấu hổ quá, tôi không phải là anh Mộ Nghiêm của cô. . .
Nghe được giọng của Tần Tích, Triệu Tử Diên nhanh chóng nhìn về phía cô, bỗng dưng trợn to hai mắt, lui về sau hai bước, ngón tay run rẩy chỉ về phía cô: Tần Tích! Tại sao là cô tên quỷ đáng ghét này!
Đúng, chính là tôi. Tần Tích khoanh tay trước ngực tựa vào trên cửa.
Đáng ghét! Triệu Tử Diên cắn môi dưới: Làm sao cô ở đây?
Cô ta vốn nghĩ thừa dịp Tần Tích ở trong nước, nên âm thầm tới đây bồi dưỡng tình cảm với anh Mộ Nghiêm, sau đó bảo anh Mộ Nghiêm đuổi Tần Tích ra ngoài, kết quả không nghĩ đến bị cô giành trước một bước.
Tại sao tôi không thể ở đây, còn cô thì sao, buổi tối khuya chạy đến đây làm gì?
Tôi tới đây dĩ nhiên là tìm anh Mộ Nghiêm, cô tránh ra cho tôi. Triệu Tử Diên thấy Tần Tích ngăn ở cửa, tức giận nên đưa tay đẩy cô, Tần Tích nhất thời không có phòng bị, bỗng dưng bị Triệu Tử Diên đẩy ngã xuống đất, cùi chỏ đập xuống sàn nhà, thật là đau.
Triệu Tử Diên cũng không có vẻ áy náy chút nào, ngược lại từ trên cao nhìn xuống Tần Tích, đắc ý nói: Đây chính là kết quả cô giành anh Mộ Nghiêm với tôi, tôi cho cô biết, thức thời thì mau cút cho tôi, nếu không tôi cho cô biết tay!
Tần Tích từ từ đứng dậy, cười lạnh một tiếng: Triệu Tử Diên, tôi cũng nói cho cô biết, đừng tưởng rằng cô là phụ nữ thì tôi sẽ không đánh cô … cô động thủ lần nữa thử xem.
Từ nhỏ cô đã theo các cậu trai nhỏ đi đánh nhau rồi, đánh một Triệu
/135
|