Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc

Chương 118 - Nhớ Ra Chưa?

/135


Anh cũng không phải là chưa có nhìn thấy qua. Cố Mộ Nghiêm cười nói.

Anh nói lại lần nữa! Đôi mắt của Tần Tích muốn phun lửa, ba năm qua, cô chưa bao giờ mất thể diện giống như bây giờ.

Cố Mộ Nghiêm thấy cô tức giận không thôi, thu lại nụ cười, vội vàng dụ dỗ nói: Đã xé rồi, em lại tức giận cũng vô dụng thôi, được rồi, đừng tức giận nữa mà.

Anh cũng không muốn mới tìm được bà xã, lại làm cho bà xã tức giận mà chạy mất.

Anh cút ngay. Tần Tích nhìn người đàn ông đang đè ép mình.

Dĩ nhiên Cố Mộ Nghiêm không muốn rời đi, lại cố ý nặng nề đè ép cô xuống, vẻ mặt gian manh: Anh không cút.

Rốt cuộc thì anh muốn làm gì?

Anh muốn để cho em thừa nhận em là bà xã của anh, mà anh là người đàn ông của em, sau đó chúng ta cùng nhau về nhà.

Tôi không!

Nhà họ Cố? Đột nhiên, Tần Tích nhớ đến trong thư điện tử Tần Mộ Tây gởi cho cô có viết, nói là người nhà họ Cố ở Phượng thành bắt cóc bé.

Chính anh đưa Mộ Tây đến đây, anh thật hèn hạ, thế nhưng dùng một chiêu này.

Cố Mộ Nghiêm giải thích: Là anh đưa Mộ Tây đến, chỉ là lúc anh đưa bé đến vẫn không biết bé là con của chúng ta, nếu sớm biết anh đã đưa em cùng nhau về, cũng không phải đợi tới bây giờ.

Chớ nói lung tung, tôi không có thừa nhận anh là cha của Mộ Tây.

Em không thừa nhận cũng không thay đổi được sự thật anh chính là cha của Mộ Tây.

Tần Tích thở ra một hơi, giọng nói dịu xuống: Được rồi, cho dù anh là cha của Mộ Tây thì như thế nào, trên thế giới có nhiều người có con rồi vẫn ly hôn nhiều đi. . . . . . Ưm. . .

Lời của cô còn chưa nói hết, miệng đã bị anh bị điên cuồng chặn lại, anh không muốn nghe cô nói lời làm cho anh khó chịu, cô bị anh hôn không thở nổi, đột nhiên trong đầu thoáng qua một hình ảnh, đã từng có một người đàn ông bá đạo như thế hôn qua mình, trong đầu của cô thoáng qua hai thân thể dây dưa với nhau, còn có tiếng thở dốc cực nóng. . . . . .

Tay Cố Mộ Nghiêm nâng đầu của cô, thâm tình rồi lại thô lỗ hôn cô, hận không được nuốt trọn cả người cô vào trong bụng.

Ưm ưm ưm. . . . . . Tần Tích hơi thở mạnh, đưa tay đánh bờ vai của anh mấy cái.

Cố Mộ Nghiêm chậm rãi ngẩng đầu lên, mắt đỏ ngầu nhìn cô: Nhớ ra chưa? Chúng ta đã từng hôn qua vô số lần như vậy, nếu em còn chưa có nhớ ra, anh không ngại để cho em thể nghiệm một cái khác.

Anh dám! Tần Tích nhìn anh chằm chằm.

Cố Mộ Nghiêm dùng hành động để cho cô biết mình có dám hay không, anh giống như sói đói bụng rất lâu rồi vậy, điên cuồng bắt đầu chiếm đoạt thân thể của cô, cuối cùng lúc cô không hề chuẩn bị, lập tức hòa làm một thể với cô, Tần Tích một hơi tức ở ngực, ba năm xa nhau, lần nữa ở chung một chỗ, thân thể cảm thấy có chút đau.

Nhớ ra chưa? Mỗi lần Cố Mộ Nghiêm làm một động tác cũng sẽ hỏi cô một lần.

Anh đi ra ngoài cho tôi. Tay Tần Tích bóp bờ vai của anh, móng tay hãm vào trong da thịt của anh.

Cố Mộ Nghiêm không chỉ không đi ra, còn càng thêm xâm nhập, Tần Tích đau đến hít vào một hơi, vốn là anh muốn dừng một chút đợi cô thích ứng, nhưng cô lại động lại xoay, anh thật sự nhịn không được rồi, nín ba năm, lần này muốn toàn bộ phát tiết ra ngoài.

Thân thể Tần Tích rất là căng thẳng lại vô lực, không biết vì sao ngay cả tay cũng nâng không nổi, cô nghe được giọng của mình đều đang run rẩy: Hỗn. . . đản, tôi giết chết anh!

Loại cảm giác này giống như rất quen thuộc, lại giống như rất xa lạ.

Mười ngón tay của Cố Mộ Nghiêm và cô đan xen, động tác càng thêm cuồng dã, Tần Tích vẫn không ngừng mắng, bộ dáng nhíu mày


/135

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status