Editor: Tâm Thường Lạc"Richie, Tần Viễn, trước khi di cư sang Pháp, hình như cũng là người ở thành phố S, không biết các người đã từng gặp mặt nhau chưa?" Jane vừa nói, vừa mỉm cười mà nhìn sang Cận Tử Kỳ.Cận Tử Kỳ nghe xong sắc mặt chìm xuống, lạnh lùng nhìn Jane ở đối diện Jane như đang xem cuộc vui, là cô ta cố ý làm mà!Với tính tình của Jane, nếu có ý định đối với Tống Kỳ Diễn thì chắc chắn không thể không điều tra Cận Tử Kỳ, nhân tiện cũng sẽ hiểu rõ một cách tường tận những người có liên quan với cô.Mà Jane bây giờ, ở ngay trước mặt nhiều người nói ra những lời làm như ngây thơ vô tội thế này, bất quá là muốn vung cho hắn một cái tát.Đối với Jane Rocher, từ lần đầu tiên gặp mặt Cận Tử Kỳ đã không có hảo cảm, giờ phút này càng thêm chán ghét đến cực điểm.Cận Tử Kỳ không khỏi nhìn về phía Tần Viễn, lại thấy trên gương mặt đẹp trai nhắc nhặn của anh tỏ ra thản nhiên, không nhìn ra bất cứ ý nghĩ gì, giống như nhận ra được ánh mắt dò xét của cô, anh cũng nghiêng mắt, nhìn qua.Mặc dù anh không cùng Jane thông đồng làm bậy, kẻ xướng người họa, nhưng cũng ngầm cho phép người sau coi anh là vũ khí mà sử dụng.Cận Tử Kỳ không khỏi nhíu mi tâm, cô hi vọng Tần Viễn không để ý tới Jane giựt giây mà xoay người rời đi.Đáng tiếc, hiện thực luôn có chỗ không như ý người.Tần Viễn giống như không thấy nguyện vọng trong ánh mắt cô, chẳng qua nhìn thẳng vào cô, như thật như giả mà mở miệng: "Có lẽ đã từng thấy qua thôi, hình dáng của Cận tiểu thư rất quen thuộc, cùng bạn gái cũ của tôi có mấy phần giống nhau."Jane quan sát Cận Tử Kỳ một cách ý vị sâu xa, khóe miệng cong lên, phong thái tao nhã: "Aa? Còn có chuyện như vậy hả?""Johnny, nếu là tới nói xin lỗi , vậy trước khi dẫn em gái cậu đến, có phải đã quên bảo cô ta súc miệng một chút hay không?"Tống Kỳ Diễn chặn ngang một gậy, phá vỡ giọng điệu quái gỡ của Jane.Johnny chợt nhíu mày, có chút không hiểu mà nhìn Tống Kỳ Diễn, người sau lành lạnh liếc nhìn Jane."Nếu không, làm thế nào miệng lại thối như vậy?"Jane đâu chịu nổi bị làm nhục như vậy, gương mặt giận đến đỏ bừng, "Frank, anh. . . . . .""Đủ rồi," Johnny tay mắt lanh lẹ giữ em gái lại, cúi đầu ở bên tai cô ta nói: "Thế này không giống em!"Đúng vậy, Jane bây giờ, so với ngày trước vốn không quan tâm thiệt hơn, không phải là một Cận Tử Kỳ thôi sao, bây giờ lại khiến cho cô ta hết lần này đến lần khác hành động không đúng mực, thật sự là không nắm rõ tình thế rồi!Phát hiện thần sắc của anh trai không quá cao hứng, Jane không thể không áp chế lửa giận của mình, nhưng vẫn trừng mắt Tống Kỳ Diễn, Tống Kỳ Diễn xem thường, vào lúc này ngay cả khóe mắt cũng lười phải liếc nhìn cô ta một cái.Jane lộng lẫy như vậy mà bị xem thường, một ngụm oán khí đã dâng trào, thiếu chút nữa làm mình nín hỏng.Cận Tử Kỳ cũng không phải là quả hồng mềm, bị Jane chơi một phen như vậy, hiển nhiên muốn trả trở lại!Cô nhàn nhạt mà cười một tiếng, ân cần nhìn sang Jane đã nghẹn đỏ mặt, "Tiểu thư Jane, sắc mặt của cô rất khó coi.""Cô suy nghĩ nhiều rồi, tôi rất khỏe." Jane lạnh nhạt trả lời, tuy nhiên có một bàn tay đã nắm vào chỗ váy áo dưới bụng, trong phút chốc lớp vải vốn sáng mịn mềm nhẵn đã bị vo lại thành một nhúm.Cận Tử Kỳ chú ý tới động tác nhỏ để trút giận của cô ta, hiểu rõ mà cười cười, liền nói bóng gió rất chi là khó hiểu: "Tiểu thư Jane, tôi và A Diễn lần này có mang theo không ít thuốc, nếu như cô cần có thể tới phòng chúng tôi lấy."Đôi mày thanh tú của Jane khẽ nhíu, giọng nói cũng thay đổi trở nên cáu kỉnh, "Không biết cô đang nói cái gì!"Doãn Lịch ở một bên nói xen vào mà chế nhạo: "A, nếu không cô trưng ra cái mặt táo bón này làm cái gì?""Anh!" Jane bởi vì lần nữa bị lấy ra trêu đùa giễu cợt có chút tức giận, còn là hai người đàn ông xuất sắc!Doãn Thấm giả bộ trách cứ mà liếc ngang Doãn Lịch: "Nói bậy cái gì thế, còn chưa chịu nói xin lỗi với tiểu thư Jane à?""Thật đúng là không chịu nổi phụ nữ các người." Doãn Lịch bất đắc dĩ lắc đầu, liếc nhìn Jane đang nổi giận, không chút để ý mà nói tiếp: "Thật là ngại quá, con người của tôi nói chuyện đúng là thật sự quá thẳng, không biết cách uyển chuyển."Biểu cảm trên mặt Jane thay đổi liên tục, khuôn mặt xinh đẹp cơ hồ có chút vặn vẹo dữ tợn.Doãn Thấm đúng lúc mà đi ra giải vây: "Tôi thấy dạ tiệc cũng không còn chuyện gì nữa, Tiểu Kỳ, chị đã đặt một bàn ở PUB dưới lầu rồi, chúng ta thật lâu không có tán gẫu, đi tới đó ngồi một chút thôi!"Cận Tử Kỳ cũng biết Doãn Thấm nói như vậy là mang cho Jane cái băng ghế, để cho cô ta theo đó đi xuống.Quét mắt nhìn Jane, Cận Tử Kỳ nhàn nhạt gật đầu: "Được, chúng ta cùng đi xuống đó."Sau khi một nhóm bốn người rời đi, lúc này cả một góc phòng trong phút chốc rơi vào bầu không khí so với trước đó còn quỷ dị hơn.Tần Viễn nhìn sang Cận Tử Kỳ được Tống Kỳ Diễn cẩn thận che chở, một bàn tay rũ xuống ở bên người đã nắm lại thành quyền, ngay cả khớp xương do bị nắm chặt cũng kêu lên răng rắc, anh được cho một bậc thang để kết thúc mọi việc như vậy, nhưng quả thực quá châm chọc.Người phụ nữ anh yêu hết lần này đến lần khác dựa vào vòng tay của một người đàn ông khác, mà mình, đã thành một kẻ dư thừa rồi.Dường như bây giờ nhìn lại, thậm chí mở miệng nói một câu đều là sai lầm."Như thế nào? Có phải nhìn qua rất ân ái hay không, ân ái đến mức để cho người bên cạnh không nhịn được mà hâm mộ ghen tỵ."Jane cười như không cười liếc nhìn Tần Viễn đang cố gắng khắc chế cảm xúc."Nhìn theo những gì
/1179
|