Doãn Thấm liếc nhìn phía sau lưng cô, con ngươi co rụt lại, lập tức lôi kéo Cận Tử Kỳ: "Có người tới!"Cận Tử Kỳ theo tầm mắt của cô nhìn lại, lập tức nhìn thấy bóng dáng của Tần Viễn, chỉ cảm thấy cả dạ dày đều đã giật giật vài cái, cô quay đầu trở lại, siết chặt cái ly trong tay, lập tức muốn đi sang nơi khác.Doãn Thấm kéo cánh tay của cô, thấp giọng nói: "Tránh cái gì chứ, làm gì phải sợ anh ta?"Cận Tử Kỳ kéo kéo nụ cười, "Không phải sợ, chẳng qua là không muốn sinh sự từ việc không đâu."Doãn Thấm đồng tình mà thở dài, không giữ cô lại nữa, chẳng qua là, chỉ trong phút chốc chần chờ, lần nữa xoay người muốn đi, Tần Viễn đã đến trước mặt rồi, nhịp tim Cận Tử Kỳ dừng lại, có một sự bối rối giống như bị bắt lại.Nhưng Tần Viễn thật giống như không thấy cô đang tránh né mình, nhìn cô bày ra một nụ cười mỉm: "Anh nghe nói em cũng sẽ tham gia yến hội tối nay, nên cứ tới đây xem một chút. . . . . ."Anh ngược lại một chút cũng không giấu giếm mục đích lần này mình tới đây.Bên cạnh, lại có một vài khách mời nhìn sang, ánh mắt tò mò di chuyển qua lại giữa Cận Tử Kỳ và Tần Viễn, Cận Tử Kỳ không thể làm gì khác hơn là cười gật đầu chào hỏi, đợi bọn họ thu hồi tầm mắt, nụ cười trên mặt cô cũng có chút không nhịn được.Doãn Thấm cũng nhận ra được bầu không khí quỷ dị giữa hai người, biết hai người bọn họ có chuyện muốn nói thì tự giác mà lẩn ra."Còn có việc gì sao?" Cận Tử Kỳ ngước mắt, giọng nói so với biểu tình trên mặt cô còn muốn lạnh nhạt hơn.Ánh mắt Tần Viễn dừng trên một đôi vợ chồng bên ngoài đang diễn ân ái cách đó không xa, nhìn một lúc mới thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn Cận Tử Kỳ: "Tiểu Kỳ, nếu như có thời gian, chúng ta nên nói chuyện một chút."Cận Tử Kỳ lắc nhẹ đầu: "Không cần thiết nữa. . . . . ." Nói xong, cô quay lưng lại muốn bỏ đi.Không ngờ, lòng bàn chân chợt giống như là đạp phải cái gì, trượt một cái, cả người cô thiếu chút nữa ngã xuống.Chờ đến lúc cô đứng vững, mới phát hiện, ở cánh tay của cô có thêm một bàn tay, bàn tay ấy trắng trẻo khớp xương rõ ràng."Làm sao vậy?" Tần Viễn hỏi, "Thân thể em không thoải mái à?"Cận Tử Kỳ lập tức tránh được tay của anh trước khi bị những người khác nhìn thấy.Ánh mắt Tần Viễn buồn bã bởi vì động tác tránh đi của cô, nhưng ngay lập tức khôi phục lại sự ôn hòa dịu dàng trước đó."Có phải em chưa ăn bữa tối hay không?" Giọng điệu của Tần Viễn tương đối khẳng định, ánh mắt nhìn thẳng vào Cận Tử Kỳ chằm chằm, sau một hồi vòng vo, khi mở miệng nói chuyện âm thanh rất nhỏ nhẹ không ổn định, "Tiểu Kỳ, hay là trước tiên ăn một chút gì đi. . . . . .""Tần Viễn, hôm qua lời tôi nói đã rất rõ ràng, chúng ta không nên dây dưa không rõ nữa. . . . . ."Cận Tử Kỳ đứng thẳng người, tay phải lấy bàn tay của Tần Viễn đang đặt ở trên cánh tay cô ra.Tần Viễn rũ tay xuống, trong lòng có câu nói nhưng giống như xương cá cắm ở trong cổ họng anh, làm thế nào cũng không nói ra miệng được, anh mở miệng hai lần, cuối cùng lời từ trong miệng cũng bật ra từng chữ từng chữ một."Tiểu Kỳ, chúng ta. . . . . . Thật chẳng lẽ . . . . . . Không thể trở lại tốt đẹp hơn?"Cận Tử Kỳ nghe xong sửng sốt, nhưng sau lưng cũng đã có một bức tường người ấm áp dán lên, đầu vai cũng theo đó nặng xuống."Xa xa đã nhìn thấy em bị trượt một cái, sao mà không cẩn thận như vậy?"Nhưng trên mặt Tống Kỳ Diễn không còn vẻ dịu dàng, chẳng qua là liếc nhìn Tần Viễn, rồi lập tức ôm Cận Tử Kỳ đi tới nơi khác, đối đãi với cái cuốc luôn muốn đào góc tường của hắn, không cần dùng lấy biểu cảm giả nữa.. . . . . . . . . . . . . . . ."Mới vừa rồi cậu ta đã nói gì với em?"Đến lúc hai người vừa đi đến chỗ ít người, Tống Kỳ Diễn đã không thể chờ được nữa mà bắt đầu gặng hỏi.Cận Tử Kỳ không muốn bởi vì những lời nói không có ý nghĩa kia làm hại hắn và Tần Viễn lại phát sinh tranh chấp, cô vén vén tóc mai rơi ra, thuận miệng nói một câu: "Cũng không có gì, chỉ hỏi em có ăn cơm tối chưa thôi.""Em trêu chọc anh đấy à, Cận Tử Kỳ." Tống Kỳ Diễn nhìn vào mắt của cô, nếp nhăn giữa mày có thể kẹp chết một con ruồi, nhưng lập tức, hắn lại thả mềm giọng nói, "Tiểu Kỳ, chỉ cần em vừa nói dối thì thích kéo tóc.""Vậy sao?" Cận Tử Kỳ phản ứng theo bản năng liền rút tay của mình lại.Tống Kỳ Diễn lại nghiêm túc gật đầu: "Cái này làm sao có thể giả được, anh quan sát em đã lâu rồi."Khóe miệng Cận Tử Kỳ rụt rụt, lời này sao giống như cảnh sát nói với nghi phạm vậy.Tống Kỳ Diễn vội vã muốn biết một cách mãnh liệt, Cận Tử Kỳ do dự mấy giây, không phải là mối tình đầu nói muốn vãn hồi lại với cô sao? Nếu hắn muốn nghe, vậy thì nói cho hắn
/1179
|