Editor: Tâm Thường Lạc"Không phải con làm, không phải con làm."Không biết có phải Kiều Niệm Chiêu trước đó đã nói dối nhiều hay không, lần này, Cận Chiêu Đông cũng không thể tin tưởng được nữa!Lúc này, ông ấy đâu nào còn hiểu cái gì thương hương tiếc ngọc, thời điểm Kiều Niệm Chiêu cố gắng chạy trốn, từ phía sau bắt được tóc của cô ta, vung cô ta lên trên giường, "Không phải mày làm? Chuyện ngu xuẩn như thế trừ mày ra còn có ai sẽ làm!"Kiều Niệm Chiêu lảo đảo mà ngã xuống giường, da đầu sinh ra đau đớn khiến cho cô ta không nhịn được tủi thân mà khóc thành tiếng."Không phải con làm, thật không phải là con làm, hu hu. . . . . ."Kiều Hân Hủy ở bên cạnh mới đầu còn vùi trong sự kinh hoảng cực độ, có chút ngẩn ngơ.Lúc này nghe được tiếng khóc hoảng sợ của con gái, trong phút chốc bà ta liền bình tĩnh lại.Kiều Hân Hủy vội vàng tiến lên kéo Cận Chiêu Đông còn muốn xông tới, khổ sở cầu khẩn: "Chiêu Đông, lần này thật sự không phải là Niệm Chiêu làm, tại sao có thể là Niệm Chiêu làm được? Anh tin Niệm Chiêu có được không?""Đến bây giờ cô còn muốn nói giúp cho cái đứa con gái hư hỏng này? Cô có biết hay không, bởi vì nó, công ty của tôi rất có thể sẽ gặp phải nguy cơ đổi chủ!" Cận Chiêu Đông giận không kềm được mà rống to!Nước mắt Kiều Hân Hủy tuôn ra, hốt hoảng mà lắc đầu: "Không phải vậy, không phải vậy, Chiêu Đông, nó không thông minh, nhưng sẽ không ngu đến mức như vậy, hơn nữa nó vẫn luôn ở đây mà, làm sao có thời gian đi truyền video clip!""Cô cũng biết nó không thông minh? Nếu như nó thông minh, sẽ cho tôi gặp phải một đống lớn chuyện phiền toái như vậy sao?"Cận Chiêu Đông tức giận, trở tay muốn hất sự ràng buộc của Kiều Hân Hủy ra, lại không cẩn thận, dùng quá lực, lập tức một cái tát đánh cho Kiều Hân Hủy ngã luôn xuống đất!Kiều Niệm Chiêu nhìn Cận Chiêu Đông lại quay sang chỗ mình, gào khóc thảm thiết mà hét rầm lên, vừa hốt hoảng vừa lui về bên kia giường, cầm lấy gối đầu đập về phía Cận Chiêu Đông, ngay cả cái gạt tàn thuốc cũng không bỏ qua.Cận Chiêu Đông không chú ý, liền bị cái gạt tàn thuốc đập trúng mạnh, trán nhanh chóng sưng lên, còn rỉ ra một chút máu, ông đau đến mức phải hít vào mấy ngụm khí lạnh, huyệt thái dương bên trán cũng nổi lên.Kiều Niệm Chiêu nhìn đến bản thân thật sự đánh trúng Cận Chiêu Đông, chẳng những không vui mừng, ngược lại cảm thấy trước nay chưa từng sợ hãi như vậy.Nhìn bộ mặt dữ tợn của ông, trừng mắt nghiến răng, đôi mắt đỏ bừng, hai tay nắm quyền, bộ dáng kia giống như là dã thú điên cuồng sắp đến nơi! Kiều Niệm Chiêu bị dọa cho sợ đến khóc lên, "Ba ba, con. . . . . . Con không phải cố ý. . . . . ."Kiều Niệm Chiêu khổ sở cầu khẩn, nước mắt chảy xuống điên cuồng: "Ba ơi, con xin lỗi, con xin lỗi. . . . . ."Toàn thân cô ta đều đã run rẩy kịch liệt, chỉ kém không có quỳ xuống để xin tha.Cận Chiêu Đông mỗi khi đến gần một bước, thì cô ta kìm lòng không đặng lui về phía sau một bước, cuối cùng thân hình nhoáng một cái, lảo đảo mà té xuống giường, chật vật không chịu nổi mà dắt mép giường mới miễn cưỡng tránh cho mình té bị thương."Ba ơi, ba ơi, con biết là con không tốt, tuy nhiên. . . . . . Tuy nhiên con cũng là con gái của ba. . . . . .""Nghịch nữ! Ngược lại không bằng mày sinh ra thì đã chết, thì xong hết mọi chuyện!"Kiều Niệm Chiêu nghe thấy lời vẫn chưa nói hết, Cận Chiêu Đông đã tiến lên bắt được cô ta rồi.Lại một cái tát làm Kiều Niệm Chiêu văng xuống đất, Kiều Niệm Chiêu thét to một tiếng, ngã xuống nền, chợt cảm thấy choáng váng đầu hoa mắt.Cận Chiêu Đông dường như vẫn chưa cảm thấy hả hận, tức giận mắng: "Bây giờ mày cũng biết mày là của con gái tao nữa sao! Cũng bởi vì đứa con gái như mày, mày có biết tao phải trả giá cao nặng nề như thế nào không? Mày làm cho tao bị lăng nhục, làm cho tao ở trước mặt người không ngốc đầu lên được, còn phải gieo họa cho cả nhà họ Cận, tao phải đánh chết đứa con gái bất tài như mày!"Trong khoảng thời gian này Cận Chiêu Đông bị đả kích cùng với áp lực đã quá nhiều quá lớn!Đầu tiên là biết được lúc còn trẻ lưu luyến si mê bất quá là một sự nhầm lẫn, lại lỡ mất người phụ nữ mà hơn phân nửa cuộc đời mình vốn nên yêu thương không nói, bây giờ lại được biết Kiều Hân Hủy đối với mình cái gọi là chân tình cũng xen lẫn hơi nước.Phàm là một người đàn ông còn có chút khí phách như vậy, đều nuốt không trôi ngụm khí bẩn này!Ở nơi này sau khi những tin tức, video bị phơi bày ra, chẳng những danh dự của ông bị tổn hại nghiêm trọng, hơn nữa tài sản còn gặp tổn thất, quan trọng nhất là, những lời lẽ không dùng đến não của đứa con gái ngỗ nghịch, làm cho sự nghiệp mà tổ tiên ông để lại gặp phải nguy cơ rồi, khoanh tay ngồi nhìn nó đang bị những người khác ngấp nghé cắn nuốt từng chút một. . . . . .Đây đối với một người đàn ông mà nói, không khác nào sự hành hạ tàn khốc nhất!Những lời của Kiều Niệm Chiêu dưới đoạn video cùng lời nói của Tôn Lan Phương thốt ra trong đoạn clip, đã biến ông thành một kẻ không từ thủ đoạn nào, sau khi gạt tài sản của nhà họ Tô rồi lại đối với Tô Ngưng Tuyết bội tình bạc nghĩa!Điều này làm cho ông sau này làm thế nào còn dám đối mặt với mạng lưới quan hệ của ông, đối mặt với bàn bè trong lĩnh vực kinh doanh? !Ông đã trở thành trò cười lớn nhất cho thành phố S thậm chí còn cả thương giới, trở thành đối tượng cho mọi người khinh bỉ chê cười, điều này khiến cho một người từ trước tới nay luôn cao cao tại thượng như ông làm sao chấp nhận được?Nhìn sang đứa con gái trước mắt khóc lóc nức nở này, Cận Chiêu Đông chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét, hận không thể dỡ xương của nó, uống máu của nó, ăn thịt của nó, để trút bỏ hết căm hận tích tụ trong lòng!Kiều Niệm Chiêu ôm đầu co rúc cuộn tròn người lại, khóc đến không kịp thở, oa oa kêu lên.Kiều Hân Hủy thấy con gái lại bị đánh tàn nhẫn, muốn đi tới, tuy nhiên biết không thể ngăn được, nước mắt không ngừng rơi, thoáng nhìn thấy Cận Tử Kỳ ở bên cạnh đứng bất động, giống như là tìm được hi vọng, lập tức nhào qua."Tử Kỳ, van cầu con giúp Niệm Chiêu một chút, dì biết sai rồi, con bảo ba con đừng đánh nó nữa, nó đang mang thai, chịu không nổi ba con đánh nó như vậy đâu! Hu hu. . . . . ."Cận Tử Kỳ không dấu vết mà hất bàn tay của Kiều Hân Hủy đang nắm vạt váy mình
/1179
|