CHƯƠNG 3.1
Ôn Thần đi rồi.
Trước khi đi còn nhặt lấy áo choàng trên ghế sô pha khoác cho Cố Dĩ An “Đúng là anh thèm thân thể của em, nhưng vẫn chưa thèm thuồng đến mức mất đi lý trí, nếu hôm nay anh trèo lên em, vậy nỗ lực hai năm nay của anh chẳng phải lãng phí rồi sao? Hả?”
Anh nâng cằm cô lên, ngón tay khẽ lướt qua làn da trắng nõn của cô “Lần sau đừng khıêu khích anh như vậy nữa, anh không có quyết tâm như Liễu Hạ Huệ đâụ”
...
Sau bữa trưa, mẹ chồng Lưu Vân tới nhà, biết con trai Ôn Thần đã rời đi từ trưa, bà ta kéo lấy tay của Cố Dĩ An, nói với cô một cách sâu xa “Dĩ An à, mẹ trách lầm con rồi, tất cả đều là lỗi của mẹ, nếu mẹ sớm biết Ôn Thần như vậy, lúc đầu chắc chắn sẽ không để con gả vào nhà họ Cố chịu tội như vậy.”
Chịu tội?
Cố Dĩ An nghe xong cảm thấy mơ hồ, không hiểu ý trong lời nói của bà ta lắm, chẳng lẽ lần này Ôn Thần thật sự có người phụ nữ khác ở bên ngoài?
“Trước kia mẹ cứ tưởng rằng con và Ôn Thần tình cảm bất hòa, nên Ôn Thần mới không hay về, bây giờ mẹ mới biết chỗ khó của nó.” Lưu Vân thở dài mấy hơi, ánh mắt vô cùng thương xót “Hơn một năm này thật sự khổ cho con rồi.”
“...” Cố Dĩ An vẫn chưa hiểu gì cả.
“Dĩ An, con yên tâm, ba con đã liên lạc với bác sĩ nam khoa uy tín nhất ở Tương Thành cho Ôn Thần, chắc chắn có thể trị khỏi bệnh cho nó, Tương Thành không chữa khỏi thì tới Bắc Thành, Bắc Thành không được thì ra nước ngoài, nếu vẫn không chữa khỏi, thì nhà họ Ôn chúng ta cũng sẽ không làm chậm trễ con, mẹ và ba con đều đồng ý cho con ly hôn đi thêm bước nữa, đến lúc đó bọn ta sẽ nhận con là con nuôi, đường đường chính chính tiễn con đi lấy chồng ”
Nói tới đây, Lưu Vân đã ứa nước mắt, nghẹn ngào “Con nói xem sao thằng súc sinh Ôn Thần này lại mắc phải căn bệnh đó chứ? Trước khi kết hôn mẹ đã bảo nó đừng chơi bời nữa, nó không nghe Còn khiến cả người phế luôn rồi Tạo nghiệt mà Đều là báo ứng hết ”
Nghe tới đây, Cố Dĩ An rốt cuộc cũng hiểu rồi, nhớ tới người ba chồng rất ít khi nổi giận sáng nay lại cầm đồ đập Ôn Thần...
Xem ra Ôn Thần đã nhận hết toàn bộ “Trách nhiệm” lên người mình.
Đã kết hôn gần hai năm, số lần Ôn Thần về nhà họ Ôn cực kỳ ít, đa số đều là đi công tác ở bên ngoài, có vài lần bị thúc giục về nhà ở, để đề phòng anh chạy mất, còn phái người đi canh gác ở trước cửa, bất đắc dĩ chỉ có thể ngủ cùng giường. Mỗi lần sau khi ngủ cùng giường, Lưu Vân đều sẽ chuẩn bị đồ tẩm bổ tăng dinh dưỡng cho Cố Dĩ An, trong lời nói đều là vẻ mong đợi cô có thể mang thai.
Mấy lần liền, Cố Dĩ An đều không có thai, Lưu Vân lập tức đi tìm bác sĩ Đông Y bắt mạch cho cô, nói thân thể của cô lạnh khí hư, kê đơn thuốc bắc điều dưỡng, suốt ba tháng, gần như ngày nào cô cũng bị canh uống hết nước thuốc đắng ngắt, sau khi Ôn Thần phát hiện, thì chạy về ngăn cản.
Lưu Vân rất phàn nàn về điều này.
Bây giờ biết là do vấn đề của con trai mình, bà ta đương nhiên hơi áy náy với Cố Dĩ An.
…
/263
|