“Hoàng hậu đang suy nghĩ cái gì vậy?” Điền Triết Hiên tắm rửa xong gọi vài lần cũng không thấy cô phản ứng, chỉ là mơ hồ thấy cô đang đờ ra.
Đi lên phía trước vỗ một cái, lại phát hiện bả vai cô đang cứng ngắc. Lúc vừa quay đầu lại, trong mắt cô toàn bộ đều là hàn ý, nhưng lúc thấy hắn lại nhanh chóng tán đi.
“Nô tì có chút mệt, đi nghỉ trước.” Nói xong, Hủ Liên từ trên ghế đứng lên, xoay người đi thẳng về phía giường.
“Chờ một chút.” Điền Triết Hiên gọi Hủ Liên “Quay qua đây.”
Hủ Liên không hề động, chỉ là lẳng lặng đứng ở nơi đó. Cô không thể xoay người, nếu không Điền Triết Hiên sẽ thấy được biểu tình trong mắt cô.
Thấy Hủ Liên không quay lại, Điền Triết Hiên tiến lên đem thân thể cô xoay lại đối diện. Hắn cúi đầu dừng trên khuôn mặt Hủ Liên.“Làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là không quen có người từ phía sau chạm vào ta.” Hủ Liên không muốn nhìn chăm chú vào mặt Điền Triết Hiên.
“Vì sao không nhìn ta nói chuyện?” Ngay từ lần đầu tiên thấy Hủ Liên, hắn đã bị ánh mắt lạnh lùng của cô hấp dẫn, vậy mà bây giờ cô ngay cả dũng khí nhìn hắn cũng không có.
“Hoàng thượng vì sao phải tận lực bức ta, Hủ Liên ta chỉ là vì báo ân mà đến, nếu như không tin lời ta người có thể đem ta biếm lãnh cung hay thậm chí xử trảm, hà tất phí công hỏi ta như thế.” Hủ Liên vốn vì nhớ tới chuyện cũ mà tâm tình xao động, bây giờ bị hắn bức như vậy, lời nói không khỏi vọt ra.
“Như vậy xem ra không phải ta không tin nàng, mà là nàng không tin ta. Ta nói không sai chứ, Hủ Liên.” Điền Triết Hiên mặt ngoài nhìn như lưu manh, nhưng đối với mọi chuyện vô cùng mẫn cảm, nhìn ra kích động của Hủ Liên.
“Hoàng thượng, người không thể buông tha nô tì sao?” Không trả lời Điền Triết Hiên, cô hỏi lại. Hắn nói không sai, chính cô đối hắn phòng bị còn hơn người khác. Bởi vì hắn là Điền Triết Hiên, cho nên phải phòng.
“Nếu Hoàng hậu của trẫm muốn nghỉ ngơi, trẫm sao lại không tha được. Bất quá vì an toàn của Hoàng hậu, trẫm tất nhiên sẽ cũng Hoàng hậu ngủ.” Điền Triết Hiên biết rõ mình ép hỏi thế nào cũng không ra nguyên nhân, bất quá hắn có thời gian, bí mật trong lòng Hủ Liên hắn cũng sẽ biết.
“Như vậy đa tạ Hoàng thượng.” Cảm thụ được áp lực từ trên người Điền Triết Hiên mang đến, Hủ Liên yên lặng nằm xuống, cùng đợi động tác của hắn.
Đi lên phía trước vỗ một cái, lại phát hiện bả vai cô đang cứng ngắc. Lúc vừa quay đầu lại, trong mắt cô toàn bộ đều là hàn ý, nhưng lúc thấy hắn lại nhanh chóng tán đi.
“Nô tì có chút mệt, đi nghỉ trước.” Nói xong, Hủ Liên từ trên ghế đứng lên, xoay người đi thẳng về phía giường.
“Chờ một chút.” Điền Triết Hiên gọi Hủ Liên “Quay qua đây.”
Hủ Liên không hề động, chỉ là lẳng lặng đứng ở nơi đó. Cô không thể xoay người, nếu không Điền Triết Hiên sẽ thấy được biểu tình trong mắt cô.
Thấy Hủ Liên không quay lại, Điền Triết Hiên tiến lên đem thân thể cô xoay lại đối diện. Hắn cúi đầu dừng trên khuôn mặt Hủ Liên.“Làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là không quen có người từ phía sau chạm vào ta.” Hủ Liên không muốn nhìn chăm chú vào mặt Điền Triết Hiên.
“Vì sao không nhìn ta nói chuyện?” Ngay từ lần đầu tiên thấy Hủ Liên, hắn đã bị ánh mắt lạnh lùng của cô hấp dẫn, vậy mà bây giờ cô ngay cả dũng khí nhìn hắn cũng không có.
“Hoàng thượng vì sao phải tận lực bức ta, Hủ Liên ta chỉ là vì báo ân mà đến, nếu như không tin lời ta người có thể đem ta biếm lãnh cung hay thậm chí xử trảm, hà tất phí công hỏi ta như thế.” Hủ Liên vốn vì nhớ tới chuyện cũ mà tâm tình xao động, bây giờ bị hắn bức như vậy, lời nói không khỏi vọt ra.
“Như vậy xem ra không phải ta không tin nàng, mà là nàng không tin ta. Ta nói không sai chứ, Hủ Liên.” Điền Triết Hiên mặt ngoài nhìn như lưu manh, nhưng đối với mọi chuyện vô cùng mẫn cảm, nhìn ra kích động của Hủ Liên.
“Hoàng thượng, người không thể buông tha nô tì sao?” Không trả lời Điền Triết Hiên, cô hỏi lại. Hắn nói không sai, chính cô đối hắn phòng bị còn hơn người khác. Bởi vì hắn là Điền Triết Hiên, cho nên phải phòng.
“Nếu Hoàng hậu của trẫm muốn nghỉ ngơi, trẫm sao lại không tha được. Bất quá vì an toàn của Hoàng hậu, trẫm tất nhiên sẽ cũng Hoàng hậu ngủ.” Điền Triết Hiên biết rõ mình ép hỏi thế nào cũng không ra nguyên nhân, bất quá hắn có thời gian, bí mật trong lòng Hủ Liên hắn cũng sẽ biết.
“Như vậy đa tạ Hoàng thượng.” Cảm thụ được áp lực từ trên người Điền Triết Hiên mang đến, Hủ Liên yên lặng nằm xuống, cùng đợi động tác của hắn.
/117
|