Hủ Liên nhớ rõ khoảng thời gian đó cô bị khí phách cùng tài năng của hắn chinh phục, tuy vẫn biết chính mình đối với hắn là một người có cũng được, không có cũng không sao, nhưng cô vẫn thích đứng sau lưng nhìn hắn, yêu hắn.
Điền Triết Hiên so với Hủ Liên lớn hơn hai tuổi, cho dù là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ hai người dường như cũng chỉ là bạn bè bình thường.
Bởi vì có sự khác biệt lớn như vậy, Hủ Liên mới có thể hăng hái học tập, mới có thể buông tha cho ngành học mình thích, đi học ngành tài chính khô khan, thế nhưng hắn vẫn lạnh lùng như trước.
Hủ Liên lúc đó là ưu tú nhất trong đám nữ sinh cùng tuổi, dù vậy cô cũng không tự mãn. Mỗi ngày ngoại trừ học tập chính là học tập, thời học sinh của cô cơ hồ đều vùi đầu trong sách vở.
Ngay cả nam sinh thích cô cũng bị ham học cùng khí chất lãnh ngạo của cô dọa chạy, cho nên nhiều năm như vậy, cô ngay cả một người bạn cũng không có.
Còn nhớ đêm đó, Điền Triết Hiên đi tới trước mặt cô, khiến cô trở thành nữ nhân của hắn. Đó cũng là lúc hắn nói những lời làm thay đổi cuộc sống của cô.
“Cha nói, em sau này sẽ là vợ tôi, đã vậy việc trở thành nữ nhân của tôi cũng là nhất định. Bất quá trước đó tôi nói lại lần nữa, em không nên yêu tôi, ngay cả một chút thích cũng không nên có.” Trên ngón tay Điền Triết Hiên dấy lên ánh lửa*, chiếu sáng khuôn mặt của hắn, hắn bình tĩnh không có biểu tình gì.
(R: ở đây là ĐTH bật lửa nên mới có ‘dấy lên ánh lửa’, tác giả k nói rõ).
Vào thời khắc Hủ Liên nằm bên người hắn, còn chưa thích ứng được khi lột xác thành phụ nữ, lời nói của Điền Triết Hiên quả thật giống như sấm sét giữa trời quang. Bởi vì bóng tối trong phòng, Điền Triết Hiên nhìn không thấy vẻ mặt Hủ Liên, hoặc có thể là hắn căn bản không muốn biết cô phản ứng như thế nào.
Lúc điếu thuốc tàn, Điền Triết Hiên đứng dậy mặc quần áo rời khỏi phòng. Hủ Liên lúc này đã nản lòng thoái chí, cô biết chính mình vĩnh viễn không thể nhận được tình yêu.
Đứng dậy xuống giường, Hủ Liên vào phòng tắm tẩy đi tất cả dấu vết hắn lưu lại, dòng nước lạnh làm cô thanh tỉnh, cũng khiến cô trở nên ưa sạch sẽ. Bất luận lúc nào, cô cũng không thể chịu được người khác đụng chạm.
Từ đó, trong lòng cô chậm rãi nổi lên một bức tường cao, chính mình không đi ra, ai cũng không vào được. Cho dù hiện tại gặp kiếp trước của hắn, cô vẫn như trước không muốn nếm trải lần nữa.
Điền Triết Hiên so với Hủ Liên lớn hơn hai tuổi, cho dù là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ hai người dường như cũng chỉ là bạn bè bình thường.
Bởi vì có sự khác biệt lớn như vậy, Hủ Liên mới có thể hăng hái học tập, mới có thể buông tha cho ngành học mình thích, đi học ngành tài chính khô khan, thế nhưng hắn vẫn lạnh lùng như trước.
Hủ Liên lúc đó là ưu tú nhất trong đám nữ sinh cùng tuổi, dù vậy cô cũng không tự mãn. Mỗi ngày ngoại trừ học tập chính là học tập, thời học sinh của cô cơ hồ đều vùi đầu trong sách vở.
Ngay cả nam sinh thích cô cũng bị ham học cùng khí chất lãnh ngạo của cô dọa chạy, cho nên nhiều năm như vậy, cô ngay cả một người bạn cũng không có.
Còn nhớ đêm đó, Điền Triết Hiên đi tới trước mặt cô, khiến cô trở thành nữ nhân của hắn. Đó cũng là lúc hắn nói những lời làm thay đổi cuộc sống của cô.
“Cha nói, em sau này sẽ là vợ tôi, đã vậy việc trở thành nữ nhân của tôi cũng là nhất định. Bất quá trước đó tôi nói lại lần nữa, em không nên yêu tôi, ngay cả một chút thích cũng không nên có.” Trên ngón tay Điền Triết Hiên dấy lên ánh lửa*, chiếu sáng khuôn mặt của hắn, hắn bình tĩnh không có biểu tình gì.
(R: ở đây là ĐTH bật lửa nên mới có ‘dấy lên ánh lửa’, tác giả k nói rõ).
Vào thời khắc Hủ Liên nằm bên người hắn, còn chưa thích ứng được khi lột xác thành phụ nữ, lời nói của Điền Triết Hiên quả thật giống như sấm sét giữa trời quang. Bởi vì bóng tối trong phòng, Điền Triết Hiên nhìn không thấy vẻ mặt Hủ Liên, hoặc có thể là hắn căn bản không muốn biết cô phản ứng như thế nào.
Lúc điếu thuốc tàn, Điền Triết Hiên đứng dậy mặc quần áo rời khỏi phòng. Hủ Liên lúc này đã nản lòng thoái chí, cô biết chính mình vĩnh viễn không thể nhận được tình yêu.
Đứng dậy xuống giường, Hủ Liên vào phòng tắm tẩy đi tất cả dấu vết hắn lưu lại, dòng nước lạnh làm cô thanh tỉnh, cũng khiến cô trở nên ưa sạch sẽ. Bất luận lúc nào, cô cũng không thể chịu được người khác đụng chạm.
Từ đó, trong lòng cô chậm rãi nổi lên một bức tường cao, chính mình không đi ra, ai cũng không vào được. Cho dù hiện tại gặp kiếp trước của hắn, cô vẫn như trước không muốn nếm trải lần nữa.
/117
|