“Tình hình hiện tại thế nào rồi?” Điền Triết Lỗi nhìn Hoàng huynh ngồi trước án phê duyệt tấu chương. Người ngoài đều cho rằng Hoàng huynh là một thiên tử phong lưu, không để ý đến việc triều chính, chỉ ham mê hưởng lạc, nhưng kì thực mỗi một phân tấu chương đều là do thiên tử phong lưu này tự mình phê duyệt, ngay cả chính hắn cũng có chút bội phục năng lực của Hoàng huynh.
“Anh vợ của ta đã gặp qua Hoàng hậu, Chích nhi cũng đã thăm dò rất thành công, ta an bài nó ở cùng Hoàng hậu.” Tiếp tục đọc tấu chương.
“Hoàng huynh, huynh làm vậy có đẩy Thần Chích rơi vào nguy hiểm hay không? Dù sao Hoàng hậu cũng là người của Nam Cung gia, nếu như không chuẩn bị sẵn, sợ rằng Thần Chích không được lợi thế tốt nhất.” Điền Triết Lỗi thích đứa cháu trai thông tuệ có khí chất vương giả như thích Hoàng huynh.
“Nhi tử của Điền Triết Hiên ta đương nhiên là tự có khả năng bảo vệ mình, lần này đối với hắn cũng là một loại tôi luyện, dù sao sinh tại hoàng thất, phải có năng lực hơn người mới có thể kế tục được.” Điền Triết Hiên cười cười một cách nguy hiểm, nhớ tới biểu tình lạnh lùng của Hủ Liên.
“Hoàng huynh đối với Hoàng hậu tựa hồ có hứng thú, vậy sao không tự mình đi thử đi?” Điền Triết Lỗi nói có vài phần đùa giỡn. Đương nhiên chuyện đêm đó đúng là làm cho hắn mở rộng tầm mắt, Hoàng hậu quả không giống với nữ nhân bình thường.
“Trước đây Chích nhi phản ứng còn dữ hơn nữa, nhưng thật ra đệ, Triết Lỗi, đệ gần đây có vẻ an nhàn, có phải là nên cùng ta xử lý chính vụ không?” Ánh mắt âm lãnh đảo qua Điền Triết Lỗi, hắn run run làm ra tư thế của người suy yếu.
“Hoàng huynh, huynh cũng biết ta thuở nhỏ yếu nhược bệnh nhiều, nghĩ việc giúp huynh cũng là lực bất tòng tâm a. Đến giờ này là ta phải đi uống thuốc rồi. Hoàng huynh, huynh cứ tiếp tục, ta sẽ không quấy rầy.” Nói xong thân thể gầy yếu dùng tốc độ ánh sáng chạy ra khỏi đại điện.
“Hủ Liên, Nam Cung Hủ Liên. Trên người ngươi thật có không ít bí mật, ta cũng không ngờ ngay cả ca ca ngươi, cậu anh vợ ta, cũng đề phòng ngươi.” Điền Triết Hiên hạ bút, nhìn mật hàm trong tay. “Chẳng lẽ ngươi không phải là nữ nhân ngu ngốc kia, cho nên Nam Cung Diệp Lôi mới có thể để ý cẩn thận như vậy?”
Điền Triết Hiên nhìn công văn chồng chất như núi, biết hôm nay không rảnh suy nghĩ nhiều chuyện này. Bất quá Điền Triết Lỗi nói không sai, hắn chung quy phải gặp Hoàng hậu của hắn lần nữa.
“Anh vợ của ta đã gặp qua Hoàng hậu, Chích nhi cũng đã thăm dò rất thành công, ta an bài nó ở cùng Hoàng hậu.” Tiếp tục đọc tấu chương.
“Hoàng huynh, huynh làm vậy có đẩy Thần Chích rơi vào nguy hiểm hay không? Dù sao Hoàng hậu cũng là người của Nam Cung gia, nếu như không chuẩn bị sẵn, sợ rằng Thần Chích không được lợi thế tốt nhất.” Điền Triết Lỗi thích đứa cháu trai thông tuệ có khí chất vương giả như thích Hoàng huynh.
“Nhi tử của Điền Triết Hiên ta đương nhiên là tự có khả năng bảo vệ mình, lần này đối với hắn cũng là một loại tôi luyện, dù sao sinh tại hoàng thất, phải có năng lực hơn người mới có thể kế tục được.” Điền Triết Hiên cười cười một cách nguy hiểm, nhớ tới biểu tình lạnh lùng của Hủ Liên.
“Hoàng huynh đối với Hoàng hậu tựa hồ có hứng thú, vậy sao không tự mình đi thử đi?” Điền Triết Lỗi nói có vài phần đùa giỡn. Đương nhiên chuyện đêm đó đúng là làm cho hắn mở rộng tầm mắt, Hoàng hậu quả không giống với nữ nhân bình thường.
“Trước đây Chích nhi phản ứng còn dữ hơn nữa, nhưng thật ra đệ, Triết Lỗi, đệ gần đây có vẻ an nhàn, có phải là nên cùng ta xử lý chính vụ không?” Ánh mắt âm lãnh đảo qua Điền Triết Lỗi, hắn run run làm ra tư thế của người suy yếu.
“Hoàng huynh, huynh cũng biết ta thuở nhỏ yếu nhược bệnh nhiều, nghĩ việc giúp huynh cũng là lực bất tòng tâm a. Đến giờ này là ta phải đi uống thuốc rồi. Hoàng huynh, huynh cứ tiếp tục, ta sẽ không quấy rầy.” Nói xong thân thể gầy yếu dùng tốc độ ánh sáng chạy ra khỏi đại điện.
“Hủ Liên, Nam Cung Hủ Liên. Trên người ngươi thật có không ít bí mật, ta cũng không ngờ ngay cả ca ca ngươi, cậu anh vợ ta, cũng đề phòng ngươi.” Điền Triết Hiên hạ bút, nhìn mật hàm trong tay. “Chẳng lẽ ngươi không phải là nữ nhân ngu ngốc kia, cho nên Nam Cung Diệp Lôi mới có thể để ý cẩn thận như vậy?”
Điền Triết Hiên nhìn công văn chồng chất như núi, biết hôm nay không rảnh suy nghĩ nhiều chuyện này. Bất quá Điền Triết Lỗi nói không sai, hắn chung quy phải gặp Hoàng hậu của hắn lần nữa.
/117
|