Đã qua 1 tuần khi cô chuyển về học trường Khánh Vy, sau khi nghĩ ngày chủ nhật tất cả các học sinh phải quay lại trường để tiếp tục chuẩn bị hành trang cho tư lai. Cô cũng vậy, kể từ khi đi học ngày nào cô cũng được Anh Duy trở đi cùng, nhưng hôm nay lại khác, cái buổi sáng thứ 2 nó đặc biệt hơn mội ngày vì phải sinh hoạt dưới cờ nên rất sớm các học sinh trong trường đều đứng vào hàng chuẩn bị cho buổi chào cờ, vậy mà 2 cái người ngong cuồn ấy lại dững dưng đi bên nhau nói chuyện vui vẻ làm cả trường nhao nháo lên. nếu như những học sinh bình thường khác thì đã không loạn lên vậy rồi, tất cả đã quá quen với cảnh ngày ngày hoàng tử Anh Bảo trở một cô gái vừa chuyển trường đi học, rất ít học sinh biết cô là em gái cậu, đa số là không biết nên có những lời bàn ra tán vào nghe không hay về cô. - Ôi... Cô ta hôm nay sao lại đi với anh Nam chứ...
Một học sinh nữ nói.
- Không phải cô ta quen với anh Bảo sao? Hay bị anh Bảo đá cho nên theo anh Nam? Thật là vô liêm sĩ.
- Này cậu đừng nói vậy, anh Bảo mà nghe là cậu chết chắt đấy, cô ta là em song sinh của anh Bảo.
Lời nói của cô bạn kế bên làm cho cô bạn vừa nói nặng lời với cô bỗng chóc xanh mặt.
- Thật... thật vậy không?
- Là thật đấy, mình đã nghe chính anh Bảo nói vậy mà.
- Nhưng cho dù vậy cô ta cũng đang quen a Nam sao?
- Không biết nửa.
- Ôi... Đừng nha... Huhuhu hoàng tử của em.
Thật là những cô bạn cuồn trai đẹp mà. Thanh Thanh vừa đi ra sân lại bắt gặp hình ảnh mà mình không muốn thấy, siết chặc tay ánh mắt hằng lên ngọn lửa.
- Chết tiệt.
Reng reng reng
- Các em tập hợp chúng ta chuẩn bị chào cờ.
Chuông reo lên ngay lập tức tiếng của thầy Sinh tổng phụ trách vang lên trong chiếc loa to được lắp tứ phía, tất cả các học sinh đứng theo hàng lớp của mình, học sinh đứng đầu cằm lá cờ nước nền màu đỏ giữa là ngôi sao màu vàng. Ánh mắt hướng về lá cờ được tung bay theo gió trên cao giữa sân trường, miệng hát bài Quốc ca quen thuộc.
Buổi sinh hoạt dưới cờ kết thúc, tất cả các học sinh đi lên lớp để chuẩn bị cho tiết học kế tiếp.
- Hôm nay sao Bảo không đi học?
Vừa đi hắn vừa hỏi cô.
- Anh ấy nói công đi có cuộc hộp quan trong nên nghi một buổi học.
Cô trả lời, hắn đang đi bổng nhiên đứng lại, lấy trong balo ra một hộp sửa dâu.
- Này, uống đi.
Cầm lấy hộp sửa từ tay hắn cô cười rồi sốc nhẹ chiếc balo chạy đi không quên quay đầu lại Nói với hăn.
- Cảm ơn! Ngày mới tốt lành.
Hắn nhìn dáng người nhỏ bé chạy đi, khẻ cười cho 2 tay vào túi quần không nhanh không chậm từng bước chân đều đặng đi lên lớp.
Từ trên tầng 3 khu 1 luôn có ánh nhìn quan xác hắn và cô mỗi nhất cử nhất động,mái tóc màu nâu tung bay truóc gió đôi môi đỏ nhếch lên.
- Cứ tận hưởng đi, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi.
Lớp 11 thiết kế...
- A....Thích quá..
- Chuẩn bị đồ mới được..
.......... ...... ......... ...
Mội học sinh trong lớp 11 thiết kế đều nhao nhao cả lên, chuyện là cô chủ nhiệm vừa thông báo để chuẩn bị cho lần kiểm tra tháng sắp tới với chủ đề thiên nhiên tấc cả các học sinh lớp 11 thiết kết đều được đi dã ngoại 5 ngày để lấy ý tưởng, địa điểm là biển Đà Nẳng.
- Các em trật tự. Chuyến đi lần này mong các em có ý tưởng tốt để vượt qua kiểm tra, và sẽ chọn ra 2 học sinh để đại diện cho lớp ta thi phần thiết kế với các lớp khác nhân dịp chào mừng 20 năm trường ta thành lập. Mong các em cố gáng. Giờ các em nghĩ giải lao.
Cô chủ nhiệm vừa nói xòng thì đúng lúc tiếng chuông báo hiệu giờ nghĩ giải lao đã đến, cả lớp ùa ra ngoài, bàn tán về chuyến đi sắp tới.
- Quỳnh Bảo cậu đi không?
Huyền My quay sang hỏi cô.
- Mình không biết.... Chỉ sợ........
...... ..... .....
- Không được, anh nói em không được đi.
Tiếng Anh Duy hét lên làm cô giật mình, cái điều cô nghĩ là đúng là anh sẽ không cho cô đi.
- Anh sao vậy? Em đi cùng lớp mà, với lại đây là chuyến thực tế để lấy ý tương em....
- Anh nói em không được đi, còn cái ý tưởng gì đó chỉ là cái cớ, đối với em có cần phải đi xa như vậy mới có y tưởng? Nếu vậy anh sẳn lòng chịu chi một chút nhập mẫu từ nước ngoài trả lại cho em các mẫu vừa mới giao cho anh nó cũng chủ đề thiên nhiên đó.
Anh kiên quyết nói, cô nhìn anh đang giận nên không nan nỉ nữa đành kéo lếch bước chân lên phòng.
- Sao cái mặt như bánh bao thế? Khó coi chết được.
Hắn từ trên lầu bước xuống trên tay cầm một sấp giấy.
- Kệ tôi, mà sao cậu ở nha tôi hoài vậy, có hẳng phòng riêng lun chứ.
Cô nhăn mặt nhìn như khỉ ăn ớt hỏi hắn.
- Kệ tôi.
Phóc...
Hắn nhúng vai vô tư rồi búng tráng cô một cái.
- Á... Cậu..
Rầm...
Cô trừng mắt nhìn hắn không nói nên lời, mà thật ra thì không nói được vì hiện giờ tư thế của bọn họ thật khó coi nha. Cô đang nằm trên người hắn môi kề môi mắt nhìn nhau, chẳng là khi hắn búng tráng cô rồi bỏ đi cô vội nắm vai hắn nhưng không ngờ khi hắn quay lại hắn đạp chân cô và thế là lộn một vòng xuống cầu thang.
- Này... Tôi còn ở nhà mà.
Anh Duy nghe tiếng rầm thật lớn liền chạy ra xem, ôi... 2 con người này thật không xem anh ra gì mà ban ngày ban mặt lại nằm ra giưa nhà của người ta mà còn môi kề môi thế kia. Quá đáng thật
- Không... Không phải như anh thấy đâu.
Cô lúng túng nói,
- Cô còn không mau ra khỏi người tôi,
- Ờ.. Ờ
- cô nặng như heo ấy,
- Ummm umm hii
Cô và hắn đứng dậy, hắn nhìn cô pháng câu xanh rờn làm cô tức ứ họng, còn anh Duy thì mặt đỏ tía tai vì... Cố nhịn cười.
- Quỳnh để chút nữa anh mua cho em một con heo thật to ôm ngủ nhé.
Bảo từ trong nhà bếp bước ra tay cầm ly cafe nói mà như chọc tức cô.
- Anh... Anh... Cái đồ... Đáng ghét, các người đi chết đi.
- Hí hí á
Nói xong cô đạp lên chân cái con người gây hoạ kia một cái, hắn nhăn mặt cuối xuống ôm chân.
- Đáng đời.
Cô nói..
- Được rồi, Quỳnh em có muốn đi dã ngoại nữa không? Anh se cho em đi.
2 mắt cô sáng rực khi nghe anh nói
- Hay qá. Hihi
- Nhưng có điều kiện.
- Điều kiện gì anh nói đi.
- Anh cùng em đi.
- Hả?
Không phải chứ? Anh muốn đi dã ngoại với lớp cô á... Không được, nhất đinh sẽ có chuyện.
- Đi dã ngoại với lớp em hả Quỳnh, anh cũng muốn đi nửa, này Nam cậu đi không?
- Không được, em không đồng ý.
Cô hét lên.
- Không đồng ý cũng không được, anh đã quyết rồi.
- Mà đi đâu vậy anh?
Anh Bảo hỏi.
- Biển Đà Nẳng
- Cũng tốt, đã lâu rồi không đến đó.
Hắn kê xát cô rồi nói...
- Các anh không được đi.
- Ê Nam mình mua ít đồ bơi đi.
- Ừ..
- Anh cũng muốn mua ít bộ.
- Cùng đi đi anh, em cũng muốn bàn số việc nửa..
3 Người bọn họ đang bàn tính đến chuyện đi chơi mà không thèm nhìn đến cái con người đang bóc chady kia.
- Quỳnh em không đi mua đồ à?
Hừ hừ... Còn nghĩ đến cô đó.
- Mấy ngườ ra ngoài hết cho tôiiiiii
Tiếng hét có sức công phát một thành phố của cô làm 3 chàng phải co chân chạy đi càng xa càng tốt.
6h sáng Cái ngày lớp 11 thiết kế mong đợi cũng đến 20 học sinh đang đứng trước cổng trường đợi xe đến.
- Các em chú ý sau khi đến nơi các em phải tự dựng liều vì chúng ta không ở phòng khách sạn và tấc cả phải tự mình trong coi đồ và các trang sức cô nghĩ các em nên bỏ trang sức ở lại để tránh điều đáng tiết.
- Sao có thể ngủ trong liều được chứ.
- Phải rồi.. Sao lại được.
Tiếng học sinh đang nhốn nháo cả lên.
- Các em yên lặng. Đây là chuyến đi thự tế nhà trường tổ chức cho các em để tìm ý tưởng chú không phải cho các em đi du lịch.
Giọng nghiêm khắc của thì phó chủ nhiệm vang lên.
- Nếu các em không muốn đi có thể quay vê nhà.
- Nói thế thì mình về thôi, đi Đà Nẳng thôi mà, về mua một vé bay đi.
- ừ cậu nói đúng đó.
Thế là các học sinh hơn phân nữa kéo vali chuẩn bị đi về.
- Quỳnh Bảo cậu không về cùng bọn họ ak?
My sốc lại chiếc balo nặng trên lưng hỏi cô.
- Không, mình nghĩ đi như vậy cũng tốt mà, mình có thể trải nghiệm được nhiều thứ mà mình chưa biết.
- Uk mình cũng nghỉ thế.hi
My cười rồi bá cổ cô.
Kịch....
Chiếc xe 30 chổ 2 tầng đổ kịch trướng cổng trường.
- Nào các em nhanh chân lên xe nào, chúng ta trể rồi đó.
Thầy phụ trách trên xe đi xuống hói các học sinh.
- Thầy Dũng e là chỉ co khoảng 10 người đi thôi.
Cô chủ nhiệm nói
- Sao lại thế.?
Thầy Dũng hỏi..
- Vì....
- Cô ơi có đi không vậy, bọn em đợi mõi mòn rồi...
Anh Bảo trên xe bước xuống theo sao là Anh Duy và hắn.
- Á aaaaaaaaaaaaaaaaa
Ôi trờ... Tiếng hét chói tai của lũ con gái cũng co không ít con trai cũng la lên bất ngờ.
- Trời ơi....
- Là anh Nam, anh Bảo và có cả anh Duy....
- Dất trời ơi... Là anh Duy đó.... Hoàng tử...
Mọi ánh nhì trái tim điều hướng đến 3 chàng trai đang đứng kế bên cô.
- E hèm... Nếu như các em không đi nửa thì thầy đành huỷ....
Thầy Dũng chưa nói hết câu thì tấc cả các học sinh đã yên vị trên xe hết rồi,,, thật là....
- Anh cầm giúp em
Anh Duy nói rồi kéo vali lên giúp cô, còn balo nhỏ thì hắc cũng lột ra mà cầm...
Trên xe cô và My ngồi cùng hàng ghế hắn và Bảo ngồi hàng đối diện bên kia, còn anh thì ngồi ghế phụ kế tài xế. Không khí trên xe sôi nổi hẳng lên, ai nấy đều lấy điện thoại ra và chụp lia chụp lịa 3 anh chàng, hắn thì đeo tai nghe nhắm mắt ngủ. Anh Bảo thì đang chơi game, cô và My nói chuyện có vẻ rất vui. Anh Duy ngồi trên nhìn qua kính thấy cô cười anh thấy cũng vui, đi ra khỏi ghế trên tay cầm 2 chai nước cùng vài hộp bánh.
- Em mệt không? Uống nước đi này.
Anh hỏi cô.
- Dạ, cảm ơn anh. Uống đi My.
- Vậy anh về chổ, có gì không khoẻ nói anh.
Anh xoay đi, lúc này My mới lên tiếng.
- Anh Duy thật đẹp mà. Cậu mai mắn thật có 2 người anh vừa đẹp lại học giỏi nửa.
- Hì vậy mình không đẹp sao?
Cô cười rồi hỏi lại
- Hihihi cậu đẹp lắm... Đẹp như...ma há há
- cậu dám chọc mình à..hi
Cuộc nói chuyện của 2 cô đã vào tầm nhìn của người nào đó. Khẻ liếc nhìn hắn bắt gập hắn đang nhìn cô, ánh mắt cay độc Hiện lên ngọ lửa.
- Rồi cậu sẽ là của tôi, Thiên Nam à.
Một học sinh nữ nói.
- Không phải cô ta quen với anh Bảo sao? Hay bị anh Bảo đá cho nên theo anh Nam? Thật là vô liêm sĩ.
- Này cậu đừng nói vậy, anh Bảo mà nghe là cậu chết chắt đấy, cô ta là em song sinh của anh Bảo.
Lời nói của cô bạn kế bên làm cho cô bạn vừa nói nặng lời với cô bỗng chóc xanh mặt.
- Thật... thật vậy không?
- Là thật đấy, mình đã nghe chính anh Bảo nói vậy mà.
- Nhưng cho dù vậy cô ta cũng đang quen a Nam sao?
- Không biết nửa.
- Ôi... Đừng nha... Huhuhu hoàng tử của em.
Thật là những cô bạn cuồn trai đẹp mà. Thanh Thanh vừa đi ra sân lại bắt gặp hình ảnh mà mình không muốn thấy, siết chặc tay ánh mắt hằng lên ngọn lửa.
- Chết tiệt.
Reng reng reng
- Các em tập hợp chúng ta chuẩn bị chào cờ.
Chuông reo lên ngay lập tức tiếng của thầy Sinh tổng phụ trách vang lên trong chiếc loa to được lắp tứ phía, tất cả các học sinh đứng theo hàng lớp của mình, học sinh đứng đầu cằm lá cờ nước nền màu đỏ giữa là ngôi sao màu vàng. Ánh mắt hướng về lá cờ được tung bay theo gió trên cao giữa sân trường, miệng hát bài Quốc ca quen thuộc.
Buổi sinh hoạt dưới cờ kết thúc, tất cả các học sinh đi lên lớp để chuẩn bị cho tiết học kế tiếp.
- Hôm nay sao Bảo không đi học?
Vừa đi hắn vừa hỏi cô.
- Anh ấy nói công đi có cuộc hộp quan trong nên nghi một buổi học.
Cô trả lời, hắn đang đi bổng nhiên đứng lại, lấy trong balo ra một hộp sửa dâu.
- Này, uống đi.
Cầm lấy hộp sửa từ tay hắn cô cười rồi sốc nhẹ chiếc balo chạy đi không quên quay đầu lại Nói với hăn.
- Cảm ơn! Ngày mới tốt lành.
Hắn nhìn dáng người nhỏ bé chạy đi, khẻ cười cho 2 tay vào túi quần không nhanh không chậm từng bước chân đều đặng đi lên lớp.
Từ trên tầng 3 khu 1 luôn có ánh nhìn quan xác hắn và cô mỗi nhất cử nhất động,mái tóc màu nâu tung bay truóc gió đôi môi đỏ nhếch lên.
- Cứ tận hưởng đi, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi.
Lớp 11 thiết kế...
- A....Thích quá..
- Chuẩn bị đồ mới được..
.......... ...... ......... ...
Mội học sinh trong lớp 11 thiết kế đều nhao nhao cả lên, chuyện là cô chủ nhiệm vừa thông báo để chuẩn bị cho lần kiểm tra tháng sắp tới với chủ đề thiên nhiên tấc cả các học sinh lớp 11 thiết kết đều được đi dã ngoại 5 ngày để lấy ý tưởng, địa điểm là biển Đà Nẳng.
- Các em trật tự. Chuyến đi lần này mong các em có ý tưởng tốt để vượt qua kiểm tra, và sẽ chọn ra 2 học sinh để đại diện cho lớp ta thi phần thiết kế với các lớp khác nhân dịp chào mừng 20 năm trường ta thành lập. Mong các em cố gáng. Giờ các em nghĩ giải lao.
Cô chủ nhiệm vừa nói xòng thì đúng lúc tiếng chuông báo hiệu giờ nghĩ giải lao đã đến, cả lớp ùa ra ngoài, bàn tán về chuyến đi sắp tới.
- Quỳnh Bảo cậu đi không?
Huyền My quay sang hỏi cô.
- Mình không biết.... Chỉ sợ........
...... ..... .....
- Không được, anh nói em không được đi.
Tiếng Anh Duy hét lên làm cô giật mình, cái điều cô nghĩ là đúng là anh sẽ không cho cô đi.
- Anh sao vậy? Em đi cùng lớp mà, với lại đây là chuyến thực tế để lấy ý tương em....
- Anh nói em không được đi, còn cái ý tưởng gì đó chỉ là cái cớ, đối với em có cần phải đi xa như vậy mới có y tưởng? Nếu vậy anh sẳn lòng chịu chi một chút nhập mẫu từ nước ngoài trả lại cho em các mẫu vừa mới giao cho anh nó cũng chủ đề thiên nhiên đó.
Anh kiên quyết nói, cô nhìn anh đang giận nên không nan nỉ nữa đành kéo lếch bước chân lên phòng.
- Sao cái mặt như bánh bao thế? Khó coi chết được.
Hắn từ trên lầu bước xuống trên tay cầm một sấp giấy.
- Kệ tôi, mà sao cậu ở nha tôi hoài vậy, có hẳng phòng riêng lun chứ.
Cô nhăn mặt nhìn như khỉ ăn ớt hỏi hắn.
- Kệ tôi.
Phóc...
Hắn nhúng vai vô tư rồi búng tráng cô một cái.
- Á... Cậu..
Rầm...
Cô trừng mắt nhìn hắn không nói nên lời, mà thật ra thì không nói được vì hiện giờ tư thế của bọn họ thật khó coi nha. Cô đang nằm trên người hắn môi kề môi mắt nhìn nhau, chẳng là khi hắn búng tráng cô rồi bỏ đi cô vội nắm vai hắn nhưng không ngờ khi hắn quay lại hắn đạp chân cô và thế là lộn một vòng xuống cầu thang.
- Này... Tôi còn ở nhà mà.
Anh Duy nghe tiếng rầm thật lớn liền chạy ra xem, ôi... 2 con người này thật không xem anh ra gì mà ban ngày ban mặt lại nằm ra giưa nhà của người ta mà còn môi kề môi thế kia. Quá đáng thật
- Không... Không phải như anh thấy đâu.
Cô lúng túng nói,
- Cô còn không mau ra khỏi người tôi,
- Ờ.. Ờ
- cô nặng như heo ấy,
- Ummm umm hii
Cô và hắn đứng dậy, hắn nhìn cô pháng câu xanh rờn làm cô tức ứ họng, còn anh Duy thì mặt đỏ tía tai vì... Cố nhịn cười.
- Quỳnh để chút nữa anh mua cho em một con heo thật to ôm ngủ nhé.
Bảo từ trong nhà bếp bước ra tay cầm ly cafe nói mà như chọc tức cô.
- Anh... Anh... Cái đồ... Đáng ghét, các người đi chết đi.
- Hí hí á
Nói xong cô đạp lên chân cái con người gây hoạ kia một cái, hắn nhăn mặt cuối xuống ôm chân.
- Đáng đời.
Cô nói..
- Được rồi, Quỳnh em có muốn đi dã ngoại nữa không? Anh se cho em đi.
2 mắt cô sáng rực khi nghe anh nói
- Hay qá. Hihi
- Nhưng có điều kiện.
- Điều kiện gì anh nói đi.
- Anh cùng em đi.
- Hả?
Không phải chứ? Anh muốn đi dã ngoại với lớp cô á... Không được, nhất đinh sẽ có chuyện.
- Đi dã ngoại với lớp em hả Quỳnh, anh cũng muốn đi nửa, này Nam cậu đi không?
- Không được, em không đồng ý.
Cô hét lên.
- Không đồng ý cũng không được, anh đã quyết rồi.
- Mà đi đâu vậy anh?
Anh Bảo hỏi.
- Biển Đà Nẳng
- Cũng tốt, đã lâu rồi không đến đó.
Hắn kê xát cô rồi nói...
- Các anh không được đi.
- Ê Nam mình mua ít đồ bơi đi.
- Ừ..
- Anh cũng muốn mua ít bộ.
- Cùng đi đi anh, em cũng muốn bàn số việc nửa..
3 Người bọn họ đang bàn tính đến chuyện đi chơi mà không thèm nhìn đến cái con người đang bóc chady kia.
- Quỳnh em không đi mua đồ à?
Hừ hừ... Còn nghĩ đến cô đó.
- Mấy ngườ ra ngoài hết cho tôiiiiii
Tiếng hét có sức công phát một thành phố của cô làm 3 chàng phải co chân chạy đi càng xa càng tốt.
6h sáng Cái ngày lớp 11 thiết kế mong đợi cũng đến 20 học sinh đang đứng trước cổng trường đợi xe đến.
- Các em chú ý sau khi đến nơi các em phải tự dựng liều vì chúng ta không ở phòng khách sạn và tấc cả phải tự mình trong coi đồ và các trang sức cô nghĩ các em nên bỏ trang sức ở lại để tránh điều đáng tiết.
- Sao có thể ngủ trong liều được chứ.
- Phải rồi.. Sao lại được.
Tiếng học sinh đang nhốn nháo cả lên.
- Các em yên lặng. Đây là chuyến đi thự tế nhà trường tổ chức cho các em để tìm ý tưởng chú không phải cho các em đi du lịch.
Giọng nghiêm khắc của thì phó chủ nhiệm vang lên.
- Nếu các em không muốn đi có thể quay vê nhà.
- Nói thế thì mình về thôi, đi Đà Nẳng thôi mà, về mua một vé bay đi.
- ừ cậu nói đúng đó.
Thế là các học sinh hơn phân nữa kéo vali chuẩn bị đi về.
- Quỳnh Bảo cậu không về cùng bọn họ ak?
My sốc lại chiếc balo nặng trên lưng hỏi cô.
- Không, mình nghĩ đi như vậy cũng tốt mà, mình có thể trải nghiệm được nhiều thứ mà mình chưa biết.
- Uk mình cũng nghỉ thế.hi
My cười rồi bá cổ cô.
Kịch....
Chiếc xe 30 chổ 2 tầng đổ kịch trướng cổng trường.
- Nào các em nhanh chân lên xe nào, chúng ta trể rồi đó.
Thầy phụ trách trên xe đi xuống hói các học sinh.
- Thầy Dũng e là chỉ co khoảng 10 người đi thôi.
Cô chủ nhiệm nói
- Sao lại thế.?
Thầy Dũng hỏi..
- Vì....
- Cô ơi có đi không vậy, bọn em đợi mõi mòn rồi...
Anh Bảo trên xe bước xuống theo sao là Anh Duy và hắn.
- Á aaaaaaaaaaaaaaaaa
Ôi trờ... Tiếng hét chói tai của lũ con gái cũng co không ít con trai cũng la lên bất ngờ.
- Trời ơi....
- Là anh Nam, anh Bảo và có cả anh Duy....
- Dất trời ơi... Là anh Duy đó.... Hoàng tử...
Mọi ánh nhì trái tim điều hướng đến 3 chàng trai đang đứng kế bên cô.
- E hèm... Nếu như các em không đi nửa thì thầy đành huỷ....
Thầy Dũng chưa nói hết câu thì tấc cả các học sinh đã yên vị trên xe hết rồi,,, thật là....
- Anh cầm giúp em
Anh Duy nói rồi kéo vali lên giúp cô, còn balo nhỏ thì hắc cũng lột ra mà cầm...
Trên xe cô và My ngồi cùng hàng ghế hắn và Bảo ngồi hàng đối diện bên kia, còn anh thì ngồi ghế phụ kế tài xế. Không khí trên xe sôi nổi hẳng lên, ai nấy đều lấy điện thoại ra và chụp lia chụp lịa 3 anh chàng, hắn thì đeo tai nghe nhắm mắt ngủ. Anh Bảo thì đang chơi game, cô và My nói chuyện có vẻ rất vui. Anh Duy ngồi trên nhìn qua kính thấy cô cười anh thấy cũng vui, đi ra khỏi ghế trên tay cầm 2 chai nước cùng vài hộp bánh.
- Em mệt không? Uống nước đi này.
Anh hỏi cô.
- Dạ, cảm ơn anh. Uống đi My.
- Vậy anh về chổ, có gì không khoẻ nói anh.
Anh xoay đi, lúc này My mới lên tiếng.
- Anh Duy thật đẹp mà. Cậu mai mắn thật có 2 người anh vừa đẹp lại học giỏi nửa.
- Hì vậy mình không đẹp sao?
Cô cười rồi hỏi lại
- Hihihi cậu đẹp lắm... Đẹp như...ma há há
- cậu dám chọc mình à..hi
Cuộc nói chuyện của 2 cô đã vào tầm nhìn của người nào đó. Khẻ liếc nhìn hắn bắt gập hắn đang nhìn cô, ánh mắt cay độc Hiện lên ngọ lửa.
- Rồi cậu sẽ là của tôi, Thiên Nam à.
/17
|