Hỉ Doanh Môn

Chương 299 - Chương 297

/607


Minh Phỉ thấy cảm xúc của Cung Viễn Hòa từ từ bình ổn lại, không khỏi cười nói: Quả nhiên là làm phụ thân của người, chững chạc hơn trước đây nhiều.

Cung Viễn Hòa không thuận theo: Ý của nàng là trước đây ta không chững chạc?

Minh Phỉ cười: Chững chạc, rất chững chạc. Cữu mẫu vừa mới nói với ta, Viên Mai Nhi cũng sinh, là nhi tử, nhưng mà sinh non, ước chừng muộn hơn chúng ta sáu bảy ngày. Chàng nhớ một chút, đợi đến lúc đầy tháng, không thể thiếu phải chuẩn bị lễ vật bảo người đi một chuyến. Cha nương ta cách xa, ứng phó không kịp, phần kia của bọn họ chúng ta cũng phải chuẩn bị xong.

Cung Viễn Hòa ngạc nhiên nói: Đang yên lành, sao lại sinh non?

Minh Phỉ nói: Bên trong chuyện này đương nhiên là có nguyên do.

Thôi Mẫn mới thu một cơ thiếp, nghe nói xinh đẹp như hoa, lại biết nịnh nọt người, rất được Thôi Mẫn yêu thích, vào cửa chỉ hai tháng ngắn ngủn, đã hạ thấp tất cả cơ thiếp xuống phía dưới. Không biết tại sao xúi quẩy va chạm Viên Mai Nhi, Viên Mai Nhi bắt được lỗi của nàng ta, phạt nàng ta quỳ ở trong gió lạnh mưa tuyết hai canh giờ, cơ thiếp kia hôn mê ở trong sân viện. Hạ nhân đi bẩm báo Viên Mai Nhi, Viên Mai Nhi đóng cửa lại ngủ, không để ý tới. Sau đó vẫn là Thôi Cát Nhi biết được, làm chủ khiêng người trở về phòng, đi được nửa đường, hạ thân cơ thiếp kia ra máu, bẩm báo Thôi lão phu nhân, mời đại phu tới xem, nhưng mà đã sẩy thai rồi.

Thôi Mẫn trở về, hỏi đến nguyên do, cũng là lúc cơ thiếp kia dâng trà cho Viên Mai Nhi bất cẩn nói sai một câu, lập tức liền nổi trận lôi đình, mắng Viên Mai Nhi cay nghiệt ác độc, bụng dạ khó lường, còn tuyên bố muốn hưu thê. Cuối cùng Thôi lão phu nhân khuyên can, mới xem như tạm ép xuống cơn tức giận, lại muốn viết thư cho Viên gia, để cho Viên phụ Viên mẫu đến dạy dỗ nữ nhi mình, Viên Mai Nhi làm sao vứt nổi cái mặt này, tức giận công tâm chóng mặt, sau đó liền sinh non rồi, thật may là mẫu tử bình an.

Minh Phỉ thở dài nói: Thôi Mẫn tất nhiên có bản lãnh, nhưng loại nam nhân này thật sự là gả không được, một lần hại mấy nhà buồn. Loại cuộc sống này, cũng chỉ là phong quang ngoài mặt mà thôi, bên trong thật sự là tra tấn người.

Cung Viễn Hòa nói: Con cháu hắn đơn bạc, dĩ nhiên là rất coi trọng chuyện trên đây. Trước đó vài ngày, ta nghe người tán gẫu, nói đến vị nguyên phối Vương phu nhân trước kia của hắn, nghe đâu cũng là người rất thủ đoạn, mọi chuyện đều muốn đè ép hắn một đầu, đuổi mẹ già của hắn về quê nhà không nói, bản thân mình không sinh được nhi tử cũng không cho người khác sinh, hắn đến nhi lập chi niên (chỉ tuổi 30) mới có một đích nữ, vị nguyên phối kia của hắn không thoát khỏi liên quan. Chỉ có điều lúc đó lời nói của hắn không có trọng lượng, không thể chống lại Vương gia mà thôi.

Khó khăn lắm mới có thai, lại thành bùa đòi mạng. Lúc Vương phu nhân sắp chết, chắc hẳn Thôi Mẫn đã đứng ở trong góc nhỏ lạnh lùng nhìn nàng ta giãy giụa, lạnh lùng nhìn nàng ta trút hơi tàn? Minh Phỉ bị suy nghĩ của mình dọa sợ đến mức rùng mình một cái: Không thích thì đừng thú (cưới), đây chính là vì tiền trình mà trả giá cao sao? Ngươi chết ta nói, đáng giá sao?

Cung Viễn Hòa cười nói: Ta nàng cảm thấy không đáng giá, lại có rất nhiều người cảm thấy ngàn vạn đáng giá đấy. Nàng nghĩ xem, thú chánh thê chính là thú địa vị bậu cửa, thú về nếu thích, thì thổi phồng nhiều một chút, nếu không thích, còn có bó lớn cơ thiếp như hoa chờ sủng hạnh, chánh thê một khi không thích đáng, thì chính là không hiền huệ.

Mặc dù tình huống này của Thôi Mẫn phức tạp hơn, Cung Viễn Hòa nói chính là tâm tính thường thấy nhất của các nam nhân, Minh Phỉ mắng: Ý của chàng là, một này nào đó nếu ta không còn làm cho chàng thích, chàng liền muốn tích trữ nuôi dưỡng cơ thiếp, ta còn không thể có ý kiến, nếu không thì chính là không hiền huệ à?

Cung Viễn Hòa chặn ngang níu lấy tay của nàng: Ôi chao, nàng không thể không phân rõ phải trái, không phải chúng ta đang nói người ngoài sao? Làm sao lại kéo tới trên người của ta? Ta nói muốn tích trữ nuôi dưỡng cơ thiếp lúc nào hả?

Minh Phỉ cười nói: Chàng tích trữ nuôi dưỡng đi ah, ta mới sẽ không làm ra vẻ rộng lượng để cho chàng đón người vào cửa, sau đó sẽ mài dao sèn soẹt,làm chuyện xấu sau lưng, trước tiên ta liền hưu chàng! Đến lúc đó chàng thích tích trữ nuôi dưỡng bao nhiêu đều được.

Cung Viễn Hòa nháy mắt, nhịn cười nói: Không cho ta thú, vậy ta suy nghĩ một chút có được không?

Minh Phỉ nắm lấy lỗ tai của hắn, quả quyết nói: Có ta ở đây, chàng nghĩ cũng đừng nghĩ.

Ta vậy mà không biết nàng đã yêu thích ta đến nước này, không thể tha thứ cho những nữ nhân khác đụng đến một cọng tóc của ta? Ánh mắt Cung Viễn Hòa sáng quắc nhìn Minh Phỉ, đột nhiên đưa tay xoa rối tung tóc nàng: Nàng


/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status