Hỉ Doanh Môn

Chương 296 - Chương 294

/607


Đến buổi trưa, khoảng cách giữa các cơn đau bụng đã rút ngắn lại, càng lúc càng gần hơn.

Minh Phỉ cảm giác cơn đau lúc này hoàn toàn khác với những cơn đau trước đó, tần số các cơn đau càng lúc càng gần, nàng không có tâm tình hay hơi sức để nói chuyện nữa, chỉ có thể lẳng lặng nằm trên giường cố gắng hít thở sâu đều đặn, nhịn đau chờ sinh.

Sau khi Khâu ma ma kiểm tra thì cười nói: “Nhanh lên, sắp sinh rồi, đại nãi nãi chịu khó thêm chút nữa.”

Minh Phỉ nghe bà ta nói như vậy cũng cho là sắp sinh, vì vậy nói với Hoa ma ma cho người đi báo với Cung Viễn Hòa và Trần tam nãi nãi, lúc này Tam di nương đã đến cũng không phản đối nữa.

Ai biết được Khâu ma ma nói rất nhanh sẽ sinh hoàn toàn không giống với mong đợi và suy nghĩ của Minh Phỉ. Bị cơn đau đột kích, bắp thịt căng cứng khẩn trương khiến toàn thân nàng ddlqd đều đau, mỗi một phút giây đều là đau đớn, đau đến cực hạn dù cho ai có ý chí và sự nhẫn nại đến vô cùng dường như cũng không thể chịu đựng được. Nàng chỉ có thể nhẫn nhịn chỉ mong làm sao có thể nhanh chóng kết thúc cơn đau này, chỉ cần kết thúc là tốt rồi, nàng nghĩ nếu có thể dùng một dao mổ để lấy ra thì tốt bao nhiêu.

“Đại nãi nãi sao rồi?” Cơn đau vừa dứt, nàng chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì ở bên ngoài truyền đến giọng nói lo lắng của Cung Viễn Hòa.

“Ta không sao.” Mũi Minh Phỉ đau xót, hận không thể lập tức ôm lấy hắn khóc lớn một trận.

Cung Viễn Hòa thở phào nhẹ nhõm, bước nhanh vào trong phòng, mới đi tới cửa đã bị Hoa ma ma và Tiết Minh Qúy tiến lên ngăn lại: “Đại gia chớ đi vào.”

Cung Viễn Hòa rướn cổ lên nhìn vào bên trong: “Nàng sao rồi? Tại sao vẫn chưa sinh được chứ?”

Khâu ma ma bị hắn chọc cười: “Sinh con nào có nhanh như vậy?”

Vừa lúc đó, có người đứng một bên hô lên: “Vỡ nước ối rồi.”

Khâu ma ma thu lại nụ cười trấn an: “Đại nãi nãi đừng lo lắng, vỡ nước ối rồi, vậy hãy nhanh chóng sinh đưa bé đi. Ngài nhất định phải làm theo lời ta bảo, ta bảo ngươi dùng sức thì hãy dùng sức, không cần kêu loạn hao phí sức lực được.”

Minh Phỉ hít thật sâu một hơi, cố gắng gật đầu. Thì ra trong lúc vô tình nhìn thấy Cung Viễn Hòa kia, nàng thế nhưng đã khóc. Đây cũng là tư vị đau lòng vì người mình yêu, tất cả những uất ức ngay tại thời khắc thấy người ấy đều sẽ vỡ òa ra, bởi vì nàng biết trong lòng hắn có nàng, thương nàng.

Cung Viễn Hòa nghe tiếng khóc của Minh Phỉ sắc mặt nhất thời trắng bệch, mắt nhìn thẳng vào Hoa ma ma và Tiết Minh Qúy, Tiết Minh Qúy bị hắn nhìn thì rụt người lại, còn Hoa ddlqd ma ma không chút nhượng bộ, giữ vững vị trí ở cửa rồi đẩy hắn ra ngoài: “Đại gia mau ra ngoài đợi đi, nơi này không phải là nơi nam nhân ở. Ngài yên tâm, nãi nãi nhất định sẽ bình an, đã đau đớn nhiều canh giờ rồi, rất nhanh sẽ sinh thôi.”

Lúc này Trần tam nãi nãi và Tam di nương cũng vội vàng chạy tới, thấy Cung Viễn Hòa đứng ngay cửa cũng vội vàng khuyên Cung Viễn Hòa, Cung Viễn Hòa bất đắc dĩ chỉ có thể đi ra ngoài ngồi xuống bên cạnh Đường đại phu. Trong lòng hắn rất bất an nên đã cho người mời Đường đại phu đến nhưng vẫn ngồi ngẩn người. Đường đại phu cười trấn an: “Cũng chỉ là nữ nhân sinh con thôi, có cái gì mà sợ chứ?”

Không phải là nữ nhân và hài tử của ngươi, đương nhiên ngươi không sợ rồi.

Cung Viễn Hòa bất mãn nhìn Đường đại phu rồi cúi đầu nhìn nền nhà tiếp tục ngẩn người.

Đường đại phu ho khan một tiếng rồi nhàm chán ngẩng đầu nhìn trần nhà cũng ngẩn người theo. May mắn lúc này Cung Trung Tố và Cung Tịnh Kì cũng chạy tới hóa giải bầu không khí trầm mặc lúng túng này.

Trần tam nãi nãi vừa đến thì lập tức lấy quyền chỉ huy trong tay Hoa ma ma, sai phái, sắp xếp người đâu ra đấy, người xuống bếp chuẩn bị rượu và cơm tối, người thì dọn cơm để đám ddlqd người Cung Viễn Hòa và Đường đại phu lót bụng; sau đó lại tự mình kiểm tra một lần nữa để chắc chắn tất cả những đồ dùng dành cho hài tử đã chuẩn bị đầy đủ thì mới rửa sạch tay cùng với Tam di nương đi vào phòng trong an ủi, động viên Minh Phỉ.

Minh Phỉ chỉ cảm thấy eo mình cũng dắp gãy rời ra, không thể hình dung hết khổ sở phải chịu đựng, nàng không nghe thấy Trần tam nãi nãi và Tam di nương nói gì với nàng, chỉ có thể nhạy cảm chờ đợi giọng của Khâu ma ma, đợi những yêu cầu của Khâu ma ma mới không nhịn được mà hét to lên vì đau đớn.

Khi mặt trời sắp lặn, cuối cùng Khâu ma ma mới vui mừng hô lên: “Nãi nãi dùng sức đi, cố gắng dùng sức, đã thấy đầu rồi”

Minh Phỉ hít thật sâu, sau đó dùng lực thật mạnh, lặp lại đến mấy lần như thế cuối cùng hạ thân mình xuống, cảm giác đưa bé như nước chảy vọt ra ngoài, nghe được tiếng khóc thật to, toàn thân nàng mềm nhũn…

Khâu ma ma cười nói: “Chúc mừng nãi nãi, là một thiên kim!” Lập tức có người chạy đi báo bình an.

Minh Phỉ xoa xoa khóe mắt, kiệt


/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status