Hỉ Doanh Môn

Chương 92 - Chương 91

/607




Minh Phỉ thầm nghĩ, xem ra hôm nay Trần thị không làm ra lẽ thì tuyệt đối sẽ không thu tay lại.

Minh Bội và Minh Tư đều không hẹn mà cùng yêu cầu lục soát phòng đối phương, hết lần này tới lần khác có người cố tình chỉa mũi nhọn về phía Thị Tú Viện, cuối cùng Tứ di nương đề nghị dứt khoát đều lục soát viện của tất cả mọi người. Hồ ma ma tới thẩm vấn từng người, lại cứ nhẹ nhàng hỏi một câu liền bỏ qua, để lại cho nàng ta thời gian kết thúc, cuối cùng tới lúc lục soát phòng, đối với Quỳnh Hoa Viện bên kia cũng quyết liệt hơn Thị Tú Viện bên này nhiều lắm.

Vậy có phải nói rõ, chuyện ngày hôm nay tất cả mọi người đều có phần hay không? Có lẽ Minh Bội không phải nhằm vào nàng, mà là nhằm vào Minh Tư, nhưng Minh Tư lại nhất định là nhằm vào nàng. Chỉ là, có lẽ bọn họ cũng không nghĩ tới, không phải chỉ có một mình mình thông minh, người ta cũng không đần, càng không có nghĩ rằng, ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, cho Trần thị cơ hội một lưới bắt hết.

Có lẽ Trần thị không thèm để ý Thái Quốc Đống có bao nhiêu nữ nhân, nhưng nàng ta tuyệt đối không cho phép có người khiêu chiến quyền lợi và địa vị đương gia chủ mẫu của nàng ta. Chức quản gia. Nàng ta nguyện ý chia một ít cho người khác, đó là người nàng ta coi trọng, nếu có người nghĩ tới đi tranh chém giết, thậm chí si tâm vọng tưởng, vậy thì sẽ giết không tha.

Chỉ là Minh Phỉ không nghĩ tới, chuyện nàng giả bộ bệnh cuối cùng cũng bị người lợi dụng vào.

Chuyện còn phải nói đến từ cái hình nộm ghim đầy kim châm trong chậu hoa của Minh Tư kia, phía trên hình nộm ghim kim châm đó viết chính là tên cùng ngày sinh tháng đẻ của Minh Phỉ, đầu, bụng, tứ chi, đều cắm kim châm sáng loáng. Gở hình nộm ra, bên trong nhét tóc và một miếng vải lụa màu hồng lựu thượng hạng, bên trên miếng vải lụa màu hồng lựu này còn lưu lại một con cá chép màu vàng, rõ ràng là cắt xuống từ trên một món quần áo nào đó.

Cái này cũng chưa tính, trong viện hẻo lánh của Nhị Di Nương kia còn tìm ra thêm một xâu hình nộm, trừ bốn mẫu tử bà ta ra, tất cả người Thái gia đều có, trong đó hình nộm Thái Quốc Đống, Trần thị, Thái Quang Đình nhìn qua vô cùng thê thảm, nhất là trên bụng của Trần thị châm cắm không dưới mười cây, chỉ là bên trong chưa có nhét tóc và mảnh vụn y vật (quần áo đồ dùng hàng ngày).

So sánh với cái này mà nói, trong viện của Tứ di nương tìm ra được ngân phiếu tám trăm lượng ngược lại thì tầm thường rồi.

Theo điều tra, bên trong cái hình nộm của Minh Phỉ đó nhét chính là tóc của nàng, mà miếng vải lụa hồng lựu thì chính là cái yếm nhỏ lúc trước nàng vẫn còn ở Ngô gia thôn Kiều Đào đã thêu cho nàng kia. Năm gần đây vóc người nàng bắt đầu tăng vọt, cái yếm nhỏ đó đã sớm cất dưới đáy rương, chưa từng nghĩ lại bị người trộm cầm đi ra ngoài, còn cắt vụn ra làm chuyện như vậy.

Trần thị nước mắt lưng tròng, vô cùng xót xa: Ta nói, đứa nhỏ này thân thể luôn luôn rất tốt, như thế nào đột nhiên liền bị bệnh, đã nói là bệnh nhẹ, nhưng uống thuốc nhiều ngày như vậy cũng không thấy chuyển biến tốt hơn, cả ngày đổ bệnh triền miên, chưa từng nghĩ, thế mà lại có chuyện như vậy.

Thái độ Tứ di nương dựa vào lập công chuộc tội, chua ngoa chỉ ra, những ngày qua Minh Tư ngày ngày ra vào viện của Thái Quang Nghi và Nhị Di Nương, thì ra chính là vì mưu đồ chuyện này. Thật sự là dụng tâm ác độc, một lần gia hại không được, may mắn tránh được, chẳng những không cảm kích lão gia phu nhân khoan dung nhân từ, còn muốn làm ra loại chuyện bẩn thỉu càng tệ hại hơn, thật sự là làm cho người người căm phẫn.

Minh Tư cũng hoàn toàn ngớ ra, nàng ta thật sự không ngờ trong phòng nàng ta và Nhị Di Nương vậy mà lại tìm ra loại vật này, có lẽ trong lòng nàng ta nghĩ tới trăm ngàn lần, biết đâu nàng ta cũng sẽ thật sự làm ra loại chuyện bùa chú này, nhưng nàng ta biết nặng nhẹ lợi hại, căn bản sẽ không để lại cái đuôi. Ngược lại trong tính toán của nàng ta chỗ nên giấu loại vật này cũng sẽ không tìm ra được, đây là tại sao? Trong lúc tình thế cấp bách, nàng ta cũng chỉ có thể kêu oan uổng, là có người vu khống hãm hại.

Trần thị cũng không trực tiếp nói nhất định là mấy mẫu tử Nhị Di Nương làm, chỉ nói trong khoảng thời gian này bởi vì nàng ta có thai, đầu óc mê mẩn, hỏi Thái Quốc Đống nên làm cái gì.

Tứ di nương liền nói ra đề nghị, để cho người kiểm tra vải làm hình nộm một chút, người Thái gia dùng vải vóc đều có hạn, chỉ cần điều tra, tất nhiên có thể tra ra chút gì đó, tìm hiểu nguồn gốc, rốt cuộc là ai làm, không phải mọi chuyện rõ ràng rồi sao?

Thái Quốc Đống gọi người liên quan tới hỏi, Minh Phỉ và Minh Ngọc được loại ra không có liên quan, người trong phòng của các nàng bình thường không có chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không đi loạn, ai lúc nào tới đâu căn bản đều liệt kê ra được. Huống chi, bản thân Minh Phỉ chính là người bị hại, Minh Ngọc còn nhỏ như vậy.

Minh Bội chỉ khóc, nói nàng ta cái gì cũng không biết, nàng ta luôn luôn không hợp với Minh Tư, mặc dù ở trong một cái viện nhưng cũng không đi đến phòng của Minh Tư, hơn nữa nàng ta ở trong nhà, trừ Minh Tư không thích nàng ta ra, tình cảm giữa nàng ta và những người khác cũng đều rất tốt.

Minh Tư chỉ kêu oan uổng, rồi lại không nhịn được mắng Trần thị và Minh Phỉ ác độc.

Nhị Di Nương cười lạnh: Có cái gì tốt mà nói, muốn gán tội cho người thì sợ gì không có lý do? Người trông chừng ta là người của nàng, người hầu hạ Minh Tư là người của nàng, người lục soát viện cũng là người của nàng, nếu quả

/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status