Hỉ Doanh Môn

Chương 77 - Chương 76

/607


Edit:Thảo My

Trần thị quỳ gối trong đại điện Thanh Phong Quan khói xanh liêu lượn quanh, nhắm mắt liễm thần, vẻ mặt hết sức thành kính, cũng không biết là cầu cái gì.

Bất quá Minh Phỉ nghĩ tới, thứ gia nữ nhân như các nàng, hoặc là nói đến nữ nhân thời đại này, nếu nói tôn vinh cùng thành công đều là cùng trượng phu, nhi tử liên hệ chặt chẽ với nhau, thông minh giỏi giang như Trần thị, cũng không thể thoát khỏi. Tựa như nàng, trăm phương ngàn kế từ núi nhỏ trong thôn kia trở về Thái phủ ngoại trừ vì không chết ở trong tay người khác, cũng là vì tương lai không lấy một nam nhân không biết điều.

Giống như tình huống của Trần thị, sở cầu sẽ không thoát khỏi hai chuyện. Một cái là vấn đề con trai nối dõng của chính mình, cái này chính là đại sự khẩn yếu nhất, quan hệ đến cuộc đời của nàng, tương đương với năm đó khi Minh Phỉ thi tốt nghiệp trung học được lão sư dùng lời lẽ khích lệ, là quyết định mấu chốt sau này mang giày da hay là giày cỏ; thứ hai, phải làm chính là về Thái Quốc Đống, dù không chiếm được sủng ái của Thái Quốc Đống, nhưng được hắn tôn trọng tín nhiệm cũng là cực tốt.

Minh Phỉ, ngươi cũng tới cầu một quẻ đi. Trần thị đã cầu xin hai quẻ đứng dậy, chăm chú nhìn hai mắt mình, sắc mặt vui mừng mà đưa quẻ của mình cho Tôn đạo cô ở một bên phục vụ, xin Tôn đạo cô giúp nàng giải xâm.

Minh Phỉ thắt khăn nói: Mẫu thân, nữ nhi trừ hi vọng thân thể cha mẹ kiện khang, trong nhà tất cả mạnh khỏe ra, thì không có cầu xin gì. Nàng cũng có sở cầu, nàng hi vọng Thái Quang Đình có thể một lần liền trúng tuyển, chỉ là nàng cảm thấy chuyện quỷ thần quá mức phiêu miểu (giống như không thật lúc có lúc không), cũng tỷ như chính nàng làm những chuyện tốt kia, mỗi một chuyện không phải là vì người? Mục đích chuyến này của nàng, chỉ là vì tới gặp thầy trò Tống đạo sĩ, không phải đi cầu thẻ.

Trần thị thấy gương mặt Minh Phỉ u mê, không khỏi ngầm thở dài. Thời điểm nàng lớn như Minh Phỉ, đã biết một ít chuyện giữa nam nữ, đặc biệt là thấy cảnh tượng đại tỷ tỷ gả đi, nàng cũng đã ảo tưởng tương lai mình có thể gả vào cái nhà tốt, nếu như có cơ hội xin xâm, tất nhiên cũng cầu nhân duyên. Chỉ là loại tâm tư này, nàng cũng không dễ dạy cho Minh Phỉ, chỉ nói: Ngươi thay ca ca ngươi cầu xin một thẻ đi.

Minh Phỉ nghe lời quỳ xuống, tiểu đạo cô đem ống thẻ đưa tới nàng thành kính lắc lên.

Tôn đạo cô mới nhỏ giọng nói với Trần thị: Phu nhân có thể dời bước đến nội đường, nghe bần đạo tỉ mỉ giải thích hay không?

Nụ cười trên mặt Trần thị lập tức thu lại đi, ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Tôn đạo cô: Tiên cô?

Tôn đạo cô cười lắc đầu, dùng khóe mắt liếc Minh Phỉ trên đất quỳ một cái, Trần thị bừng tỉnh hiểu ra, nàng cầu hai thẻ, một thẻ là cầu con trai nối dõng, dĩ nhiên không thể để Minh Phỉ nghe. Lập tức nhỏ giọng phân phó Hoa ma ma cùng Kiều Đào mấy câu, mình mang theo Dư ma ma cũng Ngọc Bàn, Kim Trâm vào nội đường.

Ba tháp một tiếng, một cây thăm bằng trúc rơi xuống đất, Minh Phỉ nhặt lên cầm trong tay nhìn một chút, không khống chế được khóe môi giương lên. Tiểu đạo cô bên cạnh phục vụ thấy thế, vội tiến tới nhìn, chỉ thấy phía trên viết Đệ nhất thêm, thượng thượng, khương công phong tương , phía dưới văn thẻ còn ghi là Linh thiêm cầu đắc đệ nhất chi, long hổ phong vân tế hội thì, nhất đán lăng tiêu dương tự nhạc, nhâm quân lai vãng phó dao địa.

Tiểu đạo cô trước mặt mày cong cong chúc mừng Minh Phỉ: Đây là vinh hoa phát đạt chi tượng, tiểu thư cầu xin công danh sao? Nhất định là toại nguyện rồi.

Hoa ma ma có chút không nhìn tiểu đạo cô này, vội nói: Vẫn là thỉnh Tôn tiên cô thay tiểu thư giải xâm thôi.

Minh Phỉ hé miệng cười cười: Không cần, Kiều Đào cầm một lượng bạc xin người uống trà Nữ Chân. Lại giục giã Hoa ma ma cùng Kiều Đào: Hiếm có cơ hội này, ma ma cùng Kiều Đào không ngại cũng thắp chút nhang, cầu xin một quẻ. Tiền nhang đèn lấy trong hầu bao của ta.

Hoa ma ma cùng Kiều Đào cũng là người có tâm sự, đã sớm muốn động ngu dại bình an, nghe Minh Phỉ khuyên liền động tâm tư. Tiểu đạo cô này cười hì hì dẫn Minh Phỉ đến Thiên Điện: Tam Tiểu Thư mời tới bên này, uống ly trà nghỉ ngơi một chút phu nhân và sư phụ đã tới rồi.

Hoa ma ma không an tâm, tự mình dẫn Minh Phỉ đi vào, thấy mọi nơi trang trí sạch sẽ chỉnh tề, cũng không có người ngoài, lại nghe tiểu đạo cô này nói: Chúng ta trong quán không nhận đãi nam tử, có tiểu đạo hầu hạ Tam Tiểu Thư, ma ma vẫn chưa yên tâm? A, ma ma cùng tỷ tỷ bên cạnh phu nhân các ngươi cũng không ra ngoài xin xâm rồi hả?

Hoa ma ma chạy đến cửa ghé đầu vừa nhìn, quả thấy ba người Dư ma ma cùng Kim Trâm, Ngọc Bàn đứng ở trong đại điện, lúc này mới yên tâm rời đi.

Tiểu đạo cô dâng trà đứng đến bên ngoài màn cửa, Minh Phỉ nâng ly trà lên, từ từ uống, chỉ chờ Tống đạo sĩ cùng Thanh Hư xuất hiện.

Một đạo bí mật ở góc tường màn che phía sau hẹp cửa bị người khe khẽ đẩy ra, đi vào mặc một thân áo choàng tuyết trắng, Tống đạo sĩ càng phát ra tiên phong đạo cốt cùng một thân đạo bào sa tanh mới tinh thiên thanh, bĩu môi trầm mặt tiểu đạo sĩ Thanh Hư .

Minh Phỉ vội vàng để ly trà trong tay xuống,


/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status