Hỉ Doanh Môn

Chương 69 - Chương 68

/607


Editor: Trịnh Phương.

Ngu ngốc! Đầu tiên là mềm lòng, sau đó lại vội vàng muốn giết người diệt khẩu, ngươi cũng không nghĩ thử xem, nếu nàng chết thì ngươi có thể tránh thoát khỏi chuyện bị liên lụy sao?

Đang lúc Minh Phỉ sắp thoát lực, âm thanh rất mạnh mẽ, rõ ràng đột ngột vang lên từ phía sau nàng.

Nàng biết giọng nói này, đây không phải là giọng của Cung Viễn Hòa sao? Nàng phồng miệng tức giận, hung tợn uy hiếp Tiểu Ngư: Trợ thủ của ta sắp tới, không muốn chết liền nghe theo ta. Không cho phép lên tiếng, nếu không ta bóp chết ngươi!

Tiểu Ngư trợn trắng mắt, đã nói không ra lời. Minh Phỉ thở hồng hộc buông tay ra, thân thể Tiểu Ngư ngã lăn xuống, nhếch nhác ngồi dưới đất nhìn Cung Viễn Hòa, nặn ra một nụ cười tội nghiệp: Cung đại ca ca. . . . . . Nàng nháy nháy con mắt, hai giọt nước chảy xuống: Cứu ta, nàng muốn hại ta. Ánh mắt của nàng nhanh chóng tìm kiếm Thái Quang Đình ở sau lưng hắn.

Nàng không nhìn thấy Thái Quang Đình cùng bất kỳ người nào khác, chỉ thấy mức độ chật vật của Cung Viễn Hòa cũng không thua kém nàng. Chiếc ngoại y (áo khoác) cổ tròn màu vàng đỏ quang vinh chói lọi không biết đã bị vứt đi đâu, chỉ mặc nội y (áo trong) màu trắng cùng chiếc quần đỏ thẫm, hai chân trần trụi, toàn thân ướt đẫm nước.

Ngươi. . . . . . Thế nào? Minh Phỉ cơ hồ muốn cho là nàng nhìn lầm rồi, nhớ tới người mặc quần áo màu vàng đỏ mới vừa rơi vào trong nước, nàng tức giận chỉ vào hắn: Chẳng lẽ kiện y phục kia là của ngươi? Ngươi không có chuyện gì thì nhảy xuống nước làm cái gì?

Cung Viễn Hòa không đáp, từng bước từng bước đi tới, trên tảng đá nhiều hơn một dấu chân ướt.

Ngươi muốn làm gì? Minh Phỉ mới hỏi được một câu, chỉ thấy Cung Viễn Hòa đánh một cái vào đầu Tiểu Ngư đang ho khan kịch liệt, a, không, phải nói là, hắn cầm một tảng đá to bằng nắm tay đập lên đầu Tiểu Ngư. Tiểu Ngư lặng yên không một tiếng động ngã sang một bên.

Minh Phỉ run một cái, hắn rốt cuộc muốn làm gì? Mới vừa rồi còn nói nàng giết người diệt khẩu là ngu xuẩn, sao hắn đã xuống tay ngay sau đó?

Có trông thấy không, nên như vậy, dứt khoát một chút thì nàng liền nghe lời. Cung Viễn Hòa giơ tảng đá đứng ở nơi đó, cười đến sáng lạn, thấy Minh Phỉ đưa tay dò hơi thở của Tiểu Ngư, lại hỏi: Như thế nào? Người đã chết chưa?

Chưa chết.

Vậy ta đập thêm một viên đá nữa vào đầu? Hắn nhấc tảng đá lên, làm bộ lại muốn đập xuống.

Minh Phỉ kéo tay của hắn: Không phải là ngươi nói, nếu nàng chết thì ta thoát không khỏi liên quan sao?

Ta muốn nói là cách làm của ngươi quá vội vã. Cung Viễn Hòa quay đầu lại nghiêm túc nhìn Minh Phỉ: Chuyện đã xảy ra là như vậy, không biết nguyên nhân gì, nàng lại muốn hại ngươi... Khi ngươi cùng nàng đánh nhau, nàng vừa lúc bị ngươi đẩy đụng phải tảng đá, vì vậy nên mới chết... Cái này kêu là ác giả ác báo. Ừ, chính là đụng vào trên tảng đá kia .

Hắn chỉ vào một khối đá Thái Hồ gần đó: Nếu là chảy máu, ngươi còn phải bôi lên đó mới được. Tại sao nàng lại nằm ở đây? Đó là bởi vì ngươi muốn cứu nàng, kết quả kéo nàng đến bên này thì nàng liền bất động. Chờ sau khi những người khác tới, ngươi phải hoảng sợ bụm mặt thương xót, đau lòng khóc, tiếp giả vờ mơ thấy ác mộng mười ngày nửa tháng, trà phạn bất tư*, hối hận không thôi, còn phải lấy tiền của mình ra để mời người siêu độ cho nàng, người người cũng có thể thương ngươi, sẽ không ai truy cứu trách nhiệm của ngươi.

* 廢寢忘餐: không buồn nghĩ tới chuyện ăn uống.

Minh Phỉ nghe hắn nói xong, thầm nghĩ quả nhiên là công tử đại gia tộc, làm loại chuyện này thật cao tay, kinh nghiệm phong phú, thật sự đáng để học tập. Nhưng mấu chốt là lúc ấy, nàng phải tìm ra hung khí thích hợp mới được.

Cung Viễn Hòa thấy Minh Phỉ không nói lời nào mà chỉ nhìn hắn, đưa tay kiểm tra hơi thở của Tiểu Ngư, kêu Ai nha một tiếng, sắc mặt tái nhợt nhìn Minh Phỉ: Quả thật chết rồi, làm thế nào? Lại nhanh chóng nói: Ngươi yên tâm, mặc dù là ngươi đập chết nàng, nhưng nể mặt ca ca ngươi, ta nhất định sẽ thay ngươi làm chứng, chứng minh tất cả đều là ngoài ý muốn.

Thật sự đã chết rồi? Không nhanh như vậy chứ? Minh Phỉ vừa đưa tay đi dò hơi thở của Tiểu Ngư, vừa thầm nghĩ hắn rốt cuộc muốn làm gì? Loại chuyện như vậy, nếu người khác gặp được thì luôn là lẩn mất càng xa càng tốt, hắn thì tốt rồi, không nói đến tự mình tìm tới, còn dạy nàng phạm tội cùng với thoát tội. Chẳng lẽ quan hệ của hắn và Thái Quang Đình đã tốt đến mức này? Nàng đang mải phỏng đoán, cho nên không thấy được ý cười trong đôi mắt của Cung Viễn Hòa. Nếu muốn xem một người có ác ý đối với ngươi hay không, chỉ cần nhìn vào ánh mắt của hắn là có thể biết được.

Trong lòng Minh Phỉ không khỏi buông lỏng. Nếu hắn lên tiếng nhắc nhở nàng, lại thay nàng đánh ngất Tiểu Ngư, vậy nói rõ hắn chính là đang giúp nàng, sao có thể hại nàng? Nàng nở nụ cười: Cung đại ca, ngươi muốn đẩy chuyện này lên người ta cũng không được. Rõ ràng là ngươi xem trọng tiểu nha đầu này, nàng không nghe lệnh, ngươi liền đánh ngất nàng, vừa lúc bị ta bắt gặp. . . . . . Nếu không,


/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status