Hỉ Doanh Môn

Chương 10 - Chương 10

/607


Editor: Thư

Kiều Hạnh không chịu yếu thế, vén tay áo lên, chống nạnh, liếc mắt nhìn, nhổ một bãi nước miếng, đi tới mắng chửi: Ngươi là cái thá gì? Nếu không phải tiểu thư nhà ta nương nhờ chỗ này, ngươi có được ăn no hay không cũng chưa nói trước được, cái loại vong ân phụ nghĩa! Ngươi muốn đuổi ta đi phải không? Ngươi đuổi đi đi? Ngươi thật sự dám đuổi à? Vừa hay ta có thể trở về bẩm báo lão gia, phu nhân, công tử, để xem ngược đãi hành hạ tiểu thư nhà quan thì có tội gì!

Diễm Nhi bị Kiều Hạnh đẩy một cái lảo đảo sắp ngã, không khỏi giận dữ, cặp mắt trợn to, tìm được một cây chổi con ở bên cạnh, vung thẳng vào người Kiều Hạnh. Kiều Hạnh cười lạnh, xoay một vòng, dừng lại trước ấm sắc thuốc của Minh Phỉ , càng không ngừng mắng Ngô gia vong ân phụ nghĩa, thỉnh thoảng hô một tiếng cứu mạng.

Uông thị đứng một bên giả vờ khuyên giải, cũng không đi lên can ngăn, muốn đại nhi nữ nháo một trận, để mấy vị ma ma tì nữ Ngô gia tỉnh táo lại một chút, nhớ rõ rốt cuộc là đang trên địa bàn nhà ai. Nữ đầu bếp ghét Diễm Nhi cùng Kiều Hạnh, mừng rỡ chế giễu, đứng ở nơi đó lớn tiếng kêu: Ai nha, hai cô nãi nãi, làm hỏng đồ trong nhà bếp phải đền tiền. Nãi não a, những thứ này hỏng rồi thì cũng không phải chuyện của ta.

Đang làm ầm ĩ , chỉ nghe một tiếng bịch vang lên, ấm sắc thuốc của Minh Phỉ rơi xuống đất vỡ tan tành, bã thuốc nước thuốc văng đầy đất, trên người Diễm Nhi cùng Kiều Hạnh cũng bị dây vào không ít.

Kiều Hạnh gào lên một tiếng, khóc đến kinh thiên động địa: Ma ma, ma ma, người mau tới đây! Ta không sống được! Thái gia chúng ta lại bị người ta khi dễ đến mức này, ngay cả ấm sắc thuốc của tiểu thư cũng bị người ta đập nát! Thuốc này, một vị thuốc đã là năm sáu lượng bạc rồi, lại phải vượt đường sá xa xôi mới đến được đây, nấu đến hai lần, mới thành được thuốc tối a! Ai nha, ta không còn đường sống á..., coi như liều mạng với các ngươi!

Kiều Hạnh giơ hai tay cao, cắn răng nghiến lợi ôm lấy một bình rau ngâm bên cạnh đập mạnh xuống đất, vung tay lên đẩy văng biết bao chén bát, xông lên vừa kéo vừa đánh Diễm Nhi: Bồi thuốc cho tiểu thư nhà ta ! Đồ lương tâm dơ bẩn nhà người, muốn hại chết tiểu thư nhà ta, muốn hại chết ta, dù sao ta cũng không sống được, liền liều mạng với ngươi!

Diễm Nhi vội vàng ứng chiến: Không phải là ta đập ấm sắc thuốc, rõ ràng là ngươi đập, còn muốn vu oan ta! Ta cũng không phải ngồi không, mặc ngươi oan uổng thế nào cũng không dám lên tiếng.

Kiều Hạnh phun nước miếng vào mặt nàng ta: Ta nhổ vào! Đúng là lớn lên ở tiểu gia, toàn những thứ toan tính tài vật của người khác, lại muốn hại mạng người, các ngươi chết không được tử tế!

Mắt Diễm Nhi đỏ như máu nhào tới, hai người lập tức quấn thành một đoàn. Diễm Nhi lớn lên ở nông thôn, tay chân khỏe mạnh, Kiều Hạnh lại ỷ vào tay chân linh hoạt, kinh nghiệm phong phú, nhất thời đánh nhau khó phân thắng bại. Phòng bếp gặp phải tai ương, rất nhiều thứ cũng bị đập hư, Uông thị đau lòng muốn chết, nhào tới can ngăn, nữ đầu bếp hận bà ta cay nghiệt, giả vờ tiến lên can ngăn, lại thừa dịp đụng đổ bể mất mấy cái chén tốt.

Uông thị kéo nữ nhi ra, ngăn trước mặt Kiều Hạnh, Kiều Hạnh nhất quyết không tha, ngay sau đó cũng cào cho Uông thị mấy cái vệt máu trên cánh tay. Nữ đầu bếp thoạt nhìn như giúp một tay, thật ra là đang cố ý làm phiền, ba người mà đánh không lại một Kiều Hạnh. Uông thị hét lớn một tiếng: Còn không mau đi mời Dư ma ma tới đây?

Nữ đầu bếp hơi mím môi, cười trộm đi.

Dư ma ma đang ỏ trong phòng




/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status