Kẻ nào dám đụng vào người của Học Viện Vĩnh Thiên Long ta? Đúng lúc đó một giọng nữ vang lên, trong giọng có thêm một ít sát khí và uy nghiêm cực đáng sợ.
Ngay giờ phút Hoàn Xà Long tung toàn lực muốn tiễn Tông Huyên về trời, thì may mắn đã có người lại cứu giúp, Tông Huyên cảm thấy bản thân như vừa đi một vòng Quỷ Môn Quan.
Tông Huyên nghe được giọng nói này thì cảm thấy cực quen thuộc, ả ngước mặt lên, trong mắt lóe lên tia sáng vui mừng.
Sư...Sư Tỷ! Tông Huyên lắp ba lắp bắp kêu lên, ả vẫn còn rất đau đớn sau trận chiến với Hoàn Xà Long!
Trước mắt ả rất vui mừng, ả có thể nắm chắc được cơ hội sống sót rồi, sư tỷ của ả ở trong Học Viện cũng là top 7-8 sức mạnh à.
Tu Vi của Sư Tỷ ả thì cũng là Tu Khí nhưng đã là Tu Khí cấp 8 rồi, đấu với một con Hoàn Xà Long Tu Khí cấp 5 cũng không có khó khăn gì.
Ngày xưa Tông Huyên và Sư Tỷ của ả chỉ là một cô nhi, tình cờ được Viện trưởng nhận nuôi, ngày sau phát hiện được sư tỷ của Tông Huyên là một thiên tài
15 tuổi tấn cấp Tu Linh, 18 tuổi tấn cấp Tu Thể, 24 tuổi Tấn cấp Tu Khí, hiện giờ 29 tuổi thì đã là Tu Khí cấp 8
Tin chắc là không lâu nữa sẽ đột phá lên Tu Thai, nhưng tất nhiên sẽ không chỉ dừng lại ở Tu Thai, đối với thiên Tài như sư tỷ của ả thì trong tương lai sẽ rất sáng ngời a!
Sư Tỷ của Tông Huyên đạp không phi hành, hạ xuống chỗ của Tông Huyên, đưa tay ra bắt mạch cho ả, Sư Tỷ của ả nhìn thầy bộ dạng ả bây giờ trên mặt lộ ra vẻ xót xa cùng giận dữ
Ả giận vì con Hoàn Xà Long này dám đả thương muội muội mà ả yêu thương nhất, ả định chữa vết thương cho Tông Huyên xong cái là sẽ giết chết con Hoàn Xà Long ngay và luôn để trả thù!
Tông Huyên.... Muội muội của Tỷ, Tỷ xin lỗi vì đến trễ, là người Tỷ tỷ này không chú đáo, xin lỗi muội! Sư Tỷ của Tông Huyên nói với Tông Huyên
Thiên Tuyết tỷ, muội....hẹt(ho).... muội không sao đâu, Tỷ đừng lo, đến trễ đến sớm gì thì Tỷ cũng cứu muội mà! Hihi Tông Huyên cười triều mến nói với Thiên Tuyết.
Thiên Tuyết nghe được lời của muội muội mình thì rất cảm động, trên mặt đã muốn khóc, nhưng ả không thể khóc vào lúc này
Ả phải nhanh chóng trị thương cho Tông Huyên, nếu không thì sẽ không lường trước được truyện gì sẽ xảy ra với những vết thương này.
Thiên Tuyết, để tay vào túi áo, móc ra một viên đan dược tròn tròn, to cỡ một hạt nhãn, màu đỏ thẳm, nhìn kĩ thì bên trong có ánh sáng màu đen phát ra
Khí tức từ viên đan dược này tản ra rất âm u, không hổ là giáo viên của Học Viện Tu Ma, đến cả một viết đan dược mà cũng có khí âm u đến vậy!
Muội mau nuốt viên đan dược này vào đi, ta giúp muội trị thương! Thiên Tuyết đưa viên đan dược đến cho Tông Huyên và nói.
Tông Huyên nhận lấy viên đan dược, cầm vào tay, để vào họng, một hơi ực hết xuống bụng, ả cảm nhận được dược lực phát ra
cơ thể như đang tràn trề sức lực vậy, ả cảm thấy khỏe lại cực kì khỏe, ả cảm thấy nếu bây giờ Hoàn Xà Long tĩnh lại, vẫn có thể huyết chiến với nó một trận.
Đưa tay ra đây ta giúp muội băng bó vết thương
Tông Huyên theo lời đưa tay ra, máu trên tay vẫn còn ướt, Thiên Tuyết từ giới chỉ lấy ra một ít dụng cụ băng bó
Sau đó ả băng bó lại cho Tông Huyên.
Còn đau chỗ nào không? Thiên Tuyết nhìn Tông Huyên hỏi.
Không...không...không còn Tông Huyên ấp a ấp úng nói
Muội đừng xạo với ta, mau nói! Thiên Tuyết mắng yêu nói.
Còn...ở...ở....ở ngực ạ Tông Huyên lại ấp a ấp úng nói tiếp.
Mau cởi y phục muội ra, tỷ sức thuốc cho, lẹ lên! Thiên Tuyết nói
Sau đó Tông Huyên cởi y phục ra, một cơ thể trắng bốc hiện lên, ả lại tiếp tục cởi ra, lần này là cởi áo lót vì vết thương cuối cùng của ả là ở ngực.
Ả cởi áo lót xong, một bộ ngực trắng như tuyết hiện ra, còn to nữa chứ, hai đầu vú thì màu hồng sen lú ra nữa.
Thiên Tuyết lại sức thuốc cho Tông Huyên, một lúc sau thì cũng làm xong hết, ả cất hết đồ dùng vô lại giới chỉ rồi bỗng lao về Tông Huyên.
Hai tay Thiên Tuyết bóp ngực của Tông Huyên, mò mò, ả xoe đầu vú của Tông Huyên, rồi một bên xoe một bên dùng miệng để núp vào, trực tiếp dùng lưỡi để liếm.
Ah....ah...tỷ tỷ Tông Huyên rên la sung sướng!
Thiên Tuyết cũng rất hư hỏng, bàn tay lại trực tiếp mò xuống phần dưới của Tông Huyên, Tông Huyên cũng ướt rồi, nhưng bỗng nhiên ngaooo một tiếng rống vang lên.
Khốn nạn, ta với muội muội ta đang ân ái, ngươi lại dám phá? Thiên Tuyết tức giận nói, ả với Tông Huyên đang sung sướng
mà con Hoàn Xà Long lại bay ra phá đám.
Xeng Kiếm sắt của ả rút khỏi vỏ, trong rất sắc bén, ả một hơi bay trực tiếp đến bên Hoàn Xà Long, vung kiếm ra, Bùm một tiếng nổ vang lên.
Cánh tay Hoàn Xà Long máu tươi chảy ra, hiển nhiên là tu vi của Thiên Tuyết cao hơn nên rất dễ đối phó với con Hoàn Xà Long này.
Ngaooo nó rống lên một tiếng to, nó dồn hết lực vào đấm, muốn trực tiếp một đòn kết liễu Thiên Tuyết.
Thiên Tuyết thấy nó muốn chơi lớn liền triển khai Vũ Kỹ, ả cầm kiếm lên, chỉ thấy quanh kiếm một luồn khí đen uốn lượng hình rồng.
Sau đó hai người bay lại tấn công nhau, Xẹt bay qua nhau, sau đó trên không hạ xuống từ từ, xung quanh bỗng chốc yên tĩnh.
Ngu ngốc! Tiếng của Thiên Tuyết vang lên, chỉ thấy một lúc sau, đầu của Hoàn Xà Long đứt liền, ngã xuống, Chết!
Đúng là không biết tự lượng sức, Yêu Thú ngu ngốc! Thiên Tuyết nhìn xác của Hoàn Xà Long rồi nói.
Tông Huyên vừa mặc lại y phục xong, nhìn thấy cảnh này thì cảm thán nói:
Sư tỷ mạnh thật, đúng là thiên tài có khác!
Thiên Tuyết đi đến đỡ Tông Huyên dậy rồi cười nói:
Sau này muội cũng sẽ được như ta thôi!
Dạ! Tông Huyên đáp
Đi, cùng tỷ trở về học Viện! Thiên Tuyết nói.
Sau đó Thiên Tuyết đỡ Tông Huyên đi, đi được vài bước Tông Huyên nói:
Khoan đã tỷ, hãy đem tên đó theo cùng, lúc trước cũng nhờ hắn đỡ một quyền cho muội, không thì tỷ cũng cứu không kịp! Tông Huyên nói rồi chỉ về hướng Long Thiên đang nằm bất tĩnh.
Thiên Tuyết suy nghĩ gì đó một xíu rồi cũng gật đầu nói:
Được, vậy cũng nhờ hắn cứu muội, đem hắn về chữa thương trước!
Sau đó Tông Huyên và Thiên Tuyết lại đỡ Long Thiên lên, hai người đỡ hắn cùng đi về hướng của Học Viện Tu Ma Vĩnh Thiên Long.
Ngay giờ phút Hoàn Xà Long tung toàn lực muốn tiễn Tông Huyên về trời, thì may mắn đã có người lại cứu giúp, Tông Huyên cảm thấy bản thân như vừa đi một vòng Quỷ Môn Quan.
Tông Huyên nghe được giọng nói này thì cảm thấy cực quen thuộc, ả ngước mặt lên, trong mắt lóe lên tia sáng vui mừng.
Sư...Sư Tỷ! Tông Huyên lắp ba lắp bắp kêu lên, ả vẫn còn rất đau đớn sau trận chiến với Hoàn Xà Long!
Trước mắt ả rất vui mừng, ả có thể nắm chắc được cơ hội sống sót rồi, sư tỷ của ả ở trong Học Viện cũng là top 7-8 sức mạnh à.
Tu Vi của Sư Tỷ ả thì cũng là Tu Khí nhưng đã là Tu Khí cấp 8 rồi, đấu với một con Hoàn Xà Long Tu Khí cấp 5 cũng không có khó khăn gì.
Ngày xưa Tông Huyên và Sư Tỷ của ả chỉ là một cô nhi, tình cờ được Viện trưởng nhận nuôi, ngày sau phát hiện được sư tỷ của Tông Huyên là một thiên tài
15 tuổi tấn cấp Tu Linh, 18 tuổi tấn cấp Tu Thể, 24 tuổi Tấn cấp Tu Khí, hiện giờ 29 tuổi thì đã là Tu Khí cấp 8
Tin chắc là không lâu nữa sẽ đột phá lên Tu Thai, nhưng tất nhiên sẽ không chỉ dừng lại ở Tu Thai, đối với thiên Tài như sư tỷ của ả thì trong tương lai sẽ rất sáng ngời a!
Sư Tỷ của Tông Huyên đạp không phi hành, hạ xuống chỗ của Tông Huyên, đưa tay ra bắt mạch cho ả, Sư Tỷ của ả nhìn thầy bộ dạng ả bây giờ trên mặt lộ ra vẻ xót xa cùng giận dữ
Ả giận vì con Hoàn Xà Long này dám đả thương muội muội mà ả yêu thương nhất, ả định chữa vết thương cho Tông Huyên xong cái là sẽ giết chết con Hoàn Xà Long ngay và luôn để trả thù!
Tông Huyên.... Muội muội của Tỷ, Tỷ xin lỗi vì đến trễ, là người Tỷ tỷ này không chú đáo, xin lỗi muội! Sư Tỷ của Tông Huyên nói với Tông Huyên
Thiên Tuyết tỷ, muội....hẹt(ho).... muội không sao đâu, Tỷ đừng lo, đến trễ đến sớm gì thì Tỷ cũng cứu muội mà! Hihi Tông Huyên cười triều mến nói với Thiên Tuyết.
Thiên Tuyết nghe được lời của muội muội mình thì rất cảm động, trên mặt đã muốn khóc, nhưng ả không thể khóc vào lúc này
Ả phải nhanh chóng trị thương cho Tông Huyên, nếu không thì sẽ không lường trước được truyện gì sẽ xảy ra với những vết thương này.
Thiên Tuyết, để tay vào túi áo, móc ra một viên đan dược tròn tròn, to cỡ một hạt nhãn, màu đỏ thẳm, nhìn kĩ thì bên trong có ánh sáng màu đen phát ra
Khí tức từ viên đan dược này tản ra rất âm u, không hổ là giáo viên của Học Viện Tu Ma, đến cả một viết đan dược mà cũng có khí âm u đến vậy!
Muội mau nuốt viên đan dược này vào đi, ta giúp muội trị thương! Thiên Tuyết đưa viên đan dược đến cho Tông Huyên và nói.
Tông Huyên nhận lấy viên đan dược, cầm vào tay, để vào họng, một hơi ực hết xuống bụng, ả cảm nhận được dược lực phát ra
cơ thể như đang tràn trề sức lực vậy, ả cảm thấy khỏe lại cực kì khỏe, ả cảm thấy nếu bây giờ Hoàn Xà Long tĩnh lại, vẫn có thể huyết chiến với nó một trận.
Đưa tay ra đây ta giúp muội băng bó vết thương
Tông Huyên theo lời đưa tay ra, máu trên tay vẫn còn ướt, Thiên Tuyết từ giới chỉ lấy ra một ít dụng cụ băng bó
Sau đó ả băng bó lại cho Tông Huyên.
Còn đau chỗ nào không? Thiên Tuyết nhìn Tông Huyên hỏi.
Không...không...không còn Tông Huyên ấp a ấp úng nói
Muội đừng xạo với ta, mau nói! Thiên Tuyết mắng yêu nói.
Còn...ở...ở....ở ngực ạ Tông Huyên lại ấp a ấp úng nói tiếp.
Mau cởi y phục muội ra, tỷ sức thuốc cho, lẹ lên! Thiên Tuyết nói
Sau đó Tông Huyên cởi y phục ra, một cơ thể trắng bốc hiện lên, ả lại tiếp tục cởi ra, lần này là cởi áo lót vì vết thương cuối cùng của ả là ở ngực.
Ả cởi áo lót xong, một bộ ngực trắng như tuyết hiện ra, còn to nữa chứ, hai đầu vú thì màu hồng sen lú ra nữa.
Thiên Tuyết lại sức thuốc cho Tông Huyên, một lúc sau thì cũng làm xong hết, ả cất hết đồ dùng vô lại giới chỉ rồi bỗng lao về Tông Huyên.
Hai tay Thiên Tuyết bóp ngực của Tông Huyên, mò mò, ả xoe đầu vú của Tông Huyên, rồi một bên xoe một bên dùng miệng để núp vào, trực tiếp dùng lưỡi để liếm.
Ah....ah...tỷ tỷ Tông Huyên rên la sung sướng!
Thiên Tuyết cũng rất hư hỏng, bàn tay lại trực tiếp mò xuống phần dưới của Tông Huyên, Tông Huyên cũng ướt rồi, nhưng bỗng nhiên ngaooo một tiếng rống vang lên.
Khốn nạn, ta với muội muội ta đang ân ái, ngươi lại dám phá? Thiên Tuyết tức giận nói, ả với Tông Huyên đang sung sướng
mà con Hoàn Xà Long lại bay ra phá đám.
Xeng Kiếm sắt của ả rút khỏi vỏ, trong rất sắc bén, ả một hơi bay trực tiếp đến bên Hoàn Xà Long, vung kiếm ra, Bùm một tiếng nổ vang lên.
Cánh tay Hoàn Xà Long máu tươi chảy ra, hiển nhiên là tu vi của Thiên Tuyết cao hơn nên rất dễ đối phó với con Hoàn Xà Long này.
Ngaooo nó rống lên một tiếng to, nó dồn hết lực vào đấm, muốn trực tiếp một đòn kết liễu Thiên Tuyết.
Thiên Tuyết thấy nó muốn chơi lớn liền triển khai Vũ Kỹ, ả cầm kiếm lên, chỉ thấy quanh kiếm một luồn khí đen uốn lượng hình rồng.
Sau đó hai người bay lại tấn công nhau, Xẹt bay qua nhau, sau đó trên không hạ xuống từ từ, xung quanh bỗng chốc yên tĩnh.
Ngu ngốc! Tiếng của Thiên Tuyết vang lên, chỉ thấy một lúc sau, đầu của Hoàn Xà Long đứt liền, ngã xuống, Chết!
Đúng là không biết tự lượng sức, Yêu Thú ngu ngốc! Thiên Tuyết nhìn xác của Hoàn Xà Long rồi nói.
Tông Huyên vừa mặc lại y phục xong, nhìn thấy cảnh này thì cảm thán nói:
Sư tỷ mạnh thật, đúng là thiên tài có khác!
Thiên Tuyết đi đến đỡ Tông Huyên dậy rồi cười nói:
Sau này muội cũng sẽ được như ta thôi!
Dạ! Tông Huyên đáp
Đi, cùng tỷ trở về học Viện! Thiên Tuyết nói.
Sau đó Thiên Tuyết đỡ Tông Huyên đi, đi được vài bước Tông Huyên nói:
Khoan đã tỷ, hãy đem tên đó theo cùng, lúc trước cũng nhờ hắn đỡ một quyền cho muội, không thì tỷ cũng cứu không kịp! Tông Huyên nói rồi chỉ về hướng Long Thiên đang nằm bất tĩnh.
Thiên Tuyết suy nghĩ gì đó một xíu rồi cũng gật đầu nói:
Được, vậy cũng nhờ hắn cứu muội, đem hắn về chữa thương trước!
Sau đó Tông Huyên và Thiên Tuyết lại đỡ Long Thiên lên, hai người đỡ hắn cùng đi về hướng của Học Viện Tu Ma Vĩnh Thiên Long.
/11
|