Khi giọng nói vừa dứt, Chử Thánh Vương cũng biến mất tại chỗ, trong tích tắc, thương mang vô cùng tận ngưng tụ từ khắp đất trời, mục tiêu chính là Diệp Quân cách đó không xa.
Mà gần như cùng lúc đó, Tông Thánh Vương cũng biến mất tại chỗ.
Giờ khắc này, khí thế của hai vị Thánh Vương đã đạt tới đỉnh cao.
Bọn họ muốn giết Diệp Quân!
Ở nơi không xa, Diệp Quân thấy hai Thánh Vương lại ra tay lần nữa thì hít sâu một hơi, lúc này thân xác và linh hồn của hắn vẫn đang bốc cháy, vì thế hắn đang liên tục được nhận sức mạnh.
Nhưng hắn cũng biết, cho dù như vậy, hắn cũng không thể là đối thủ của hai vị Thánh Vương trước mắt.
Thế thì sao?
Diệp Quân bật cười, sau này hắn còn phải đánh với cha và ông nội, hai Thánh Vương này có gì mà phải sợ?
Đang cười, khí thế của Diệp Quân bỗng nhiên tăng mạnh.
Không có gì phải sợ cả!
Hắn không đỡ lại được kiếm này, nhưng vậy thì đã sao? Cứ quyết chiến thôi! Giờ khắc này, hắn không hề có ý định gọi người.
Đối mặt với đòn dốc hết toàn lực của hai vị Thánh Vương, Diệp Quân không lùi mà tiến, lao thẳng về phía bọn họ, khi hắn lao ra, kiếm thế của hắn lại đột nhiên tăng lên.
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Chiến đấu bằng tất cả sức lực của mình trong cảnh tuyệt vọng mới thực sự là trận chiến sinh tử thực sự.
Đùng đoàng!
Trong nháy mắt, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp đất trời, sau đó một luồng kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bay ngược lại, trong lúc bay, cơ thể hắn bắt đầu nứt vỡ từng chút.
Nhưng kiếm ý của hắn không yếu đi mà còn mạnh hơn, điên cuồng tăng vọt! Mà Tông Thánh Vương và Chử Thánh Vương cũng liên tục lùi lại mấy trăm trượng, sau khi hai Thánh Vương dừng lại thì nhìn nhau, cả hai đều kinh ngạc cực độ, bởi vì trên người bọn họ đều có không dưới mười vết kiếm.
Nhưng đó không phải do kiếm Thanh Huyên để lại, mà là do ý kiếm của Diệp Quân để lại!
Giờ khắc này, hai vị Thánh Vương thật sự kinh hãi, kiếm đạo của thanh niên kiếm tu trước mắt này không bình thường.
Xa xa, không biết Diệp Quân đã bay bao lâu, cuối cùng cũng dừng lại. Thiên Hành thể hắn vừa mới luyện thành đã hoàn toàn vỡ vụn, linh hồn cũng trở nên mờ ảo.
Thế nhưng kiếm ý của hắn không bị phá vỡ, ngược lại khí thế vẫn đang điên cuồng dâng lên…
Diệp Quân hít sâu một hơi, tựa như nghĩ tới cái gì, hắn hét lên một tiếng: “Ngưng tụ!”
Vù!
Trong nháy mắt, vô số kiếm ý vô địch lao về phía hắn, những ý kiếm đó không được hắn hấp thu mà từ từ biến thánh da thịt của hắn…
Thấy cảnh này, Tông Thánh Vương và Chử Thánh Vương đều trợn tròn mắt. Cái quái gì thế này?
Dùng kiếm ý tái tạo lại cơ thể?
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số kiếm ý đã tái tạo lại cho Diệp Quân một thân xác mới, dưới sự vận hành của Quan Huyên Pháp, thân xác này và thân xác loài người thực sự không khác gì nhau, nhưng dưới lớp da lại chứa kiếm ý dày đặc!
Mà gần như cùng lúc đó, Tông Thánh Vương cũng biến mất tại chỗ.
Giờ khắc này, khí thế của hai vị Thánh Vương đã đạt tới đỉnh cao.
Bọn họ muốn giết Diệp Quân!
Ở nơi không xa, Diệp Quân thấy hai Thánh Vương lại ra tay lần nữa thì hít sâu một hơi, lúc này thân xác và linh hồn của hắn vẫn đang bốc cháy, vì thế hắn đang liên tục được nhận sức mạnh.
Nhưng hắn cũng biết, cho dù như vậy, hắn cũng không thể là đối thủ của hai vị Thánh Vương trước mắt.
Thế thì sao?
Diệp Quân bật cười, sau này hắn còn phải đánh với cha và ông nội, hai Thánh Vương này có gì mà phải sợ?
Đang cười, khí thế của Diệp Quân bỗng nhiên tăng mạnh.
Không có gì phải sợ cả!
Hắn không đỡ lại được kiếm này, nhưng vậy thì đã sao? Cứ quyết chiến thôi! Giờ khắc này, hắn không hề có ý định gọi người.
Đối mặt với đòn dốc hết toàn lực của hai vị Thánh Vương, Diệp Quân không lùi mà tiến, lao thẳng về phía bọn họ, khi hắn lao ra, kiếm thế của hắn lại đột nhiên tăng lên.
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Chiến đấu bằng tất cả sức lực của mình trong cảnh tuyệt vọng mới thực sự là trận chiến sinh tử thực sự.
Đùng đoàng!
Trong nháy mắt, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp đất trời, sau đó một luồng kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bay ngược lại, trong lúc bay, cơ thể hắn bắt đầu nứt vỡ từng chút.
Nhưng kiếm ý của hắn không yếu đi mà còn mạnh hơn, điên cuồng tăng vọt! Mà Tông Thánh Vương và Chử Thánh Vương cũng liên tục lùi lại mấy trăm trượng, sau khi hai Thánh Vương dừng lại thì nhìn nhau, cả hai đều kinh ngạc cực độ, bởi vì trên người bọn họ đều có không dưới mười vết kiếm.
Nhưng đó không phải do kiếm Thanh Huyên để lại, mà là do ý kiếm của Diệp Quân để lại!
Giờ khắc này, hai vị Thánh Vương thật sự kinh hãi, kiếm đạo của thanh niên kiếm tu trước mắt này không bình thường.
Xa xa, không biết Diệp Quân đã bay bao lâu, cuối cùng cũng dừng lại. Thiên Hành thể hắn vừa mới luyện thành đã hoàn toàn vỡ vụn, linh hồn cũng trở nên mờ ảo.
Thế nhưng kiếm ý của hắn không bị phá vỡ, ngược lại khí thế vẫn đang điên cuồng dâng lên…
Diệp Quân hít sâu một hơi, tựa như nghĩ tới cái gì, hắn hét lên một tiếng: “Ngưng tụ!”
Vù!
Trong nháy mắt, vô số kiếm ý vô địch lao về phía hắn, những ý kiếm đó không được hắn hấp thu mà từ từ biến thánh da thịt của hắn…
Thấy cảnh này, Tông Thánh Vương và Chử Thánh Vương đều trợn tròn mắt. Cái quái gì thế này?
Dùng kiếm ý tái tạo lại cơ thể?
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số kiếm ý đã tái tạo lại cho Diệp Quân một thân xác mới, dưới sự vận hành của Quan Huyên Pháp, thân xác này và thân xác loài người thực sự không khác gì nhau, nhưng dưới lớp da lại chứa kiếm ý dày đặc!
/4376
|