Ầm ầm!
Tông Thánh Vương bị hai người phụ nữ đẩy lùi liên tục, nhưng hai người phụ nữ cũng phun ra vài ngụm máu, bị thương cực kỳ nặng.
Tuy bọn họ không biết lai lịch của Diệp Quân, nhưng bọn họ cũng nhìn ra được lai lịch của hắn không bình thường, vì thế khi tổ thạch luân hồi truyền âm cho họ, họ không chút do dự mà dứt khoát ra tay giúp đỡ.
Nhìn thấy hai người phụ nữ ra tay giúp đỡ, sắc mặt Thế Tông chợt xám xịt u ám, trong lòng như có trăm vạn con ngựa đang phi nước đại.
Ông ta thực sự sắp điên rồi!
Động đến kẻ mạnh ba đời này làm gì cơ chứ?
Thế Tông thật sự muốn bóp chết Vu Dịch, đương nhiên sau khi bình tĩnh lại, ông ta cũng hiểu người phụ nữ này muốn có tháp và kiếm của Diệp Quân.
Nhưng tấn công Diệp Quân vào lúc này thật sự không khôn ngoan chút nào! Bởi vì một khi Diệp Quân giúp nền văn minh Thiên Hành thì mọi chuyện sẽ rắc rối to.
Khâu Bạch Y dùng mạng để đổi lấy mối thù giữa Diệp Quân và nền văn minh Thiên Hành, bây giờ… Nghĩ đến điều này, tim ông ta lại nhỏ máu.
Nhưng vào lúc này, Vu Dịch nhìn thấy hai người phụ nữ cùng giúp đỡ Diệp Quân, sắc mặt cô ta cũng trở nên u ám, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Tông Thánh Vương…”
Tông Thánh Vương lắc đầu: “Vu Dịch điện hạ, nhiệm vụ cấp bách hiện tại là loại trừ hai quan chấp hành đứng đầu kia”.
Vu Dịch nói: “Ta đã dùng lệnh Thánh Vương, nhiều nhất là một khắc nữa các Thánh Vương sẽ đến đây”.
Lệnh Thánh Vương!
Tông Thánh Vương nhíu mày không vui, bởi vì theo ông ta thấy, ông ta hoàn toàn có thể giải quyết được mọi vấn đề trước mắt.
Nhưng ông ta cũng không nhiều lời, lại nhìn Diệp Quân bên dưới rồi hóa thành kim quang vạn trượng lao về phía Diệp Quân.
Nếu các ngươi đã muốn bảo vệ nhân loại này thì ta sẽ giết hắn, xem các ngươi có bảo vệ được không!
Thấy Tông Thánh Vương lao xuống, Phục Võ và Tịnh Sơ cùng tiến lên một bước.
Một quyền!
Một kiếm!
Đùng đoàng!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc đột nhiên vang vọng khắp đất trời, sau đó Tông Thánh Vương một lần nữa bị đẩy lùi, nhưng Phục Võ và Tịnh Sơ cũng đồng thời từ từ ngã xuống.
Nếu là thời kỳ đỉnh cao, đương nhiên họ không sợ Tông Thánh Vương, nhưng lúc này họ đã cạn kiệt sức lực, làm sao có thể đấu lại được Tông Thánh Vương đang ở trạng thái đỉnh cao?
Trận chiến đẫm máu trước đó khiến hai người phụ nữ hiểu rằng hiện giờ họ chỉ còn chưa tới một phần công lực so với khi ở thời kỳ đỉnh cao… Hơn nữa hai người phụ nữ đều đang bị thương nặng, đã ở thế suy sức yếu.
Ngay khi hai người sắp ngã xuống, Nhất Niệm vội đỡ lấy họ, cô ta quay đầu nhìn Diệp Quân, nước mắt lưng tròng, muốn nói lại thôi.
Diệp Quân trầm giọng bảo: “Đưa họ vào Tiểu Tháp đi”.
Nhất Niệm mừng rớt nước mắt, mau chóng ôm hai người phụ nữ vào Tiểu Tháp.
Tông Thánh Vương bị hai người phụ nữ đẩy lùi liên tục, nhưng hai người phụ nữ cũng phun ra vài ngụm máu, bị thương cực kỳ nặng.
Tuy bọn họ không biết lai lịch của Diệp Quân, nhưng bọn họ cũng nhìn ra được lai lịch của hắn không bình thường, vì thế khi tổ thạch luân hồi truyền âm cho họ, họ không chút do dự mà dứt khoát ra tay giúp đỡ.
Nhìn thấy hai người phụ nữ ra tay giúp đỡ, sắc mặt Thế Tông chợt xám xịt u ám, trong lòng như có trăm vạn con ngựa đang phi nước đại.
Ông ta thực sự sắp điên rồi!
Động đến kẻ mạnh ba đời này làm gì cơ chứ?
Thế Tông thật sự muốn bóp chết Vu Dịch, đương nhiên sau khi bình tĩnh lại, ông ta cũng hiểu người phụ nữ này muốn có tháp và kiếm của Diệp Quân.
Nhưng tấn công Diệp Quân vào lúc này thật sự không khôn ngoan chút nào! Bởi vì một khi Diệp Quân giúp nền văn minh Thiên Hành thì mọi chuyện sẽ rắc rối to.
Khâu Bạch Y dùng mạng để đổi lấy mối thù giữa Diệp Quân và nền văn minh Thiên Hành, bây giờ… Nghĩ đến điều này, tim ông ta lại nhỏ máu.
Nhưng vào lúc này, Vu Dịch nhìn thấy hai người phụ nữ cùng giúp đỡ Diệp Quân, sắc mặt cô ta cũng trở nên u ám, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Tông Thánh Vương…”
Tông Thánh Vương lắc đầu: “Vu Dịch điện hạ, nhiệm vụ cấp bách hiện tại là loại trừ hai quan chấp hành đứng đầu kia”.
Vu Dịch nói: “Ta đã dùng lệnh Thánh Vương, nhiều nhất là một khắc nữa các Thánh Vương sẽ đến đây”.
Lệnh Thánh Vương!
Tông Thánh Vương nhíu mày không vui, bởi vì theo ông ta thấy, ông ta hoàn toàn có thể giải quyết được mọi vấn đề trước mắt.
Nhưng ông ta cũng không nhiều lời, lại nhìn Diệp Quân bên dưới rồi hóa thành kim quang vạn trượng lao về phía Diệp Quân.
Nếu các ngươi đã muốn bảo vệ nhân loại này thì ta sẽ giết hắn, xem các ngươi có bảo vệ được không!
Thấy Tông Thánh Vương lao xuống, Phục Võ và Tịnh Sơ cùng tiến lên một bước.
Một quyền!
Một kiếm!
Đùng đoàng!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc đột nhiên vang vọng khắp đất trời, sau đó Tông Thánh Vương một lần nữa bị đẩy lùi, nhưng Phục Võ và Tịnh Sơ cũng đồng thời từ từ ngã xuống.
Nếu là thời kỳ đỉnh cao, đương nhiên họ không sợ Tông Thánh Vương, nhưng lúc này họ đã cạn kiệt sức lực, làm sao có thể đấu lại được Tông Thánh Vương đang ở trạng thái đỉnh cao?
Trận chiến đẫm máu trước đó khiến hai người phụ nữ hiểu rằng hiện giờ họ chỉ còn chưa tới một phần công lực so với khi ở thời kỳ đỉnh cao… Hơn nữa hai người phụ nữ đều đang bị thương nặng, đã ở thế suy sức yếu.
Ngay khi hai người sắp ngã xuống, Nhất Niệm vội đỡ lấy họ, cô ta quay đầu nhìn Diệp Quân, nước mắt lưng tròng, muốn nói lại thôi.
Diệp Quân trầm giọng bảo: “Đưa họ vào Tiểu Tháp đi”.
Nhất Niệm mừng rớt nước mắt, mau chóng ôm hai người phụ nữ vào Tiểu Tháp.
/4376
|