Khí thế đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Tuế Tuế cũng lại hờ hững vung kiếm, một lần nữa đập nát Kiếm Ý Vô Địch của Diệp Quân, mũi kiếm đặt giữa trán hắn.
Diệp Quân cứng đờ.
Tuế Tuế cười: “Kiếm thế đã thay đổi, nhưng không có nghĩa là ngươi đã tiến bộ. Muốn đánh bại ta là phi thực tế, nhưng đây cũng là một khởi đầu tốt, khi ngươi nhận ra kiếm đạo của mình còn thiếu những gì. Kế tiếp cứ không ngừng tôi luyện để phát triển, xây dựng nền tảng của mình”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Tuế Tuế thu kiếm về: “Tiếp tục”.
Diệp Quân tò mò hỏi: “Ta không phải người của văn minh Thiên Hành, vì sao tiền bối vẫn bằng lòng chỉ điểm?”
Tuế Tuế mỉm cười: “Ta giúp ngươi là để kết thiện duyên, biết đâu sau này ngươi giúp lại được văn minh Thiên Hành chúng ta”.
Diệp Quân không đáp.
Tuế Tuế tiếp tục: “Nếu kết thành thiện quả thì tốt, không thì cũng không sao. Trên đời này làm sao có thể được như ý trong mọi chuyện? Chúng ta chỉ cần không thẹn với lòng, ngoài ra đừng nghĩ nhiều”.
Không thẹn với lòng!
Diệp Quân bỗng chốc cảm thấy kính phục, bèn thi lễ: “Thọ giáo”.
Tuế Tuế mỉm cười: “Tiếp tục”.
Diệp Quân lại vung kiếm, lần này không dùng kiếm kỹ thời không mà chuyển sang Nhất Kiếm Định Sinh Tử.
Một kiếm kỹ hắn gần như đã quên.
Lần này, trong mắt Tuế Tuế hiện ra vẻ kinh ngạc.
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Diệp Quân vẫn nhớ câu nói của cô cô váy trắng khi dạy hắn kiếm kỹ này: “Ta xuất ra kiếm này, ta muốn con sống thì con được sống, ta muốn con chết thì con phải chết”.
Sống chết chỉ trong một kiếm!
Nhát kiếm này là một sự miệt thị.
Đương nhiên, hiện giờ hắn không thể làm được sự miệt thị này, với thực lực hiện tại của hắn, khi đối đầu với Tuế Tuế cô nương này, nếu hắn miệt thị cô ta thì đó không phải tự tin, mà là ngu xuẩn.
Vì thế hắn đã thay đổi!
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Nhát kiếm này mà xuất ra không phải ngươi chết, chính là ta chết.
Ta không có khả năng định sinh tử của cô, nhưng ta vẫn có khí phách quyết sinh tử với cô!
Thật ra hắn cũng từng thay đổi kiếm kỹ này, nhưng khi ấy không đủ tâm cảnh, lại thêm chút hoa hòe hoa sói, vì thế mãi chẳng đổi được. Bây giờ hắn đã tìm ra vấn đề của bản thân, kiếm ý cũng trở nên thuần khiết hơn một chút nên hắn lại dùng để tu luyện.
Khi Diệp Quân vung kiếm, kiếm thế thoáng chốc đã thay đổi, kiếm thế như sấm sét, cả hư không rung chuyển, sau đó nứt ra như mặt băng, vết nứt nhanh chóng lan ra xung quanh.
Mà lúc này, Tuế Tuế cũng xuất kiếm.
Giống như trước đây, nhát kiếm này của cô ta vẫn rất bình thường, thậm chí không thể cảm nhận được bất kỳ kiếm thế và kiếm ý nào.
Tuế Tuế cũng lại hờ hững vung kiếm, một lần nữa đập nát Kiếm Ý Vô Địch của Diệp Quân, mũi kiếm đặt giữa trán hắn.
Diệp Quân cứng đờ.
Tuế Tuế cười: “Kiếm thế đã thay đổi, nhưng không có nghĩa là ngươi đã tiến bộ. Muốn đánh bại ta là phi thực tế, nhưng đây cũng là một khởi đầu tốt, khi ngươi nhận ra kiếm đạo của mình còn thiếu những gì. Kế tiếp cứ không ngừng tôi luyện để phát triển, xây dựng nền tảng của mình”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Tuế Tuế thu kiếm về: “Tiếp tục”.
Diệp Quân tò mò hỏi: “Ta không phải người của văn minh Thiên Hành, vì sao tiền bối vẫn bằng lòng chỉ điểm?”
Tuế Tuế mỉm cười: “Ta giúp ngươi là để kết thiện duyên, biết đâu sau này ngươi giúp lại được văn minh Thiên Hành chúng ta”.
Diệp Quân không đáp.
Tuế Tuế tiếp tục: “Nếu kết thành thiện quả thì tốt, không thì cũng không sao. Trên đời này làm sao có thể được như ý trong mọi chuyện? Chúng ta chỉ cần không thẹn với lòng, ngoài ra đừng nghĩ nhiều”.
Không thẹn với lòng!
Diệp Quân bỗng chốc cảm thấy kính phục, bèn thi lễ: “Thọ giáo”.
Tuế Tuế mỉm cười: “Tiếp tục”.
Diệp Quân lại vung kiếm, lần này không dùng kiếm kỹ thời không mà chuyển sang Nhất Kiếm Định Sinh Tử.
Một kiếm kỹ hắn gần như đã quên.
Lần này, trong mắt Tuế Tuế hiện ra vẻ kinh ngạc.
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Diệp Quân vẫn nhớ câu nói của cô cô váy trắng khi dạy hắn kiếm kỹ này: “Ta xuất ra kiếm này, ta muốn con sống thì con được sống, ta muốn con chết thì con phải chết”.
Sống chết chỉ trong một kiếm!
Nhát kiếm này là một sự miệt thị.
Đương nhiên, hiện giờ hắn không thể làm được sự miệt thị này, với thực lực hiện tại của hắn, khi đối đầu với Tuế Tuế cô nương này, nếu hắn miệt thị cô ta thì đó không phải tự tin, mà là ngu xuẩn.
Vì thế hắn đã thay đổi!
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Nhát kiếm này mà xuất ra không phải ngươi chết, chính là ta chết.
Ta không có khả năng định sinh tử của cô, nhưng ta vẫn có khí phách quyết sinh tử với cô!
Thật ra hắn cũng từng thay đổi kiếm kỹ này, nhưng khi ấy không đủ tâm cảnh, lại thêm chút hoa hòe hoa sói, vì thế mãi chẳng đổi được. Bây giờ hắn đã tìm ra vấn đề của bản thân, kiếm ý cũng trở nên thuần khiết hơn một chút nên hắn lại dùng để tu luyện.
Khi Diệp Quân vung kiếm, kiếm thế thoáng chốc đã thay đổi, kiếm thế như sấm sét, cả hư không rung chuyển, sau đó nứt ra như mặt băng, vết nứt nhanh chóng lan ra xung quanh.
Mà lúc này, Tuế Tuế cũng xuất kiếm.
Giống như trước đây, nhát kiếm này của cô ta vẫn rất bình thường, thậm chí không thể cảm nhận được bất kỳ kiếm thế và kiếm ý nào.
/4376
|