Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 99 - Chương 85

/195


Lưu bà bà sợ hãi trả lời: “Lão bà... Thật sự lão bà không có năng lực lớn như vậy, e là... đã phụ sự kì vọng của phúc tấn rồi.” Nói tới đây bà cẩn thận quan sát thái độ của Lý thị, thấy sắc mặt nàng ta không vui liền vội vã dập đầu nói tiếp: “Cũng không phải lão bà không chịu làm việc cho phúc tấn, mà thật sự năng lực của lão bà có hạn, hài tử sinh ra không phải là đồ vật, lỡ trên đường đưa tới đây nó khóc oa oa lên thì sẽ bị người phát hiện mất.”

Lý thị đã chớm giận, nhưng nghe Lưu bà bà nói vậy thì sắc mặt mới đỡ hơn một chút: “Chuyện này thì bà yên tâm, đến lúc đó sẽ có người hỗ trợ bà. Ta chỉ muốn bà trả lời một câu, làm hay không làm?”

Lưu bà bà quỳ ở đó nội tâm giằng xé, lúc này phải trả lời thế nào thì mới tốt đây, bà ngàn vạn lần không dám nói chuyện có người bảo bà giết chết hài tử của Diệp Tú, tuy nói vậy trước mắt có thể tìm được đường sống ở chỗ Lý phúc tấn, nhưng bà tin với bản lĩnh của người kia, chẳng mấy chốc bà sẽ chết không được toàn thây!

Làm sao đây? Làm sao đây? Lưu bà bà gấp đến độ mồ hôi tuôn như mưa, mắt liếc thấy Lý thị đã không còn đủ kiên nhẫn, bà hạ quyết tâm dứt khoát nói: “Lão bà đồng ý với phúc tấn.” Từ chối thì chỉ có chết, đồng ý thì còn chừa lại một con đường sống, tuy bà đã nhiều tuổi, nhưng vẫn còn muốn sống thêm vài năm, huống chi khó lắm mới có được số bạc lớn như vậy, bà không muốn cứ thế mà mang chúng vào quan tài.

Lý thị nở nụ cười tỏ ý hài lòng, đưa mắt ra hiệu cho Tình Dung, Tình Dung lập tức hiểu ý đi vào phía sau bê ra một cái mâm, Lưu bà bà vừa nhìn thấy cái mâm đó thì hai mắt lập tức sáng rỡ, bạc, toàn là bạc trắng, cả mâm đó chắc cũng phải đến mấy trăm lượng.

Lý thị hiểu đạo lý ban cho, phải cho người khác thấy rõ lợi lộc thì họ mới một lòng làm việc cho mình, nên nàng cố gắng nói lời ngon ngọt: “Ta cũng biết chuyện này chẳng dễ làm, nên sẽ không để bà chịu thiệt thòi đâu, chỗ này là ba trăm lượng, xem như ta đưa trước cho bà, đợi sau khi xong việc, ta sẽ đưa thêm bảy trăm lượng nữa, một ngàn lượng bạc này cũng đủ cho bà sống thoải mái sung túc hết nửa đời còn lại.”

“Đa tạ phúc tấn! Đa tạ phúc tấn! Lão bà này nhất định sẽ hoàn thành việc mà phúc tấn giao.” Lưu bà bà nhìn chòng chọc vào đống bạc trước mặt không chớp mắt, gương mặt già nua đầy nếp nhăn không che dấu được ham muốn; dù rằng người kia đã cho bà rất nhiều bạc, nhưng trên đời này làm gì có ai chê bạc quá nhiều đâu chứ.

Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Chỉ cần xong việc, bà lập tức ôm toàn bộ số bạc này tời khỏi kinh thành, đến một nơi thật xa, dù


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status