Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 72 - Chương 63

/195


Lời này vừa dứt thì mặt Lý thị liền biến sắc, khi thấy ánh mắt nghi ngờ của Dận Chân nhìn mình, nàng lập tức nổi giận: “Muội muội nói vậy là có ý gì, không lẽ nghi ngờ ta là người mưu hại Diệp muội muội? Đúng là nực cười, ta với Diệp phúc tấn trước giờ là tỷ muội thân thiết, lại cùng nhau có thai, sao lại có thể mang tâm mưu hại?”

“Tri nhân tri diện bất tri tâm, tỷ muội ruột còn có thể trở mặt thành thù, huống chi chỉ là tình như tỷ muội, Diệp phúc tấn mang thai trước tỷ tỷ vài tháng, nghĩ là nàng ta sinh trước, nếu là nam hài, thì đó chính là trưởng tử, còn hài tử của tỷ tỷ chỉ có thể làm con thứ mà thôi, chẳng lẽ trong lòng tỷ tỷ thật sự không có chút khó chịu nào sao?”

“Đúng là nói xằng nói bậy.” Lý thị giận dữ trách móc Niên thị, lạnh lùng tiếp: “Lời ngươi nói không sai, hài tử của ta có khả năng sẽ trở thành con thứ, vậy còn ngươi, còn những người khác thì sao, sau này hài tử của ai sinh ra thì cũng là con thứ cả. Ngươi nói ta có tâm tư này, chẳng phải cũng là đang nói chính mình, nói tất cả mọi người ở đây sao?”

Hai người không thèm nghe Na Lạp thị khuyên nhủ, cứ gây gỗ gay gắt, khiến cho nét mặt của Na Lạp thị cũng trở nên khó coi.

“Thôi được rồi, im lặng hết đi!” Dận Chân không nhịn nữa mà ngắt lời các nàng, day day ấn đường, trong lòng tính toán một chút rồi nhìn qua Dung Viễn nãy giờ vẫn chưa nói thêm gì: “Ta muốn nhờ Thái y giúp ta kiểm tra mấy món ăn tối nay một chút, xem thử có gì khả nghi hay không.”

Sau khi Dung Viễn gật đầu rất nhẹ thì có người đưa tất cả những món Diệp Tú đã ăn tới, hắn kiểm tra kỹ càng từng món từng món, các loại bánh trước đó cũng nhanh chóng được kiểm tra, đến lúc cầm tới chén trà hạnh nhân còn dính lại một chút trà trên miệng chén, nét mặt Dung Viễn chợt biến đổi, hương vị của trà hạnh nhân này nồng hơn bình thường, hắn phát hiện trong đó có mùi của một thứ không nên có, vì sợ đoán sai nên liền nếm thử, cuối cùng hắn khẳng định mình không lầm. Dung Viễn ngước lên nói với Dận Chân vẫn luôn chờ bên cạnh: “Chén trà hạnh nhân này đã bị người khác bỏ hoa hồng vào.”

“Hoa hồng?!” Na Lạp thị hoảng sợ thốt lên, công dụng của hoa hồng là gì nàng biết rất rõ, phàm nữ nhân nào không muốn giữ thai thì sẽ lấy hoa hồng sắc nước uống, không bao lâu, cái thai trong bụng sẽ trôi ra ngoài, biến thành một vũng máu đen, thai phụ bình thường thấy nó chỉ lo không tránh kịp.

Sắc mặt Lý thị trắng bệch, theo bản năng nhìn về chỗ ngồi của mình lúc nãy, thấy trên bàn nhỏ vẫn còn chén trà hạnh nhân giống như vậy, đáy mắt nàng không giấu được hoang mang.

Lúc đó, trong lòng Lăng Nhã cũng giật mình, trà hạnh nhân… Sao lại trùng hợp như vậy được? Nàng bị người khác dẫn dụ tới phòng bếp, đúng lúc gặp phải Lý Trung, ngay sau đó thì kiểm tra được trong trà hạnh nhân có hoa hồng, còn xém làm cho Diệp Tú sảy thai, trong chuyện này… Nàng càng nghĩ thì càng thấy không đúng, giống như có một bàn tay vô hình ở phía sau sắp xếp tất cả.

Dận Chân tức giận vô cùng, đập mạnh lên mặt bàn làm cho chén trà nảy lên cao, bắn cả nước vào tay hắn, miệng quát lớn: “Việc như vậy mà cũng dám làm, đúng là to gan! Nói, rốt cuộc ai đã phát điên như vậy?”

Niên thị nhướn mày lên, đối mắt chớp nhẹ: “Thiếp thân nhớ là toàn bộ thức ăn sử dụng ở Thanh Âm các hôm nay đều do một tay đích phúc tấn chuẩn bị.” Đích phúc tấn cũng được, Lý thị cũng được, đối với nàng mà nói thì đều như nhau.

“Phúc tấn…” Dận Chân nhìn về phía Na Lạp thị đang sợ hãi, dù không nói gì thêm, nhưng câu hỏi đó ý tứ đã quá rõ ràng, trong đôi mắt nheo lại có một tia sáng rét buốt, khiến cho người nào nhìn thấy cũng kinh sợ.

Niên thị vội quỳ xuống nói: “Bối lặc gia và thiếp thân đã là phu thê nhiều năm, thiếp thân là người thế nào Bối lặc gia dĩ nhiên hiểu rõ nhất. Tất cả những thức ăn được đưa tới Thanh Âm các hôm nay đúng là do đích thân thiếp thân chuẩn bị, nhưng thiếp thân có thể thề với trời, tuyệt đối không bỏ hoa hồng vào đó.” Nàng cúi đầu rũ mắt xuống, hàng mi mỏng nhẹ bao bọc trọn ánh mắt lo lắng của nàng: “Thiếp thân là người từng mất đi hài tử, hiểu rõ nỗi đau mất con. Thử hỏi thiếp thân làm sao có thể nhẫn tâm gây ra nỗi đau thấu trời đó cho người khác chứ? Huống chi chuyện của Diệp phúc tấn tra ra, người bị nghi ngờ đầu tiên chính là thiếp thân, làm vậy chẳng phải là ngu không ai bằng, tự tìm đường chết hay sao.”

Đúng như lời Na Lạp thị nói, nếu có người xảy ra chuyện, người đầu tiền bị nghi


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status