Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 183 - Lợi Dụng

/195


Nàng lẩm bẩm một mình, Dận Chân nghe được lại càng xót xa, nghẹn giọng hỏi: “Nhã nhi, nàng không nhận ra ta thật sao? Tứ gia đây mà!”

Nghe hắn nói vậy, Lăng Nhã ngước lên nhìn thật kỹ người ở trước mặt mình, ánh mắt co rụt lại hệt như đã nhận ra gì đó, Dận Chân chưa kịp vui mừng thì nàng đã chỉ vào hắn cười ha hả: “Lừa gạt, ngươi rõ ràng là Cẩu Nhi hầu hạ bên cạnh Tứ gia, đừng tưởng không gặp lâu ngày mà ta không nhận ra nhé.”

Đúng lúc này, Cẩu Nhi rốt cuộc cũng đã chạy tới nơi, đang đứng ở cửa ôm gối thở dốc, hắn không cưỡi ngựa mà chạy bộ, từ Tử Cấm Thành đến đây, đúng là chạy như lấy mạng. Có điều Cẩu Nhi vẫn cảm thấy khoái chí, hắn là người đầu tiên tới nơi, mấy tên nô tài chết bầm vẫn còn đang chạy, đúng là vô dụng.

Thở gấp mấy hơi, Cẩu Nhi đang tính hành lễ với Dận Chân thì đột nhiên thấy loạng choạng, ngay sau đó cánh tay bị ai kéo mạnh, bên tai vang lên một giọng nói vô cùng vui mừng: “Tứ gia, ngài đã về rồi!”

Tứ gia? Là đang gọi mình sao? Cẩu Nhi chẳng hiểu đầu đuôi gì cả, định thần nhìn lại, sau khi phát hiện người kéo tay mình chính là Lăng Nhã thì vội vàng rụt lại, hoảng loạn chỉ vào Dận Chân đứng cách đó không xa: “Nương tử, người nhận nhầm rồi, người xem, Tứ gia ở bên kia cơ mà.”

“Ta không nhận nhầm, ngài mới là Tứ gia.” Lăng Nhã nhất định không buông tay Cẩu Nhi, khiến cho Cẩu Nhi không hiểu chuyện gì, sợ tới mức đầu đổ đầy mồ hôi.

Lăng Nhã thấy hắn cứ đẩy mình ra, mặt mày buồn bã, rơi nước mắt: “Tứ gia, ngài không cần Nhã nhi nữa sao? Hài tử rất nhớ ngài, Nhã nhi cũng rất nhớ ngài.”

“Nô tài thật sự...” Cẩu Nhi nghẹn nãy giờ tính nói là mình không phải Tứ gia, nhưng lại bị Dận Chân cắt ngang: “Tứ gia đâu có nói là không cần Nhã nhi, chỉ là vừa hạ triều nên rất mệt, Tứ gia muốn nghỉ ngơi một lát thôi.”

“Thật không?” Lăng Nhã ngước lên nhìn Dận Chân, ánh mắt trong veo như tiểu hài.

“Đương nhiên là thật rồi.” Dận Chân đỡ vai nàng nói khẽ, ánh mắt đảo nhẹ qua nhìn Cẩu Nhi, Cẩu Nhi liền hiểu ý, hơi ngượng ngùng nói: “Phải, Tứ gia... lát nữa sẽ quay lại thăm nương tử.”

Lăng Nhã gật đầu, thẫn thờ ôm cái gối nhỏ vào lòng, dường như chẳng biết làm gì khác nữa, Dận Chân bảo mọi người lui ra, đợi trong phòng chỉ còn lại hai người, hắn mới nắm tay Lăng Nhã đỡ nàng từ từ ngồi xuống ghế, rót cho nàng chén trà nóng, nhẹ nhàng nói: “Tay nàng lạnh như vậy, uống miếng trà cho ấm người có được không?”

Lăng Nhã làm như động lòng, nhưng ngay


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status