Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 150 - Kế Hoạch

/195


Cẩu Nhi đột nhiên cười ha hả, khiến Diệp thị vốn đang vững tâm lại bất an quát lên: “Cẩu nô tài ngươi cười cái gì?”

Cẩu Nhi bình thản thu lại nụ cười, lạnh giọng nói: “Ta cười uổng công Diệp phúc tấn ngươi sống bấy nhiêu năm mà lại ngây thơ đến mức này, nếu không có mệnh lệnh của Vương gia, sao ta lại tới được đây, người ban chết cho ngươi là Vương gia chứ không phải ai khác. Muốn mạng của ta ư...” Hắn tiến tới gần Diệp thị thêm chút nữa, phun một câu: “Ngươi không xứng!”

“Ta không tin, ta không tin.” Diệp thị gần như suy sụp: “Ta không có thương tổn Hoằng Thời, ta không có.”

“Có hay không giờ cũng chẳng quan trọng nữa rồi.” Ném những lời này xong, Cẩu Nhi cầm lấy bình sứ trắng nhỏ trên khay, quay đầu lại nói với hai tên sai vặt: “Tiễn Diệp phúc tấn lên đường đi.”

Hai tên này dạ một tiếng, mặc kệ Diệp thị đang sợ tới điếng người, lập tức bước tới bóp miệng nàng, Diệp thị không còn đường nào để chạy, thậm chí muốn ngậm miệng lại cũng không thể, chỉ đành trừng mắt nhìn Cẩu Nhi rót từng giọt rượu độc vào miệng mình, cho đến tận khi nàng không tự chủ được nữa mà nuốt xuống, bọn họ mới buông tay.

Diệp thị cố gắng dùng ngón tay móc họng, muốn ói toàn bộ rượu độc ra, nhưng Cẩu Nhi lại buông một câu khiến nàng chết lặng: “Vô dụng thôi, đây là hạc đỉnh hồng, chỉ một giọt thôi cũng đủ lấy mạng rồi.”

Nàng chụp lấy một nắm lá rụng trên đất, dùng hết sức ném vào Cẩu Nhi, khàn giọng hét lên: “Cẩu nô tài ngươi, ta nguyền rủa ngươi chết không được tử tế.”

Ánh mắt Cẩu Nhi tàn độc, phủi phủi mấy cái lá dính trên người mình: “Diệp phúc tấn còn chút thời gian, chi bằng thưởng thức cảnh đẹp hoàng hôn lần cuối đi, hết hôm nay đã không còn cơ hội nữa rồi.” Nói đến đây, hắn đột nhiên cười lớn, giọng lạnh lẽo tuyệt tình: “Hoằng Thời A ca đã được giao cho đích phúc tấn nuôi dưỡng, từ nay về sau nó chỉ có mỗi một Ngạch nương này thôi, sẽ không hề biết đến sự tồn tại của Diệp phúc tấn ngươi.”

“Ta giết ngươi.” Diệp thị điên cuồng gào lên, mạng đã không còn, ngay cả nhi tử cũng không, nàng cố gắng cả đời, cuối cùng cũng chỉ trắng tay, không cam lòng, nàng không cam lòng...

Tiếng gào la dần nhỏ lại, hạc đỉnh hồng bộc phát, Diệp thị sùi bọt mép đau đớn lăn lộn trên đất, cả người run rẩy, không còn đủ sức để mắng để chửi nữa, ánh mắt lạnh lẽo của Cẩu Nhi vẫn dán chặt trên người nàng, đến tận khi Diệp Tú khổ sở trút ra hơi thở cuối cùng...

Diệp Tú trợn trừng hai mắt nằm đó, cảnh sau cùng lưu lại trong mắt nàng, là đàn nhạn sải cánh lao xuống giữa nền trời đỏ rực như máu...

Muội muội, ca ca đã báo thù cho muội rồi!

Cẩu Nhi thở nhẹ một hơi, xoay người rời khỏi Vô Nhiên các, trở về báo cáo với Dận Chân, thi thể Diệp Tú tự nhiên sẽ có người thu dọn. Sau khi biết tin Diệp Tú đã chết, Dận Chân chỉ im lặng chẳng nói gì, chỉ phất tay ý cho lui, muốn một mình yên tĩnh.

Bước ra khỏi thư phòng, Cẩu Nhi chần chờ trong giây lát rồi đi về hướng Tịnh Tư cư, lúc này, Lăng Nhã đang dùng cơm tối với Ôn Như Ngôn, thấy Cẩu Nhi đến thì ban ngồi rồi quay qua nói với Mặc Ngọc: “Mau gọi A Ý tới đây, bảo là có ca ca tới thăm.”

Ôn Như Ngôn mỉm cười rất nhẹ: “Chúng ta còn chưa chúc mừng Cẩu Nhi ngươi đã hoàn thành tâm nguyện.” Việc Dận Chân ban chết cho Diệp thị, tất cả người trong phủ đều đã biết, trước đây Diệp thị đối xử với A Ý tàn nhẫn, nay Cẩu Nhi chính là người phụng mệnh tới ban chết cho nàng ta, cũng xem như một thù trả một thù rồi.

“Đa tạ Ôn cách cách.” Cẩu Nhi


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status