Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 110 - Mang Họa

/195


“Vương gia, Lý thị thân ở phân vị cao, không biết cảm ơn mà lại giả mang thai tranh sủng, còn hãm hại Lăng phúc tấn, tâm địa quả thật ác độc, với tội lỗi của nàng ta, nếu giam cầm trong Tông Nhân Phủ chỉ e là quá nhẹ, cũng khó khiến người tâm phục.” Đôi môi căng bóng của Niên thị nở rộ như một đóa hoa hồng, xinh đẹp mà lại đầy gai.

“Lăng Nhã.” Dận Chân quay qua nhìn Lăng Nhã, ánh mắt đầy phức tạp: “Nàng ta hại nàng như vậy, nàng nói nên xử trí thế nào cho thỏa đáng?” Đây là câu đầu tiên hắn nói với nàng kể từ lúc nàng vào mới bước vào đây tới tận bây giờ.

Đôi mi dài mỏng như cánh bướm khẽ run lên, nàng khôi phục lại nét trầm tĩnh như ban đầu, giọng nói của thản nhiên: “Xử trí tội lỗi của thiếp thất là quyền của Vương gia và đích phúc tấn, thiếp thân không dám cuồng ngôn.”

Lời của nàng vốn không sai, nhưng Dận Chân biết, nàng vậy là đang trách mình đã không tin tưởng nàng, vẻ mặt hơi buồn, ánh mắt nhìn Lý thị đang khổ sở dưới kia càng thêm chán ghét, hắn hừ lạnh: “Với tội lỗi của người, dù có xử chết cũng là quá nhẹ.”

“Vương gia!” Tình Dung khóc lớn, bò đến ôm lấy chân Dận Chân: “Chủ tử chỉ nhất thời suy nghĩ sai lầm, cũng không phải là không thể tha thứ, huống hồ chi, chủ tử làm như vậy cũng là vì quá để ý tới Vương gia ngài, cầu xin ngài niệm tình nhiều năm tình nghĩa phu thê, chủ tử lại từng sinh hạ cho ngài một nhi một nữ, mà bỏ qua cho chủ tử, toàn bộ đều là lỗi của nô tỳ, nô tỳ tình nguyện chết thay chủ tử.”

Diệp Tú lòng đầy căm phẫn, nghe vậy thì giao hài tử cho Hồng Ngọc ẵm, sau đó tiến lên nắm lấy tóc của Tình Dung, tát nàng hai bạt tai thật mạnh, lớn giọng quát: “Tiểu tiện nhân như người, cùng lắm chỉ là một con chó, có tư cách gì mà đứng đây xin chịu tội thay cho chủ tử của ngươi, đồ tiện nhân, tiện nhân!” Vừa nói, Diệp Tú vừa dùng sức đánh vào mặt Tình Dung, đánh tới lúc khóe miệng Tình Dung rướm máu, nhưng nàng lớn tiếng như vậy lại khiến Hoằng Thời khiếp sợ, lại khóc oa oa.

Tiếng khóc của Hoằng Thời khiến mi đẹp của Na Lạp thị nheo lại, nàng nói với Diệp Tú đang nói những ngôn từ thô bỉ, giọng có chút không vui: “Ta biết trong lòng muội muội khó chịu, nhưng cũng nên để ý tới thân phận, nổi giận với một tên nô tài làm gì, còn làm cho tiểu a ca hoảng sợ nữa, còn không mau lui xuống.”

Đợi sau khi Diệp Tú dừng tay, Na Lạp thị mới nhìn Dận Chân, nhẹ giọng nói: “Vương gia, ngài cảm thấy nên định tội thế nào?”

Dận Chân quét mắt qua Lý thị đang khóc không thành tiếng, chần chờ chưa mở miệng, hắn vốn đã muốn định Lý thị tội tử, nhưng lời nói của Tình Dung lại khiến cho hắn do dự, chẳng vì gì khác, ngoài một nhi một nữa kia.

Không gian vô cùng tĩnh lặng, tĩnh lặng tới mức có thể nghe rõ mồn một tiếng mưa phùn rơi ở bên ngoài, cùng với... tiếng bước chân vội vã.

“A mã! A mã!” Linh Tịch dầm mưa chạy vào, gương mặt ướt đẫm, không biết đâu là mưa, đâu là nước mắt, Linh Tịch vốn đang ngủ, lúc mấy người Cẩu Nhi tới lục soát thì nàng mới tỉnh dậy, dù Cẩu Nhi không nói


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status