Thời gian là một yếu tố quan trọng để chinh phục một người phụ nữ như cô. Hàn Thiên dựa đầu vào ghế ô tô khi chiếc xe đang đi hướng ngược với xe cô. Xe cô đang định từ hướng chung cư chỗ cô mà đi tới. Xe anh lại đi ngược lại. Ngẫm nghĩ là không chung lối, nhưng sai, anh chỉ đang cần tìm một con đường khác vừa không bị cô phát hiện là bản thân biến thái đến mức đuổi theo cô ấy như vậy. Cô mà biết chắc sẽ cười vào mặt anh.
Hàn tổng, đã mua Trợ lý khẽ liếc mắt qua gương chiếu nhìn người đàn ông ở sau làm vẻ lười biếng.
Hàn Thiên nghe xong chỉ im lặng mà tiếp nhận, trợ lý thì vẫn tập trung lái xe đi tới chỗ nhà vợ của tổng tài. Mất khỏang một thời gian, xe anh cũng đã ngay bên đường nhưng không phải ở đối diện vì nếu vậy sẽ khiến người nhà Trịnh nhìn ra. Sau khi thấy xe nhà Trịnh chạy ra và mất hút ở một ngã quẹo. Thì Hàn Thiên bảo trợ lý lái xe vào khu đậu xe. Vừa đậu xe thì Hàn Thiên mở cửa bước xuống.
Trong lúc bước xuống, Hàn Thiên mở đôi môi lạnh băng mở cửa xe của trợ lý rồi lôi ra Đưa chìa khóa cho tôi
Trợ lý tròn mắt, mặt có vẻ hơi sững sờ, nghĩ mọi lúc anh ta đều chờ sếp xuống. Sao nay lại đuổi mình? Con ngươi lanh lợi của Hàn Thiên nhìn chằm chằm khuôn mặt trợ lý, rồi tiện thể chìa tay ra.
Trợ lý cũng nhìn lại Hàn Thiên. Chìa khóa Trợ lý vẫn cứ nhìn anh, rút chìa khóa đặt lên bàn tay cứng cáp của anh. Bây giờ tổng tài hắc ma lo cho vợ không thèm để ý tới mình rồi. Trợ lý thở dài, đau khổ bước ra khỏi xe. Đóng cửa, Hàn Thiên quay lưng đi đến thang máy dưới tầng đậu xe. Trợ lý vô thức dựa vào đầu xe hơi làm chuông báo an toàn của xe vang lên inh ỏi. Trợ lý giật mình, thì Hàn Thiên cũng quay lại.
Tôi thì sao? Từ đây về công ty xa lắm Trợ lý mở miệng than vãn.
Hàn Thiên đi tới, rút ví đặt lên tay trợ lý một xấp tiền. Taxi Rồi lại quay lưng bước tới chỗ thang máy chờ một lúc thì thang máy mở cửa bước vào rồi mất hút.
----Hết chương 26-----
Hàn tổng, đã mua Trợ lý khẽ liếc mắt qua gương chiếu nhìn người đàn ông ở sau làm vẻ lười biếng.
Hàn Thiên nghe xong chỉ im lặng mà tiếp nhận, trợ lý thì vẫn tập trung lái xe đi tới chỗ nhà vợ của tổng tài. Mất khỏang một thời gian, xe anh cũng đã ngay bên đường nhưng không phải ở đối diện vì nếu vậy sẽ khiến người nhà Trịnh nhìn ra. Sau khi thấy xe nhà Trịnh chạy ra và mất hút ở một ngã quẹo. Thì Hàn Thiên bảo trợ lý lái xe vào khu đậu xe. Vừa đậu xe thì Hàn Thiên mở cửa bước xuống.
Trong lúc bước xuống, Hàn Thiên mở đôi môi lạnh băng mở cửa xe của trợ lý rồi lôi ra Đưa chìa khóa cho tôi
Trợ lý tròn mắt, mặt có vẻ hơi sững sờ, nghĩ mọi lúc anh ta đều chờ sếp xuống. Sao nay lại đuổi mình? Con ngươi lanh lợi của Hàn Thiên nhìn chằm chằm khuôn mặt trợ lý, rồi tiện thể chìa tay ra.
Trợ lý cũng nhìn lại Hàn Thiên. Chìa khóa Trợ lý vẫn cứ nhìn anh, rút chìa khóa đặt lên bàn tay cứng cáp của anh. Bây giờ tổng tài hắc ma lo cho vợ không thèm để ý tới mình rồi. Trợ lý thở dài, đau khổ bước ra khỏi xe. Đóng cửa, Hàn Thiên quay lưng đi đến thang máy dưới tầng đậu xe. Trợ lý vô thức dựa vào đầu xe hơi làm chuông báo an toàn của xe vang lên inh ỏi. Trợ lý giật mình, thì Hàn Thiên cũng quay lại.
Tôi thì sao? Từ đây về công ty xa lắm Trợ lý mở miệng than vãn.
Hàn Thiên đi tới, rút ví đặt lên tay trợ lý một xấp tiền. Taxi Rồi lại quay lưng bước tới chỗ thang máy chờ một lúc thì thang máy mở cửa bước vào rồi mất hút.
----Hết chương 26-----
/28
|