Chiếc xe Mercedes sang trọng đang đậu ở ngõ bên trường. Tiếng chuông hết giờ vừa reng lên thì người đàn ông đó không ai hết ngoài Hàn Thiên, ở bên trong chiếc xe mỉm nhẹ nụ cười. Đúng như ý của Hàn Thiên, anh thấy cô bé của anh đi ra. Tiêu Khả vẫn mặc đồ giản dị, mái tóc xõa làm cô thêm vẻ tinh nghịch, hết sức đáng yêu. Trong mắt anh nhìn cô lại nghĩ tới lúc cô ở bộ dạng không mảnh vải che thân, ở dưới thân anh mà làm vẻ mặt khêu gợi anh, làm anh không có cách nào khống chế. Nhất là giọng nói, mềm mại trong trẻo nhưng nguồn nước. Vừa nghĩ tới phía dứoi anh đã kêu gào muốn cô. Chết tiệt, chưa từng có người nào khiến anh có hứng thú mãnh liệt như vậy, trừ cô ra. Hàn Thiên định mở cửa xe kéo cô vào thì Tiêu Khả ngồi lên xe của Trịnh Như. Hàn Thiên không mấy nghi ngờ, nhưng anh tức vì Trịnh Như dám hớt tay trên của anh, cướp lấy người phụ nữ của anh.
Đi. Ngước đầu dựa ghế, giọng khàn đặc ra lệnh cho tài xế riêng, không ai ngoài trợ lý Tần.
Trợ lý Tần khởi động động xe thì vô tình lách chiếc xe để khỏi đụng con mèo thì cũng vô tình đụng vào chiếc xe của Trịnh Như đi qua. Trợ lý Tần khôn khóe ra giải quyết sau ánh mắt nhìn của ma vương lạnh lùng. Tiếng la than đau của giọng người phụ nữ của anh và giọng của Trịnh Như Cậu sao không, mình tìm đồ bôi cho cậu.
Anh quay đầu thì ánh mắt hơi hỗn loạn, vội mở cửa xe mà lao tới bên trợ lý Tần. Trợ lý Tần không mấy ngạc nhiên khi anh ra đây. Cùng lúc đó, cửa kính xe hạ xuống, ánh mắt anh lọt vào nhìn khuôn mặt cô. Tiểu Khả đang nhìn anh, tay nhẹ nhẹ xoa trán, chắc lúc đó vô tình đập vào đâu đó. Mặt Tiêu Khả hơi ửng hồng khi thấy anh cứ nhìn chằm chằm mình, cũng tình cờ nhớ đến đêm qua, lại càng thêm tức giận với anh. Tiêu Khả cắn môi mỏng hồng làm nó lưu lại dấu răng. Cô bé chết tiệt này, sao hành hạ môi vậy? Tiểu Khả ngầm trong lòng có ngày cô sẽ ngược tên biến thái đó đến tàn tạ tới cầu xin cô. Giải quyết xong, hai xe không hư hỏng thứ gì. Hàn Thiên trước khi quay lại xe thì nhìn Tiêu Khả rồi nháy một cái rồi quay lại bước đến ngồi vào xe, môi anh khẽ cong lên. Hai xe khởi động máy đi ngược hứong nhau.
----Hết chương 25 ----
Đi. Ngước đầu dựa ghế, giọng khàn đặc ra lệnh cho tài xế riêng, không ai ngoài trợ lý Tần.
Trợ lý Tần khởi động động xe thì vô tình lách chiếc xe để khỏi đụng con mèo thì cũng vô tình đụng vào chiếc xe của Trịnh Như đi qua. Trợ lý Tần khôn khóe ra giải quyết sau ánh mắt nhìn của ma vương lạnh lùng. Tiếng la than đau của giọng người phụ nữ của anh và giọng của Trịnh Như Cậu sao không, mình tìm đồ bôi cho cậu.
Anh quay đầu thì ánh mắt hơi hỗn loạn, vội mở cửa xe mà lao tới bên trợ lý Tần. Trợ lý Tần không mấy ngạc nhiên khi anh ra đây. Cùng lúc đó, cửa kính xe hạ xuống, ánh mắt anh lọt vào nhìn khuôn mặt cô. Tiểu Khả đang nhìn anh, tay nhẹ nhẹ xoa trán, chắc lúc đó vô tình đập vào đâu đó. Mặt Tiêu Khả hơi ửng hồng khi thấy anh cứ nhìn chằm chằm mình, cũng tình cờ nhớ đến đêm qua, lại càng thêm tức giận với anh. Tiêu Khả cắn môi mỏng hồng làm nó lưu lại dấu răng. Cô bé chết tiệt này, sao hành hạ môi vậy? Tiểu Khả ngầm trong lòng có ngày cô sẽ ngược tên biến thái đó đến tàn tạ tới cầu xin cô. Giải quyết xong, hai xe không hư hỏng thứ gì. Hàn Thiên trước khi quay lại xe thì nhìn Tiêu Khả rồi nháy một cái rồi quay lại bước đến ngồi vào xe, môi anh khẽ cong lên. Hai xe khởi động máy đi ngược hứong nhau.
----Hết chương 25 ----
/28
|