Lâm thị trưởng sau khi nhận được sự hỗ trợ của các quan chức quan hệ mật thiết với Lâm gia, để chống lại áp lực bên ngoài, tuyên bố tập đoàn Hoa Hưng bị nghi ngờ có tham gia vào tổ chức tội phạm của xã hội đen, trước khi chưa hoàn toàn điều tra rõ ràng chân tướng sự việc, sẽ tiến hành quản chế đối với sản nghiệp và các nhân viên liên quan của tập đoàn Hoa Hưng. Nhằm tăng tính thuyết phục, hắn còn tìm một vài người giả mạo thị dân đâm đơn tố cáo tập đoàn Hoa Hưng, đồng thời công khai các tin tức này.
- Lão đại, thật không ngờ Lâm thị trưởng này lại quyết đoán như vậy. Bây giờ chúng ta nên làm gì?
Quan Trí Dũng tắt TV rồi hỏi Đường Phong.
Đường Phong nguyên bản cho rằng Lâm thị trưởng không chịu nổi áp lực sẽ tạm thời hòa hoãn không chèn ép Hoa Hưng Xã, lại không nghĩ rằng hắn dám hạ thủ như vậy. Điều này khiến cho Hoa Hưng Xã ngược lại rơi vào cục diện bị động.
Nhíu nhíu mày, Đường Phong nói:
- Chúng ta hiện tại chỉ có thể lấy tĩnh chế động, binh đến tướng ngăn, nước lên đắp đập.(tác giả khoe thành ngữ sao đó…)
- Mẹ nó, sợ cái gì chứ, tất cả hành vi phạm tội đều do hắn bịa đặt, là giả hết. Em muốn xem đến lúc không tra được gì hắn sẽ làm thế nào
Hứa Cường ngồi trên sô pha khinh thường nói.
Liếc mắt nhìn Hứa Cường, Đường Phong cười khổ nói:
- Lâm thị trưởng này rõ ràng đang nôn nóng. Đây là hắn mượn cớ để hạ thủ với Hoa Hưng Xã. Nếu thật sự muốn điều tra, đừng nói chúng ta là xã hội đen. Cho dù chúng ta là người làm ăn lương thiện, bọn họ cũng có thể tra ra rất nhiều khuyết điểm. Chính phủ giỏi nhất chính là biến các việc lớn thành việc cực nhỏ. Có điều hiện tại, vào lúc này cùng Hoa Hưng Xã lấy cứng đối cứng, với hắn nhất định không có chỗ nào tốt, rốt cuộc vì sao hắn lại làm như vậy?
Trong lòng Đường Phong rất buồn bực. Hiện tại dưới loại tình huống này,nếu là một người bình thường sẽ lựa chọn dẹp yên các sự việc trước để bảo đảm địa vị của bản thân. Nhưng Lâm thị trưởng này một mực làm trái ngược lại điều đó. Trong việc này đến tốt cùng có bí ẩn gì?
Vừa nghe Đường Phong nói như vậy, những người khác không nói gì nữa, bọn họ cảm giác được tình hình đã trở nên nghiêm trọng.
Phỉ Phỉ cúi đầu tự trách mình nói :
- Đều do em không tốt, nếu không phải vì chuyện của em, Hoa Hưng Xã sẽ không có phiền phức như vậy. Các ca ca cũng sẽ không phải khổ não như thế, em chỉ làm cho mọi người thêm phiền lòng.
Sau khi nói xong, Phỉ Phỉ không cầm được nước mắt, từng giọt long lanh rơi xuống.
Đường Phong nhẹ nhàng ôm lấy Phỉ Phỉ, giúp nàng lau đi nước mắt nói:
- Phỉ Phỉ, đừng nói mò, cái này không thể trách em được. Lời ca ca nói em đã quên rồi sao? Chúng ta là người một nhà, vì người thân thì bất kỳ chuyện gì cũng không đáng kể, huống chi hiện giờ còn chưa có gì nghiêm trọng cả.
Đường Phong vừa dứt lời thì điện thoại vang lên, nhìn thoáng qua số gọi đến, gặp một dãy số xa lạ, hắn nhíu nhíu mày bắt máy
- Alo?
- Alo, là ta.
Giọng nói uy nghiêm của Trương tướng quân từ điện thoại bên kia truyền đến.
Đường Phong lập tức đứng thẳng dậy, trực tiếp nói:
- Là ngài à, có chuyện gì sao?
Nói xong Đường Phong dùng tay ra hiệu cho bọn Quan Trí Dũng, sau đó trở lại thư phòng trên lầu.
- Sắp tới ngươi cẩn phải cẩn thận một chút, bên này ta chuẩn bị hạ thủ với Lâm gia, ta nghĩ Lâm gia cũng có thể thu được tin tức rồi. Mấy ngày nữa nói không chừng bọn họ sẽ không từ thủ đoạn đối phó các ngươi.
- A? Thảo nào.
Nghe Trương tướng quân nói xong, Đường Phong cuối cùng cũng rõ ràng vì sao Lâm gia lại vội vã hạ tử thủ với Hoa Hưng Xã như vậy.
- Có chuyện gì thế? Lâm gia bên kia đã có động tĩnh rồi sao?
- Vâng, đúng vậy, sáng sớm ngày hôm nay Lâm thị trưởng tuyên bố ra ngoài tập đoàn Hoa Hưng bị nghi ngờ tham gia vào tổ chức tội phạm của xã hội đen, hiện giờ đã niêm phong toàn bộ sản nghiệp của Hoa Hưng Xã. Tài khoản ngân hàng cũng bị tạm khóa rồi.
Đường Phong nói rõ mọi chuyện cho Trương tướng quân.
Trầm mặc một hồi, Trương tướng quân đột nhiên cười cười nói:
-Ha ha, vận mệnh của Lâm gia này quả thực đã hết. Đây là bọn chúng biết đã lâm vào tử lộ, có lẽ muốn bên sứt càng bên gãy gọng, lôi các người theo làm đệm lưng.
Đường Phong khẽ dạ một tiếng im lặng, hắn thật sư không biết nên nói thế nào. Nếu như Lâm gia liều mạng, hắn quả thực không biết Hoa Hưng Xã có thể chống đỡ được bao lâu.
Thấy Đường Phong không nói lời nào, Trương tướng quân cũng đoán được Đường Phong đang lo lắng liền nói:
- Các ngươi cố gắng kiên trì vài ngày, chỉ cần vài ngày là đủ, chỉ cần tổ điều tra bên này khống chế được hai cha con Lâm gia, thì bọn họ sẽ không vượt qua nổi sóng to gió lớn này đâu. Được rồi, ta sẽ cùng Nhất Hào thương lượng, sau đó sẽ thúc giục tổ điều tra làm việc nhanh chóng hơn.
Nói xong Trương tướng quân treo điện thoại.
Đường Phong khẽ cười khổ một tiếng. Kiên trì, thực sự có thể kiên trì được sao? Lâm gia ở trong tỉnh thâm căn cố đế mà Hoa Hưng Xã mới chỉ ở trên mảnh đất này vài tháng ít ỏi. Nếu như Lâm gia bất chấp tất cả hậu quả như vậy, Hoa Hưng Xã có thể kiên trì một ngày cũng đã không tệ rồi.
Trở lại phòng khách lần nữa, Đường Phong biết Hoa Hưng Xã hiện tại cần phải làm cái gì đó, nếu không sẽ rất bị động.
- Quỷ Diện, ngươi tiếp tục sắp xếp người tung ra lời đồn, trực tiếp chỉ đích danh Lâm thị trưởng, do bất mãn với việc tập đoàn Hoa Hưng vạch trần các loại hành vi phạm tội của con trai hắn, hiện giờ câu kết với vây cánh tiến hành trả thù tập đoàn Hoa Hưng.
Vẻ mặt Đường Phong nghiêm túc nhìn Quỷ Diện nói.
Sau khi thấy Quỷ Diện gật đầu tỏ ý đã hiểu, Đường Phong lại nhìn Quan Trí Dũng và lão Mã :
- Lão Mã, lát nữa lão đến thẳng tòa thị chính, vô luận như thế nào cũng phải gặp được Lâm thị trưởng, cùng hắn nói chuyện về các vấn đề thiệt hơn. Đặc biệt về cái chết của Lâm Phạm. Chỉ có triệt để làm cho hắn tức giận, mới có thể đạt được thu hoạch lớn. Thứ Đao sẽ bảo vệ lão, đồng thời Thứ Đao chuẩn bị camera thu nhỏ và bút ghi âm cho tốt. Có vấn đề gì không?
Mấy người đều khiếp sợ nhìn Đường Phong, trong lòng bọn họ Đường Phong là hình tượng của một chính nhân quân tử, không ngờ hắn cũng có thể đê tiện như thế!
- Hữu Thủ, em thông tri Phách Vương và Mãnh Tử, không chế tốt huynh đệ dưới quyền, ngoại trừ hỗ trợ Quỷ Diện loan truyền tin đồn ra ngoài, cũng phải suy nghĩ biện pháp kích động quần chúng, ví dụ như vu cáo bọn chúng ăn hối lộ. Bọn chúng vu khống chúng ta, chúng ta cũng sẽ không ngại mà làm như thế với chúng.
Sắp xếp xong mọi việc, Đường Phong đứng lên nói:
- Được rồi, bây giờ bắt đầu phân công nhau hành động. Ta sẽ đi thăm Tôn lão gia tử. Ông ấy sống ở Tây Bắc nhiều năm như vậy, trong tay hẳn sẽ có không ít thứ về cha con họ Lâm.
Nói xong Đường Phong cầm lấy áo khoác chuẩn bị rời đi.
- Lão đại, chờ một chút, anh, các anh đều có việc, thế còn em với Phong Tử thì sao?
Hứa Cường kéo tay Đường Phong hỏi, mà Phong Tử cũng nhìn hắn với vẻ mặt kỳ vọng.
- Hai người các em ở lại nhà bảo vệ Phỉ Phỉ.
Thấy Hứa Cường lại muốn nói tiếp, Đường Phong nói:
- Còn nữa, làm bữa trưa thật ngon chờ bọn anh.
Mấy người phân công nhau hành động. Cục diện hiện tại càng ngày càng rõ ràng, đã không phải là giao tranh giữa tập đoàn Hoa Hưng với chính phủ nữa, mà là giao tranh giữa tập đoàn Hoa Hưng và Lâm gia! Cũng may Lâm thị trưởng và Lâm lão gia tử thường ngày công phu giao tiếp bên ngoài không tệ, cho nên đại bộ phận thị dẫn vẫn đứng về phía bọn họ, ủng hộ bọn đả kích phần tử xã hội đen. Còn một bộ phận khác hoặc là đố kỵ hoặc là có cừu oán với Lâm gia, hoặc là quần chúng bất mãn với Lâm Phạm, lại kiên định đứng về phía của tập đoàn Hoa Hưng. Với bọn họ mà nói, tập đoàn Hoa Hưng có phải là xã hội đen hay không cũng không quan trọng, ít nhất, tập đoàn này không làm chuyện gì nguy hại cho xã hội. Nhưng làm quan phụ mẫu lại dung túng cho con cái bức hiếp dân chúng thì sẽ bị trời phạt! Một bộ phận cuối cùng đều là một ít người thích xem náo nhiệt. Những người này hôm nay ủng hộ người này, mai ủng hộ người khác. Cuộc chiến không tiếng súng này đối với bọn họ chỉ là một trò chơi mà thôi.
- Lão đại, thật không ngờ Lâm thị trưởng này lại quyết đoán như vậy. Bây giờ chúng ta nên làm gì?
Quan Trí Dũng tắt TV rồi hỏi Đường Phong.
Đường Phong nguyên bản cho rằng Lâm thị trưởng không chịu nổi áp lực sẽ tạm thời hòa hoãn không chèn ép Hoa Hưng Xã, lại không nghĩ rằng hắn dám hạ thủ như vậy. Điều này khiến cho Hoa Hưng Xã ngược lại rơi vào cục diện bị động.
Nhíu nhíu mày, Đường Phong nói:
- Chúng ta hiện tại chỉ có thể lấy tĩnh chế động, binh đến tướng ngăn, nước lên đắp đập.(tác giả khoe thành ngữ sao đó…)
- Mẹ nó, sợ cái gì chứ, tất cả hành vi phạm tội đều do hắn bịa đặt, là giả hết. Em muốn xem đến lúc không tra được gì hắn sẽ làm thế nào
Hứa Cường ngồi trên sô pha khinh thường nói.
Liếc mắt nhìn Hứa Cường, Đường Phong cười khổ nói:
- Lâm thị trưởng này rõ ràng đang nôn nóng. Đây là hắn mượn cớ để hạ thủ với Hoa Hưng Xã. Nếu thật sự muốn điều tra, đừng nói chúng ta là xã hội đen. Cho dù chúng ta là người làm ăn lương thiện, bọn họ cũng có thể tra ra rất nhiều khuyết điểm. Chính phủ giỏi nhất chính là biến các việc lớn thành việc cực nhỏ. Có điều hiện tại, vào lúc này cùng Hoa Hưng Xã lấy cứng đối cứng, với hắn nhất định không có chỗ nào tốt, rốt cuộc vì sao hắn lại làm như vậy?
Trong lòng Đường Phong rất buồn bực. Hiện tại dưới loại tình huống này,nếu là một người bình thường sẽ lựa chọn dẹp yên các sự việc trước để bảo đảm địa vị của bản thân. Nhưng Lâm thị trưởng này một mực làm trái ngược lại điều đó. Trong việc này đến tốt cùng có bí ẩn gì?
Vừa nghe Đường Phong nói như vậy, những người khác không nói gì nữa, bọn họ cảm giác được tình hình đã trở nên nghiêm trọng.
Phỉ Phỉ cúi đầu tự trách mình nói :
- Đều do em không tốt, nếu không phải vì chuyện của em, Hoa Hưng Xã sẽ không có phiền phức như vậy. Các ca ca cũng sẽ không phải khổ não như thế, em chỉ làm cho mọi người thêm phiền lòng.
Sau khi nói xong, Phỉ Phỉ không cầm được nước mắt, từng giọt long lanh rơi xuống.
Đường Phong nhẹ nhàng ôm lấy Phỉ Phỉ, giúp nàng lau đi nước mắt nói:
- Phỉ Phỉ, đừng nói mò, cái này không thể trách em được. Lời ca ca nói em đã quên rồi sao? Chúng ta là người một nhà, vì người thân thì bất kỳ chuyện gì cũng không đáng kể, huống chi hiện giờ còn chưa có gì nghiêm trọng cả.
Đường Phong vừa dứt lời thì điện thoại vang lên, nhìn thoáng qua số gọi đến, gặp một dãy số xa lạ, hắn nhíu nhíu mày bắt máy
- Alo?
- Alo, là ta.
Giọng nói uy nghiêm của Trương tướng quân từ điện thoại bên kia truyền đến.
Đường Phong lập tức đứng thẳng dậy, trực tiếp nói:
- Là ngài à, có chuyện gì sao?
Nói xong Đường Phong dùng tay ra hiệu cho bọn Quan Trí Dũng, sau đó trở lại thư phòng trên lầu.
- Sắp tới ngươi cẩn phải cẩn thận một chút, bên này ta chuẩn bị hạ thủ với Lâm gia, ta nghĩ Lâm gia cũng có thể thu được tin tức rồi. Mấy ngày nữa nói không chừng bọn họ sẽ không từ thủ đoạn đối phó các ngươi.
- A? Thảo nào.
Nghe Trương tướng quân nói xong, Đường Phong cuối cùng cũng rõ ràng vì sao Lâm gia lại vội vã hạ tử thủ với Hoa Hưng Xã như vậy.
- Có chuyện gì thế? Lâm gia bên kia đã có động tĩnh rồi sao?
- Vâng, đúng vậy, sáng sớm ngày hôm nay Lâm thị trưởng tuyên bố ra ngoài tập đoàn Hoa Hưng bị nghi ngờ tham gia vào tổ chức tội phạm của xã hội đen, hiện giờ đã niêm phong toàn bộ sản nghiệp của Hoa Hưng Xã. Tài khoản ngân hàng cũng bị tạm khóa rồi.
Đường Phong nói rõ mọi chuyện cho Trương tướng quân.
Trầm mặc một hồi, Trương tướng quân đột nhiên cười cười nói:
-Ha ha, vận mệnh của Lâm gia này quả thực đã hết. Đây là bọn chúng biết đã lâm vào tử lộ, có lẽ muốn bên sứt càng bên gãy gọng, lôi các người theo làm đệm lưng.
Đường Phong khẽ dạ một tiếng im lặng, hắn thật sư không biết nên nói thế nào. Nếu như Lâm gia liều mạng, hắn quả thực không biết Hoa Hưng Xã có thể chống đỡ được bao lâu.
Thấy Đường Phong không nói lời nào, Trương tướng quân cũng đoán được Đường Phong đang lo lắng liền nói:
- Các ngươi cố gắng kiên trì vài ngày, chỉ cần vài ngày là đủ, chỉ cần tổ điều tra bên này khống chế được hai cha con Lâm gia, thì bọn họ sẽ không vượt qua nổi sóng to gió lớn này đâu. Được rồi, ta sẽ cùng Nhất Hào thương lượng, sau đó sẽ thúc giục tổ điều tra làm việc nhanh chóng hơn.
Nói xong Trương tướng quân treo điện thoại.
Đường Phong khẽ cười khổ một tiếng. Kiên trì, thực sự có thể kiên trì được sao? Lâm gia ở trong tỉnh thâm căn cố đế mà Hoa Hưng Xã mới chỉ ở trên mảnh đất này vài tháng ít ỏi. Nếu như Lâm gia bất chấp tất cả hậu quả như vậy, Hoa Hưng Xã có thể kiên trì một ngày cũng đã không tệ rồi.
Trở lại phòng khách lần nữa, Đường Phong biết Hoa Hưng Xã hiện tại cần phải làm cái gì đó, nếu không sẽ rất bị động.
- Quỷ Diện, ngươi tiếp tục sắp xếp người tung ra lời đồn, trực tiếp chỉ đích danh Lâm thị trưởng, do bất mãn với việc tập đoàn Hoa Hưng vạch trần các loại hành vi phạm tội của con trai hắn, hiện giờ câu kết với vây cánh tiến hành trả thù tập đoàn Hoa Hưng.
Vẻ mặt Đường Phong nghiêm túc nhìn Quỷ Diện nói.
Sau khi thấy Quỷ Diện gật đầu tỏ ý đã hiểu, Đường Phong lại nhìn Quan Trí Dũng và lão Mã :
- Lão Mã, lát nữa lão đến thẳng tòa thị chính, vô luận như thế nào cũng phải gặp được Lâm thị trưởng, cùng hắn nói chuyện về các vấn đề thiệt hơn. Đặc biệt về cái chết của Lâm Phạm. Chỉ có triệt để làm cho hắn tức giận, mới có thể đạt được thu hoạch lớn. Thứ Đao sẽ bảo vệ lão, đồng thời Thứ Đao chuẩn bị camera thu nhỏ và bút ghi âm cho tốt. Có vấn đề gì không?
Mấy người đều khiếp sợ nhìn Đường Phong, trong lòng bọn họ Đường Phong là hình tượng của một chính nhân quân tử, không ngờ hắn cũng có thể đê tiện như thế!
- Hữu Thủ, em thông tri Phách Vương và Mãnh Tử, không chế tốt huynh đệ dưới quyền, ngoại trừ hỗ trợ Quỷ Diện loan truyền tin đồn ra ngoài, cũng phải suy nghĩ biện pháp kích động quần chúng, ví dụ như vu cáo bọn chúng ăn hối lộ. Bọn chúng vu khống chúng ta, chúng ta cũng sẽ không ngại mà làm như thế với chúng.
Sắp xếp xong mọi việc, Đường Phong đứng lên nói:
- Được rồi, bây giờ bắt đầu phân công nhau hành động. Ta sẽ đi thăm Tôn lão gia tử. Ông ấy sống ở Tây Bắc nhiều năm như vậy, trong tay hẳn sẽ có không ít thứ về cha con họ Lâm.
Nói xong Đường Phong cầm lấy áo khoác chuẩn bị rời đi.
- Lão đại, chờ một chút, anh, các anh đều có việc, thế còn em với Phong Tử thì sao?
Hứa Cường kéo tay Đường Phong hỏi, mà Phong Tử cũng nhìn hắn với vẻ mặt kỳ vọng.
- Hai người các em ở lại nhà bảo vệ Phỉ Phỉ.
Thấy Hứa Cường lại muốn nói tiếp, Đường Phong nói:
- Còn nữa, làm bữa trưa thật ngon chờ bọn anh.
Mấy người phân công nhau hành động. Cục diện hiện tại càng ngày càng rõ ràng, đã không phải là giao tranh giữa tập đoàn Hoa Hưng với chính phủ nữa, mà là giao tranh giữa tập đoàn Hoa Hưng và Lâm gia! Cũng may Lâm thị trưởng và Lâm lão gia tử thường ngày công phu giao tiếp bên ngoài không tệ, cho nên đại bộ phận thị dẫn vẫn đứng về phía bọn họ, ủng hộ bọn đả kích phần tử xã hội đen. Còn một bộ phận khác hoặc là đố kỵ hoặc là có cừu oán với Lâm gia, hoặc là quần chúng bất mãn với Lâm Phạm, lại kiên định đứng về phía của tập đoàn Hoa Hưng. Với bọn họ mà nói, tập đoàn Hoa Hưng có phải là xã hội đen hay không cũng không quan trọng, ít nhất, tập đoàn này không làm chuyện gì nguy hại cho xã hội. Nhưng làm quan phụ mẫu lại dung túng cho con cái bức hiếp dân chúng thì sẽ bị trời phạt! Một bộ phận cuối cùng đều là một ít người thích xem náo nhiệt. Những người này hôm nay ủng hộ người này, mai ủng hộ người khác. Cuộc chiến không tiếng súng này đối với bọn họ chỉ là một trò chơi mà thôi.
/219
|