Giản Ninh Xuyên Là Số Một

Chương 4: Ký hay không

/114


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giản Ninh Xuyên: Cái vẹo gì đây???

Giọng này giống y như đúc giọng Hoắc Phù mà cậu nhớ. Buổi casting phim cổ trang ngày 1 tháng 6 ở cao ốc Nam Hồ, chỉ có mười mấy người tham gia, thường thì đoàn phim sẽ không để lộ hồ sơ của diễn viên, nhưng với độ trâu bò trong truyền thuyết của Hoắc Phù, nếu thực sự muốn tra xem có ai đáng để hốt không, mấy kẻ vô danh tiểu tốt kia sợ là cảm ơn hắn lộng hành còn không kịp.

Giản Ninh Xuyên không cảm tạ ân sủng, không tức giận, cũng không lấy làm kinh hỉ, chỉ là rất tò mò. Sợ bạn học nghe được, tay cậu che nửa mặt dưới với điện thoại, hỏi: “Anh vẫn vô tư nhàn hạ đi tuyển người mới được à?”

Giọng điệu Hoắc Phù còn tò mò hơn cậu: “Sao lại vẫn vô tư nhàn hạ? Đây vốn là công việc của tôi mà?”

Giản Ninh Xuyên hãy còn đắm chìm trong bầu không khí bát quái: “Đàn chị Dương bôi đen anh trên weibo mà? Hai người chiến nhau đến đâu rồi?”

Bên Hoắc Phù im ắng một lúc, bỗng nhiên cười như điên: “Ha ha ha ha ha ha.”

Giản Ninh Xuyên: “…”

Hoắc Phù nói: “Bằng bản lĩnh này của cậu, bảo sao không nhận được phim, thú vị đấy.”

Giản Ninh Xuyên khó chịu nói: “Cảm ơn, không thú vị như gã đểu nào đấy.”

“Không cần ngại.” Hoắc Phù lại cười một trận, nói: “Xin hỏi cậu có thời gian rảnh gặp mặt gã đểu này không?”

Giản Ninh Xuyên: “…” Gặp không nhỉ? Muốn ký không đây?

Hoắc Phù: “Không cần vội, cậu cứ suy nghĩ kỹ, tôi chờ cậu trả lời bất cứ lúc nào, cứ gọi lại số này là được.”

Hiểu biết của Gian Ninh Xuyên về Hoắc Phù, chỉ có cuộc gặp gỡ vội vàng ngày hôm đó, vài lời giới thiệu trên wikipedia cùng mấy tin tám nhảm dạo này nghe được. Người này mà trâu bò như trong truyền thuyết, ký cũng không thiệt. Nhưng nếu giống như những gì Dương Song Song vạch tội, nhân phẩm tên này đã chẳng ra gì, còn là kiểu cậu căm ghét nhất.

Cậu không quyết định được, chờ về đến ký túc, sau khi đóng kín cửa mới đem chuyện này kể cho hai thằng bạn cùng phòng.

Vương Tử Diệp bùm một cái quỳ xuống, nói: “Tổ tiên tiền rễ! Thì ra bây mới là con cưng của trời!”

Vương Tử Diệp kích động đến mức râu mép muốn dựng lên, ôm chặt chân Giản Ninh Xuyên, hưng phấn nói: “Sao lại không ký?! Nhất định phải ký! Không ký không được! Đổi đời rồi! Kéo tao bay với!”

Tần Trận vươn tay Nhĩ Khang, nói: “Đừng vội đừng vội! Tao thấy việc này cần phải cân nhắc kỹ.”

Vương Tử Diệp cãi lại: “Là Hoắc Phù đấy! Còn cân nhắc cái lồng gì?”

Tần Trận bình tĩnh nói: “Chính vì là Hoắc Phù, mới càng phải cân nhắc kỹ, thấy Dương Song Song không? Vết xe đổ to tổ bố ra đấy.”

Giản Ninh Xuyên gật đầu, vẻ mặt cực kỳ tán thành.

Vương Tử Diệp nhìn mặt đoán ý, không đùa nữa, ngồi bẹp xuống đất, giả vờ ăn vạ: “Ư ư —— tao số khổ không bay được!” Liếc khóe mắt nhìn Giản Ninh Xuyên: “Không biết có tiểu thiên sứ nào cho tao mượn flycam bay một vòng không nhỉ?”

Từ lúc nhìn thấy Giản Ninh Xuyên cất flycam vào ngăn bàn, cậu ta đã ngứa ngáy muốn chơi lắm, nhịn hai ba hôm nay rồi.

Giản Ninh Xuyên hào phóng phất tay: “Chơi đi, đừng bay hỏng là được.”

Ăn cơm xong, Vương Tử Diệp không quản xa xôi chạy tới 

/114

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status