“ Em đánh lầm người rồi …”
Tịch Hải Đường hơi ngẩn ra “ Anh nói cái gì ?”
“ Người mà em nên đánh là người kia , không phải là anh “
“ Không phải là anh thì là ai ?”
Cố Tích Tước không trả lời cô ngay , khóe môi khẽ nhếch lên vẽ ra chút ít sự chế giễu lại có vẻ rất kiêu căng. Xung quanh cơ thở là hơi thở có vẻ như khắc nghiệt nhưng rất tỉnh tảo .
“Pằng “ một tiếng , chiếc bật lửa trong tay hắn đột nhiên phun ra ngọn lửa thần bí , toát ra vẻ nguy hiểm nhưng cũng rất mê ly . Tịch Hải Đường sợ hết hồn hết vía , con mắt một chớp cũng không chớp nhìn xem Cố Tích Tước nhưng chỉ thấy nửa gương mặt hắn nghiêng biến mất trong ánh sáng của ngọn lửa giao thoa với ánh sáng của đèn trong phòng . Vẻ mặt thanh cạn của hắn nhưng trên người lại như toát ra vẻ diêm dúa lẳng lơ mà hơi thở lành lạnh vẫn như cũ rất sắc bén . Chẳng biết vì sao , lòng của cô càng trở nên loạn hơn một chút hô hấp cũng theo đó mà trở nên dồn dập , bước chân không bị khống chế theo phản xạ lui về sau hai bước .
Giữa âm thanh trầm thấp khàn khàn của giọng nam trong không gian yên tĩnh “ Anh có một người anh trai cùng cha khác mẹ “
Tịch Hải Đường mở to con mắt , tim của cô dâng lên một cảm giác phức tạp lẫn khiếp sợ cùng với sự phẫn nộ .
“ Anh không có lừa em . Bộ dạng của anh ta và anh rất giống nhau đến nỗi rất nhiều người cho rằng anh và người đó là cùng một người , còn có người cho rằng là anh em sinh đôi . Nhưng kỳ thật … anh ta là con ngoài giá thú , lớn hơn anh 1 tuổi , là con trai lớn của Cố gia . Những thứ mà anh có thì anh ta đều có , tỷ như cái bật lửa này “
Năm đó vì quan điểm gia đình môn đăng hộ đối mà còn phần lớn là vì lợi ích gia đình mà cha hắn đã bỏ đi người con gái của mối tình đầu để lựa chọn theo một đám hỏi có phong cách buôn bán . Vì thế tạo nên bi kịch cho hai người phụ nữ , một người chết vì khó sinh , một người chỉ vì lưu luyến ân tình chưa dứt hậm hực mà chết . Mà hắn và Cố Tích Triêu bởi vì hai người mẹ đều đã qua đời mà từ lúc vừa ra đời đã đối lập lẫn nhau đoạt quyền thừa kế, đoạt Nhu Nhi , lưỡng bại câu thương .( không phân biệt thắng thua , không đếm xỉa đến sự thiệt hại của bản thân , đấu với nhau cho tới cùng mới thôi )
Tịch Hải Đường cau mày bởi vì vẻ mặt khổ sở kia của Cố Tích Tước mà ngạc nhiên , vô ý thức cắn chặt môi cho đến khi cánh môi cảm thấy hơi đau mới chậm rãi buông ra . Cô bừng tỉnh cảm thấy chính mình không nên có bất kỳ sự mềm lòng nào , anh em bọn họ đều không phải là người tốt.
Xoay người , cô bước về phía cửa .
“ Đợi một lát …” Cố Tích Tước gọi cô lại , lần nữa nhắc lại “ Em trở về Bright Jewels đi làm đi “
“ Tuyệt đối không bao giờ “ Tịch Hải Đường kiên quyết cự tuyệt , cô càng không muốn những người họ Cố có bất kỳ liên quan nào .
Tịch Hải Đường biết mình thực sự là thất nghiệp , tất cả các cơ quan đều bị mạng lưới quan hệ của Cố Tích Tước chặt đứt , duy nhất chịu nhận cô chỉ những công ty thối nát có khả năng phải phá sản . Cô thực sự không có biện pháp nào thuyết phục chính mình đi đến những chỗ đó làm , nếu như cô làm như vậy sẽ thực sự có lỗi với rất nhiều người . Thực sự sẽ có lỗi với chính mình , với Tiểu Thần , với Tố Tâm và với cả học trưởng nữa.
Nhưng cuộc sống cũng cần phải tiếp tục , củi gạo dầu muối cũng cần phải có cô không thể liên tục mãi ở trong nhà như thế này . Mau mà trong tay còn chút tiền để giành đủ để cho cô mở một cửa hàng trang sức nhỏ . Mặt tiền cửa hàng rất nhanh đã được thuê , là nằm ngay gần trường đại học , cũng rất nhanh đã được sửa chữa xong . Chỉ còn khâu cuối cùng là vệ sinh dọn dẹp lại mà thôi , cô không thể bỏ số tiền ít ỏi còn lại để thuê người nên toàn bộ để chính mình tự làm lấy . Tịch Hải Đường mặc bọ quần áo lao động , trên đầu đeo tờ báo được gấp thành chiếc mũ ngồi xổm trước cửa tủ lau chùi . Cô đã làm việc cả ngày nên bả vai có chút mỏi nhừ . Mệt chết đi , vừa vặn sau đó đột nhiên truyền đến tiếng nói ngọt ngào làm cho tất cả mệt mỏi của cô trong nháy mắt liền tan thành mây khói .
“ Mẹ , con cùng mẹ Tố Tâm đến phụ giúp mẹ “ Tiểu Thần bước nhanh chạy vào , bàn tay nhỏ bé nắm lấy chiếc khăn lau trong tay cô tỏ vẻ muốn giúp đỡ.
“ Con gái ngoan , để mẹ làm được rồi “ Tịch Hải Đường khóe mắt mỉm cười , đối với con gái cảm thấy an ủi bội phần .
Đứng một bên Thẩm Tố Tâm sắp không chịu nổi bèn lắc đầu “ Mẹ con hai người đủ ran ha . Tiếp tục như vậy nữa , tớ sẽ có cảm giác như là mình bị bỏ rơi à “
Tố Tâm nhẹ nhàng nói mang theo ý đùa giỡn làm cho khói mù ở đáy lòng Tịch Hải Đường thoáng cái đã giảm bớt .Đối với chuyện đêm đó các cô cũng không ai đề cập lại cũng đã ngầm hiểu lẫn nhau . Hay là tự bản thận mình dối người hay bất cứ thì tóm lại chuyện đã qua hãy để cho nó qua đi .
Trong tiệm hai bóng dáng lớn cùng với một bóng dáng nhỏ nhắn đang bận rộn làm việc . Trên cửa kiếng sáng chiếu ba khuôn mặt tươi tắn , có thể mùa đông lạnh quá nhưng trong giờ khắc này tâm cũng rất ấm áp .
Đồ trang sức trong cửa hàng nhỏ của Tịch hải Đường chủ yếu là trang sức đeo tay , kẹp tóc , dây chuyền , vòng tai , nhẫn đôi . Bởi vì cô là một người có liên quan đến thiết kế trang sức cho nên so với người khác cô vẫn có thể nắm chắc xu hướng phát triển của thị trường hơn . Các đồ trang sức trong tiệm rất được lứa tuổi học sinh và các đôi tình nhân trẻ rất hoan nghênh , khai trương ngày đầu tiên đã bán được rất nhiều món trang sức .
“ Cô chủ , ánh mắt nhìn đồ của cô rất tốt . Giá cả lại hợp lý , tôi không biết chọn cái nào thì tốt hơn đây … “ Một cô bé trẻ tuổi đối với một hàng kẹp tóc dài đang khó xử để chọn lựa .
“ Vậy thì em hãy mang thử vài cái xem qua một chú xem thích hợp với cái nào nhất “ Tịch Hải Đường cười rồi từ trên giá gỡ xuống hai chiếc kẹp tóc , giúp cô gái nhỏ mang thử .
“ Cô chủ ơi , loại dây chuyền này còn có hay không ? Chúng tôi muốn mua hai cái …” Phía đối diện một đôi nam nữ trẻ gọi Tịch Hải Đường .
“ Có , có , chờ chút …” Tịch Hải Đường vội vàng chạy vào bên trong .
Đôi nam nữ trẻ tuổi chọn một đôi dây chuyền tình nhân , một cái là chìa khóa còn một cái là ổ khóa . Người đàn ông ôn nhu giúp cô gái treo dây chyền , nhu tình mật ý không cần nói cũng biết .
Tịch Hải Đường thấy trong lòng có cảm giác ấm áp , người trẻ tuổi thật là tốt “ Chúc hai bạn hạnh phúc “
“ Cảm ơn chị, chúc chị cũng hạnh phúc “ Đôi bạn trẻ mười ngón tay đan chặt vào nhau đem hạnh phúc nắm trọn trong lòng bàn tay .
Bởi vì khách vào cửa hàng của cô đều là lớp trẻ nam thanh nữ tú nên Tịch Hải Đường rất dễ dàng từ trên người bọn họ cảm nhận được hơi thở thanh xuân , làm cho cô kìm lòng không được nhớ tới chính mình lúc 17, 18 tuổi . Trước chiếc gương nhỏ trên quầy bán hàng , Tịch Hải Đường có vẻ thất thường . Gương mặt đó trong gương thoạt nhìn thật xa lạ , là từ khi nào cô đã bắt đầu biến thành như thế này đây ?
“ Cô chủ , chị không cần phải soi gương đâu . Bộ dáng của chị rất đẹp nhưng là cách ăn mặc thì không được đúng thời cho lắm “ Cô gái trẻ ngẩng cao đầu khuôn mặt tươi cười hắng giọng nói cầm lấy chiếc kẹp tóc mà Hải Đường vừa giúp cô bé kia cài thử đưa lên cài trên mái tóc của cô “ ừ , giống như vậy . Như vậy mới thấy được hết vẻ đẹp của chị chứ “
Tịch Hải Đường lập tức đỏ mặt cô đã 25 tuổi rồi còn mang loại trang sức giành cho lứa trẻ như thế này .. Theo bản năng kháng cự nhưng khi nhìn vào gương cô thoáng cái liền giật mình .
“ Cô chủ , như thế nào ? Rất đẹp có phải không ?”
“ A… không hợp với chị cho lắm thì phải …”
“ Ai cha, chị này đều sống ở thời đại này rồi . Trên đường em còn thấy ông cụ 70 mặc quần hoa tử đây chị như vậy thì còn tính cái gì ? Cài vào đi còn có thể quảng cáo miễn phí cửa hàng của chị trên mạng đấy “
Cô gái trẻ mua một chiếc cài tóc đáng yêu khác sau đó cười khanh khách rời đi . Tịch Hải Dường nhìn qua cước bộ thanh xuân kia thoải mái nở nụ cười …
Chiếc phong linh treo ở cửa chợt vang lên âm thanh dễ nghe , lại có khách tới.
“ Hoan nghênh quý khách …” Lời còn chưa dứt , Tịch Hải Đường liền nhìn thấy rõ người đàn ông cao lớn đang đi tới .
“ Tần Hạo ?”
“ Hải Đường ?”
Ngoài ý muốn hai người lại gặp nhau nơi này .
“ Hai người biết nhau sao ?” Cô gái xinh đẹp trong khuỷu tay Tần Hạo khẽ mị đôi mắt , trong ánh mắt mang theo vẻ dò xét .
Cột sống Tần Hạo lập tức mềm nhũn , vội vàng giải thích “ Tiểu Phi , em đừng có hiểu lầm . Cô ấy là đồng nghiệp trước kia của anh . Đồng nghiệp mà thôi hơn nữa còn là trước kia “
Quan Tiểu Phi hừ lạnh một tiếng “ Tìm người bảo lãnh cho anh đi , em sẽ xem xét sau “
“ Vợ à…” Tần Hạo kêu khổ thấu trời , sẽ không phải là lại để cho hắn ngủ ghế sofa chứ .
Tịch Hải Đường nhìn cặp vợ chồng thú vị trước mặt gây gỗ với nhau nhịn không được mỉm cười . Cô nhìn ra được tình cảm của bọn họ rất tốt.
Quan Tiểu Phi là một người hai mặt , một mặt là một phụ nữ giỏi giang nóng bỏng nhưng mặt khác cũng là một người phụ nữ có tâm tình đơn thuần . Nhưng cho dù là mặt nào đi chăng nữa cô cũng rất nhanh hòa hợp với người khác . Không đến nửa giờ , cô đã cùng Tịch Hải Đường vừa nói vừa cười .
“ Hải Đường , em xem chị mang cái này như thế nào ?”
( bởi vì Tịch Hải Đường thua Quan Tiểu Phi gần 10 tuổi nên Cuội sẽ để cách xưng hô này )
“ Rất đẹp . Màu hồng phấn rất hợp với chị “
“ Nhưng mà Tần Hạo nói chị mặc nội y màu hống phấn không hợp . Hắn còn nói màu đen tốt hơn “
Tịch Hải Đường trợn mắt há hốc mồm , lúng túng không biết phải nói tiếp như thế nào ?
Tần Hạo thì liên tục vỗ trán . Bình tĩnh , bình tĩnh , sớm vào 10 năm trước hắn đã có loại cảm giác được giác ngộ này : cưới Quan Tiểu Phi thì chính như là cưới tai nạn vậy á. Vì thế cho nên người đàn ông bi thương này đành móc túi ra “ Mua mua , mua hết . Màu phấn hồng hay xanh lục gì đều mua hết “
“ Chồng à , thật tốt quá “ Quản Tiểu Phi lập tức liếc mắt đưa tình . Tần Hạo khựng lại một hồi tê dại . Yêu tinh , đúng thật là một yêu tinh .
( anh giờ mới biết có quá trễ không , cưới nhau 10 năm rồi đó T_T)
Tịch Hải Đường thấy vậy có chút thẹn thùng “ A… không cần phải đưa tiền . Chỉ là vật nhỏ mà thôi , hai người cứ cầm lấy đi .”
“ Nói như vậy sao có thể được ? Dù nói thế nào thì những vật này đều có giá mà “ Quan Tiểu Phi dùng cùi chỏ đụng vào người Tần Hạo “ Anh mau đưa tiền đi “
Tần Hạo đương nhiên là không dám làm trái lời của vợ mình “ Hải Đường ,cô cầm đi bằng không cô ấy sẽ cằn nhằn chết tôi đấy “
Bất đắc dĩ Tịch Hải Đường đành phải tính theo theo giá vốn ban đầu tìm một xấp tiền lẻ đi ra “ Tần Hạo , đây là tiền thừa của anh “
“ Cái gì a ? Cầm nhiều tiền lẻ như thế này tôi không quen . Không cần đâu “ Tần Hạo buông tay cự tuyệt không nhận .
“ Tại sao lại không cần . Anh đưa cho tôi 100 đồng nhưng những cái kẹp tóc này mới chỉ có mấy chục đồng …”
“ Thôi mà Hải Đường em cũng đừng có dài dòng nữa . Chồng chị sĩ diện , đàn ông mà “ Quan Tiểu Phi cười pha trò , đem mớ tiền lẻ nhét trở về trong lòng bàn tay Tịch Hải Đường .
Trong cửa hàng lại có thêm khách nên Tịch Hải Đường đành phải xoay ra bán hàng . Sau khi cô đi , nụ cười trên mặt Tần Hạo dần dần nhạt xuống “ Thật sự là khó cho cô ấy . Đường đường là một nhà thiết kế trang sức tài hoa hơn người thế mà phải đi bán những loại trang sức rẻ tiền như thế này . “
“ Này đây là khẩu khí gì nha ? Phụ nữ thì phải nên như vậy , tự chủ gây dựng sự nghiệp .Như vậy thì cho dù tiền lời có ít nhưng cũng sẽ có cảm giác thành công , anh có hiểu hay không thế “ Quan Tiểu Phi liền cho một phiếu tàn thành cách làm của Tịch Hải Đường .
“ Vậy em liền hiểu sao? Thế thì lúc nãy em đưa cho cô ấy 100 đồng cũng có thể làm cho cô ấy có cảm giác thành công sao ?”
“ Em … em không phải vì muốn duy trì mặt mũi cho anh sao ? Quan Tiểu Phi làm vịt chết rồi vẫn còn cứng mỏ , sống chết cũng không chịu thừa nhận mình chính là mềm lòng .
Một tháng sau .
Cố Tích Tước mệt mỏi hạ cánh xuống máy bay , gò má hơi có vẻ gầy gò , chuyến hành trình đi Italy này làm cho thể xác và tinh thần của hắn đều mệt mỏi rã rời .
Tại La Mã hắn không có nhìn thấy Cố Tích Triêu chỉ thấy được người phụ nữ của hắn Nhu Nhi . Nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của cô , hắn lại không đành lòng đâm phá mộng đẹp của cô không có biện pháp nào nói cho cô biết Cố Tích Triêu bên ngoài đã có người phụ nữ khác . Hắn không biết Cố Tích Triêu cùng với Thẩm Tố Tâm có quan hệ như thế nào nhưng Cố Tích Triêu phản bội cuộc hôn nhân này khiến cho người ta giận sôi . Hắn đoạt đi Nhu Nhi vì sao lại có thể để cô ấy chờ đợi như vậy nhưng Nhu Nhi lại yêu hắn như vậy , một mực chung tình yêu hắn .
Xe tiếp tục chạy về phía trước , Tần Hạo khẽ ghé mặt đem vẻ mặt đang suy nghĩ của người bạn thân vào trong mắt “ Tước , anh có khỏe không ?”
“ Rất khỏe “ Hắn theo thói quen ẩn dấu tấm chân tình của chính mình .
Tần Hạo mâu quang lóe lên , đề nghị “ Có muốn đi hóng gió hay không ?”
“ Sao cũng được “
Xe quay một vòng xinh đẹp về phía bên trái , Spyker C8 đổi hướng chạy nhanh về phía trường đại học .
Cố Tích Tước trầm tư cũng không phát hiện ra lộ trình đường đi có chút quái dị . Cho đến khi xe lắc lư bởi vì đường xá quá kém thì hắn mới lấy lại tinh thần ghé mắt nhìn phía ngoài cửa sổ chỉ thấy khắp nơi đều là học sinh cùng các đôi tình nhân trẻ tuổi “ Đây là nơi nào ?”
“ Xuống xe sẽ biết “ Tần Hạo cười thần bí .
Cố Tích Tước mi tâm xiết chặt xuống xe đi trước . Thật không nghĩ Tần Hạo lại không đi theo xuống ,hơn nữa không nói tiếng nào mà lại lái xe đi . Khóe môi Cố Tích Tước cơ hồ như rung động .
“A một người đàn ông rất đẹp train ha “ Cạnh trường đại học , một cô gái trẻ thét chói tai ra tiếng .
Người bạn trai bên cạnh ghen lấy tay dời qua vai cô gái “ Em đã có bạn trai là anh . Không cho phép đối với người đàn ông khác chảy nước miếng T_T”
“ Không phải em cố ý nhưng người đó quá đẹp trai .Em nhịn không được “
“ Em không phải nói là muốn mua hoa tai sao ? Còn không mau đi nếu không lát nữa đến họ bán sạch rồi cho mà xem “
“Đúng rồi thiếu chút nữa quên . Cửa hàng trang sức nhỏ của chị Hải Đường có hoa tai rất xinh đẹp không đến sớm một chút nhất định sẽ bị người khác mua hết “
Đôi tình nhân trẻ vội vã đi qua cũng làm cho trong lòng Cố Tích Tước dậy lên một gợi sóng không nhỏ ..
Cửa hàng trang sức Hải Đường .
Chẳng lẽ là …..
Tịch Hải Đường hơi ngẩn ra “ Anh nói cái gì ?”
“ Người mà em nên đánh là người kia , không phải là anh “
“ Không phải là anh thì là ai ?”
Cố Tích Tước không trả lời cô ngay , khóe môi khẽ nhếch lên vẽ ra chút ít sự chế giễu lại có vẻ rất kiêu căng. Xung quanh cơ thở là hơi thở có vẻ như khắc nghiệt nhưng rất tỉnh tảo .
“Pằng “ một tiếng , chiếc bật lửa trong tay hắn đột nhiên phun ra ngọn lửa thần bí , toát ra vẻ nguy hiểm nhưng cũng rất mê ly . Tịch Hải Đường sợ hết hồn hết vía , con mắt một chớp cũng không chớp nhìn xem Cố Tích Tước nhưng chỉ thấy nửa gương mặt hắn nghiêng biến mất trong ánh sáng của ngọn lửa giao thoa với ánh sáng của đèn trong phòng . Vẻ mặt thanh cạn của hắn nhưng trên người lại như toát ra vẻ diêm dúa lẳng lơ mà hơi thở lành lạnh vẫn như cũ rất sắc bén . Chẳng biết vì sao , lòng của cô càng trở nên loạn hơn một chút hô hấp cũng theo đó mà trở nên dồn dập , bước chân không bị khống chế theo phản xạ lui về sau hai bước .
Giữa âm thanh trầm thấp khàn khàn của giọng nam trong không gian yên tĩnh “ Anh có một người anh trai cùng cha khác mẹ “
Tịch Hải Đường mở to con mắt , tim của cô dâng lên một cảm giác phức tạp lẫn khiếp sợ cùng với sự phẫn nộ .
“ Anh không có lừa em . Bộ dạng của anh ta và anh rất giống nhau đến nỗi rất nhiều người cho rằng anh và người đó là cùng một người , còn có người cho rằng là anh em sinh đôi . Nhưng kỳ thật … anh ta là con ngoài giá thú , lớn hơn anh 1 tuổi , là con trai lớn của Cố gia . Những thứ mà anh có thì anh ta đều có , tỷ như cái bật lửa này “
Năm đó vì quan điểm gia đình môn đăng hộ đối mà còn phần lớn là vì lợi ích gia đình mà cha hắn đã bỏ đi người con gái của mối tình đầu để lựa chọn theo một đám hỏi có phong cách buôn bán . Vì thế tạo nên bi kịch cho hai người phụ nữ , một người chết vì khó sinh , một người chỉ vì lưu luyến ân tình chưa dứt hậm hực mà chết . Mà hắn và Cố Tích Triêu bởi vì hai người mẹ đều đã qua đời mà từ lúc vừa ra đời đã đối lập lẫn nhau đoạt quyền thừa kế, đoạt Nhu Nhi , lưỡng bại câu thương .( không phân biệt thắng thua , không đếm xỉa đến sự thiệt hại của bản thân , đấu với nhau cho tới cùng mới thôi )
Tịch Hải Đường cau mày bởi vì vẻ mặt khổ sở kia của Cố Tích Tước mà ngạc nhiên , vô ý thức cắn chặt môi cho đến khi cánh môi cảm thấy hơi đau mới chậm rãi buông ra . Cô bừng tỉnh cảm thấy chính mình không nên có bất kỳ sự mềm lòng nào , anh em bọn họ đều không phải là người tốt.
Xoay người , cô bước về phía cửa .
“ Đợi một lát …” Cố Tích Tước gọi cô lại , lần nữa nhắc lại “ Em trở về Bright Jewels đi làm đi “
“ Tuyệt đối không bao giờ “ Tịch Hải Đường kiên quyết cự tuyệt , cô càng không muốn những người họ Cố có bất kỳ liên quan nào .
Tịch Hải Đường biết mình thực sự là thất nghiệp , tất cả các cơ quan đều bị mạng lưới quan hệ của Cố Tích Tước chặt đứt , duy nhất chịu nhận cô chỉ những công ty thối nát có khả năng phải phá sản . Cô thực sự không có biện pháp nào thuyết phục chính mình đi đến những chỗ đó làm , nếu như cô làm như vậy sẽ thực sự có lỗi với rất nhiều người . Thực sự sẽ có lỗi với chính mình , với Tiểu Thần , với Tố Tâm và với cả học trưởng nữa.
Nhưng cuộc sống cũng cần phải tiếp tục , củi gạo dầu muối cũng cần phải có cô không thể liên tục mãi ở trong nhà như thế này . Mau mà trong tay còn chút tiền để giành đủ để cho cô mở một cửa hàng trang sức nhỏ . Mặt tiền cửa hàng rất nhanh đã được thuê , là nằm ngay gần trường đại học , cũng rất nhanh đã được sửa chữa xong . Chỉ còn khâu cuối cùng là vệ sinh dọn dẹp lại mà thôi , cô không thể bỏ số tiền ít ỏi còn lại để thuê người nên toàn bộ để chính mình tự làm lấy . Tịch Hải Đường mặc bọ quần áo lao động , trên đầu đeo tờ báo được gấp thành chiếc mũ ngồi xổm trước cửa tủ lau chùi . Cô đã làm việc cả ngày nên bả vai có chút mỏi nhừ . Mệt chết đi , vừa vặn sau đó đột nhiên truyền đến tiếng nói ngọt ngào làm cho tất cả mệt mỏi của cô trong nháy mắt liền tan thành mây khói .
“ Mẹ , con cùng mẹ Tố Tâm đến phụ giúp mẹ “ Tiểu Thần bước nhanh chạy vào , bàn tay nhỏ bé nắm lấy chiếc khăn lau trong tay cô tỏ vẻ muốn giúp đỡ.
“ Con gái ngoan , để mẹ làm được rồi “ Tịch Hải Đường khóe mắt mỉm cười , đối với con gái cảm thấy an ủi bội phần .
Đứng một bên Thẩm Tố Tâm sắp không chịu nổi bèn lắc đầu “ Mẹ con hai người đủ ran ha . Tiếp tục như vậy nữa , tớ sẽ có cảm giác như là mình bị bỏ rơi à “
Tố Tâm nhẹ nhàng nói mang theo ý đùa giỡn làm cho khói mù ở đáy lòng Tịch Hải Đường thoáng cái đã giảm bớt .Đối với chuyện đêm đó các cô cũng không ai đề cập lại cũng đã ngầm hiểu lẫn nhau . Hay là tự bản thận mình dối người hay bất cứ thì tóm lại chuyện đã qua hãy để cho nó qua đi .
Trong tiệm hai bóng dáng lớn cùng với một bóng dáng nhỏ nhắn đang bận rộn làm việc . Trên cửa kiếng sáng chiếu ba khuôn mặt tươi tắn , có thể mùa đông lạnh quá nhưng trong giờ khắc này tâm cũng rất ấm áp .
Đồ trang sức trong cửa hàng nhỏ của Tịch hải Đường chủ yếu là trang sức đeo tay , kẹp tóc , dây chuyền , vòng tai , nhẫn đôi . Bởi vì cô là một người có liên quan đến thiết kế trang sức cho nên so với người khác cô vẫn có thể nắm chắc xu hướng phát triển của thị trường hơn . Các đồ trang sức trong tiệm rất được lứa tuổi học sinh và các đôi tình nhân trẻ rất hoan nghênh , khai trương ngày đầu tiên đã bán được rất nhiều món trang sức .
“ Cô chủ , ánh mắt nhìn đồ của cô rất tốt . Giá cả lại hợp lý , tôi không biết chọn cái nào thì tốt hơn đây … “ Một cô bé trẻ tuổi đối với một hàng kẹp tóc dài đang khó xử để chọn lựa .
“ Vậy thì em hãy mang thử vài cái xem qua một chú xem thích hợp với cái nào nhất “ Tịch Hải Đường cười rồi từ trên giá gỡ xuống hai chiếc kẹp tóc , giúp cô gái nhỏ mang thử .
“ Cô chủ ơi , loại dây chuyền này còn có hay không ? Chúng tôi muốn mua hai cái …” Phía đối diện một đôi nam nữ trẻ gọi Tịch Hải Đường .
“ Có , có , chờ chút …” Tịch Hải Đường vội vàng chạy vào bên trong .
Đôi nam nữ trẻ tuổi chọn một đôi dây chuyền tình nhân , một cái là chìa khóa còn một cái là ổ khóa . Người đàn ông ôn nhu giúp cô gái treo dây chyền , nhu tình mật ý không cần nói cũng biết .
Tịch Hải Đường thấy trong lòng có cảm giác ấm áp , người trẻ tuổi thật là tốt “ Chúc hai bạn hạnh phúc “
“ Cảm ơn chị, chúc chị cũng hạnh phúc “ Đôi bạn trẻ mười ngón tay đan chặt vào nhau đem hạnh phúc nắm trọn trong lòng bàn tay .
Bởi vì khách vào cửa hàng của cô đều là lớp trẻ nam thanh nữ tú nên Tịch Hải Đường rất dễ dàng từ trên người bọn họ cảm nhận được hơi thở thanh xuân , làm cho cô kìm lòng không được nhớ tới chính mình lúc 17, 18 tuổi . Trước chiếc gương nhỏ trên quầy bán hàng , Tịch Hải Đường có vẻ thất thường . Gương mặt đó trong gương thoạt nhìn thật xa lạ , là từ khi nào cô đã bắt đầu biến thành như thế này đây ?
“ Cô chủ , chị không cần phải soi gương đâu . Bộ dáng của chị rất đẹp nhưng là cách ăn mặc thì không được đúng thời cho lắm “ Cô gái trẻ ngẩng cao đầu khuôn mặt tươi cười hắng giọng nói cầm lấy chiếc kẹp tóc mà Hải Đường vừa giúp cô bé kia cài thử đưa lên cài trên mái tóc của cô “ ừ , giống như vậy . Như vậy mới thấy được hết vẻ đẹp của chị chứ “
Tịch Hải Đường lập tức đỏ mặt cô đã 25 tuổi rồi còn mang loại trang sức giành cho lứa trẻ như thế này .. Theo bản năng kháng cự nhưng khi nhìn vào gương cô thoáng cái liền giật mình .
“ Cô chủ , như thế nào ? Rất đẹp có phải không ?”
“ A… không hợp với chị cho lắm thì phải …”
“ Ai cha, chị này đều sống ở thời đại này rồi . Trên đường em còn thấy ông cụ 70 mặc quần hoa tử đây chị như vậy thì còn tính cái gì ? Cài vào đi còn có thể quảng cáo miễn phí cửa hàng của chị trên mạng đấy “
Cô gái trẻ mua một chiếc cài tóc đáng yêu khác sau đó cười khanh khách rời đi . Tịch Hải Dường nhìn qua cước bộ thanh xuân kia thoải mái nở nụ cười …
Chiếc phong linh treo ở cửa chợt vang lên âm thanh dễ nghe , lại có khách tới.
“ Hoan nghênh quý khách …” Lời còn chưa dứt , Tịch Hải Đường liền nhìn thấy rõ người đàn ông cao lớn đang đi tới .
“ Tần Hạo ?”
“ Hải Đường ?”
Ngoài ý muốn hai người lại gặp nhau nơi này .
“ Hai người biết nhau sao ?” Cô gái xinh đẹp trong khuỷu tay Tần Hạo khẽ mị đôi mắt , trong ánh mắt mang theo vẻ dò xét .
Cột sống Tần Hạo lập tức mềm nhũn , vội vàng giải thích “ Tiểu Phi , em đừng có hiểu lầm . Cô ấy là đồng nghiệp trước kia của anh . Đồng nghiệp mà thôi hơn nữa còn là trước kia “
Quan Tiểu Phi hừ lạnh một tiếng “ Tìm người bảo lãnh cho anh đi , em sẽ xem xét sau “
“ Vợ à…” Tần Hạo kêu khổ thấu trời , sẽ không phải là lại để cho hắn ngủ ghế sofa chứ .
Tịch Hải Đường nhìn cặp vợ chồng thú vị trước mặt gây gỗ với nhau nhịn không được mỉm cười . Cô nhìn ra được tình cảm của bọn họ rất tốt.
Quan Tiểu Phi là một người hai mặt , một mặt là một phụ nữ giỏi giang nóng bỏng nhưng mặt khác cũng là một người phụ nữ có tâm tình đơn thuần . Nhưng cho dù là mặt nào đi chăng nữa cô cũng rất nhanh hòa hợp với người khác . Không đến nửa giờ , cô đã cùng Tịch Hải Đường vừa nói vừa cười .
“ Hải Đường , em xem chị mang cái này như thế nào ?”
( bởi vì Tịch Hải Đường thua Quan Tiểu Phi gần 10 tuổi nên Cuội sẽ để cách xưng hô này )
“ Rất đẹp . Màu hồng phấn rất hợp với chị “
“ Nhưng mà Tần Hạo nói chị mặc nội y màu hống phấn không hợp . Hắn còn nói màu đen tốt hơn “
Tịch Hải Đường trợn mắt há hốc mồm , lúng túng không biết phải nói tiếp như thế nào ?
Tần Hạo thì liên tục vỗ trán . Bình tĩnh , bình tĩnh , sớm vào 10 năm trước hắn đã có loại cảm giác được giác ngộ này : cưới Quan Tiểu Phi thì chính như là cưới tai nạn vậy á. Vì thế cho nên người đàn ông bi thương này đành móc túi ra “ Mua mua , mua hết . Màu phấn hồng hay xanh lục gì đều mua hết “
“ Chồng à , thật tốt quá “ Quản Tiểu Phi lập tức liếc mắt đưa tình . Tần Hạo khựng lại một hồi tê dại . Yêu tinh , đúng thật là một yêu tinh .
( anh giờ mới biết có quá trễ không , cưới nhau 10 năm rồi đó T_T)
Tịch Hải Đường thấy vậy có chút thẹn thùng “ A… không cần phải đưa tiền . Chỉ là vật nhỏ mà thôi , hai người cứ cầm lấy đi .”
“ Nói như vậy sao có thể được ? Dù nói thế nào thì những vật này đều có giá mà “ Quan Tiểu Phi dùng cùi chỏ đụng vào người Tần Hạo “ Anh mau đưa tiền đi “
Tần Hạo đương nhiên là không dám làm trái lời của vợ mình “ Hải Đường ,cô cầm đi bằng không cô ấy sẽ cằn nhằn chết tôi đấy “
Bất đắc dĩ Tịch Hải Đường đành phải tính theo theo giá vốn ban đầu tìm một xấp tiền lẻ đi ra “ Tần Hạo , đây là tiền thừa của anh “
“ Cái gì a ? Cầm nhiều tiền lẻ như thế này tôi không quen . Không cần đâu “ Tần Hạo buông tay cự tuyệt không nhận .
“ Tại sao lại không cần . Anh đưa cho tôi 100 đồng nhưng những cái kẹp tóc này mới chỉ có mấy chục đồng …”
“ Thôi mà Hải Đường em cũng đừng có dài dòng nữa . Chồng chị sĩ diện , đàn ông mà “ Quan Tiểu Phi cười pha trò , đem mớ tiền lẻ nhét trở về trong lòng bàn tay Tịch Hải Đường .
Trong cửa hàng lại có thêm khách nên Tịch Hải Đường đành phải xoay ra bán hàng . Sau khi cô đi , nụ cười trên mặt Tần Hạo dần dần nhạt xuống “ Thật sự là khó cho cô ấy . Đường đường là một nhà thiết kế trang sức tài hoa hơn người thế mà phải đi bán những loại trang sức rẻ tiền như thế này . “
“ Này đây là khẩu khí gì nha ? Phụ nữ thì phải nên như vậy , tự chủ gây dựng sự nghiệp .Như vậy thì cho dù tiền lời có ít nhưng cũng sẽ có cảm giác thành công , anh có hiểu hay không thế “ Quan Tiểu Phi liền cho một phiếu tàn thành cách làm của Tịch Hải Đường .
“ Vậy em liền hiểu sao? Thế thì lúc nãy em đưa cho cô ấy 100 đồng cũng có thể làm cho cô ấy có cảm giác thành công sao ?”
“ Em … em không phải vì muốn duy trì mặt mũi cho anh sao ? Quan Tiểu Phi làm vịt chết rồi vẫn còn cứng mỏ , sống chết cũng không chịu thừa nhận mình chính là mềm lòng .
Một tháng sau .
Cố Tích Tước mệt mỏi hạ cánh xuống máy bay , gò má hơi có vẻ gầy gò , chuyến hành trình đi Italy này làm cho thể xác và tinh thần của hắn đều mệt mỏi rã rời .
Tại La Mã hắn không có nhìn thấy Cố Tích Triêu chỉ thấy được người phụ nữ của hắn Nhu Nhi . Nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của cô , hắn lại không đành lòng đâm phá mộng đẹp của cô không có biện pháp nào nói cho cô biết Cố Tích Triêu bên ngoài đã có người phụ nữ khác . Hắn không biết Cố Tích Triêu cùng với Thẩm Tố Tâm có quan hệ như thế nào nhưng Cố Tích Triêu phản bội cuộc hôn nhân này khiến cho người ta giận sôi . Hắn đoạt đi Nhu Nhi vì sao lại có thể để cô ấy chờ đợi như vậy nhưng Nhu Nhi lại yêu hắn như vậy , một mực chung tình yêu hắn .
Xe tiếp tục chạy về phía trước , Tần Hạo khẽ ghé mặt đem vẻ mặt đang suy nghĩ của người bạn thân vào trong mắt “ Tước , anh có khỏe không ?”
“ Rất khỏe “ Hắn theo thói quen ẩn dấu tấm chân tình của chính mình .
Tần Hạo mâu quang lóe lên , đề nghị “ Có muốn đi hóng gió hay không ?”
“ Sao cũng được “
Xe quay một vòng xinh đẹp về phía bên trái , Spyker C8 đổi hướng chạy nhanh về phía trường đại học .
Cố Tích Tước trầm tư cũng không phát hiện ra lộ trình đường đi có chút quái dị . Cho đến khi xe lắc lư bởi vì đường xá quá kém thì hắn mới lấy lại tinh thần ghé mắt nhìn phía ngoài cửa sổ chỉ thấy khắp nơi đều là học sinh cùng các đôi tình nhân trẻ tuổi “ Đây là nơi nào ?”
“ Xuống xe sẽ biết “ Tần Hạo cười thần bí .
Cố Tích Tước mi tâm xiết chặt xuống xe đi trước . Thật không nghĩ Tần Hạo lại không đi theo xuống ,hơn nữa không nói tiếng nào mà lại lái xe đi . Khóe môi Cố Tích Tước cơ hồ như rung động .
“A một người đàn ông rất đẹp train ha “ Cạnh trường đại học , một cô gái trẻ thét chói tai ra tiếng .
Người bạn trai bên cạnh ghen lấy tay dời qua vai cô gái “ Em đã có bạn trai là anh . Không cho phép đối với người đàn ông khác chảy nước miếng T_T”
“ Không phải em cố ý nhưng người đó quá đẹp trai .Em nhịn không được “
“ Em không phải nói là muốn mua hoa tai sao ? Còn không mau đi nếu không lát nữa đến họ bán sạch rồi cho mà xem “
“Đúng rồi thiếu chút nữa quên . Cửa hàng trang sức nhỏ của chị Hải Đường có hoa tai rất xinh đẹp không đến sớm một chút nhất định sẽ bị người khác mua hết “
Đôi tình nhân trẻ vội vã đi qua cũng làm cho trong lòng Cố Tích Tước dậy lên một gợi sóng không nhỏ ..
Cửa hàng trang sức Hải Đường .
Chẳng lẽ là …..
/128
|