“Ai chuẩn bị cho em thành như vậy?”
“À…vừa rồi người thợ hóa trang đem quần áo cùng những thứ trang điểm đưa cho tôi, để cho tôi chiếu theo hình ảnh khuôn mẫu mà trang điểm nên như thế này.”
“Đi rửa sạch đi.”
“Cái gì?” Tố Tâm không dám tin, cho rằng mình sẽ không được nhận, “Chị Hồng, em cầu xin chị, chị để cho em ở lại đây đi, em thật sự rất cần tiền. Em cầu xin chị.”
“Em đừng vội, ngoan ngoãn đi rửa sạch mặt đi, chị nói cho em biết, ở chỗ này muốn kiếm tiền không chỉ phải dựa vào sắc đẹp…” Lời nói sơ qua của chị Hồng như có thâm ý.
Tố Tâm lờ mờ làm theo, đi đến toilet rửa sạch lớp trang điểm vừa mới làm xong, lộ ra một dung nhan thanh lệ, khi cô lần nữa đi ra, chị Hồng lại có chút sững sờ, một cô gái có vẻ đẹp thoát trần xuất tục thế này lại phải đi đến những nơi này kiếm tiền, cô cũng có cảm giác không đành lòng lẫn đáng tiếc, một cô gái như thế vốn nên hưởng thụ cuộc sống tao nhã của tuổi thanh xuân, lại có thể đến nỗi bước chân vào những nơi hỗn tạp thế này thì quả nhiên là nhân tình ấm lạnh lòng người dễ thay đổi.
Chị Hồng khẽ thở dài một hơi, “Em tên gì?”
“Tố Tâm, Thẩm Tố Tâm.”
“À… ngay cả cái tên cũng thanh nhã như vậy.” Chị Hồng vội tắt điếu thuốc đang cầm trên tay, đưa mắt nhìn cô, “Tố Tâm, tôi nói thật, dùng điều kiện của em rất nhanh chóng sẽ kiếm được tiền một cách dễ dàng, nơi này mỗi tối của tôi đều có khách tới yêu cầu, nếu như vận khí của em tốt, có thể gặp được một ông chủ lớn hào phóng, cho dù không thể lo được cơm áo cả đời cho em, nhưng ít nhất mười năm tám năm cũng có thể lo được cho em.”
Đối mặt với lý do thoái thác như vậy, mặc dù đã sớm chuẩn bị xong tâm lý nhưng Thẩm Tố vẫn còn có chút bất an, “Chị Hồng….em nghe nói nơi này chỉ là uống rượu nói chuyện thôi… em nghĩ cái kia…”
“Uống rượu?” Chị Hồng nở nụ cười, “Nha đầu, khó khăn của việc uống rượu so với việc lên giường với đàn ông cũng không khác gì mấy, phải hiểu được thủ đoạn, lời nói tùy người mà ứng phó, sẽ làm cho khách đến đên phải thần hồn điên đảo, chỉ là làm tốt thì được ngay tiền mặt… em cảm thấy em có thể làm được?”
Mặt Tố Tâm trong phút chốc liền trắng bệch, trong mắt cũng có nước, “Em có thể học, em sẽ cố gắng.”
Ở trong đời lăn lộn nhiều năm chị Hồng mặc dù đã làm đến vị trí quản lý, nhưng cô cũng từ một thiếu nữ u mê trẻ trung trải qua mưa gió mà đi lên, chứng kiến Tố Tâm như vậy, không khỏi nghĩ tới năm đó của chính mình, trong lòng cũng cảm giác thương xót.
“Được rồi, em liền làm từ việc mời rượu đi, lần này tôi sẽ an bài người chỉ dẫn cho em.”
“Cảm ơn chị Hồng! Cảm ơn.” Tố Tâm cảm kích liên tục, nhưng cô có một vấn đề, “Chị Hồng… em có thể xin chị ứng một tháng tiền lương trước được không…a… nửa tháng cũng được, em thật sự cần dùng tiền gấp.”
Chị Hồng khẽ nhíu mày, còn chưa kịp nói cái gì thì điện thoại trên bàn liền nhấp nháy đèn liên tục, hai dài một ngắn, rõ ràng là ông chủ gọi đến.
“Tố Tâm, em đi ra ngoài trước, lát nữa tôi sẽ kêu người đưa tiền cho em.”
Đuổi Tố Tâm ra ngoài xong, chị Hồng nhấn nút nghe, con mắt nhìn lên ống kính được ẩn nơi góc tường, “Anh Sâm… có gì cần phân phó cho em sao?”
“An bài cô bé vừa rồi đến phòng tổng thống trên cùng đi, đêm nay có khách quý.”
“Anh Sâm… cô bé mới tới, hơn nữa em vừa đáp ứng con bé chỉ để con bé mời rượu.”
“A Hồng, đó là vấn đề của em, đêm nay có khách từ Italy tới đây, trong tay hắn có một món hàng mới có thể làm giảm cơn đâu, tôi nhất định phải có được món hàng đó. Em hiểu chưa?”
“Hiểu.” Chị Hồng mặc dù không tình nguyện nhưng nhất định vẫn phải nghe theo mệnh lệnh của anh Sâm.
Tố Tâm không biết mình bị làm sao, đột nhiên cảm thấy trong người nóng rần lên, đầu óc hỗn loạn, tứ chi vô lực, hai chân thậm chi đều không đứng vững nữa.
Mặc dù mấy ngày nay cô đều rất mệt, nhưng đứng thế này cô vẫn có thể gắng gượng được, có thể đêm nay không biết chuyện gì xảy ra, cô mới bắt đầu làm việc không lâu đã cảm thấy không ổn, cô nghĩ có lẽ là vừa rồi người thợ kia xịt cho cô ít nước hoa kia có ảnh hưởng, làm cho cô cảm thấy có chút mê muội, thế cho nên rất muốn nằm xuống nghỉ ngơi một chút, ngủ một giấc cho thật ngon.
Nhưng không được, cô còn phải đi mời rượu hai ghế lô ở lầu hai.
Trong tay còn bưng khay rượu nhưng tay của cô có chút run run, suýt nữa làm rớt ly rượu, may mà Lisa ở một bên đỡ cô, “Tố Tâm, cô làm sao vậy, cảm thấy không thoải mái sao?”
“À… không sao đâu, tôi có thể chịu đựng được.” Tố Tâm không biết ngày đi làm đầu tiên đã để lại ấn tượng không tốt, huống chi vừa rồi cô còn ứng trước tiền lương.
“Tố Tâm, tôi nghĩ đại khái là cô vừa tới không thích ứng được với cái hoàn cảnh này, không cần lo lắng, tôi dẫn cô tới tầng cao nhất hóng gió, rất nhanh sẽ ổn thôi.”
“Nhưng bây giờ tôi còn phải đi…”
“Không sao đâu, tôi tìm người khác đi thay cô, chúng ta đi tầng cao nhất trước, ở đó có một giàn hoa rất đẹp, không khí cũng rất tốt…” Lisa vừa nói vừa kéo Tố Tâm vào thang máy, nhấn nút lên thẳng tầng cao nhất.
Sau đó Tố Tâm hoàn toàn không có ấn tượng gì, cô không biết Lisa đã đi lúc nào, cũng không biết vì cái gì lại không có vườn hoa trên không mà hơn nữa còn có thêm một chiếc giường.
Bây giờ với cô mà nói chiếc giường này rất có sức hấp dẫn với cô, thoáng cái đã lớn vô cùng, toàn thân đã bủn rủn, thần trí còn mơ hồ làm cho cô không tự chủ được mà nằm xuống, ga giường lạnh buốt khiến cô rất thoải mái, giống như có thể hóa giải đi sự nóng bức trong cơ thể , cô bây giờ giống như một con mèo nhỏ đang cọ đi cọ lại trên ga giường.
“A…” Một giọng nói nam tính khàn khàn đột nhiên vang lên ở cạnh mép giường.
Cô giống như bị hù sợ, mở mắt ra, nhìn đến cái bóng đang che đi ánh sáng của mình, cô không thấy rõ mặt của người đó, lại cảm thấy người đó có tính uy hiếp đối với mình, “Anh… anh là ai?”
Hai tay của Cố Tích Triêu vẫn còn cắm trong túi, từ trên cao nhìn xuống cô, trong ánh mắt mang theo sự khinh thường, loại ánh mắt mềm nắn rắn buông này hắn cũng đã gặp rất nhiều rồi, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, hỏi ngược lại, “Cô tên gì?”
“Tố … Tâm…” Ánh mắt của cô mê ly, rất tự giác trả lời vấn đề của hắn, nghe lời giống như một con búp bê bị người ta điều khiển mà thôi.
Cố Tích Triêu khi nghe được chữ Tâm kia thì ánh mắt cũng nhanh chóng thay đổi, một lần nữa khi mở mắt ra trong ánh mắt kia đã dính vào một hương vị xâm lược.
Bị thợ săn nhìn trúng, hơn nữa thân vùi lấp lao tù, không hề có năng lực chống cự, kết quả duy nhất của cô chính là bị xé nuốt vào bụng, bởi vì vận mệnh của đời cô cũng đã bị thay đổi…
“À…vừa rồi người thợ hóa trang đem quần áo cùng những thứ trang điểm đưa cho tôi, để cho tôi chiếu theo hình ảnh khuôn mẫu mà trang điểm nên như thế này.”
“Đi rửa sạch đi.”
“Cái gì?” Tố Tâm không dám tin, cho rằng mình sẽ không được nhận, “Chị Hồng, em cầu xin chị, chị để cho em ở lại đây đi, em thật sự rất cần tiền. Em cầu xin chị.”
“Em đừng vội, ngoan ngoãn đi rửa sạch mặt đi, chị nói cho em biết, ở chỗ này muốn kiếm tiền không chỉ phải dựa vào sắc đẹp…” Lời nói sơ qua của chị Hồng như có thâm ý.
Tố Tâm lờ mờ làm theo, đi đến toilet rửa sạch lớp trang điểm vừa mới làm xong, lộ ra một dung nhan thanh lệ, khi cô lần nữa đi ra, chị Hồng lại có chút sững sờ, một cô gái có vẻ đẹp thoát trần xuất tục thế này lại phải đi đến những nơi này kiếm tiền, cô cũng có cảm giác không đành lòng lẫn đáng tiếc, một cô gái như thế vốn nên hưởng thụ cuộc sống tao nhã của tuổi thanh xuân, lại có thể đến nỗi bước chân vào những nơi hỗn tạp thế này thì quả nhiên là nhân tình ấm lạnh lòng người dễ thay đổi.
Chị Hồng khẽ thở dài một hơi, “Em tên gì?”
“Tố Tâm, Thẩm Tố Tâm.”
“À… ngay cả cái tên cũng thanh nhã như vậy.” Chị Hồng vội tắt điếu thuốc đang cầm trên tay, đưa mắt nhìn cô, “Tố Tâm, tôi nói thật, dùng điều kiện của em rất nhanh chóng sẽ kiếm được tiền một cách dễ dàng, nơi này mỗi tối của tôi đều có khách tới yêu cầu, nếu như vận khí của em tốt, có thể gặp được một ông chủ lớn hào phóng, cho dù không thể lo được cơm áo cả đời cho em, nhưng ít nhất mười năm tám năm cũng có thể lo được cho em.”
Đối mặt với lý do thoái thác như vậy, mặc dù đã sớm chuẩn bị xong tâm lý nhưng Thẩm Tố vẫn còn có chút bất an, “Chị Hồng….em nghe nói nơi này chỉ là uống rượu nói chuyện thôi… em nghĩ cái kia…”
“Uống rượu?” Chị Hồng nở nụ cười, “Nha đầu, khó khăn của việc uống rượu so với việc lên giường với đàn ông cũng không khác gì mấy, phải hiểu được thủ đoạn, lời nói tùy người mà ứng phó, sẽ làm cho khách đến đên phải thần hồn điên đảo, chỉ là làm tốt thì được ngay tiền mặt… em cảm thấy em có thể làm được?”
Mặt Tố Tâm trong phút chốc liền trắng bệch, trong mắt cũng có nước, “Em có thể học, em sẽ cố gắng.”
Ở trong đời lăn lộn nhiều năm chị Hồng mặc dù đã làm đến vị trí quản lý, nhưng cô cũng từ một thiếu nữ u mê trẻ trung trải qua mưa gió mà đi lên, chứng kiến Tố Tâm như vậy, không khỏi nghĩ tới năm đó của chính mình, trong lòng cũng cảm giác thương xót.
“Được rồi, em liền làm từ việc mời rượu đi, lần này tôi sẽ an bài người chỉ dẫn cho em.”
“Cảm ơn chị Hồng! Cảm ơn.” Tố Tâm cảm kích liên tục, nhưng cô có một vấn đề, “Chị Hồng… em có thể xin chị ứng một tháng tiền lương trước được không…a… nửa tháng cũng được, em thật sự cần dùng tiền gấp.”
Chị Hồng khẽ nhíu mày, còn chưa kịp nói cái gì thì điện thoại trên bàn liền nhấp nháy đèn liên tục, hai dài một ngắn, rõ ràng là ông chủ gọi đến.
“Tố Tâm, em đi ra ngoài trước, lát nữa tôi sẽ kêu người đưa tiền cho em.”
Đuổi Tố Tâm ra ngoài xong, chị Hồng nhấn nút nghe, con mắt nhìn lên ống kính được ẩn nơi góc tường, “Anh Sâm… có gì cần phân phó cho em sao?”
“An bài cô bé vừa rồi đến phòng tổng thống trên cùng đi, đêm nay có khách quý.”
“Anh Sâm… cô bé mới tới, hơn nữa em vừa đáp ứng con bé chỉ để con bé mời rượu.”
“A Hồng, đó là vấn đề của em, đêm nay có khách từ Italy tới đây, trong tay hắn có một món hàng mới có thể làm giảm cơn đâu, tôi nhất định phải có được món hàng đó. Em hiểu chưa?”
“Hiểu.” Chị Hồng mặc dù không tình nguyện nhưng nhất định vẫn phải nghe theo mệnh lệnh của anh Sâm.
Tố Tâm không biết mình bị làm sao, đột nhiên cảm thấy trong người nóng rần lên, đầu óc hỗn loạn, tứ chi vô lực, hai chân thậm chi đều không đứng vững nữa.
Mặc dù mấy ngày nay cô đều rất mệt, nhưng đứng thế này cô vẫn có thể gắng gượng được, có thể đêm nay không biết chuyện gì xảy ra, cô mới bắt đầu làm việc không lâu đã cảm thấy không ổn, cô nghĩ có lẽ là vừa rồi người thợ kia xịt cho cô ít nước hoa kia có ảnh hưởng, làm cho cô cảm thấy có chút mê muội, thế cho nên rất muốn nằm xuống nghỉ ngơi một chút, ngủ một giấc cho thật ngon.
Nhưng không được, cô còn phải đi mời rượu hai ghế lô ở lầu hai.
Trong tay còn bưng khay rượu nhưng tay của cô có chút run run, suýt nữa làm rớt ly rượu, may mà Lisa ở một bên đỡ cô, “Tố Tâm, cô làm sao vậy, cảm thấy không thoải mái sao?”
“À… không sao đâu, tôi có thể chịu đựng được.” Tố Tâm không biết ngày đi làm đầu tiên đã để lại ấn tượng không tốt, huống chi vừa rồi cô còn ứng trước tiền lương.
“Tố Tâm, tôi nghĩ đại khái là cô vừa tới không thích ứng được với cái hoàn cảnh này, không cần lo lắng, tôi dẫn cô tới tầng cao nhất hóng gió, rất nhanh sẽ ổn thôi.”
“Nhưng bây giờ tôi còn phải đi…”
“Không sao đâu, tôi tìm người khác đi thay cô, chúng ta đi tầng cao nhất trước, ở đó có một giàn hoa rất đẹp, không khí cũng rất tốt…” Lisa vừa nói vừa kéo Tố Tâm vào thang máy, nhấn nút lên thẳng tầng cao nhất.
Sau đó Tố Tâm hoàn toàn không có ấn tượng gì, cô không biết Lisa đã đi lúc nào, cũng không biết vì cái gì lại không có vườn hoa trên không mà hơn nữa còn có thêm một chiếc giường.
Bây giờ với cô mà nói chiếc giường này rất có sức hấp dẫn với cô, thoáng cái đã lớn vô cùng, toàn thân đã bủn rủn, thần trí còn mơ hồ làm cho cô không tự chủ được mà nằm xuống, ga giường lạnh buốt khiến cô rất thoải mái, giống như có thể hóa giải đi sự nóng bức trong cơ thể , cô bây giờ giống như một con mèo nhỏ đang cọ đi cọ lại trên ga giường.
“A…” Một giọng nói nam tính khàn khàn đột nhiên vang lên ở cạnh mép giường.
Cô giống như bị hù sợ, mở mắt ra, nhìn đến cái bóng đang che đi ánh sáng của mình, cô không thấy rõ mặt của người đó, lại cảm thấy người đó có tính uy hiếp đối với mình, “Anh… anh là ai?”
Hai tay của Cố Tích Triêu vẫn còn cắm trong túi, từ trên cao nhìn xuống cô, trong ánh mắt mang theo sự khinh thường, loại ánh mắt mềm nắn rắn buông này hắn cũng đã gặp rất nhiều rồi, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, hỏi ngược lại, “Cô tên gì?”
“Tố … Tâm…” Ánh mắt của cô mê ly, rất tự giác trả lời vấn đề của hắn, nghe lời giống như một con búp bê bị người ta điều khiển mà thôi.
Cố Tích Triêu khi nghe được chữ Tâm kia thì ánh mắt cũng nhanh chóng thay đổi, một lần nữa khi mở mắt ra trong ánh mắt kia đã dính vào một hương vị xâm lược.
Bị thợ săn nhìn trúng, hơn nữa thân vùi lấp lao tù, không hề có năng lực chống cự, kết quả duy nhất của cô chính là bị xé nuốt vào bụng, bởi vì vận mệnh của đời cô cũng đã bị thay đổi…
/128
|