Trên khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần hiện ra nét ửng hồng, mi tâm hơi cau lại, the0 lực đạo trên tay của người đàn ông lúc nhẹ lúc nặng̝ thở dốc.
Khi núm vú lần thứ hai bị bao bọc vào khoang miệng ẩm ướt nóng bỏng, cần cổ tinh tế trắng nõm như tuyết của cô ưỡn ra sau, khó nhịn rên ɾỉ một tiếng.
Động tác của người đàn ông dừng lại tɾong chớp mắt, hô hấp trở nhiên trầm đục, há to miệng càng ngậm nhiều thịt sữa vào hơn, đầu lưỡi dọc the0 quầng vú không ngừng liếm.
Dòng sữa liên tục chảy không ngừng, đều bị hắn nuốt xuống.
Thương Ngu vô ý thức từng tiếng từng tiếng rên khẽ, hô hấp của người đàn ông trở nên trầm đục, tận tình khinh nhờn hút lấy dòng sữa no đủ đồng thời còn giương mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô che kín sóng tình hồng nhạt.
Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, mi mắt rung động, ước chừng rấtnhanh sẽ tỉnh lại.
Loại kích thích sắp bị phát hiện này làm cho hắn càng thêm hưng phấn
“A. . .”
Thân thể mềm mại vặn vẹo giãy dụa giống như đón ý nói hùa, mỗi lần thân thể cong lên, đều giống như đang dâng bầu ngực sữa của mình hướng đến bên miệng của người đàn ông.
Hắn vẫn còn đang há to miệng mút mát, nuốt hết một bên núm vú thì lại đổi một bên khác, thẳng cho đến khi sữa của hai núm vú đều uống hết, hắn còn chưa đã thèm ngậm lấy núm vú mà mút.
Tiếng nuốt nước miếng ướt sũng không ngừng, đặc biệt khiến người ta nóng tai.
Hai bàn tay của Thương Ngu nắm chặt dưới ga giường, toàn thân phảng phất như bị lửa nóng tɾong nhiệt độ không khí bao bọc lấy, ngay cả hô hấp cũng nóng bỏng.
Đầu óc hỗn loạn, không phân biệt được là đang mơ hay là hiện thực.
Trên thân tựa như đè nặng̝ một người, càng không ngừng chà đạp núm vú của cô, hai núm vú đã không còn trướng đau như trước nữa, thay vào đó là sự ngứa ngáy nhưng cũng kích thích người ta nhịn không được muốn kêu ra tiếng.
Là ai. . .
Không phải cô đang ở phòng nghỉ ngơi tɾong văn phòng sao?
Mật mã khóa cửa chỉ có cô và Lâm Dương biết.
Đây quả nhiên là giấc mơ của cô. . .
“Sữa đều bị tôi uống hết rồi, sao mà vú vẫn chưa nhỏ lại thế nào thế?"
Cô nghe thấy tiếng thì thầm mơ hồ, như là từ nơi rấtxa truyền đến, nghe không rõ.
Trước ngực truyền đến lực đạo càng nặng̝ hơn, bầu sữa bị dùng sức chà đạp nắn bóp, đầu ti truyền đến sự đau đớn sắc bén, là bị người ta nhéo thật ma͙nh rồi kéo lên.
Không. . . không muốn. . . Cô thì thào thở dốc, nhưng dần dần từ tɾong đau đớn bé nhỏ không đáng kể cảm thấy một tia ngọt ngào.
Một tiếng cười trầm thấp từ trước ngực truyền tới, cô chẳng biết vì sao có chút nóng mặt.
Cô thế mà lại có thể mơ một giấc mộng xuân, lại còn đỏ mặt bởi vì người đàn ông ở tɾong mơ.
Thương Ngu cảm thấy vô cùng xấu hổ, chẳng qua là cũng không lâu lắm, suy nghĩ hỗn loạn cũng rấtnhanh lại bị từng đợt khoáı cảm bao trùm.
“Ư. . . ư. . .”
Có lẽ là do lúc trước nhẫn nhịn quá lâu, có lẽ là biết mình đang ở tɾong mơ.
Cô nghe thấy chính mình không hề có chút áp lực nào, thuận the0 bản năng rên ɾỉ thành tiếng.
Người phụ nữ động tình vứt thắt lưng lung tung, phần váy âu phụcbị cuốn đến trên lưng, lộ ra hai cái đùi đẹp thẳng tắp.
Đôi chân thỉnh thoảng mở ra, mơ hồ có thể thấy được một mảnh ẩm ướt tối tăm ở giữa háng.
/298
|