' Bây giờ chúng ta đi đâu' Phong Tùng hỏi cô
' Đi ăn em đói rồi' LInh Đan ôm bụng nói
'được , thẻ đây dùng đi' Phung Tùng rút thẻ đưa cho cô. Nhưng cô ko cầm chỉ đứng cười
' Anh nghĩ đây là Trung Quốc sao , làm sao có thể dùng thẻ đó đc chứ'
' Ờ .. anh quên mất hay là chúng ta đi đổi tiền '
'thôi có đổi bao nhiêu cũng ko đủ đâu.'.' anh cầm thẻ của em đi'
'sao lại vậy'
'nếu anh ko muốn mất hình tượng thì đừng cầm'.' Khi nào sang TQ thì em sẽ dùng thẻ của anh'
'đc thôi vợ hiểu như thế là đc rồi'
'ai là vợ anh chứ đồ nhận vơ'
Hai người vào 1 nhà hàng sang trọng gần gần hồ Hoàn Kiếm . Bàn đã đc đặt sẵn chỉ cần gọi là đồ ăn sẽ đc bê ra
'anh ăn trước đi em vào nhà ... đã' cô chỉ tay ra phía sau lưng. Anh gật đầu đồng ý. Trong lúc ngồi đợi cô ko hiểu là tình cờ hay là có sắp đặt mà Tú Vi cùng anh Khánh cũng ở đấy. Tú Vi đi qua bàn Phong Tùng ngồi chợt thấy quen quen nhưng cô vẫn ko nhớ ra đó là ai. Cô chọn 1 chiếc bàn gần anh để tìm lại trí nhớ của mình.
'à nhớ ra rồi' Cô hét lên
' cái j vậy em nhớ ra cái j vậy' Anh Khánh thắc mắc
'em nhớ ra người quen, người ngồi bàn bên cạnh '
' đó là ai vậy'
' người mà em đã gặp ở tiệc cách đây 1 năm ý . Hình như em có kể cho anh nghe phải ko. Em nói anh ta bơ em ý'
'à anh nhớ ra rồi cậu ta thật ko có mắt mà'
'để em chào hỏi cái đã' Tú Vi quay sang phia Phong Tùng .
' Chào anh , anh còn nhớ tôi ko' Tú vi
'xin lỗi cô là...' Phong Tùng nhẹ nhàng đặt dao đũa vào dĩa vừa lau xong sang bên phía ngồi đối diện rồi mới nói.
' anh ko nhớ tôi sao tôi là cô gái mà trong buổi sự kiện tuần lễ thời trang vào 1 năm về trước ' Tú Vi giải thích
' À là cô hả . Có chuyện j ko' Anh từ tốn mở nắp chai rượu vang rồi rót vào trong ly . Trong khoảnh khắc đó hình như Tú Vi bị anh bắt mất hồn đi, cứ ngồi đờ ra , anh Khánh vỗ vai gọi cô ms ý thức đc.
' Anh có còn độc thân như ngày trước nữa ko'
' Xin lỗi cô và cô ko đến mức phải hỏi chuyện này' anh vẫn dữ 1 thái độ thờ ơ vs cô
' Vi em làm cái j vậy' anh Khánh có vẻ không hài lòng. Tú Vi ko nói j .' em thật là' Anh Khánh đứng dậy rồi khỏi bàn vừa quay người lại thì va phải Linh Đan khiến cô ngã lẵn ra đất
' ay .. ja '. 'anh đi đứng cái kiểu j vậy' Linh Đan nói, Anh Khánh cũng hoảng chỉ biết cúi đầu xin lỗi . Nhìn thấy Linh Đan bị ngã Phong Tùng cũng đứng dậy chạy lại phía cô
'em cô em có sao ko' Phong Tùng đỡ cô rồi quay lại mắng anh Khánh ' Anh đi đứng kiểu j vậy'
' tôi xin lỗi nhưng cô có sao ko ' anh Khánh hỏi
' tôi ko sao'..' ơ.. anh Khánh sao anh lại ở đây' Linh Đan ngẩng mặt lên
' là em sao' anh Khánh cũng ngạc nhiên.
' ai vậy 'Phong Tùng hỏi
'đó là gia sư cũ của em khi em còn nằm trong viện. Nhưng giờ thì chỉ là bạn thôi' Linh Đan giải thích
' ừ thế thì anh yên tâm rồi . Nào vào đây ngồi đi' nói xong anh chủ động kéo ghế cho cô. Anh Khánh cũng muốn xem mối quan hệ của hai người này là thế nào nên đã quay lại bàn ăn.
'Linh Đan cậu và anh ấy là...' Tú Vi hỏi
' Anh ấy là bạn tr...' - ' là chồng sắp cưới' chưa kịp nói hết Phong Tùng đã chặn họng LInh Đan
' Hả..' Linh Đan ko kịp phản xạ . Câu nói anh đã khiến cho hai người kia đứng hình. Linh Đan liếc sang phía Tú Vi thấy lạ liền hỏi
'anh quên cô ấy à'
' ko hẳn '
'là sao'
' cô ta chính là người hoàn mỹ mà anh nói' Phong Tùng cắt thịt cho Linh Đan rồi từ tốn nói
' Đi ăn em đói rồi' LInh Đan ôm bụng nói
'được , thẻ đây dùng đi' Phung Tùng rút thẻ đưa cho cô. Nhưng cô ko cầm chỉ đứng cười
' Anh nghĩ đây là Trung Quốc sao , làm sao có thể dùng thẻ đó đc chứ'
' Ờ .. anh quên mất hay là chúng ta đi đổi tiền '
'thôi có đổi bao nhiêu cũng ko đủ đâu.'.' anh cầm thẻ của em đi'
'sao lại vậy'
'nếu anh ko muốn mất hình tượng thì đừng cầm'.' Khi nào sang TQ thì em sẽ dùng thẻ của anh'
'đc thôi vợ hiểu như thế là đc rồi'
'ai là vợ anh chứ đồ nhận vơ'
Hai người vào 1 nhà hàng sang trọng gần gần hồ Hoàn Kiếm . Bàn đã đc đặt sẵn chỉ cần gọi là đồ ăn sẽ đc bê ra
'anh ăn trước đi em vào nhà ... đã' cô chỉ tay ra phía sau lưng. Anh gật đầu đồng ý. Trong lúc ngồi đợi cô ko hiểu là tình cờ hay là có sắp đặt mà Tú Vi cùng anh Khánh cũng ở đấy. Tú Vi đi qua bàn Phong Tùng ngồi chợt thấy quen quen nhưng cô vẫn ko nhớ ra đó là ai. Cô chọn 1 chiếc bàn gần anh để tìm lại trí nhớ của mình.
'à nhớ ra rồi' Cô hét lên
' cái j vậy em nhớ ra cái j vậy' Anh Khánh thắc mắc
'em nhớ ra người quen, người ngồi bàn bên cạnh '
' đó là ai vậy'
' người mà em đã gặp ở tiệc cách đây 1 năm ý . Hình như em có kể cho anh nghe phải ko. Em nói anh ta bơ em ý'
'à anh nhớ ra rồi cậu ta thật ko có mắt mà'
'để em chào hỏi cái đã' Tú Vi quay sang phia Phong Tùng .
' Chào anh , anh còn nhớ tôi ko' Tú vi
'xin lỗi cô là...' Phong Tùng nhẹ nhàng đặt dao đũa vào dĩa vừa lau xong sang bên phía ngồi đối diện rồi mới nói.
' anh ko nhớ tôi sao tôi là cô gái mà trong buổi sự kiện tuần lễ thời trang vào 1 năm về trước ' Tú Vi giải thích
' À là cô hả . Có chuyện j ko' Anh từ tốn mở nắp chai rượu vang rồi rót vào trong ly . Trong khoảnh khắc đó hình như Tú Vi bị anh bắt mất hồn đi, cứ ngồi đờ ra , anh Khánh vỗ vai gọi cô ms ý thức đc.
' Anh có còn độc thân như ngày trước nữa ko'
' Xin lỗi cô và cô ko đến mức phải hỏi chuyện này' anh vẫn dữ 1 thái độ thờ ơ vs cô
' Vi em làm cái j vậy' anh Khánh có vẻ không hài lòng. Tú Vi ko nói j .' em thật là' Anh Khánh đứng dậy rồi khỏi bàn vừa quay người lại thì va phải Linh Đan khiến cô ngã lẵn ra đất
' ay .. ja '. 'anh đi đứng cái kiểu j vậy' Linh Đan nói, Anh Khánh cũng hoảng chỉ biết cúi đầu xin lỗi . Nhìn thấy Linh Đan bị ngã Phong Tùng cũng đứng dậy chạy lại phía cô
'em cô em có sao ko' Phong Tùng đỡ cô rồi quay lại mắng anh Khánh ' Anh đi đứng kiểu j vậy'
' tôi xin lỗi nhưng cô có sao ko ' anh Khánh hỏi
' tôi ko sao'..' ơ.. anh Khánh sao anh lại ở đây' Linh Đan ngẩng mặt lên
' là em sao' anh Khánh cũng ngạc nhiên.
' ai vậy 'Phong Tùng hỏi
'đó là gia sư cũ của em khi em còn nằm trong viện. Nhưng giờ thì chỉ là bạn thôi' Linh Đan giải thích
' ừ thế thì anh yên tâm rồi . Nào vào đây ngồi đi' nói xong anh chủ động kéo ghế cho cô. Anh Khánh cũng muốn xem mối quan hệ của hai người này là thế nào nên đã quay lại bàn ăn.
'Linh Đan cậu và anh ấy là...' Tú Vi hỏi
' Anh ấy là bạn tr...' - ' là chồng sắp cưới' chưa kịp nói hết Phong Tùng đã chặn họng LInh Đan
' Hả..' Linh Đan ko kịp phản xạ . Câu nói anh đã khiến cho hai người kia đứng hình. Linh Đan liếc sang phía Tú Vi thấy lạ liền hỏi
'anh quên cô ấy à'
' ko hẳn '
'là sao'
' cô ta chính là người hoàn mỹ mà anh nói' Phong Tùng cắt thịt cho Linh Đan rồi từ tốn nói
/24
|